Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3020: Đại Lão Quả Cầu Béo Bị Nhớ Thương

Chương 3020: Đại Lão Quả Cầu Béo Bị Nhớ Thương
Sau khi ra khỏi thể nghiệm ảo ảnh trứng màu, việc đầu tiên Thi và Chúc làm là thuật lại lời nhắn của Vũ Nhu Tử cho hóa thân bọc thép nghe.
“Lợi dụng phòng tối thiên đạo giải quyết vấn đề tiêu hao Trường Sinh đạo?” Hóa thân bọc thép nghi hoặc hỏi: “Là Vũ Nhu Tử nói cho hai đứa biết à?”
“Vâng, là giọng của tiểu Nhu Tử, êm tai lắm.” Chúc lộ ra vẻ mặt “ta đã là người lớn ba trăm tuổi”, dùng giọng nói loli vô cùng tang thương đáp.
Bé Chúc cảm giác mình đã sống hơn ba trăm năm âm thầm hạ địa vị của “Vũ Nhu Tử tỷ tỷ” xuống thành “tiểu Nhu Tử”. Cô nhóc cảm thấy Vũ Nhu Tử tỷ tỷ trước kia đã trở thành tiểu Nhu Tử muội muội.
Nhưng vấn đề là... Vũ Nhu Tử không mang họ “Vũ”, cũng không mang tên “Nhu Tử”.
Cách gọi đúng phải là Vũ Nhu + Tử, tổ hợp này chỉ là một kiểu đạo hiệu theo truyền thống của Đạo gia.
“Ơ? Tống tiền bối, ta nói gì cơ?” Nghe thấy có người gọi đạo hiệu của mình, Vũ Nhu Tử vui vẻ sáp lại, tiện tay ôm lấy tiểu Chúc.
Bé Chúc nho nhỏ bị ôm ép vào bộ ngực cực lớn của Vũ Nhu Tử, suýt nghẹt thở.
Đây là cảnh giới áp chế giữa to và nhỏ, khác biệt lớn đến mức không cách nào bù đắp được!
Vũ Nhu Tử tỷ tỷ vẫn là Vũ Nhu Tử tỷ tỷ... ba trăm năm đời hành cũng không thể bù đắp khoảng cách này.
Chúc đang tự đắc lập tức hiểu rõ bản thân.
Thi ở bên cạnh bổ sung: “Bọn ta còn gặp được Thông Nương tiên tử.”
“Ta biết, ảo cảnh mà ta dẫn hai nhóc vào chính là ba trăm năm đời hành của hành ngốc.” Hóa thân bọc thép mỉm cười.
Không biết bây giờ cây hành ngốc ở đâu, sống thế nào, có tiền lên mạng mua đồ hay không.
“Thông Nương tỷ tỷ không phải hành ngốc.” Chúc bênh vực cho Thông Nương.
Ở cảnh cuối cùng trong đoạn trứng màu nhập mộng, chị đại Thông Nương tóc ngắn để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng Chúc. Sau này cô nhóc cũng muốn trở thành nhân vật giống như chị đại Thông Nương, trước ngực phải nhô lên thật to, eo phải nhỏ, chân phải dài.
Quan trọng nhất là cho dù chết cũng phải chết một cách cực ngầu.
Hóa thân bọc thép kinh ngạc: “Hai đứa còn tiếp xúc với chuyện khác ngoài ba trăm năm đời hành à?”
“Đúng vậy.” Thi gật đầu, sau đó kể lại mọi chuyện mình trải qua cho hóa thân bọc thép nghe.
Nghe xong, hóa thân bọc thép ngây ra như phỗng.
Thông Nương mà Thi nhắc đến thật sự là Thông Nương trùm làm công thuộc tập đoàn Bá Tống của hắn ư?
Thông Nương trùm làm công của tập đoàn bọn họ không thể nào ngầu như vậy được!
Hóa thân bọc thép sững sờ giây lát lại cong ngón tay suy tính. Hắn từng đi du học, biết không ít thứ.
Nhưng sau khi tính toán cả buổi, hóa thân bọc thép không thu được kết quả xác thực.
“Là tương lai? Là Thông Nương biến mất đã đến tương lai hay là... Thông Nương của tương lai?” Hóa thân bọc thép nói thầm.
“Tống tiền bối, Tống tiền bối, ngươi đang nghĩ gì vậy?” Vũ Nhu Tử ôm chặt Chúc đang bị đả kích bởi cảnh giới lớn nhỏ nghi hoặc hỏi.
“Ta đang nghĩ đến chuyện Thông Nương biến mất, ngoài ra... vất vả cho cô rồi Vũ Nhu Tử.” Hóa thân bọc thép trả lời.
Hắn đang cảm ơn Vũ Nhu Tử trước mắt và cả Vũ Nhu Tử tương lai.
“Hì hì, mặc dù không biết Tống tiền bối đang cảm ơn ta cái gì nhưng vẫn cảm thấy rất ngại ngùng.” Vũ Nhu Tử cười hì hì nói.
“À đúng rồi, Vũ Nhu Tử cô có nguyện vọng năm mới gì không?” Hóa thân bọc thép hỏi.
Vũ Nhu Tử là thành viên chính thức duy nhất trong nhóm Cửu Châu số 1 gọi hắn là tiền bối, tính ra cũng nên tính cô vào nhóm bạn bè được phát quà mừng năm mới.
“Nguyện vọng ư? Tống tiền bối, ta có rất nhiều nguyện vọng.” Vũ Nhu Tử vui vẻ đáp.
Cô có rất nhiều chuyện muốn làm, rất nhiều nơi muốn đi thám hiểm, hơn nữa bây giờ cô có rất nhiều thời gian.
Hóa thân bọc thép vội xua tay nói: “Một cái, tối đa một cái thôi. Chúng ta giữ những nguyện vọng khác cho những ngày lễ khác.”
“Một cái thôi ư? Hơi ít.” Vũ Nhu Tử đặt cằm lên đầu tiểu Chúc suy tư.
Một lát sau.
“Tống tiền bối, nghe nói ngươi gom đủ một đôi mắt Thánh Nhân Nho Gia, vậy ta muốn thể nghiệm hiệu quả của ánh nhìn mang thai khi có một đôi mắt Thánh Nhân Nho Gia,” Vũ Nhu Tử nghiêm túc nói.
Hóa thân bọc thép: “!!!”
Nhỏ Chúc: “Wow~”
Không hổ là Vũ Nhu Tử tỷ tỷ, suy nghĩ thật khác người.
Hóa thân bọc thép lại xua tay: “Nguyện vọng này không tốt lắm... hay là đổi nguyện vọng khác nhé?”
Vũ Nhu Tử vô cùng nghiêm túc + vẻ mặt kiên quyết: “Không, ta chỉ muốn cái này...”
“Không, con không muốn!” Chẳng biết từ lúc nào Linh Điệp Thánh Quân đã xuất hiện sau lưng Vũ Nhu Tử, giơ tay che miệng con gái lại.
Đồng thời Linh Điệp tiền bối dùng ánh mắt sắc bén như kiếm trừng mắt nhìn hóa thân bọc thép.
“Nếu ngươi dám sử dụng ánh nhìn mang thai lên khuê nữ của ta, ta...” Nói đến một nửa, Linh Điệp Thánh Quân bỗng dừng lại.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn trời.
Hắn không đánh lại Bá Tống nữa rồi.
Đây là chuyện cực kỳ đắng lòng.
“Linh Điệp tiền bối, ta cũng cảm thấy Vũ Nhu Tử nên đổi nguyện vọng khác thì tốt hơn. Ta cũng đang khuyên cô ấy như vậy.” Hóa thân bọc thép vội nói.
Linh Điệp Thánh Quân buông tay, ngồi bên cạnh con gái mình.
“Cha~” Vũ Nhu Tử gọi rất ngọt ngào.
“Tỏ vẻ dễ thương cũng vô dụng.” Linh Điệp Thánh Quân nói.
“Vậy ta đổi nguyện vọng khác.” Vũ Nhu Tử nháy mắt. Dù sao hàng năm có rất nhiều ngày lễ, sau này vẫn còn cơ hội.
Tương lai của cô và Tống tiền bối còn dài mà lo gì.
Sắt thép hóa thân thở phào nhẹ nhõm.
“Tống tiền bối có hai đại tà thuật, nếu ánh nhìn mang thai không được, vậy ta muốn học Dưỡng Đao Thuật được không?” Vũ Nhu Tử lại hỏi.
Nghe đến đây, hóa thân bọc thép nhẹ lòng hẳn.
Lúc Vũ Nhu Tử mới nhắc đến “hai đại tà thuật”, hắn rất sợ Vũ Nhu Tử muốn hắn thi triển Dưỡng Đao Thuật lên người cô.
May mà Vũ Nhu Tử chỉ muốn học Dưỡng Đao Thuật mà thôi.
“Không thành vấn đề, ta có thể dạy Dưỡng Đao Thuật đã được ta điều chỉnh tỉ mỉ cho cô.” Tống Thư Hàng gật đầu đồng ý.
Thật ra mấy loại thủ pháp như Dưỡng Đao Thuật, Dưỡng Kiếm Thuật cũng không phải tuyệt học bí truyền gì trong tu luyện giới.
Nhưng Dưỡng Đao Thuật của Tống Thư Hàng là phiên bản biến dị.
“A Tống, nguyện vọng của ta cũng là học tập Dưỡng Đao Thuật.” Lý Âm Trúc xoa mắt, ngồi vào trong lòng hóa thân bọc thép.
Vốn dĩ cô muốn học Chân Thiên Bằng Độn Pháp, độn pháp hàng đầu của Tống Thư Hàng.
Nhưng sau khi nghe thấy Dưỡng Đao Thuật, cô lại thay đổi suy nghĩ.
“Ơ? Sao đột nhiên Âm Trúc cũng muốn học Dưỡng Đao Thuật?” Hóa thân bọc thép thuần thục lấy ra một cây lược nhỏ, chải lại mái tóc màu bạc vừa dài vừa đẹp giúp Lý Âm Trúc.
“À, ta có một đối tượng muốn dưỡng.” Lý Âm Trúc đáp.
Trong lúc nói chuyện, con ngươi màu bạc xinh đẹp của cô nhìn sang thiếu nữ máy móc tiểu Lăng Tiêu ở bên cạnh.
Tiểu Lăng Tiêu: Σ(°△°)︴
Âm Trúc tỷ tỷ định sử dụng Dưỡng Đao Thuật lên người cô ư?
Tại sao?
Muội muội cô đây không đáng yêu sao?
“Ha ha, không thành vấn đề.” Hóa thân bọc thép cất lược, lại nâng con gái máy móc tiểu Lăng Tiêu lên đặt trên bả vai: “Tâm nguyện của tiểu Lăng Tiêu là gì?”
“Hay là ta cũng chọn học Dưỡng Đao Thuật?” Trong đầu tiểu Lăng Tiêu trống rỗng.
Nhưng trong đầu cô bỗng hiện lên một hình ảnh, đó là áo khoác cầu béo tung bay sau lưng ba Tống bản thể.
“Ba Tống, ta cũng muốn áo khoác cầu béo.” Tiểu Lăng Tiêu thuận miệng đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận