Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3055: Thú Bá Tống tiến hóa

Chương 3055: Thú Bá Tống tiến hóa
Mặt trời màu đen quéo trong cát sỏi bất hủ, vận dụng tất cả phương án mà mình có thể nghĩ đến, thử gửi “thư cầu cứu” ra ngoài.
Nhưng nó căn bản không ngờ tới thao tác hay ho mà “Hằng Tinh Mạt Nhật Giả” truyền tín hiệu cầu cứu, cùng với thao tác thần cấp càng cao cấp hơn một bước kia của nữ sĩ lưới rồng.
[Cố gắng hết sức rồi.] Nội tâm mặt trời màu đen thở dài.
Mà bên ngoài, kỹ năng hợp kích thiên phú Thánh Nhân của Bá Tống và Tiên Bạch đã kéo dài đên lần thứ chín mươi chín!
Nhìn thấy Bá Tống và Tiên Bạch làm không biết chán, tựa như muốn thi triển vĩnh viễn, sọ não mặt trời màu đen phát đau.
Hai phàm nhân không chứng đạo, vậy mà lại bức nó đến một bước này.
Khác với mặt trời màu đen đang sợ cái này sợ cái kia, hiện tại Bạch tiền bối và Tống Thư Hàng rất bận. Vừa phải phát ra hợp kích, vừa phải bế quan, vừa phải đốn ngộ, lại phải tiếp thu tin tức bất hủ, còn phải phân tích dung nhập tin tức bất hủ vào bản thân để hoàn thiện chính mình.
Nếu không có “hệ thống tính toán của Thiên Đạo” lặng lẽ duy trì phía sau, Tống Thư Hàng cảm thấy bản thân không nhất định có thể chống đỡ tiếp.
“Chín mươi chín… Kế tiếp là kích thứ một trăm nhỉ?” Bên cạnh, Đạo Tử tiền bối thầm nghĩ.
Thân bất hủ Thiên Đạo của hắn vẫn luôn trông coi bên cạnh Tống Thư Hàng và Tiên Bạch.
“Gần như sắp bắt đầu lột xác rồi.” Đạo Tử mỉm cười trong lòng, sau đó mặt không cảm xúc duỗi tay điểm một cái về phía Tống Thư Hàng và Tiên Bạch, tặng cho hai người trợ giúp cuối cùng.
“Kích thứ một trăm!” Tống Thư Hàng liên thủ với Bạch tiền bối, phóng hợp kích thứ một trăm về phía mặt trời màu đen.
Một kích này cũng là lần hợp kích cuối cùng trong thời gian ngắn, bởi vì Tống Thư Hàng đã cảm nhận được dung lượng “lực lượng bất hủ” của thân thể mình đã gần đến một cực hạn.
Sau một trăm kích này, hắn cần yên ổn tiêu hóa một chút, tránh cho ăn quá no.
Chờ sau khi hắn và Bạch tiền bối tiêu hóa xong, qua một thời gian ngắn lại tới đây, ăn một lần nữa.
“Đáng tiếc, nếu như không cách nào chống đỡ “số liệu bất hủ đánh úp” thì sẽ vô phương ké được lực lượng bất hủ trên người cát sỏi bất hủ mặt trời màu đen. Bằng không, ta nhất định phải để tất cả tiền bối tới đây, ké một bữa buffet bất hủ mặt trời màu đen.” Tống Thư Hàng tiếc nuối truyền âm với Bạch tiền bối.
“Ừm, buffet bất hủ… có lẽ tương lai chúng ta có thể cân nhắc chế tác thế nào.” Bạch tiền bối nói, khóe miệng suýt nữa ứa nước bọt trong suốt.
Bắt đầu từ món ăn thiên kiếp mà Tống Thư Hàng mang về, chúng đã mở ra cánh cửa tân thế giới đồ ăn ngon cho Bạch tiền bối, sau món ăn tâm ma và thực đơn tà vọng làm sâu sắc thêm căn cơ của tân thế giới đồ ăn ngon, rất nhiều thứ kỳ quái trong Chư Thiên Vạn Giới đều bắt đầu biến thành nguyên liệu nấu ăn trong mắt Bạch tiền bối.
Nếu thành công tạo ra buffet mặt trời màu đen bất hủ, nói không chừng sẽ rất ngon.
Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối đang dùng trò chuyện riêng truyền âm mã hóa, mặt trời màu đen không cách nào nghe lén được nội dung truyền âm. Nó chỉ có thể cảm ứng được gợn sóng “truyền âm” tuôn ra giữa Tống Thư Hàng và Tiên Bạch, tiếp đó ánh mắt Tiên Bạch nhìn nó bèn trở nên đáng sợ.
Ánh mắt kia… tựa như là thợ săn đứng đầu chuỗi thức ăn nhìn thấy đồ ăn ngon di động nằm ở tầng dưới của chuỗi thức ăn vậy.
Mặt trời màu đen cảm thấy thân thể giấu trong mỗi một hạt cát sỏi bất hủ của mình đều trở nên bất an.
Roẹt ~~
Tiếng vang như nước chảy trào lên.
Lần hợp kích thứ một trăm lượn vòng qua “cát sỏi bất hủ”.
Thắng lợi trở về!
Thu hoạch trọn một trăm lần khiến Tống Thư Hàng cảm thấy kim đan cá voi mập trong cơ thể sắp tiến vào khâu lột xác cuối cùng.
Phía sau, “trợ giúp” của Đạo Tử cũng kịp thời đưa tới.
“Cảm ơn Đạo Tử sư huynh trợ giúp ~ sư huynh 666 ~” Tống Thư Hàng giơ ngón cái với Đạo Tử.
Đại ngốc ngốc Nho gia mặt không cảm xúc, hai tay chắp phía sau, thanh nhã tuấn dật.
Tống Thư Hàng xoay người lại, duy trì đồng bộ với Bạch tiền bối, lui về sau một khoảng.
Phong ấn đóng lại, phong kín mặt trời màu đen lần nữa.
[Cuối cùng cũng kết thúc rồi?] Ý thức của mặt trời màu đen lặng lẽ thẩm thấu ra ngoài một tẹo, đánh giá Tống Thư Hàng và Tiên Bạch đã rút đi.
Một trăm lần, tròn một trăm lần!
Việc này còn nhục nhã hơn bị người ta đè đầu xuống đất.
Mặt trời màu đen cũng không cho rằng Bá Tống và Tiên Bạch “không công mà về”, nó dám khẳng định Tiên Bạch và Bá Tống chắc chắn đã lấy được thứ chúng muốn.
Cho nên, nó muốn nhìn xem biến hóa của Bá Tống và Tiên Bạch.
Nhìn từ bên ngoài, dường như Tiên Bạch không thay đổi gì cả, chỉ là trở nên càng tiên khí hơn một chút, cảnh giới và lực lượng đều không biến động, vẫn ở trình độ “Kiếp Tiên ngưng tụ ra hình thức ban đầu của Trường Sinh đạo”.
Nhưng thanh thế của Bá Tống bên cạnh lại cực lớn.
Trong cơ thể Bá Tống phóng ra từng luồng sáng bất hủ, những tia sáng này tựa như tơ, lại bện ra một đồ án kỳ quái trước người Bá Tống…
Nhìn qua, kết cấu trông như suối phun?
Trên người một gã đàn ông lại trồi lên tia sáng suối phun, thấy thế nào cũng đều rất quái dị, cũng không phải thiếu nữ ma pháp xinh đẹp, đột nhiên bắt đầu biến thân trông rất đột ngột.
Lúc này tất cả trình tự treo máy vận hành phía sau đài của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu đóng lại.
Kết thúc đốn ngộ, kết thúc bế quan… Thậm chí tạm thời cắt đứt liên hệ với các đại phân thân.
Kim đan cá voi mập rốt cuộc hoàn thành một bước lột xác cuối cùng, tiến hóa đến trình độ hoàn mỹ tựa như khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử.
Suối phun tuôn ra trước người Tống Thư Hàng vừa rồi chính là lực lượng bất hủ phun ra từ “lỗ mũi” của kim đan cá voi mập bất hủ.
Từ thời khắc này, Tống Thư Hàng không còn loại phiền não “giãn cách hồi sinh” này nữa.
Đàn ông đích thực hẳn nên hồi sinh tại chỗ một trăm lần không thở dốc!
Tiến hóa của kim đan cá voi mập đã xong… nhưng tiến hóa của Tống Thư Hàng lại chưa đình chỉ!
Từ vừa mới bắt đầu, kim đan cá voi mập bất hủ của Tống Thư Hàng chỉ kém khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử một khoảng nhỏ.
Lại thêm lần này có bộ phận tồn tại của Bạch tiền bối thúc đẩy.
Dù không có vụ thu hoạch từ “một trăm lần hợp kích”, Tống Thư Hàng cũng có thể hoàn mỹ hóa kim đan cá voi mập trong thời gian ngắn.
Thu hoạch từ một trăm lần hợp kích không tiêu hao quá nhiều trên người kim đan cá voi mập.
Thu hoạch còn dư lại thì bị kim đan cá voi mập hấp thu, chuyển hóa, sau đó hóa thành “suối phun” tuôn ra.
“Ánh sáng bất hủ” do suối phun biến thành tựa như sợi tơ, bắt đầu kết kén bên cạnh Tống Thư Hàng.
Loại chuyện như kết kén này, hiện tại Tống Thư Hàng cực kỳ thông thạo.
Hắn đã từng là người đàn ông nhả tơ kết ra kén lớn hoàn mỹ.
Độ khó lần này càng nhỏ hơn một chút, ý niệm của hắn chỉ cần khống chế tia sáng biến thành sợ tơ kết kén là được.
Lấy “phần đầu” của Tống Thư Hàng mở màn, kén ánh sáng bắt đầu ngưng tụ.
Lực lượng bất hủ được kim đan cá voi mập chuyển hóa thông qua phương thức suối phun, không ngừng tuôn ra, hóa thành tơ ánh sáng.
Mấy mươi giây sau.
Phần đầu Tống Thư Hàng đã hoàn toàn được bao phủ trong “kén ánh sáng bất hủ”.
Nhưng vào lúc này, kim đan cá voi mập đình chỉ hành động “suối phun”.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Oong ~
Trên đỉnh đầu, một chiếc kén ánh sáng chỉ kết mỗi cái đầu, chỉ có thể qua quýt khép lại… Kén ánh sáng bao phủ lấy đầu Tống Thư Hàng.
Nhìn qua tựa như thân thể Tống Thư Hàng được trang bị thêm một quả trứng tròn phát sáng vậy.
Đạo Tử: “…”
Nếu không phải hiện tại mặt hắn không có cảm xúc, không cách nào biểu hiện ra tâm tình của mình, lúc này hắn đã cười to rồi.
Bạch tiền bối: “…”
“Tiền bối, các ngươi muốn cười thì cứ cười đi.” Tống Thư Hàng lắc lư cái đầu, kén ánh sáng trên đầu cũng lắc lư theo, tản ra màu sắc xinh đẹp tựa như ánh sáng lung linh.
“Kỳ thực không có gì hay để cười.” Bạch tiền bối bình tĩnh nói: “Ta chỉ đang nghĩ, kén ánh sáng này ăn có ngon không?”
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Thứ này vừa nhìn thì biết ngay là không ăn được mà nhỉ?
Chẳng lẽ… Bạch tiền bối thèm ăn rồi, muốn ăn chút gì?
“Lại nói, Thư Hàng ngươi làm gì thế?” Đạo Tử tiền bối nhịn không được hỏi.
Kết kén ánh sáng này có tác dụng gì?
“Chính ta cũng không hiểu rõ, vừa rồi ta đột nhiên có loại xung động muốn kết kén, cho nên ta thuận theo tâm linh, chuẩn bị kết kén… Kết quả, các ngươi cũng thấy rồi đấy. Lúc cái kén này kết xong phần đầu thì sợi tơ lại đột nhiên bị đứt.” Tống Thư Hàng chọt cái kén trên đầu mình.
Ngón tay hắn chọt nhẹ vào, kén ánh sáng trên đầu đột nhiên nổ tung.
Theo kén ánh sáng nổ tung, lực lượng kén ánh sáng do bất hủ hóa thành thẩm thấu vào đầu Tống Thư Hàng, bắt đầu cường hóa phần đầu của hắn.
Thứ đầu tiên được cường hóa chính là [da mặt của Bá Tống].
Thân là cường giả, nhất định phải có da mặt thật cường đại, bất kể là da mặt trên phương diện vật lý hay là da mặt trên phương diện tâm linh, đều rất trọng yếu.
Da mặt trên phương diện vật lý có thể giúp các cường giả duy trì bản mặt nhẹ nhàng khoan khoái trong hoàn cảnh ác liệt nhất, duy trì phong độ cường giả.
Da mặt trên phương diện tâm lý lại là một trong các trọng điểm mà các đại lão so đo tính toán nhất, liên quan đến vấn đề người khác có nể mặt mình hay không.
Da mặt của Bá Tống vốn chính là một trong hai nơi mạnh nhất cả người hắn, là vị trí ngay cả thiên phạt cũng không phá hủy được.
Lúc này sau khi đạt được cường hóa, da mặt Bá Tống lờ mờ hiện lên một chút hào quang bất hủ, cao cấp hơn ngụy bất hủ một tầng thứ, nhưng lại kém kim đan cá voi mập bất hủ hóa, miễn cưỡng có thể tính là á bất hủ.
Nếu như có thể đạt được cơ hội như kim đan cá voi mập, nói không chừng tương lai nó có thể diễn hóa thành da mặt bất hủ chân chính!
Lực lượng ánh sáng bất hủ tiếp tục thẩm thấu.
Tiếp theo sau da mặt của Bá Tống, xương sọ Tống Thư Hàng cũng được cường hóa.
Hào quang kén ánh sáng 360 độ không góc chết thẩm thấu mỗi một chỗ trên xương sọ hắn.
Xương sọ của Tống Thư Hàng cũng bắt đầu á bất hủ hóa như da mặt vậy, cao hơn cảnh giới ngụy bất hủ một tầng.
“Xương sọ, còn có da mặt… Đây là tiết tấu tiến hành á bất hủ hóa từ trong ra ngoài ư?” Tống Thư Hàng đưa tay sờ mặt mình.
Việc cải tạo đầu Tống Thư Hàng của lực lượng kén ánh sáng không hoàn thành lập tức, mà tiến hành tuần tự.
Thời gian dự kiến hoàn thành cải tạo thăng cấp cần khoảng chừng một ngày…
Nếu chỉ một ngày thì vấn đề không lớn, chỉ cần tiến vào bí cảnh thời gian, một ngày nháy mắt là qua.
“Tính sơ qua thì, năng lượng của một trăm lần hợp kích gần như có thể hoàn thành á bất hủ hóa xương sọ + làn da của “một đầu lâu”. Chỉ cần không xảy ra chuyện bất trắc, muốn hoàn thành á bất hủ hóa cho xương cốt, làn da toàn thân thì gấp mười lần là được!” Tống Thư Hàng tính toán một phen trong lòng.
Mười lần, nếu có bí cảnh thời gian tương trợ, chẳng mấy chốc đã có thể hoàn thành!
“Chờ sau khi xương cốt và làn da toàn thân hoàn thành á bất hủ, còn có thể thử tiến thêm một bước tiến hành thăng cấp máu thịt… Nếu ta chế tạo toàn bộ thân thể thành trạng thái á bất hủ, lại phối hợp với kim đan cá voi mập, vậy gần như chẳng khác nào một bất hủ phiên bản thấp hơn.” Tống Thư Hàng đưa tay véo da mặt mình, nói.
Hơi tưởng bở một chút, nhưng người sống trên đời, dù sao cũng nên tưởng bở một chút. Cuộc sống đã gian khổ như thế, còn không tưởng bở chút thì sao mà sống cho nổi?
“Vậy bây giờ ngươi về bí cảnh thời gian trước đi, chờ tiêu hóa xong lại về đây.” Bạch tiền bối đồng ý nói.
Đạo Tử nhìn Tiên Bạch, tò mò hỏi: “Bạch đạo hữu thì sao? Ngươi có biến hóa gì không?”
“Số lượng ngôi sao phía sau nhiều thêm một chút?” Bạch tiền bối nhìn “ngân hà bất hủ” sau lưng.
Ngân hà bất hủ này, hắn không khống chế việc mở ra đóng lại được, tựa như một kỹ năng bị động, sau sự kiện dính đến “thuộc tính bất hủ”, nó sẽ bị kích hoạt.
“Ngay cả trường sinh chi đạo cũng không biến hóa ư?” Đạo Tử lại hỏi.
Sau khi thu nhận tin tức bất hủ khổng lồ như vậy, theo lý thuyết thì chí ít có thể kích thích trường sinh chi đạo của Tiên Bạch, hoàn chỉnh hóa hình thức ban đầu của trường sinh chi đạo chứ nhỉ?
“Hiện tại trường sinh chi đạo đã đủ dùng rồi.” Bạch tiền bối trả lời.
Hắn cho là như vậy… Cho nên, cảnh giới của hắn vẫn dừng ở trình độ hình thức ban đầu của trường sinh chi đạo như cũ.
“Thì ra là thế.” Đạo Tử gật đầu.
Có thể Bạch đạo hữu cảm thấy thời cơ chưa đến?
Chuyện tu luyện của Tiên Bạch, Đạo Tử cũng không hỏi nhiều.
Hắn duỗi tai mở lối đi đến bí cảnh thời gian.
Tống Thư Hàng đứng dậy, bước vào lối đi không gian. Bạch tiền bối còn phải trấn thủ phong ấn, không cách nào rời khỏi quỹ đạo hạch tâm phong ấn. Hơn nữa, Bạch tiền bối cũng không cần bí cảnh thời gian gia tăng tốc độ tiêu hóa lực lượng bất hủ.
Chờ sau khi bóng dáng Tống Thư Hàng và Đạo Tử biến mất, ý thức của mặt trời màu đen mới hơi sinh động một chút.
“Các ngươi đang thèm thuồng bất hủ của ta?” Mặt trời màu đen ồm ồm nói.
Biến hóa của Bá Tống đã quá rõ ràng.
Kết hợp với việc Bá Tống và Tiên Bạch không ngừng dùng hợp kích đánh vào cát sỏi bất hủ của nó, nó lập tức suy đoán ra khả năng này.
Nhưng mà, trong quá trình này bất hủ của nó cũng không bị tổn hại.
Rốt cuộc Bá Tống và Tiên Bạch làm sao làm được vậy?
“Ngươi đoán xem?” Bạch tiền bối nhìn cát sỏi bất hủ, nước bọt lại không nhịn được tiết ra.
Mặt trời màu đen: “…”
Không được, nhất định ta phải nghĩ cách thoát khốn! Mặc dù bản thân không bị tổn hại, nhưng nó cũng không muốn bị Tiên Bạch và Bá Tống nhổ lông dê.

Tống Thư Hàng bản thể trở lại bí cảnh thời gian.
Liên hệ với nhóm phân thân được nối lại lần nữa, các phân thân dựa theo chức trách, tự mình hành động.
Tống Thư Hàng bản thể tìm vị trí thoải mái, lặng lẽ nằm xuống.
Tạo Hóa Tiên Tử, Cọng tóc ngố của Sở các chủ, từng vật trang sức trở lại chỗ bản thể của hắn.
“Thư Hàng, có phải da mặt ngươi lại dày thêm một chút không?” Xích Tiêu kiếm vừa nhìn thấy gương mặt phát sáng của Tống Thư Hàng bèn nhịn không được nói.
“Là thăng cấp, không phải dày thêm. Ý nghĩa không giống nhau.” Tống Thư Hàng bình tĩnh nói.
Hắn đặt Xích Tiêu kiếm, Cửu Tu Phượng Hoàng Đao lên đùi, nhắm mắt đả tọa.
Trên thực tế, Bá Tống đả tọa không cần phải nhắm mắt.
Nhắm mắt lúc này của hắn chỉ là vì điều chỉnh trạng thái tinh thần của mình, để mình tiến vào một hình thức vô cùng bình tĩnh.
Ở hình thức này, hắn có thể “nhìn” thấy vài thứ. Trước đó, lúc xương sọ á bất hủ hóa, hắn nhìn thấy vài hình ảnh như đang nằm mơ giữa ban ngày vậy.
Lúc ấy, hắn không kịp nhìn kỹ, hình ảnh đã lóe qua.
[Là điềm báo nhập mộng ư? Hay là cái khác?] Tống Thư Hàng tiến vào trạng thái yên tĩnh.
Chốc lát sau.
Trong cơ thể hắn, tồn tại mà hắn và Bạch tiền bối liên thủ cắt ra từ trên người mặt trời màu đen kia bị kích thích.
Sau đó, Tống Thư Hàng nhìn thấy hình ảnh Bạch tiền bối chuẩn bị chứng đạo!
“Đây là… Thiên Đạo Bạch?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận