Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2980: Chỉ cần hai, ba mươi ngày là đủ rồi

Chương 2980: Chỉ cần hai, ba mươi ngày là đủ rồi
Tống Thư Hàng trong trạng thái nhập mộng mơ hồ cảm nhận được dao động cảm xúc trong lòng Đạo Tử tiền bối.
Thế là hắn an ủi: “Đạo Tử sư huynh, quen dần là được. Dù sao thì với Bạch tiền bối, cái gì cũng có thể xảy ra mà!”
Đạo Tử: “…”
Trong ngàn vạn người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới, chỉ có một mình ngươi là không có tư cách nói câu này với ta!
Đạo Tử điều chỉnh tâm trạng, nhìn Bạch đang chìm trong trạng thái thôi diễn Trường Sinh đạo mà nói: “Phải làm sao đây? Bạch đạo hữu đang thôi diễn Trường Sinh đạo mất rồi, chẳng biết bao giờ mới khôi phục lại được nữa.”
Trong tình huống bình thường, khi tu sĩ bắt đầu lĩnh ngộ Trường Sinh đạo của mình thì phải bế quan một thời gian rất dài. Bá Tống có hắn trong trạng thái Thiên Đạo 8.5 hỗ trợ ngay bên cạnh cho nên mới miễn được giai đoạn bế quan rườm rà đó.
“Không cần lo lắng. A Bạch hiện thế lĩnh ngộ xong hình thái ban đầu của Trường Sinh đạo thì sẽ dừng lại ngay, chờ hắn một lát là được.” Cái chân của Bạch tiền bối two dùng pháp thuật tương tự như truyền âm nói.
Ngựa trắng phì phì mấy hơi trong mũi, nằm sấp xuống.
Bạch không biết số 33 tò mò đánh giá xung quanh. Thế giới khép kín hóa thành lĩnh vực của Thiên Đạo này khiến cho Bạch không biết luôn loanh quanh trong tiểu hành tinh người khổng lồ nảy sinh hứng thú.
Khi bọn họ đang nói chuyện thì khí tức Trường Sinh Giả trên người Bạch tiền bối bắt đầu ổn định lại và không tăng lên nữa.
Hắn không tiếp tục thôi diễn Trường Sinh đạo, chỉ đẩy cảnh giới của mình lên “Kiếp Tiên ngưng tụ hình thái ban đầu của Trường Sinh đạo” rồi lập tức ngừng suy tính và ngộ đạo.
“Bạch đạo hữu không tiếp tục nữa ư? Cơ hội này hiếm có lắm. Ngươi có thể tiếp tục thôi diễn, bọn ta chờ ngươi thêm một chút được mà.” Đạo Tử nhắc nhở.
Cơ hội đốn ngộ và thôi diễn Trường Sinh đạo quá hiếm có. Là một người từng trải, Đạo Tử thấu tỏ sự gian khổ này hơn ai hết.
Một khi đã nắm lấy cơ hội thì tuyệt đối không nên tùy tiện lãng phí.
Bởi vì ngươi không thể biết được nếu mình bỏ qua cơ hội lĩnh ngộ Trường Sinh đạo này, thì sẽ mất bao nhiêu thời gian và sức lực để hoàn thiện nó trong lần tiếp theo!
“Không cần, đủ dùng rồi.” Bạch tiền bối từ từ mở mắt ra, mỉm cười đáp. Cơ hội để hắn thực sự hoàn thiện Trường Sinh đạo còn chưa tới, hắn biết rõ trong lòng như vậy nên cũng ngừng việc diễn toán luôn.
Đạo Tử: “…”
Tùy hứng thế?
[Có lẽ đối với Bạch tiền bối mà nói, cảnh giới Kiếp Tiên lĩnh ngộ hình thái ban đầu của đại đạo là đủ rồi.] Tống Thư Hàng đang nhập mộng nói với Đạo Tử tiền bối.
Đạo Tử: “Ta nhận ra phương thức tư duy của ta và các ngươi lệch sóng với nhau.”
[Ta vẫn còn bình thường chán. Nếu như ta gặp cơ hội để diễn hóa Trường Sinh đạo thì nhất định sẽ diễn hóa đến cùng. Nhưng Bạch tiền bối quả thực hơi ngoại lệ… Ta nhớ Thiên Đạo nhiệm kỳ trước nữa đã tranh đoạt vị trí Thiên Đạo ngay khi ở cảnh giới Kiếp Tiên lĩnh ngộ hình thái ban đầu của đại đạo đấy.] Tống Thư Hàng trả lời.
Đạo Tử: “Cái gì?”
Lấy cảnh giới Kiếp Tiên lĩnh ngộ hình thái ban đầu của đại đạo, giành lấy vị trí Thiên Đạo từ tay một đám Trường Sinh Giả?
Thánh Nhân Nho Gia thầy hắn cũng không ngầu đến mức ấy đâu!
Mặt khác… vì sao Bá Tống đạo hữu ngươi lại biết nhiều bí mật cao cấp của Chư Thiên Vạn Giới thế?
Đã thế lại còn toàn bí mật liên quan đến Thiên Đạo nữa chứ!
[Đạo Tử tiền bối, bây giờ ngươi hỏi xem các Bạch tiền bối có ý kiến hay phương án gì không? Trạng thái nhập mộng của ta sắp kết thúc, tranh thủ giải quyết đại lão mặt trời màu đen trước lúc đó đi.] Tống Thư Hàng đề nghị.
Sau khi tấn thăng đến cảnh giới Trường Sinh Giả, lĩnh ngộ đối với nhập mộng của Tống Thư Hàng cũng tăng lên. Bây giờ hắn đã có thể cảm ứng được rõ ràng thời gian kết thúc nhập mộng.
Đạo Tử gật đầu.
Thực tế thì không cần hắn nhắc nhở, ngay khi Bạch hiện thế mở mắt ra, ba vị Bạch và ngựa trắng đã đối mặt quây thành một vòng và tiến hành hội nghị giữa các A Bạch rồi.
“Bạch hiện thế, quyền hạn giới chủ và Thế Giới thụ của ngươi có thể phát huy được tác dụng không?” Bạch tiền bối two hỏi.
Bạch tiền bối lắc đầu: “Chênh lệch lớn quá. Dựa vào Thế Giới thụ và Mộng giới mà muốn áp chế một thứ có được thuộc tính bất hủ thì còn kém xa lắm.”
“Có lẽ bọn ta có thể phát huy tác dụng đấy.” Lúc này, Bạch không biết số 33 giơ tay nói: “Bọn ta có thể tổ hợp thành một đại trận phong ấn. Đây là chức năng duy nhất của bọn ta. Trừ tổ đội phong ấn ra thì bọn ta cũng chẳng giúp được gì hơn cả.”
Bạch tiền bối two nói: “Vậy thì lấy trận pháp phong ấn của Bạch không biết số 1 - 33 làm trung tâm và tiến hành cường hóa?”
“Có di chuyển được toàn bộ trận pháp phong ấn đến đây không? Mang đến đây thì ta có thể dùng Thế Giới thụ của Mộng giới để hỗ trợ cường hóa.” Bạch tiền bối hỏi.
“Muốn di chuyển đại trận thì cần pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, mà phải có hai bộ.” Bạch không biết số 33 trả lời.
Bản thân bọn họ được chế tạo thành từ cái gốc là pháp khí tổ hợp tam thập tam thú mà.
Bạch tiền bối two nói: “Thư Hàng có một bộ, bộ của ta cũng đang ở chỗ hắn, cả hai bộ đều đạt cấp bậc thần binh Trường Sinh Giả non. Đủ rồi.”
“Chỗ ta cũng có một bộ. Ta và Thư Hàng mỗi người góp một bộ cũng được.” Bạch tiền bối nói.
Bạch không biết số 33 cười ngọt ngào: “Nếu có ba bộ thì bọn ta cần cả ba! Sau đó, trong quá trình di chuyển, ta cần Thư Hàng phối hợp thi triển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công.”
Đạo Tử: “Thư Hàng tiểu hữu nói hắn làm được.”
Thiên Đạo nhiệm kỳ 8.5 đã trở thành một cái máy chuyển lời không có cảm xúc.
“Nhưng trận pháp phong ấn của Bạch không biết số 1 - 33 + Thế Giới thụ của Mộng giới vẫn không đủ nhỉ?” Bạch tiền bối gõ nhẹ lên huyệt thái dương: “Chúng ta còn cần một thứ để áp trận nữa.”
Nói đoạn, Bạch tiền bối nhìn sang ngựa trắng.
Ngựa trắng gật đầu, sau đó ngửa cổ lên hí một tràng dài.
Đạo Tử: “Thư Hàng tiểu hữu nói: Bạch mã tiền bối nói được thôi, gần đây nó rảnh rỗi, có thể tự mình đảm đương vai trò mắt trận của trận pháp phong ấn. Nhưng hình thái của nó quá đặc biệt, không thể ở lại hiện thế lâu, cho nên nó cần một thứ để ký thác vào.”
Bạch tiền bối two: “…”
Tống Thư Hàng không có thiên phú về ngôn ngữ viễn cổ và ngôn ngữ thái cổ, nhưng lại đặc biệt có thiên phú về mấy thứ ngôn ngữ thiểu số.
Ngựa trắng hí có một tràng mà ngươi hiểu ra cả một đoạn dài thế hả?
“Ký thác? Cần cái gì?” Bạch tiền bối hỏi.
Ngựa trắng nghe xong, lập tức đứng thẳng lên.
“Đừng có tạo cái tư thế chết tiệt ấy trước mặt ta!” Bạch tiền bối two cảnh cáo.
Hai vó trước của ngựa trắng dừng khựng giữa không trung: “…”
Một lát sau, nó duỗi móng chỉ thẳng vào cái chân vàng bự của Bạch tiền bối two.
Nếu muốn tìm một vật để ký thác thì chẳng còn gì thích hợp hơn cái chân của Bạch U U. Hơn nữa, cái chân này đã từng là mẫu vật trải qua vô số thí nghiệm siêu thoát của Bạch Thiên Đạo, trong nó ẩn chứa vô số huyền bí của Thiên Đạo.
Có nó, cộng thêm trận pháp phong ấn Bạch không biết số 1 - 33 mà Bạch Thiên Đạo tự tay tạo ra + Thế Giới thụ Mộng giới mà Bạch hiện thế làm ra nhờ áp lực, hoàn toàn đủ để áp chế đại lão mặt trời màu đen trong một thời gian ngắn.
Không cần phải áp chế quá lâu.
Có lẽ chỉ cần hai, ba mươi ngày là đủ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận