Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2997: Đây chính là Bá Tống, khủng bố cỡ nào!

Chương 2997: Đây chính là Bá Tống, khủng bố cỡ nào!
Hơn nữa, bia đá đạo hữu cũng không nói dối. Tống Thư Hàng hiện tại quả thực là một bảo tàng lớn đối với Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới!
Phải biết, giữa Bá Tống và Đạo Tử vẫn luôn duy trì liên hệ chặt chẽ. Vả lại, hắn vừa trải nghiệm “tầm mắt Thiên Đạo”, rời khỏi trạng thái nhập mộng.
Trên người Bá Tống bây giờ ẩn chứa một vài “tàn dư tin tức bất hủ” sau khi được thân thể hắn chuyển hóa.
Nếu nhìn thẳng tin tức bất hủ thì ngay cả Trường Sinh Giả đứng đầu cũng phải rơi vào giấc ngủ ngàn thu. Nhưng các Trường Sinh Giả lại có thể bắt lấy, phân tích đám “tàn dư tin tức bất hủ” đã được chuyển hóa này.
Nếu như vận khí tốt, có thể gầy dựng trụ cột, tương lai nói không chừng có thể tiến thêm một bước, tiếp xúc với tin tức bất hủ càng thâm ảo hơn.
Không chỉ như thế.
Bá Tống hiện tại đang hoàn thiện “trường sinh pháp thứ hai” của mình. Trong lúc này, về cơ bản hắn đang đứng trên góc nhìn “vượt qua Trường Sinh Giả” để đối đãi mọi việc.
Nếu các Trường Sinh Giả bày ra “áo nghĩa trường sinh pháp” của mình với Bá Tống, nói không chừng còn có thể đạt được một ít phản hồi từ Bá Tống, bổ sung bản thân, giúp trường sinh chi đạo của mình tiến thêm một bước!
Đây mới thật sự là cục diện cả hai bên cùng có lợi.
Chỗ khó duy nhất chính là phần lớn Trường Sinh Giả đều không muốn giảng giải “áo nghĩa trường sinh” của mình cho người khác.


Sau khi bia đá đạo hữu rời khỏi Tống Thư Hàng bèn thể hiện ham muốn sống cao siêu của mình.
Mặc dù chuyện như đánh đại lão rất kích thích, nhưng chuyện có kích thích cỡ nào thì cũng không thể làm mỗi ngày đúng không? Không tốt cho trái tim.
Chuyện kích thích, một tháng hoặc vài tháng chơi một lần còn được, mỗi ngày đều chơi, ai chịu cho thấu chứ?
Cho nên, lúc Tống cầu béo cố gắng kéo mọi chuyện đến “chiến đấu”, bia đá đạo hữu ở phía sau nỗ lực phát huy tài ăn nói của mình, lôi mọi chuyện đến gần “giải quyết trong hòa bình”.
Chiến đấu có thể dùng mồm miệng giải quyết thì cố gắng đừng dùng nắm đấm!
Lúc thật sự không cách nào giải quyết trong hòa bình thì lại để Tống cầu béo lên sàn cũng không muộn, nó sẽ toàn lực trợ giúp Tống cầu béo!
Tống cầu béo nhíu mày, trong lòng có hơi hối hận vì dẫn theo bia đá đạo hữu.
Thân là hóa thân chúa tể Cửu U, nó khát vọng chiến đấu và phá hoại.
Bên hông, bia đá đạo hữu với ham muốn sống mạnh mẽ chưa từng có nháy mắt đã phát hiện lăn tăn trong lòng Tống cầu béo, cũng đoán ra tâm tình của nó.
Cho nên, bia đá đạo hữu lặng lẽ truyền âm cho Tống cầu béo: [Thời gian của chúng ta có hạn, tốc độ thời gian trôi qua ở ngoại giới nhanh hơn “thời gian trong bí cảnh” rất nhiều. Cho nên, chúng ta cố gắng không để lãng phí thời gian, tranh thủ lấy tốc độ nhanh nhất, đưa nhiều Trường Sinh Giả đạo hữu nhất vào trong bí cảnh thời gian, cung cấp cho bản thể hấp thu.]
[Có lý! Vậy mà ta suýt nữa đã quên chuyện này!] Tống cầu béo bừng tỉnh đại ngộ.
Xem tra, trong vật trang sức trên người bản thể, trừ tam thi phân thân có vẻ không được thông minh cho lắm ra, các vật trang sức khác vẫn rất đáng tin.
[Vậy nếu có thể nhanh chóng dùng ngôn ngữ giao lưu giải quyết mọi chuyện thì cứ giao lưu cho tốt. Dù phải dùng chiến đấu để giải quyết, ta cũng sẽ ráng sức vừa lên là dùng chiêu mạnh, tranh thủ giải quyết hết kẻ địch trong thời gian ngắn nhất.] Tống cầu béo cũng truyền âm nhập mật trả lời.
Đối diện.
Khóe miệng Trường Sinh Giả Thư giới có hơi co quắp.
Mặc dù bí pháp của hắn không cách nào nhìn ra tình huống giao lưu cặn kẽ giữa Tống cầu béo và bia đá đạo hữu, nhưng thông qua biến hóa “khí tràng”, chuyển hóa cảm xúc của Tống cầu béo, Trường Sinh Giả Thư giới lờ mờ có thể đoán được đại khái.
Chẳng hạn như… nếu không đồng ý, e rằng hắn và bạn tốt Vô Ngọc Tiên Tử sẽ bị đập một trận.
[Vô Ngọc, nếu hai chúng ta liên thủ… cô cảm thấy có hy vọng đánh thắng Bá Tống phân thân ở đối diện không?] Trường Sinh Giả Thư giới vừa duy trì nụ cười bình tĩnh, lại vừa âm thầm dò hỏi.
[Nếu như chỉ có Bá Tống phân thân, ngươi và ta hai chọi một, sẽ có chút phần thắng. Nhưng nếu tăng thêm tấm bia đá bên hông hắn, ta cảm thấy phần thắng của chúng ta không lớn.] Vô Ngọc Tiên Tử trả lời.
Cô là người quan sát sự kiện trên sao Hỏa nên có lý giải vô cùng trực quan đối với chiến lực của Tống cầu béo.
Đồng thời, cô chú ý tới trên tấm bia đá kia mơ hồ khắc bốn văn tự cực kỳ khủng bố… Văn tự kia khiến tim cô đập nhanh.
[Vậy, cô muốn đánh một trận không?] Trường Sinh Giả Thư giới hỏi.
[Não ta bị úng nước à?] Vô Ngọc Tiên Tử trợn trắng mắt.
Hỏi chuyện vớ vẩn gì vậy?
Tại sao ta phải đánh nhau với Bá Tống phân thân?
Dù chúng ta liên thủ có thể đánh thắng Bá Tống phân thân, nhưng phía sau người ta còn có một Bá Tống bản thể càng trâu bò hơn kia kìa!
Sau khi Bá Tống bản thể tới, trừng mắt một cái, nói không chừng ta và ngươi lập tức phải mang thai.
Thân là người đàn ông cùng Thiên Đạo thăng thiên, hiện tại e rằng “ánh nhìn mang thai” của Bá Tống đã cường hóa đến cảnh giới năm đó của Thánh Nhân Nho Gia.
Chư Thiên Vạn Giới, sợ rằng đã không còn nhiều đạo hữu có thể chống lại.
Hơn nữa khác với Thánh Nhân Nho Gia, tính cách Thánh Nhân Nho Gia chính trực, dù là trong lúc chiến đấu cũng hiếm khi sử dụng “ánh nhìn mang thai”.
Nhưng Bá Tống, theo tình báo đáng tin cậy, Bá Tống chiến đấu với người khác đều dùng “ánh nhìn mang thai” để mở màn!
[Vậy chúng ta không đánh, tiện thể, đi gặp Bá Tống bản thể đi.] Trường Sinh Giả Thư giới mỉm cười.
Nói thật, hắn cảm thấy rất hứng thú với Bá Tống bản thể.
Đã ghi chép một quyển “Bá Tống truyện ký” thật dày, có rất nhiều thứ, hắn muốn tự mình chứng thực với Bá Tống.
Còn nữa…
“Bá Tống đạo hữu, có phải ngươi đang tìm Trường Sinh Giả hay không?” Trường Sinh Giả Thư giới hỏi ngược lại.
“Tiên sinh đoán rất đúng.” Tống cầu béo lễ phép trả lời.
“Vậy vừa hay, kỳ thực trong tay ta có tọa độ của vài vị Trường Sinh Giả, ta có thể cung cấp cho Bá Tống đạo hữu.” Con ngươi Trường Sinh Giả Thư giới hơi mở, lộ ra hàn quang tựa như lưỡi dao sắc bén.
Tống cầu béo: “? ? ?”
Vậy mà lại chủ động cung cấp tọa độ Trường Sinh Giả cho bọn ta?
“Trên thực tế, mấy vị đạo hữu kia có chút ân oán với Thư giới ta. Trăm ngàn năm qua, xung đột nhỏ không ngừng. Cho nên, nếu như có thể, ta hy vọng Bá Tống đạo hữu có thể tìm tới cửa, cho bọn chúng một niềm vui bất ngờ nho nhỏ.” Trường Sinh Giả Thư giới nói.
Vô Ngọc Tiên Tử: “! ! !”
Lại còn có thao tác như vậy!
Khó trách đều nói, người đọc sách bụng dạ đen tối nhất.
“Tại Thạch giới sát vách ta có một tiểu tiên cảnh gọi là “Mặc trì”, nơi đó cư trú một vị “Nhiễm Mặc Đạo Nhân”, hắn là một Trường Sinh Giả vô cùng thú vị, là một Trường Sinh Giả của Thạch giới kế tục “Thạch Hoàng”, một hệ Trường Sinh Giả này của bọn họ đều có năng lực chịu đòn tương đối mạnh.” Trường Sinh Giả Thư giới đề cử.
Tiếp đó, Trường Sinh Giả Thư giới lại đề cử chỗ ở của hai Trường Sinh Giả nữa với Tống cầu béo.
Sau khi đề cử xong, hắn chủ động bắt đầu chỉnh lý vật phẩm, dẫn theo Vô Ngọc Tiên Tử tiến về phía “cổng không gian” mà Tống cầu béo mở ra, đi gặp đại lão Bá Tống bản thể trong truyền thuyết kia một lần.

Trong bí cảnh thời gian.
Khi Vô Ngọc Tiên Tử và Trường Sinh Giả Thư giới bước vào trong đó, lập tức cảm thấy tốc độ thời gian bị thay đổi.
“Loại thủ đoạn này đã hoàn toàn vượt qua cảnh giới Trường Sinh Giả rồi nhỉ?” Vô Ngọc Tiên Tử vừa vào cửa đã bị chấn động một phen.
Tiếp đó, ánh mắt hai Trường Sinh Giả nhìn về phía vị trí của Bá Tống bản thể.
Ở nơi đó, cọng tóc ngố của Bá Tống, móng vuốt trên vai, trường kiếm bên hông, tất cả đều tỏa sáng lấp lảnh, tản ra hào quang trường sinh chi đạo.
Đồng thời còn có hết Trường Sinh Giả này đến Trường Sinh Giả khác đang vượt không gian mà tới.
Bắc Phương Đại Đế, đại sư Kim Cương tự, Bạch Cốt Tiên Cơ, Thần Long Thú giới, Kim Quái áo bào trắng, Bạch Long tỷ tỷ…
Một loạt “vầng trăng Trường Sinh Giả” chói cho mắt người ta phát đau.
Hơn nữa, trong hư không, cánh cửa không gian còn đang không ngừng mở ra.
Còn có càng nhiều đại lão Trường Sinh Giả đang trên đường chạy tới!
Mạng lưới giao thiệp của Bá Tống lại rộng lớn như thế?
Hay là nói, đây đều là đạo hữu từng bị Bá Tống đập qua?
Bất kể là loại quan hệ nào, đều có thể nhận thấy sự khủng bố của đại lão Bá Tống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận