Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3060: Cự lão màu đen đần thối mặt ra

Chương 3060: Cự lão màu đen đần thối mặt ra
Không cần thông qua mỹ nhân rắn công đức nữa, chỉ cần cầm hạt giống khí tức bất hủ này, Tống Thư Hàng có thể trực tiếp cảm ứng được rõ ràng sự tồn tại của lưới công đức, đồng thời chỉ một ý niệm thôi đã có thể đi vào trong đó.
Đây là chìa khóa của lưới công đức ư?
Tống Thư Hàng duỗi tay vê hạt giống này, quan sát tỉ mỉ.
Hạt giống tản ra từng tia khí tức bất hủ, nhưng nó không phải vật chất bất hủ, mà là bảo vật được Thiên Đạo dùng lực lượng bất hủ ân cần săn sóc trong thời gian dài. Trên thực tế, nguyên vật liệu “đạo khí” hiện còn tồn tại trên thế gian đều được tạo ra như thế.
Đáng tiếc hạt giống này quá nhỏ, bằng không thêm vào một vài nguyên vật liệu cùng cấp, lại có Đạo Tử tiền bối ra tay, nói không chừng có thể tạo ra một đạo khí.
“Cái gì cũng có thể bán tiền bối, ngươi muốn tặng ta hạt giống quý giá này ư?” Tống Thư Hàng ngẩng đầu, nhìn về phía đại lão mang gương mặt ghét bỏ nơi xa.
Lấy tính cách của cái gì cũng có thể bán tiền bối, thế mà lại bằng lòng tặng không đồ cho người khác à?
Mặt trời mọc đằng tây? Đây là tiết tấu thế giới sắp bị hủy diệt?
“Đã có người trả tiền thay ngươi.” Đại lão cái gì cũng có thể bán cách thật xa, trả lời.
“Ai?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
“Ngươi không cần biết.” Đại lão cái gì cũng có thể bán mạnh miệng nói: “Vậy, vĩnh biệt Bá Tống.”
Mãi mãi đừng gặp lại!
Từ trước tới nay, ngươi là tên đàn ông đầu tiên lấy không bảo vật từ trong tay ta, ngay cả một viên linh thạch cũng không trả!
Nhìn thấy ngươi là không có chuyện tốt!
Đại lão cái gì cũng có thể bán như ngăn cách với “virus” vậy, phất tay với Tống Thư Hàng từ phía xa, sau đó mở cánh cửa không gian ra, biến mất không thấy.
Tống Thư Hàng: “…”
Nếu như hắn nhớ không lầm, đây ít nhất là lần thứ tư đại lão cái gì cũng có thể bán nói lời “vĩnh biệt” với hắn.
Nhưng mà, Chư Thiên Vạn Giới rất lớn, rồi lại rất nhỏ.
Chỉ cần có duyên, bất kể cách bao xa, kiểu gì cũng sẽ gặp lại nạ.
Tống Thư Hàng đưa mắt nhìn đại lão cái gì cũng có thể bán rời đi.
Chốc lát sau…
Hắn lại mở hệ thống mạng chat Tu Chân, kéo [Sổ đen – Bạn tốt của ta] Đại lão cái gì cũng có thể bán ra, gửi một tin nhắn qua: “Hi, cái gì cũng có thể bán tiền bối.”
Ý nghĩa tồn tại của phần mềm chat không phải là để người ở xa tận chân trời góc biển có thể trò chuyện bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu ư ~
[Thông báo hệ thống: Ting ~ Đối phương là người dùng VIP, đã kéo ngươi vào danh sách “mỗi tháng chặn bảy ngày VIP”, ngươi không cách nào gửi tin nhắn cho đối phương.]
Tống Thư Hàng: “…”
Người dùng VIP, chọc không nổi, chọc không nổi.
Nhưng mà, hắn vẫn cần trò chuyện với đại lão cái gì cũng có thể bán, bởi vì vừa rồi hắn quên hỏi đối phương giao hạt giống công đức cho hắn có tác dụng gì.
Thế là, Tống Thư Hàng kéo tính năng [server] của bản thân ra.
Đại lão cái gì cũng có thể bán đã rời đi rất xa nhận được [Thông báo hệ thống]: “Hi, cái gì cũng có thể bán tiền bối ~”
Đại lão cái gì cũng có thể bán một cước giẫm nát một ngôi sao băng nho nhỏ: “Đậu!”
Vô sỉ!
Rõ ràng đã dùng tính năng VIP chặn bảy ngày, kết quả vẫn còn có thông báo hệ thống, đây là lừa đảo người tiêu dùng!
[Thông báo hệ thống: Tiền bối, vừa rồi ngài đi quá gấp, ta có chuyện còn chưa hỏi ngươi.]
Đại lão cái gì cũng có thể bán cắn răng trả lời: “Có rắm mau thả!”
[Thông báo hệ thống: Tiền bối, từ sau khi chứng đạo Kiếp Tiên, sẽ không thả rắm nữa nạ!]
Đại lão cái gì cũng có thể bán lạnh nhạt trả lời: “Ngươi còn không muốn thả, ta sẽ không trả lời ngươi bất cứ chuyện gì nữa.”
[Thông báo hệ thống: Tiền bối, hạt giống công đức này dùng để làm gì? Vị kia mua hạt giống công đức tặng ta là muốn ta làm gì à?]
“Ta chỉ là người bán hàng, ta biết cái búa ấy?” Đại lão cái gì cũng có thể bán trả lời: “Nếu ngươi không nghiên cứu ra, vậy ăn thử xem sao?”
Tống Thư Hàng: “…”
Tiền bối ngài cần gì phải lừa mình dối người hở?
Thứ này có quan hệ với lưới công đức, trong Chư Thiên Vạn Giới, ngoại trừ mỹ nhân rắn công đức và Cật Qua Thánh Quân ra, cũng chỉ có đại lão cái gì cũng có thể bán là có thể tự nhiên ra vào lưới công đức.
Cho nên, đáy lòng Tống Thư Hàng hiểu rõ, thứ này căn bản chính là bản thân cái gì cũng có thể bán tiền bối tặng.
Hắn chỉ hiểu nhưng không nói toạc ra mà thôi.
“Chẳng lẽ thật sự nuốt thứ này vào? Nhưng có nuốt vào thì cũng không tiêu hóa được.” Tống Thư Hàng vê hạt giống công đức suy tư: “Nếu không, cho một phát bí pháp giám định xem sao? Hoặc là, để @#%× Tiên Tử ăn thử nhỉ?”
Mỹ nhân rắn công đức từ từ hiện lên phía sau Tống Thư Hàng, cô duỗi nắm đấm nhỏ ra, nhắm ngay phần bụng Tống Thư Hàng.
“Đùa thôi mà, công đức tiên tử.” Tống Thư Hàng vội xua tay.
Mỹ nhân rắn công đức đấm ra một quyền, nắm tay đánh vào trong bụng Tống Thư Hàng, một quyền đánh xuyên qua phần bụng của hắn. Nắm tay đi vào từ trước bụng, chọc thấu ra sau eo.
Trong lòng bàn tay mỹ nhân rắn công đức, kim đan cá voi mập gắng sức giãy giụa tựa như cá bị câu lên bờ.
Mỹ nhân rắn công đức lặng lẽ nhấc kim đan cá voi mập lên, nhắm ngay hạt giống công đức.
“Muốn để kim đan cá voi mập nuốt nó ư?” Tống Thư Hàng hỏi.
Ừm, việc này thì không thành vấn đề.
Hiện tại kim đan cá voi mập đã hoàn thành tiến hóa triệt để, hóa thành tồn tại cùng đẳng cấp với khúc xương bất hủ, đoán chừng hiện tại, ngay cả Thiên Đạo cũng vô phương hủy diệt nó triệt để.
Vậy cứ nuốt thử đi!
Tay kia của mỹ nhân rắn công đức duỗi ra, cầm lấy hạt giống công đức, trực tiếp nhét nó vào miệng kim đan cá voi mập, buộc kim đan nuốt vào.
Kim đan cá voi mập cũng phối hợp, không hề giãy giụa, ngược lại rất vui vẻ nuốt hạt giống công đức.

Một bên khác.
Đại lão cái gì cũng có thể bán đi vào bên trong lưới công đức.
Thân hình hắn trực tiếp vọt vào vị trí hạch tâm.
Ở nơi đó, có bóng dáng đạo nhân trạng thái than cốc đang duy trì tư thế không nhúc nhích.
“Ta đã giao hạt giống công đức cho Bá Tống… Lần này không thu linh thạch của hắn.” Đại lão cái gì cũng có thể bán đau lòng nói.
Đạo nhân than cốc gật đầu, sau đó hắn đứng dậy, chuẩn bị rời khỏi lưới công đức.
“Lại muốn đi ư?” Đại lão cái gì cũng có thể bán đột nhiên lộ ra một tia tâm tình không nỡ.
Đạo nhân than cốc gật đầu lần nữa.
“Ta phải làm sao mới cứu được ngươi?” Đại lão cái gì cũng có thể bán cúi đầu nhìn đối phương, trầm giọng nói.
“Người… đã chết… còn cứu… gì nữa?” Đạo nhân than cốc dùng giọng khô khốc đáp.
Cuối cùng, hắn vui vẻ nhìn cái gì cũng có thể bán, thân hình tiêu tán không thấy.

Sau khi rời khỏi lưới công đức, nghiệp hỏa trên người đạo nhân than cốc lại thiêu đốt hừng hực lần nữa.
“Đã… không chống đỡ được… về sau… giao cho ngươi…” Tia lý trí cuối cùng trong mắt đạo nhân than cốc tiêu tán triệt để, hóa thành ánh sáng đỏ điên cuồng.
Trên người hắn, lớp vỏ ngoài than cốc kia vỡ vụn từng mảng, lộ ra da thịt nõn nà bên trong.
Sau mấy hơi thở, vỏ ngoài than cốc triệt để bong ra.
Đạo nhân trong nghiệp hỏa nhẹ hất đầu, tóc dài hất đi mảnh vụn của lớp vỏ ngoài, lộ ra một gương mặt tuấn mỹ vô song.
Nhưng gương mặt này cũng không phải dáng dấp của Công Đức Đạo Nhân.
Mà là diện mạo của “Bạch tiền bối”.
Hai mắt vị “Bạch” này, hoàn toàn đỏ ngầu.
Đồng thời.
Trong nháy mắt khi vị “Bạch” này lộ ra gương mặt thật, cự lão màu đen đã ngủ say qua một đợt Thiên Đạo luân hồi, đột nhiên bị cưỡng chế đánh thức!
Cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo còn chưa mở màn, nhưng nó lại thành công “kết nối” với một vật ở hiện thế.
Là Bá Chiếm bí pháp của nó có hiệu lực!
Cự lão màu đen đần mặt ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận