Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2979: Tin tức bất hủ trên mình ta có phải là giả hay không?

Chương 2979: Tin tức bất hủ trên mình ta có phải là giả hay không?
Kẻ có thể đi đứng với dáng vẻ không nhận người thân thế này mà còn sống đến nay… chắc chắn phải là một tồn tại ghê gớm lắm.
Nếu không phải trong tay Đạo Tử còn khống chế tiểu thế giới luyện ngục để áp chế vầng mặt trời màu đen có thuộc tính bất hủ kia, thì khi thấy con ngựa đi đứng lả lướt này, có khi hắn đã vung tay đấm cho một phát rồi.
Trong thế giới không gian kín thuộc lĩnh vực Thiên Đạo giáng lâm của Đạo Tử, lại có một kẻ cưỡng ép xâm nhập với điệu bộ gợi đòn như thế, nhìn kiểu gì cũng thấy phải cẩn thận đề phòng.
Dù có vung quyền đấm cho một phát cũng không có gì quá đáng.
Huống hồ hiện tại Đạo Tử mang thân thể Thiên Đạo, toàn thân trên dưới tràn ngập tin tức bất hủ đấy. Hễ là tu sĩ bình thường, dẫu là Trường Sinh Giả đi chăng nữa, vừa thấy bản thể của Thiên Đạo là sẽ bị tin tức bất hủ tấn công ngay. Rơi vào giấc ngủ ngàn thu đã là may, xui xẻo một tí là banh xác như thường.
Nhưng con ngựa trắng trước mắt họ đối đầu trực diện với bản thể Thiên Đạo mà chẳng thấy xi nhê gì cả.
“Bạch mã tiền bối!” May mà Tống Thư Hàng đang nhập mộng. Tiếng reo mừng rỡ của hắn khiến Đạo Tử buông lỏng cảnh giác phần nào.
Con ngựa trắng tự dưng xuất hiện này là bạn của Bá Tống đạo hữu chăng?
Ôi ~ Mạng lưới quan hệ của Bá Tống đạo hữu đúng là rộng đến sửng sốt mà.
Hắn cảm thấy đại lão hàng đầu của cả cái Chư Thiên Vạn Giới này đều quen biết Bá Tống, thậm chí còn rất thân thiết với tên này là đằng khác.
Ngay cả Thánh Nhân sư phụ mình cũng có cả đống nhân quả với Bá Tống kia mà.
Cả Nho Gia vẫn đang tin chắc như đinh đóng cột rằng Bá Tống chính là Thánh Nhân Nho Gia chuyển thế đấy!
Không hổ là người đàn ông nghiên cứu ra hệ thống mạng chat Tu Chân, bản thân đã có năng lực kết bạn hàng đầu, tự mang thuộc tính điểm hảo cảm của đại lão +100.
“Chào đạo hữu, ta cũng là bạn tốt của Bá Tống.” Đạo Tử nhìn ngựa trắng, nói với vẻ bình tĩnh.
Ở phía đối diện, ngựa trắng đứng thẳng dậy, nở một nụ cười cực kỳ giống con người.
[Đạo Tử sư huynh, ta đi liên hệ với Bạch tiền bối đây… sư huynh cứ để bạch mã tiền bối ở đây chờ chúng ta một lát.] Tống Thư Hàng vội vàng nói.
Đạo Tử gật đầu bảo: [Được thôi. Nhưng con ngựa trắng này có lai lịch gì vậy?]
[Nó có quan hệ cực kỳ trực tiếp với Thiên Đạo đời trước nữa.] Tống Thư Hàng trả lời.
Đạo Tử: “…”
Tuy khi thấy ngựa trắng không bị tin tức Thiên Đạo tác động thì Đạo Tử đã có suy đoán.
Nhưng sau khi nghe câu trả lời khẳng định của Tống Thư Hàng thì hắn vẫn bất giác thấy hơi khó ở trong lòng.
Quả nhiên con ngựa trắng này cũng là chiêu trò của Thiên Đạo sau khi ngã xuống.
“Xin ngựa trắng đạo hữu chờ một lát, Bá Tống có chuyện muốn nhờ ngươi giúp một tay.” Đạo Tử nói bằng ngôn ngữ viễn cổ.
Chẳng biết ngựa trắng đạo hữu trước mặt dùng ngôn ngữ nào? Có thể giao tiếp bằng ngôn ngữ viễn cổ hay không?
Ở phía đối diện, ngựa trắng đặt bốn vó xuống đất, hơi gật đầu.
Coi như là giao lưu được. Đạo Tử âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao hắn cũng không hiểu ngôn ngữ của ngựa.

Ở một phía khác.
Tống Thư Hàng nhanh chóng liên hệ với Bạch tiền bối: [Bạch tiền bối ơi, Thiên Đạo Ngựa trắng cũng trình diện rồi. Bây giờ cả Bạch tiền bối ngươi + A Bạch Cửu U + Bạch Không Biết số 1-33 đều đủ cả!]
Bạch tiền bối nâng chung trà lên, nhấp một hớp tiên trà, nuốt thức ăn trong miệng xuống.
Hơi bị nghẹn…
Sau khi đỡ nghẹn, Bạch tiền bối mới truyền âm hỏi Biệt Tuyết Tiên Cơ: “Biệt Tuyết Tiên Tử, không biết lúc nào món ăn tiếp theo được bưng lên? Có đủ mấy phút thời gian trống không?”
“Có.” Biệt Tuyết Tiên Cơ đáp.
“Hay lắm ~” Bạch tiền bối lưu luyến đặt chén trà xuống, ngắm nhìn cả bàn tiệc tết phong phú.
Sau đó, Bạch tiền bối nhắm mắt lại.
Thân hình hắn nhạt dần đi rồi tan biến trong hư không.
“Ủa? Bạch tiền bối?” Bạch Hạc Chân Quân trợn to mắt nhìn Bạch tiền bối biến mất.
Bạch tiền bối của ta đâu? Bạch tiền bối đang ngồi cạnh ta đâu? Bạch tiền bối to sừng sững như vậy mà đi đâu mất tiêu rồi?
Đau lòng quá.
Vất vả lắm lần này ta mới chiếm được chỗ ngồi bên cạnh Bạch tiền bối mà!

Khi thân hình nhạt đi, Bạch tiền bối cũng dùng hệ thống mạng chat Tu Chân để liên hệ với Bạch U U và Bạch không biết số 1 – 33.
Thế giới của Bạch không biết đã hóa thành một phần Bá giới.
Trận pháp phong ấn mà bọn họ duy trì vẫn còn đó, nhung phái một Bạch không biết ra ngoài trong thời gian ngắn thì không thành vấn đề.
Mấy hơi thở sau.
Trong thế giới không gian kín ở Mộng giới.
Đạo Tử cố ý để lại một lối vào.
Sau đó, chân thân của Bạch tiền bối, một cái chân từ Cửu U + số hamster và Bạch số 33 nhỏ nhất trong các Bạch không biết lần lượt bước ra khỏi lối vào, hiện thân.
Chân của Bạch U U vừa vào thế giới không gian kín này đã tỏa ra một luồng lực lượng nhu hòa. Lực lượng ấy hóa thành hình cầu bao bọc số hamster, phong bế ngũ giác của nó. Bởi vì lần này nó phải gặp trực tiếp thân thể của Thiên Đạo Đạo Tử!
Đối với số hamster mà nói, gặp trực diện thân thể bất hủ của Thiên Đạo là một cú đòn quá lớn.
Số hamster khác với Bá Tống. Nó không có khả năng chịu đựng đau đớn trời cho như Bá Tống, sức chịu đựng đối với tin tức bất hủ của Thiên Đạo cũng có hạn.
Sau khi lo liệu cho số hamster xong, chân của Bạch U U hơi dừng lại một chút.
Sau một thoáng cứng ngắc, hắn đã thích ứng với trường sức mạnh đặc biệt mang thương hiệu Thiên Đạo này.
Cũng phải thôi… cái chân này trước kia đã bị Thiên Đạo Bạch cắt ra và tiến hành rất nhiều thí nghiệm, đương nhiên là không sợ tin tức Thiên Đạo ảnh hưởng rồi.
Ở bên cạnh đó, Đạo Tử liếc nhìn Bạch U U, thầm than trong lòng – Số người không bị tin tức Thiên Đạo ảnh hưởng +2.
Sau khi xác định bản thân không sao cả, ý thức của Bạch tiền bối two quét qua Bạch hiện thế và Bạch không biết, không biết hai người bọn họ có chịu ảnh hưởng gì không.
Bạch không biết số 1 - 33 ngu ngơ như còn chưa tỉnh ngủ, nhưng hắn cũng không bị tin tức Thiên Đạo tác động. Bọn họ đều là do Thiên Đạo Bạch tạo ra, chẳng khác gì đạo khí cả.
Nội tâm Đạo Tử: [Số người không bị tin tức Thiên Đạo ảnh hưởng +3]
Bạch hiện thế thì là người duy nhất trong ba A Bạch chịu ảnh hưởng của tin tức Thiên Đạo.
Nhưng ảnh hưởng hắn nhận lại là ảnh hưởng tốt!
Ngay sau khi gặp gỡ trực tiếp thân thể bất hủ, hai mắt của A Bạch hiện thế đã sáng ngời lên. Sau đó hắn tiến vào trạng thái thất thần.
Trạng thái thất thần này không phải là do nhận xung kích quá lớn, mà đơn thuần là Bạch tiền bối đang tính toán số liệu thôi.
Số liệu mà Bạch tiền bối tính toán chính là số liệu về tin tức bất hủ trên mình Đạo Tử.
Hắn đang tiếp nhận số liệu bất hủ, sau đó đứng ngay tại chỗ tính toán và thôi diễn ra hình thái ban đầu cho Trường Sinh đạo của mình!
Đạo Tử: “…”
Số người không bị tin tức Thiên Đạo ảnh hưởng +4.
Chẳng những Bạch đạo hữu không bị tin tức bất hủ tấn công cho lâm vào giấc ngủ ngàn thu, mà ngược lại còn phá giải số liệu để thôi diễn ra Trường Sinh đạo của riêng mình.
Quả nhiên là quái vật còn mạnh hơn Bá Tống.
Khi Bá Tống ngộ ra Trường Sinh đạo tìm đường sống trong chỗ chết, Đạo Tử còn phải chủ động phối hợp và hỗ trợ hắn thôi diễn.
Thế mà Bạch tiên trưởng chỉ nhìn hắn một cái đã tự mình thôi diễn ra Trường Sinh đạo luôn.
Có phải tin tức Thiên Đạo trên người ta là hàng pha kè không thế?!
Đạo Tử bắt đầu hoài nghi chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận