Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2978: Một con ngựa trắng lả lướt đi ngang qua

Chương 2978: Một con ngựa trắng lả lướt đi ngang qua
“Thư Hàng, chuyện của ngươi bên ấy có gấp lắm không? Nếu không vội thì… để ta ăn xong sườn niên thú cái đã.” Bạch tiền bối bổ sung.
Tin nhắn cầu cứu của Tống Thư Hàng dài như vậy, chắc hẳn là chưa đến lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Sườn niên thú ngón quá đi thôi ~
Kĩ thuật nấu ăn của Biệt Tuyết Tiên Cơ lại tốt hơn nhiều rồi.
Lúc này, các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 đang hưởng thụ kết tinh kĩ thuật nấu ăn thăng cấp của Biệt Tuyết Tiên Cơ – Món chính trong tiệc tết – Niên thú năm món.
Tống Thư Hàng giao menu thiên kiếp cho Biệt Tuyết Tiên Cơ, khiến trí tưởng tượng của cô bay xa, tiến một bước dài trên đường nấu nướng.
Thiên kiếp, tà vọng, tâm ma đều có thể trở thành nguyên liệu nấu ăn, vậy thì sau khi gia công một chút, trong tay Biệt Tuyết Tiên Cơ, chúng còn có thể trở thành gia vị.
Đặc biệt là tâm ma. Bản thân chúng có thần hiệu dụ hoặc lòng người và khiến tu sĩ say sưa mê đắm. Sau khi được chế biến thành nguyên liệu nấu ăn, đặc điểm này được xử lý thành vô hại nhưng vẫn còn nguyên tác dụng.
Sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ gia công nó thành gia vị, tiên trù mĩ vị đã đạt tới cảnh giới cực hạn trong dĩ vãng lại tiến thêm một bước, đạt đến cảnh giới thần thánh chinh phục đầu lưỡi thực khách.
Ngay cả Bạch tiền bối cũng phải tấm tắc khen ngợi món ăn của Biệt Tuyết Tiên Cơ hôm nay.
Biệt Tuyết Tiên Cơ tất tả trong nhà bếp nở nụ cười mãn nguyện. Cô lại tiến thêm một bước trên con đường chinh phục A Bạch rồi!
“Suýt nữa thì quên hôm nay là đầu năm.” Nhận được tin trả lời của Bạch tiền bối, Tống Thư Hàng cảm thán.
Ngày đầu năm mới bình yên là một khởi đầu hoàn toàn mới, lẽ ra nên là một ngày vui sướng hân hoan.
Thế mà Bá Tống hắn lại mở màn bằng một pha “tự bạo”.
Sau đó bị cuốn vào kế hoạch Thiên Đạo 8.5 của Đạo Tử tiền bối.
Rồi lĩnh ngộ Trường Sinh đạo one, bổ sung cho Trường Sinh đạo two, tiện thể tấn thăng thành Trường Sinh Giả luôn.
Vừa trở thành đại lão chân chính của Chư Thiên Vạn Giới, hắn lại ngựa không dừng vó giúp đỡ Đạo Tử tiền bối giải quyết lời nguyền trên mình cả tộc Vực Ngoại Thiên Ma.
Vừa giải quyết xong nguyền rủa thì lại bị Đạo Tử tiền bối túm bay theo, đi đánh nhau với hậu chiêu vầng mặt trời màu đen của Thiên Đạo đời trước. Tuy bia đá đạo hữu không ở trong tay, nhưng Đạo Tử tiền bôi vẫn có thể mang theo hắn đi đánh sấp mặt đại lão cường đại nhất Chư Thiên Vạn Giới!
Năm mới vừa bắt đầu, hắn đã kinh qua rất nhiều chuyện lớn mà người tu luyện muốn trải qua phải mất cả tháng trời.
[Ôi, lại là một ngày phong phú.]
Ngày đầu tiên trong năm đã vô cùng phong phú, cứ như tất cả sự kiện trong năm đều nhao nhao tìm đến cửa chỉ trong một ngày vậy.
Tống Thư Hàng không khỏi tuyệt vọng với tương lai năm tới của mình.
Người Hoa ăn tết rất hay để ý đến “điềm báo”, không phải mê tín dị đoan, chỉ là tâm lý mà thôi.
“Các tiền bối chơi vui không?” Tống Thư Hàng hỏi tiếp.
Thân là chủ nhà, rõ ràng hắn phải phụ trách chăm sóc các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 khi đưa họ đến nhà mình ăn tết.
Kết quả là nửa đường chủ nhà nổ banh xác, chẳng có cách nào chiêu đãi khách khứa nữa.
Chiêu đãi không chu đáo, áy náy quá.
Mà hắn còn bỏ lỡ món sườn niên thú nướng của Biệt Tuyết Tiên Cơ, nghe đồn là ăn ngon lắm thay.
Bạch tiền bối trả lời: “Ăn ngon, uống đủ, chơi vui, cái gì cũng tốt.”
Khi đang ăn tết, Tống Thư Hàng đột nhiên nổ tung hóa thành pháo hoa đã khiến các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 giật nảy cả mình.
Nhưng sau khi xác nhận Tống Thư Hàng đã tiến vào trạng thái hồi sinh thì các tiền bối yên tâm hẳn.
Sau đó bọn họ ngồi chơi xơi nước, nhìn Tống Thư Hàng bày đủ trò mèo.
Tỉ như ăn ké đại lão Đạo Tử chứng đạo bất hủ, tỉ như Bá Tống hóa thân ngàn vạn đi giải cứu Vực Ngoại Thiên Ma, tỉ như Bá Tống và Đạo Tử liên thủ tổ chức hoạt động chơi tết…
Thế là các thành viên trong nhóm ung dung ăn chơi thỏa thích.
Các món ăn trong tiên yến được bưng lên như nước chảy…
Các tiết mục của mọi người cũng lần lượt lên sân khấu với sự chủ trì của Vũ Nhu Tử…
Bộ phim “Trận chiến mạt pháp” do các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 đóng chính được chiếu trên màn hình lớn, tô điểm cho bầu không khí tết nhất vui tươi.
“Bây giờ người đang biểu diễn trên sân khấu là Công Đức tiên tử nhà ngươi. Các tiết mục của cô ấy gồm nuốt kiếm, giả chết, đọc thuộc lòng các câu thoại của Bá Tống và đàn múa hợp tấu với Tạo Hóa Tiên Tử.” Bạch tiền bối bổ sung.
Tống Thư Hàng: “…”
Ta còn biết nói gì đây?
Ta đã là một món công cụ hình người tên A Tống không còn lời thoại rồi!
“Ừm, ăn xong rồi.” Bạch tiền bối nói.
Vừa rồi hắn tăng tốc độ ăn, bây giờ trong miệng vẫn đang nhét đầy thịt sườn niên thú nướng.
“Trước khi món niên thú thứ năm được bưng lên, ta có một chút xíu thời gian rảnh… Ngươi muốn ta giúp gì đây?” Bạch tiền bối hỏi.
Hắn nhớ bây giờ Thư Hàng đang ở bên cạnh Thiên Đạo Đạo Tử cơ mà?
Ở với Đạo Tử, có chuyện gì mà Thiên Đạo không thể giải quyết được kia chứ?
Chuyện mà Thiên Đạo cũng không lo được, tìm đến hắn có tác dụng không?
Thực tế thì Bạch tiền bối cũng nghi ngờ lắm.
“Là thế này… ta và Đạo Tử tiền bối đang gặp một vấn đề khó.” Tống Thư Hàng kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bạch tiền bối nghe.
Đối mặt với đối thủ đánh không chết, khó phong ấn, lúc nào cũng phải áp chế này, dù là Thiên Đạo cũng đau đầu.
Huống hồ Đạo Tử tiền bối chỉ là Thiên Đạo 8.5 chập chờn bất ổn.
Nói không chừng ngay giây sau là ngài ấy sụp đổ ấy chứ.
Nghe xong, Bạch tiền bối gõ thái dương đầy sầu muộn.
“Thư Hàng à, dù là ta thì cũng không phải là thật sự vạn năng mà.” Bạch tiền bối nói.
Nói thật, hắn chẳng có đầu mối gì về cách áp chế vầng mặt trời màu đen cả.
Tuy theo phỏng đoán của Tống Thư Hàng thì rất có thể hắn liều mạng thực hiện kế hoạch Thế Giới thụ trong Mộng giới là để chuẩn bị cho trường hợp này.
Nhưng chính Bạch tiền bối cũng không nghĩ ra Thế Giới thụ và Mộng giới có thể gây tác động gì với vật chất bất hủ.
“Hay là Bạch tiền bối qua đây với ta một chuyến được không? Biết đâu ngài vừa đến Mộng giới, lại có thể kích hoạt thuộc tính ẩn nào của Mộng giới và Thế Giới thụ ấy chứ?” Tống Thư Hàng nói.
Dù sao thử một lần cũng đâu mất tiền.
Thành công thì lãi quá rồi còn gì nữa?
“Phía Bạch U U có ý kiến gì không?” Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng: “Ta còn chưa kịp hỏi ý Bạch tiền bối two.”
“Gửi tin nhắn riêng hỏi thử đi, dù sao bây giờ hắn cũng đang tỉnh mà. Mặt khác… kéo cả Bạch không biết số 1-33 trong danh sách bạn tốt của ngươi ra. Còn bạn tốt nào liên quan đến “A Bạch” nữa không? Liên hệ nốt.” Sau một phút suy tư, Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng trả lời: “Chắc là không còn Bạch tiền bối nào nữa đâu… nếu có thì hẳn là chỉ còn một con ngựa trắng thôi. Ngựa trắng của Bạch tiền bối two hồi trẻ ấy. Nhưng con ngựa ấy xuất quỷ nhập thần lắm, ta cũng chẳng biết phải liên hệ với nó thế nào.”
Tống Thư Hàng vừa dứt lời.
Đột nhiên, trước mắt hắn… nói đúng hơn là trước mắt Đạo Tử, có một bóng dáng màu trắng nhẹ nhàng hiện ra.
Đó là một con ngựa toàn thân trắng muốt, có tư thế đi đứng lả lướt lạ thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận