Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2974: Không! Ngươi cần ta! Thân thể của ngươi nói nó cần ta!

Chương 2974: Không! Ngươi cần ta! Thân thể của ngươi nói nó cần ta!
Đạo Tử: “???”
Đối diện.
Vầng mặt trời màu đen nhìn chằm chằm Đạo Tử. Nó vốn nghĩ kẻ chứng đạo lần này là Thiên Đạo mới – Thiên Đạo thứ chín.
Nhưng khi chân thân bất hủ của Đạo Tử lặng lẽ tiến tới, vầng mặt trời màu đen lập tức nhận ra khí tức trên người đối phương.
Đây không phải là Thiên Đạo thứ chín gì cả. Rõ ràng là khí tức của Thiên Đạo thứ tám – Thiên Đạo Cầu đã sụp đổ trước mặt tất cả mọi người trong Chư Thiên Vạn Giới trước đó không lâu mà!
Nói cách khác đây chính là hậu chiêu của Thiên Đạo thứ tám!
Là Thiên Đạo Cầu chứng đạo lần hai!
Thiên Đạo Cầu cố ý rời khỏi vị trí Thiên Đạo qua việc “sụp đổ”, rồi lại chứng đạo lần nữa để cầu siêu thoát sao?
“Đây chính là hậu chiêu của ngươi sao, Thiên Đạo Cầu? Không ngờ ngươi lại giấu kĩ như vậy.” Vầng mặt trời màu đen trầm giọng nói.
Nói thật là chính nó cũng không ngờ tới thao tác lươn lẹo cùng cực ấy của Thiên Đạo Cầu.
Mà sau khi mường tượng ra kế hoạch của Thiên Đạo Cầu, nó phát hiện ra con đường chứng đạo hai lần này thực sự có hy vọng hoàn toàn siêu thoát.
Có điều, chứng đạo hai lần nói thì dễ, chứ làm thì không hề đơn giản.
Trong các đời Thiên Đạo bao lâu nay, đến giờ cũng chỉ có một mình Thiên Đạo Cầu là chứng đạo hai lần thành công mà thôi.
Không biết nó làm kiểu gì mà được nữa.
Quả nhiên kẻ có thể chứng đạo bất hủ, trở thành Thiên Đạo thì chẳng ai đơn giản cả!
Cho dù là Công Đức Đạo Nhân trông có vẻ kéo lùi trình độ của các đời Thiên Đạo trước kia cũng lật tung kế hoạch của nó vào lúc quan trọng nhất, đập nó nhão nhoét và cắt đứt nhân quả của toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới vào đúng khoảnh khắc nó sắp thành công siêu thoát hoàn toàn!
Đối mặt với vầng mặt trời màu đen, Đạo Tử rất lạnh nhạt.
Ý chí của Đạo Tử hơi lùi lại, kết hợp với thân thể bất hủ bất diệt, vào trạng thái chân thân Thiên Đạo giáng lâm!
Trong chốc lát, không gian kín trong Mộng giới bắt đầu vặn vẹo.
Thế giới vốn chỉ có hoang mạc mênh mông bỗng xuất hiện rất nhiều đóa sen vàng.
Những đụn cát mang khí tức bất hủ bất diệt bị thổi bay, lại bị rất nhiều đình đài lầu các mới hiển hiện thay thế.
Những dòng sông, hồ nước, cây cối, cỏ xanh lần lượt hiện lên.
Chỉ trong chớp mắt, không gian khép kín đã bị diễn hóa thành một tiểu thế giới bừng bừng sức sống.
Những chuyển biến này không phải là hư ảo, mà là thay đổi thực sự.
Đó là Chư Thiên Vạn Giới tự động phối hợp và thay đổi khi chân thân Thiên Đạo giáng lâm!
Sự cải biến này không chỉ khiến cảnh quan thay đổi, mà còn biến toàn bộ không gian kín thành lĩnh vực của Đạo Tử, giúp hắn đoạt lấy quyền cai quản của vầng mặt trời màu đen trong khu vực này!
Ở phía đối diện, vầng mặt trời màu đen cũng không để ý đến việc lĩnh vực của mình bị cướp đoạt.
Nó nhìn Đạo Tử, giọng nói bắt đầu sôi sục: “Chứng đạo hai lần, một người chứng đạo bất hủ hai lần… đây chính là cách siêu thoát mà ngươi nghĩ ra đó sao? Con đường này đến ta cũng chưa từng nghĩ tới!”
“Nhưng ngươi vẫn thất bại, Thiên Đạo Cầu!”
“Ngươi vẫn không thể hoàn toàn siêu thoát.”
“Nói cách khác, con đường siêu thoát này của ngươi sai rồi.”
Nó có thể thấy được Thiên Đạo Cầu chứng đạo hai lần ở phía đối diện vẫn bị quy tắc Thiên Đạo hạn chế, vẫn bị Chư Thiên Vạn Giới này liên lụy, vẫn bị trói chặt vào Chư Thiên Vạn Giới như một chiếc diều, không thể siêu thoát triệt để.
Nhưng đối với vầng mặt trời màu đen thì đây cũng là một tin tốt!
Phương án chứng đạo hai lần của Thiên Đạo Cầu thất bại, chứng tỏ nó và Thiên Đạo Cầu có cơ hội hợp tác!
Thiên Đạo Cầu thất bại thì sẽ phải tìm kiếm cách siêu thoát mới!
Đây chính là khế ước hợp tác giữa bọn họ!
Chỉ cần có cơ hội hợp tác thì mâu thuẫn giữa hai bên có thể giải quyết bằng giao dịch.
“Này Thiên Đạo Cầu, bây giờ ngươi cần một con đường siêu thoát hoàn toàn mới!” Một cụm lửa đen phóng ra từ vầng mặt trời màu đen, biến thành một bàn tay, duỗi ra trước mặt Đạo Tử: “Ngươi cần ta!”
“Ta không cần!” Đạo Tử trả lời. Vầng mặt trời màu đen này xấu đui lên được.
“Không, ngươi cần!” Vầng mặt trời màu đen quả quyết: “Ngươi cũng là kẻ theo đuổi siêu thoát giống như ta. Siêu thoát Thiên Đạo, siêu thoát hết thảy, không còn bị hạn chế, có được bất hủ tự do mà không phải là bất hủ bị trói buộc! Thân thể ngươi đang trả lời ta, ngươi cần ta, ngươi cần hợp tác với ta để có được con đường siêu thoát hoàn toàn mới!”
Đạo Tử: “…”
Hắn cảm thấy hình như đối phương đã hiểu lầm cái gì đó rồi thì phải.
“Ta có một con đường siêu thoát hoàn mỹ! Mà con đường siêu thoát của ta đã được thí nghiệm một lần. Khi thí nghiệm kết thúc, ta đã thấy được hy vọng hoàn toàn siêu thoát.” Giọng điệu của vầng mặt trời màu đen hệt như lời dụ dỗ của ma quỷ.
Trong giọng điệu đó mang theo dụ hoặc, khiến người ta không nhịn được mà muốn nghe tiếp xem nó nói cái gì.
Đạo Tử nhẹ nhàng vuốt ngón tay.
Dường như thật sự bị đối phương dụ khị, hắn không lập tức triển khai công kích sát phạt.
Thấy phần mào đầu của mình có hiệu quả, vầng mặt trời màu đen cười thầm trong dạ.
Nó biết ngay là Thiên Đạo Cầu không thể kháng cự được vấn đề này mà!
Thiên Đạo Cầu và nó đều là kẻ theo đuổi siêu thoát và tự do chân chính, hoàn toàn khác biệt với con cá muối rác rưởi Công Đức Đạo Nhân trước kia.
“Thiên Đạo Cầu, ngươi đang tìm kiếm con đường siêu thoát và đã thử siêu thoát một lần. Vậy thì chắc hẳn ngươi cũng biết, mặc dù quyền hạn Thiên Đạo và sự bất hủ bất diệt của nó cho chúng ta tầm mắt chí cao vô thượng và thân thể bất hủ bất diệt, nhưng đồng thời trách nhiệm nặng nề của nó lại giống như một sợi thừng trói buộc chúng ta với Chư Thiên Vạn Giới này. Thậm chí dần dà nó sẽ ảnh hưởng đến bản thân chúng ta, khiến chúng ta biến thành Thiên Đạo, mà không phải Thiên Đạo biến thành chúng ta.” Vầng mặt trời màu đen bắt đầu dụ cầu vào tròng.
“Mà phương pháp siêu thoát của ta sẽ giúp chúng ta hoàn toàn cởi bỏ sự trói buộc đó. Quyền hạn Thiên Đạo cho chúng ta bất hủ bất diệt, thiên địa hủ mà chúng ta bất hủ… đáp án thực ra đã rất rõ ràng.”
“Quyền hạn Thiên Đạo trói buộc chúng ta cùng Chư Thiên Vạn Giới, chúng ta không thể chặt đứt sợi dây thừng này. Trừ khi chúng ta không cần vị trí Thiên Đạo, cũng không cần thân thể bất hủ bất diệt kia nữa.”
“Đã như vậy… vì sao chúng ta không suy luận ngược lại?”
“Các kỳ Thiên Đạo trước ta đều rơi vào một cái bẫy tư duy. Vì sao chúng ta lại nhất định phải cắt đứt sợi dây kia? Vì sao chúng ta không thể hủy diệt Chư Thiên Vạn Giới – nơi mà chúng ta đang bị trói buộc vào?”
“Chỉ cần Chư Thiên Vạn Giới này hóa thành tro bụi, thì dẫu trên mình chúng ta vẫn bị sợi dây thừng Thiên Đạo trói buộc, nhưng một đầu khác của sợi thừng đã chẳng còn gì ràng buộc chúng ta nữa. Như vậy thì chúng ta có thể hoàn toàn siêu thoát, không phải sao?”
“Ta đã thí nghiệm một lần, chỉ còn một bước là có thể hoàn toàn siêu thoát, thực sự tự do tự tại, không phải lo lắng việc bị quy tắc Thiên Đạo khống chế, cũng không phải lo sẽ mất đi bản thân…”
“Vào khoảnh khắc trước khi Chư Thiên Vạn Giới bị hủy diệt, ta đã cảm thấy mình thực sự siêu thoát.”
“Cho nên, Thiên Đạo Cầu, hãy hợp tác với ta đi!”
Vầng mặt trời màu đen nhìn Đạo Tử.
Nó tin tưởng rằng Thiên Đạo Cầu chắc chắn sẽ không từ chối mối hợp tác này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận