Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3011: Đại lão quả cầu béo bị cưỡng chế bắn ra

Chương 3011: Đại lão quả cầu béo bị cưỡng chế bắn ra
Thấy mặt lão gia biến sắc, quản gia nhãn cầu biết đợt đâm tim này cực thốn.
Nhưng... đâm nhiêu đây là đủ rồi, nếu đâm tiếp, lão gia lại bắt nó gác lên đống lửa nướng. Nếu bị nướng quá chín thì nó rất khó bổ sung lại lượng nước.
Vì vậy quản gia nhãn cầu nói: “Lão gia, thật ra ta có một đề nghị.”
“Nói.” Trong giọng nói của thiếu niên ba mắt tiền bối như mang theo vụn băng, vừa lạnh vừa cứng.
Quản gia nhãn cầu kề bên tai lão gia, chặn Bá Thiện và Bá Mộc rồi nói nhỏ: “Lão gia nhìn pháp khí bạn sinh của ngài đi, hãy nhìn thật kỹ.”
Thiếu niên ba mắt tiền bối cúi đầu liếc nhìn... Sau đó hắn thấy pháp khí bạn sinh của mình đang dính trên tay phải của Bá Thiện không chịu xuống giống như một con chó dính người.
Nếu hắn không chú ý, lát nữa lúc Bá Thiện rời đi không chừng còn tiện tay mang pháp khí bạn sinh của hắn đi luôn!
Được lắm Bá Thiện, ngươi làm gì với chó bầu bạn của ta vậy hả?
Thiếu niên ba mắt tiền bối rất khó chịu, chuẩn bị kéo chó bầu bạn của mình về.
Nhưng đột nhiên hắn chợt hiểu ra.
Sau đó thiếu niên ba mắt tiền bối quay đầu nhìn quản gia nhãn cầu.
“Đúng vậy thưa lão gia, ý của ta chính là vậy.” Quản gia nhãn cầu như có thần giao cách cảm với lão gia, gật đầu nói.
Nếu pháp khí bạn sinh dính Bá Thiện như thế, vậy lát nữa lúc để Bá Thiện trở về báo cáo kết quả công tác, cố ý không nhắc đến pháp khí bạn sinh này luôn.
Chờ sau khi Bá Tống về đến nhà lại thông qua phương thức liên lạc từ xa hỏi tội Bá Thiện, hỏi hắn tại sao lại mang chó nhà mình đi. Tiếp đó nhân lúc Bá Thiện ngơ ngác lại đưa ra yêu cầu “Ta muốn đến đón chó về”.
Một khi đến chỗ Bá Tống, có thể làm như “vô tình” tiếp xúc với “hạng mục nghiên cứu con mắt Thánh Nhân Nho Gia” ở đó.
Sau đó sẽ là lúc biểu diễn kỹ thuật và kỹ năng diễn xuất.
Dựa vào kỹ năng diễn xuất tà ác cấp bậc chúa tể Cửu U của hắn, muốn thuận lợi tham gia hạng mục nghiên cứu con mắt Thánh Nhân Nho Gia đúng là dễ như trở bàn tay.
“Được, cứ làm thế đi.” Thiếu niên ba mắt tiền bối gật đầu đáp.
Bây giờ chỉ cần chờ hai hóa thân tam thi Bá Thiện và Bá Thập khôi phục lại tống cổ bọn họ đi.
“Lão gia, còn cần thùng phong ấn không? Còn muốn đổ xi măng lên hai hóa thân tam thi này của Bá Tống không?” Quản gia nhãn cầu nhắc nhở.
“Nếu không đổ thì ta rất mất mặt, nhưng nếu đổ lại ảnh hưởng đến thời gian bọn họ trở về báo cáo kết quả công tác. Thôi, đến lúc đó chúng ta mang theo thùng và xi măng đổ thẳng lên bản thể của Bá Tống luôn.” Thiếu niên ba mắt tiền bối xua tay trả lời.
“Vâng thưa lão gia.” Quản gia nhãn cầu gật đầu đáp.
Nếu muốn đổ xi măng lên bản thể của Bá Tống... hắn phải bày mưu tính kế kỹ càng, nhìn xem có thể bỏ thêm chút thiên tài địa bảo vào trong xi măng hay không, để đến lúc đổ xi măng lên bản thể của Bá Tống sẽ đạt được hiệu quả như tắm nước thuốc.
Đến lúc đó còn có thể đề cử Bá Tống và đệ tử, phân thân tam thi, Tống U U của hắn cùng nhau đổ xi măng, xếp hàng mà đổ.
Lão gia vừa có thể hả giận, bọn Bá Tống cũng được lợi, nhất cử lưỡng tiện.
“Quả nhiên ta vẫn thông minh như thường.” Quản gia nhãn cầu cực kỳ hài lòng về chính mình.
Tán Tài Vương Tọa trong hư không, ánh mặt trời chan hòa.
Thiếu niên ba mắt tiền bối nằm trên ghế bập bênh im lặng chờ đợi.
Một lúc lâu sau.
Rốt cuộc thời gian của Bá Thiện cũng khôi phục.
Ngay sau khi khôi phục, hắn há miệng thốt ra tiếng theo quán tính: “Bối~, đáp án của đề hai mươi mốt là chín chín tám mươi mốt nơi giấu bảo tàng, tuyệt đối không sai, cha cẩu đản đã đào hết tất cả. Khoan đã, sao không nuốt nửa câu sau vào bụng... chết tiệt!”
Vừa dứt lời, Bá Thiện giơ tay lên liều mạng che miệng mình lại.
Thiếu niên ba mắt tiền bối: “...”
Mặc dù đã biết trước là bảo tàng hắn lén giấu ở thế giới Cửu U nhất định sẽ bị con rồng cẩu đản kia hưởng, nhưng khi chính tai nghe thấy tám mươi mốt nơi giấu bảo tàng đầy ấp đều bị đào sạch, cảm giác cay đắng đó thật sự không lời nào hình dung được.
Đó là bảo tàng hắn tích góp hơn nửa đời người đấy!
Hơn nữa những thứ hắn vừa mắt đều là tinh phẩm tuyệt đối, mấy thứ có cấp bậc hơi thấp hắn đều không thèm thu vào bảo khố.
Năm đó sau khi trở thành chúa tể Cửu U, hắn chưa bao giờ ngờ rằng có một ngày Thiên Đạo đối ứng với mình sẽ biến mất.
Lúc còn trẻ trâu hắn còn tưởng rằng mình sẽ ở vị trí chúa tể Cửu U cả đời, làm đến khi thế giới lụi tàn. Vì vậy hắn bắt đầu phát huy sở thích của bản thân, dùng hết cả đời sắp xếp điều chỉnh pháp tắc của thế giới Cửu U, ở thế giới Cửu U bồi dưỡng nhãn ma cực mạnh, đồng thời còn thu thập bảo tàng, giấu chúng ở khắp nơi trong thế giới Cửu U.
Thế nhưng không ngờ Thiên Đạo nói sụp đổ là sụp đổ... Sau khi sụp đổ, vừa tỉnh dậy hắn phát hiện mình không còn ở Cửu U, không về được nữa.
Sau đó con rồng cẩu đản kia nghiên cứu đủ loại hạng mục phí tiền một cách tùy hứng, đốt tiền như đốt giấy... Hóa ra đều đang đốt tiền của hắn!
Rồi sẽ có một ngày ta giết chết con rồng cẩu đản kia, đốt nó ra tro!
Thiếu niên ba mắt tiền bối thầm oán hận.
Ngày đó không còn xa.
Lần trước sau khi thu thập sức mạnh của ngựa trắng, Bạch và cầu béo, hắn đã có thể đi dạo ở hiện thế trong thời gian ngắn.
Chờ hắn hoàn thiện triệt để ở thế giới cổ đảo, hắn có thể đi dạo tự do ở hiện thế, còn có thể dùng chân thân về Cửu U thăm nhà cũ.
Đến lúc đó hắn sẽ đánh con rồng cẩu đản kia một trận nên thận!
“Nghi thức đánh cược kết thúc rồi Bá Thiện đạo hữu.” Quản gia nhãn cầu lên tiếng.
Bá Thiện: “!!!”
“Rất tiếc, các ngươi thua rồi. Tiếp theo xin nhờ đạo hữu giúp lão gia nhà ta tìm một người thừa kế thích hợp để thừa kế ấn ký Tán Tài Vương Tọa. Tuy chỉ ở chung với đạo hữu một thời gian rất ngắn nhưng lại rất vui vẻ, sau này nếu chúng ta có duyên sẽ gặp lại.” Quản gia nhãn cầu nhắn gửi thâm tình.
Bá Tống thăng cấp quá nhanh, không cho hắn có nhiều thời gian tìm người thừa kế quản gia.
Bây giờ cũng chỉ im lặng chúc phúc Bá Tống đạo hữu thôi.
Dứt lời, quản gia nhãn cầu vung tay nhẹ nhàng, mở tầng gỗ nhỏ của Tán Tài Vương Tọa tiễn Bá Thiện và Bá Cổn ra ngoài.
Bá Thiện đần mặt ngơ ngác vẫn không phát hiện pháp khí bạn sinh của tiền bối ba mắt còn dính ở lòng bàn tay hắn không chịu xuống.
“Thua rồi?” Bên ngoài Tán Tài Vương Tọa, Bá Thiện vẫn chưa tỉnh hồn lại.
“Thua rồi... e là do trước đó bên bản thể xảy ra chút vấn đề khiến trạng thái thời gian của chúng ta trạng thái bị lỗi. Hiện giờ đã khôi phục, hẳn là bên bản thể đã điều chỉnh xong.” Bản ngã thi thở dài: “Tóm lại chúng ta cứ đi về báo cáo chuyện này cho bản thể biết trước đã, xem thử bản thể có phương án khác có thể mời thiếu niên ba mắt tiền bối đi qua hay không.”
“Ví dụ như lập tức truyền ấn ký Tán Tài Vương Tọa cho thành viên trong nhóm, sau đó mời thành viên trong nhóm đánh cược một ván với thiếu niên ba mắt tiền bối, giao cược như cũ.” Bá Thiện lanh trí nói.
“Phương án này được đấy, chúng ta thử xem có thể truyền ấn ký cho phân thân của Bạch tiền bối hay không. Trên lý thuyết thì phân thân của Bạch tiền bối vẫn có thể đánh cược một lần nhỉ?” Bản ngã thi gật đầu nói.
Hai vị hóa thân tam thi mở cổng không gian về thế giới Cửu U trước, chuẩn bị thông qua tiết điểm ở thế giới Cửu U để đi đến bí cảnh thời gian.
Trong thế giới Cửu U.
Đại lão quả cầu béo vốn đang tự bế bỗng có cảm ứng, mở trạng thái tự bế.
Nó đưa mắt nhìn sang... sau đó thấy được Bá Thiện mà nó chán ghét.
“Quái lạ, tại sao ta lại bị bắn ra khi cảm ứng được nó đến?” Đại lão quả cầu béo thầm thắc mắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận