Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3043: Chuyện Thiên Đạo không thể làm, chúng ta cũng phải làm được!

Chương 3043: Chuyện Thiên Đạo không thể làm, chúng ta cũng phải làm được!
Hơn nữa đã hết Tết rồi, ta đã qua thời gian bảo hành 18 tuổi rồi.
Sắp tới đây ta phải bất hủ rồi á ~
Thế nên Tống đầu gỗ à, ngươi đang nghĩ cái quái gì thế!

Mấy hình ảnh nhỏ nhặt khác nhanh chóng vụt qua.
Phần lớn là ký ức Tống Nhất đi tìm linh quỷ trống chưa có chủ nhân, sau đó tìm cách dung hòa chúng… Thủ đoạn dung hòa linh quỷ này chắc là năng lực hắn học được khi ở Bích Thủy các. Sau khi dung hòa linh quỷ trống, hắn có thể phá vỡ giới hạn của mình, từ đó tiến lên cảnh giới cao hơn.
Trong quá trình này Tống Nhất cũng từng về Bích Thủy các gặp Sở các chủ.
Trong hình ảnh ký ức, dáng vẻ của Sở các chủ thành thục hơn chút ít, cách ăn vận cũng giống với Sở các chủ mà Tống Thư Hàng tiếp xúc hiện giờ.
Sau khi trở lại Bích Thủy các, hắn ở lại đây cường hóa một số biện pháp phòng ngự, cổ vũ Sở các chủ xây dựng một chỗ tị nạn bí mật trong Bích Thủy các.
Thế nhưng trong hình ảnh này, cảnh giới tu vi của Tống Nhất không quá cao, có vẻ như là cảnh giới ngũ phẩm hoặc lục phẩm… Sau khi cắt đứt liên lạc với bản thể, hắn phải hoàn toàn dựa vào bản thân để tấn thăng cảnh giới. Cũng giống như những tu sĩ khác trong Chư Thiên Vạn Giới, hắn phải tu luyện từng bước một, tài nguyên tu luyện cũng phải tự đi giành lấy.
Rõ ràng chỉ là một linh quỷ chỉ có thể cá mặn nhưng hắn lại phải gánh một trách nhiệm trọng đại không thuộc về linh quỷ.
Cuối cùng, trước khi rời đi…
Tống Nhất đột nhiên đề nghị Sở các chủ di dời Bích Thủy các.
Ấy thế mà Sở các chủ ở phía đối diện lại gật đầu đồng ý.
[Đồng ý rồi hả?]
Nhìn thấy cảnh này, Tống Thư Hàng đột nhiên ngẩn ra.
Sở các chủ đồng ý di dời Bích Thủy các rồi ư?
Lúc này cô ấy đã tin tưởng Tống đầu gỗ đến mức này rồi à?
Vậy chuyện Bích Thủy các bị hủy diệt sau đó…
[Chẳng lẽ là sau khi Sở các chủ đồng ý di dời, chuyển Bích Thủy các đi nơi khác mới gặp phải tai họa đó ư?]
Trong lúc suy tư, hình ảnh trong “hồi ức” lại thay đổi.
Trong hình ảnh này, Tống Nhất đang liều mạng thi triển độn thuật, điên cuồng đuổi đến một vị trí.
Hắn gần như ép khô tất cả linh lực trong người, liều mạng kích hoạt độn pháp.
Sơ với hình ảnh lúc trước, hình như cảnh giới của Tống Nhất đã tăng lên, hắn đang bế quan đột phá cảnh giới à?
Tống Thư Hàng thở dài, nhắm mắt lại:
“Bế quan à…”
Tâm trạng phức tạp quá.
Tống Nhất trong “hồi ức” cuối cùng cũng chạy đến Bích Thủy các.
Khi sắp đến gần, hắn khiếp sợ dừng bước…
Từ xa nhìn lại, lúc này Bích Thủy các vẫn phồn vinh náo nhiệt như trước.
Ở cửa vào kết giới có một cặp đồng tử đồng nữ trông coi, đôi kim đồng ngọc nữ trông cửa này còn đang ngáy, giống hệt như trong ký ức.
Trong Bích Thủy các, các đệ tử đi đi lại lại, cười đùa, nói chuyện với nhau.
Có người đang tu luyện, có người tụm lại nói chuyện, cũng có đôi tình nhân quấn quýt nói lời ngọt ngào.
Giống như trước đây.
Ít nhất biểu hiện bên ngoài giống hệt với trước đây.
Mà Tống Thư Hàng trong hồi ức còn phát hiện ra vị trí của Bích Thủy các không đổi… hay nói cách khác là chưa kịp đổi.
Di dời một tông môn không phải là chuyện ngày một ngày hai có thể làm được.
Nếu như có pháp thuật trợ giúp thì dọn nhà cũng không quá phiền phức.
Nhưng phải chuyển tông môn đến nơi nào, nơi nào thích hợp, nơi nào có lợi cho sự phát triển của môn phái... tất cả những điêu này cần phải có quy hoạch cả.
Tống Nhất đứng từ xa nhìn Bích Thủy các phồn hoa, một cảm giác thống khố tê liệt tâm can tràn ngập trong đầu hắn, cảm xúc này truyền thẳng đến Tống Thư Hàng mà không có một chút thay đổi nào.
Bởi vì tất cả crnh tượng phồn hoa trước mắt này đều là thực tại ảo.
“Ta chẳng thay đổi được gì cả...”
“Ta không tới kịp... Vào lúc cô ấy cần giúp đỡ nhất...”
“Không thể thay đổi, thật sự không thể thay đổi tất cả những gì xảy ra trong quá khứ ư?”
Hắn còn có thể làm gì đây?
Lúc này... hắn còn có thể làm gì không?
Có một khoảnh khắc, một suy nghĩ muốn hủy diệt hết thảy phản hồi từ “hồi ức” đến trong lòng Tống Thư Hàng.
Nếu là lúc cảnh giới Tống Thư Hàng còn thấp, chỉ phản hồi cảm xúc trong một tích tắc như thế cũng đủ để tạo ra một tâm ma ngon miệng rồi.
Cảm giác thống khổ tê liệt tâm can cũng tuyền đến Tống Thư Hàng bản thể.
Tống Thư Hàng vô thức vươn tay ra, sờ nhẹ lên cọng tóc ngố của Sở các chủ trên đỉnh đầu.
“Bụp ~” Cọng tóc ngố của Sở các chủ quất một phát:
“Làm gì thế hả?”
“Không có gì, ta định gỡ số Hamster thôi mà.”
Tống Thư Hàng bình tĩnh dịch tay lên trên, gỡ quả cầu phong ấn số Hamster trông như búp bê hồ lô trên đỉnh đầu xuống.
Hình ảnh “hồi ức” đột nhiên tắt bụp.
Đối với Tống đầu gỗ lúc đó, hắn chẳng làm được gì cả...
Lịch của sử quá khứ dường như có một sức mạnh cưỡng chế nào đó, khiến hắn không thể thay đổi được điều gì…
“Ta không biết quá khứ có thể thay đổi được hay không, nhưng tương lai mà ta muốn lại có thể thay đổi.”
Tống Thư Hàng đặt quả cầu số Hamster vào trong lòng.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ nghi hoặc: “???”
Tống Thư Hàng tự nhiên đọc mấy lời thoại kỳ lạ như thế làm gì?
[Nếu như là chuyện mà chứng đạo thì siêu thoát.]
Những chuyện mà Thiên Đạo có thể làm được, sau này chúng ta cũng có thể làm… Chuyện mà Thiên Đạo không thể làm, tương lai chúng ta cũng phải làm!
Ta không chiến đấu một mình, ta không cô đơn.
Ta + Bạch tiền bối + bao nhiêu đại lão và các vị tiền bối, Thiên Đạo đều đứng về phía ta!
Trong thế giới Cửu U, mấy mảnh vỡ linh quỷ trong lòng bàn tay Tống U U rơi xuống, sau đó bị cuốn vào trong vỏ cẩu đản trong lòng bàn tay cha cẩu đản, được lưu trữ lại.
Những mảnh vỡ đó cần rất nhiều thời gian mới hồi phục được.
Vào khoảnh khắc những mảnh vỡ linh quỷ này tróc ra, vô số hình ảnh truyền tới Tống Thư Hàng.
[Bạch long tỷ tỷ cứu ta với ~]
[Bạch Cốt Tiên Cơ xin dừng bước, ta có một quyển bí tịch…]
[Ơ? Tiểu tiên tử, ngươi là người quen của bắc phương đại đế à? Ngươi có thích con rối không? Nếu thích thì ta dạy ngươi chơi.]
[Trình Lâm tỷ tỷ, bạn thân của cô @#%x tiên tử đã thích ai chưa? Có chủ rồi ư? Vậy có ngại đổi đối tượng khác không? Hoặc là có ngại quen nhiều người một lúc không?]
[Ai yo, bé măng này là bảo bối của nhà nào đây? Bao giờ ngươi mới biến hình vậy? Có thích biến hình thành tiểu tiên tử đáng yêu không?]
Tống Thư Hàng: “…”
Đậu xanh, ngươi đã làm gì thế hả?
[Tuyệt đối không được thừa nhận, cũng tuyệt đối không được để người khác biết.]
Tống Thư Hàng thầm thề.
Hắn tuyệt đối sẽ không để ai biết chuyện Tống đầu gỗ là linh quỷ của hắn.
Đánh chết hắn hắn cũng không tiết lộ tin tức này.
“Người sao thế? Sao sắc mặt phức tạp vậy?”
Cọng tóc ngố của Sở các chủ nói.
Bởi vì thông tin lộ ra trên mặt Bá Tống quá phức tạp, đến thuật đọc mặt cũng không thể đọc được thông tin cụ thể.
Tống Thư Hàng bình tĩnh cầm lấy một tấm mặt nạ, đeo lên mặt mình:
“Không có việc gì đâu Sở tiền bối. Chỉ là đến bước thành hình cuối cùng của Tống U U nên có một số thông tin từ thế giới Cửu U truyền qua đây, ta cần phải xử lý một chút.”
Sau khi hoàn toàn bị Trình Lâm chuyển sinh, Tống U U sẽ giống như chúa tể Cửu U Bạch tiền bối two.
Tiếp đó, hắn sẽ trở thành Bá Tống two thật sự và lên ngôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận