Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3048: Mặt trời màu đen: Quái vật gì thế này!

Chương 3048: Mặt trời màu đen: Quái vật gì thế này!
“Bạch tiền bối ngươi không thừa dịp tọa trấn phong ấn mà bế quan đi à?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Phải biết rằng Bạch tiền bối là người cuồng bế quan của nhóm Cửu Châu số 1, trước đây chỉ cần có thời gian hắn sẽ tranh thủ từng giây từng phút để bế quan.
Nhưng vị Bạch tiền bối trước mắt hắn đây chẳng những không bế quan mà lại còn chơi rất high nữa.
Chẳng lẽ bị con ngựa mê diễn kia lây bệnh rồi hả?
Thực ra phần lớn cảm xúc nghi hoặc lúc này của Tống Thư Hàng là giả vờ thôi, hắn đang âm thầm chuyển đề tài nói chuyện.. Hơn nữa thủ pháp đổi để tài vô cùng cứng nhắc, thấp kém.
“Vẫn luôn bế quan mà.”
Bạch tiền bối chỉ vào chính mình, đáp:
“Ngươi xem, bây giờ ta đang ở trạng thái bế quan đây.”
Tống Thư Hàng đơ ra.
Bây giờ đang bế quan ư?
Bạch tiền bối à, rõ ràng ngươi đang nói chuyện cùng ta mà…
Trong lúc đang suy tư, hắn đột nhiên nghĩ tới một khả năng.
“Chẳng lẽ là chế độ bế quan back-end à?”
Tống Thư Hàng hỏi… Chính là chế độ “bế quan back-end” độc quyền của Tống thị.
Tại chế độ này, có thể tiến hành bế quan, lĩnh ngộ, nghe giảng pháp, ăn cơm cùng một lúc.
Một số chuyện “không cần thiết cử động” có thể chuyển sang vận hành back-end, những chuyện cần phải hành động thì đổi sang front-end.
“Ừm, chính là nó.”
Bạch tiền bối gật đầu đáp:
“Kể từ khi biết chế độ bế quan này của ngươi, về ta thử một chút là nắm được kỹ xảo luôn. Từ đó về sau… mỗi một ngày mỗi một giây ta đều bế quan, tính ra thì tổng thời gian ta treo máy bế quan back-end chắc vào khoảng hơn 3 tháng rồi. Vì thế ta có thể vừa bế quan vừa chơi game.”
“Không hổ là Bạch tiền bối.”
Tống Thư Hàng khéo léo nịnh nọt không một sơ hở.
Chẳng trách hắn cảm thấy thời gian Bạch tiền bối “bế quan tùy thời tùy chỗ” ít hơn một chút, hóa ra Bạch tiền bối đã nắm được kỹ xảo “bế quan back-end” rồi.
Cuộc đối thoại của hai người bị Mặt trời màu đen trong phong ấn nghe thấy.
[Bế quan back-end là cái quái gì vậy? Lại còn treo máy bế quan nữa hả?]
Mặt trời màu đen cảm thấy hai chữ “bế quan” trong đầu mình đang bị hai tên bên ngoài kia ấn trên mặt đất mà chà đạp + sỉ nhục.
Mau dừng tay, hai người các ngươi bế quan như thế là không có linh hồn đâu!
Huống hồ, bế quan back-end sao có thể coi là bế quan được?
Bế quan bế quan, quan trọng là cách biệt với thế giới bên ngoài, đóng động phủ lại, một mình ngồi thiền tu luyện ngộ đạo, đấy mới gọi là “bế quan”!
Bế quan không phải là một kỹ năng.
Có phải các ngươi đã hiểu lầm hai chữ bế quan rồi không?
“Đúng rồi, ngươi học được thiên phú Thánh Nhân Nho Gia một cách thuận lợi chứ? Hiệu quả thế nào?”
Bạch tiền bối hỏi.
“Ngàn like!”
Tống Thư Hàng giơ ngón tay cái lên:
“Sau khi thi triển bí pháp này, chúa tể Cửu U đại lão quả cầu béo bị ta nuốt luôn chín phần mười tồn tại. Bây giờ nó đang rơi vào giấc ngủ sâu, chắc phải vài vạn năm nữa mới tỉnh lại được. Trong khi nó ngủ, chúa tể Cửu U tương ứng với ta “Tống U U” đang định dùng nó như pháp khí bạn sinh.”
[Thiên phú Thánh Nhân Nho Gia ư? Nuốt chín phần tồn tại của chúa tể Cửu U hả? Chẳng lẽ đây là năng lực nhằm đối phó với ta à?]
Trong đầu Mặt trời màu đen lóe lên một suy nghĩ khiến nó càng bất an hơn.
Cùng lúc đó, nó cẩn thận dùng năng lực cảm ứng, nghe Tống Thư Hàng và Bạch Thánh nói chuyện.

“Vì thế bây giờ đến phiên Bạch tiền bối rồi, vừa hay Trường Sinh đạo “ngôn ngữ và văn tự nguyên sơ” trên người ta có thể hiến tế, giúp Bạch tiền bối thừa kế thiên phú Thánh Nhân.”
Tống Thư Hàng lại nói.
Bạch tiền bối hỏi ngược lại:
“Sau khi hiến tế trường sinh pháp ngôn ngữ văn tự này xong, ngươi đã có manh mối nào của trường sinh pháp dự bị chưa?”
Trong những livestream Huyền Thánh giảng pháp trước đây, Tống Thư Hàng đã hiến tế “trường sinh pháp tìm đường sống trong chỗ chết” rồi lập tức nhận được “trường sinh pháp ngôn ngữ văn tự”, tiếp nối không một kẽ hở, chưa từng rớt khỏi cảnh giới Trường Sinh Giả.
Thế nên lần này, Bạch tiền bối cần phải biết Tống Thư Hàng có hình thái ban đầu của trường sinh pháp thứ 3 để tiếp nối không một kẽ hở nữa không.
“Có chút đầu mối, với trường sinh pháp tiếp theo ta định nghiên cứu con đường lấy “nhân quả” hoặc “công đức” làm chính. Nhưng mà hiện giờ vẫn chưa sắp xếp ra được hình thái ban đầu của trường sinh chi đạo này…”
Tống Thư Hàng trả lời thành thực.
Nói thật, cho dù có rớt khỏi cảnh giới Trường Sinh Giả cũng chẳng có ảnh hưởng gì với hắn cả.
Hắn đâu có dựa vào cảnh giới Trường Sinh Giả để chọi người ta.
Hơn nữa bây giờ hắn còn có chúa tể Cửu U Tống U U hoàn chỉnh, chẳng ảnh hưởng gì tới lực chiến hết.
Còn nữa, chỉ cần ở thế giới bên ngoài một hai ngày là hắn có thể hoàn thiện Trường Sinh đạo mới, trở lại cảnh giới Trường Sinh Giả ngay ấy mà.
“Tốt nhất vẫn nên tiếp nối không đứt đoạn, nói không chừng rớt cảnh giới sẽ để lại hậu hoạn cũng nên.”
Bạch tiền bối xoa cằm trầm tư:
“Thư Hàng, ngươi thử gửi dữ liệu trường sinh pháp “nhân quả, công đức” đã sắp xếp lại cho ta đi.”
“Được.”
Tống Thư Hàng vươn tay nhấn mở mắt thần thứ 3 ở giữa mi tâm, nén tất cả dữ liệu lĩnh ngộ trường sinh chi pháp mạng “nhân quả, công đức” lại rồi gửi cho Bạch tiền bối.
Lĩnh ngộ công đức của Tống Thư Hàng sâu hơn nhân quả một chút, sức mạnh công đức được tích lũy trong cơ thể hắn quá dồi dào, hơn nữa mỹ nhân rắn công đức lại có công đức bí pháp, điều này cũng giúp ích rất lớn cho việc lĩnh ngộ trường sinh pháp công đức của Tống Thư Hàng.
Sau khi nhận được thông tin, Bạch tiền bối cúi đầu nghiên cứu:
“Hóa ra là thế, ừm, tình hình là thế này, chỗ này hiểu rồi… Chỗ này cũng có thể giải thích được, chắc hắn không có vấn đề gì đâu. Thư Hàng, ngươi đợi ta khoảng một tiếng nhé.”
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Tuy rằng không biết Bạch tiền bối định làm gì nhưng một tiếng ngắn ngủi chớp mắt là qua thôi ấy mà.
[Một tiếng hả? Nghe giống như đơn vị tính thời gian của một thế giới nào đó nhỉ? Cảm giác có vẻ như không lâu lắm?]
Mặt trời màu đen nghi hoặc.
Nó âm thầm bấm đốt tính toán, nhanh chóng hiểu được ý nghĩa của “một tiếng đồng hồ”.
[Ngắn như thế á? Có một chút thời gian này thì làm được gì?]
Đối với một nhân vật cấp đại lão tùy tiện luyện đan cũng phải mất mấy năm mà nói, một tiếng quả thật quá quá ngắn.
Trong thời gian ngắn như thế thì kịp làm gì nhỉ?
Chẳng mấy chốc… Mặt trời màu đen đã biết đối với Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng, một tiếng có thể làm được gì rồi.
“Rốt tốt, nắm vững rồi.”
Khoảng 58 phút sau, Bạch tiền bối mở mắt ra, gật đầu đầy hài lòng.
Hình thái ban đầu của một trường sinh chi pháp mới lóe lên trên người hắn.
Hình thái ban đầu của trường sinh chi pháp mới này chính là đạo mạng lưới do nhân quả và công đức kết hợp tạo nên. Đó là trường sinh pháp có thể thông qua nhân quả và công đức để kết nối rất nhiều người lại với nhau.
[Lậu mía! Lậu mía!]
Mặt trời màu đen khiếp sợ đến nỗi thốt lên tiếng địa phương ngôn ngữ viễn cổ của nhà mình.
Chỉ trong một giờ mà có thể thôi diễn đạo công đức và nhân quả thành hình thái ban đầu của trường sinh chi pháp ư?
Đây là quái vật gì thế?
Đậu xanh rau má!
Đây là chuyện mà con người có thể làm ư?
Nói cách khác, đây thật sự là con người à?
“Bây giờ Thư Hàng ngươi phải hiến tế “trường sinh chi đạo”, tiến hành nghi thức thừa kế thiên phú Thánh Nhân… Đồng thời, ngươi thi triển thiên phú Thánh Nhân với ta, ta phối hợp chuyển hết hình thái ban đầu của trường sinh chi pháp này và một phần tồn tại của ta cho ngươi.”
Bạch tiền bối nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận