Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3070: Nhà ta có nhị lão gia thích giúp người ngoài, khó sống quá

Chương 3070: Nhà ta có nhị lão gia thích giúp người ngoài, khó sống quá
Chờ tiểu trợ lý hạch tâm đưa Tô Thị A Thập Lục đi xa…
Từ bụi cỏ bên cạnh suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm, phân thân bọc thép của Tống Thư Hàng bình tĩnh chui ra, phủi sạch vụn cỏ trên người.
“Ngươi tránh mặt Tiểu Thập Lục hả?” Sở các chủ bơi tới ven bờ, hai tay chồng lên nhau gác trên bờ nước, hỏi: “Tiểu Thập Lục muốn đi tìm thứ gì sao?”
“Nếu ta đoán không lầm thì hẳn là cô ấy muốn đi tìm bảo vật có thể giúp gia tộc Cẩu Đản phồn vinh thịnh vượng. Cho nên ta tránh mặt đi kẻo cô ấy lại xấu hổ khi gặp ta ấy mà.” Phân thân bọc thép đáp.
Đồng thời, hắn đồng bộ cảnh này cho bản thể.
Thực ra không cần phân thân bọc thép cố ý đồng bộ tin tức, toàn bộ những gì xảy ra trong thế giới hạch tâm đều không lọt qua tầm mắt của Tống Thư Hàng. Thậm chí tiểu trợ lý hạch tâm dẫn đường còn là do Tống Thư Hàng âm thầm cho phép.
“Tuổi trẻ tốt thật…” Sở các chủ thở dài: “Hồi còn trẻ, nếu ta cũng dũng cảm như vậy thì đã chẳng rơi vào tình cảnh bây giờ.”
Phân thân bọc thép đang định an ủi Sở các chủ theo bản năng thì bỗng nhớ ra Tống đầu gỗ đang là linh quỷ số 1 của mình, thế là chột dạ không dám tiếp lời, sợ tự dẫn lửa thiêu thân.
Có tật là giật mình thế đấy.
“Ngươi đã không phản đối thì để ta giúp A Thập Lục một tay.” Lúc này, giọng nói của bạch long tỷ tỷ vang lên ngay sau lưng phân thân bọc thép.
Phân thân bọc thép đang chột dạ nghe thấy giọng nói của bạch long tỷ tỷ thì lại càng hoảng.
Thân mình bạch long tỷ tỷ hiện lên ngay sau đó. Cô cuộn mình trên đỉnh đầu của phân thân bọc thép.
“Chào buổi tối bạch long tỷ tỷ. Nhục thể của cô vẫn chưa hồi sinh à?” Phân thân bọc thép ngẩng đầu nhìn bạch long tỷ tỷ, hỏi.
Lúc này, bạch long tỷ tỷ vẫn ở trong trạng thái hóa thân công đức.
“Không vội, lúc nào ta thích hồi sinh thì sẽ hồi sinh.” Bạch long tỷ tỷ bay một vòng trong không trung rồi lại nhìn Sở các chủ trong suối nguồn sự sống: “Sở Quỳnh Quỳnh, cô cũng sắp mọc lại đủ cả rồi đúng không?”
“Còn chân nữa thôi.” Sở các chủ uể oải đáp.
“Chờ bao giờ cả người đủ hết, cô sẽ đi đâu? Lại quay về xây Bích Thủy các à?” Bạch long tỷ tỷ cố gắng hỏi bằng giọng điệu bình thường nhất.
Sở các chủ trôi lững lờ bên bờ nước, lắc đầu đáp: “Ta đã cắt chấp niệm Bích Thủy các cho Sở Two theo Trường Sinh đạo rồi, không xây dựng Bích Thủy các hư ảo nữa.”
Thứ hư ảo, chung quy chỉ là hư ảo.
Sở các chủ giờ đây đã có hy vọng thực tế, đương nhiên chẳng đi xây lại một Bích Thủy các hư ảo làm gì.
“Nói cách khác, sau khi sống lại hoàn toàn, cô không có gì để làm đúng không? Đến lúc đó có muốn theo ta đi Long giới một chuyến để tìm bảo vật giúp Tống đầu gỗ khôi phục nhanh hơn không?” Bạch long tỷ tỷ đưa ra lời mời.
Phân thân bọc thép giật thót. Trình Lâm Tiên Tử và Tống đầu gỗ tự hủy thân thể thực ra là muốn kéo dài thời gian. Thế mà không ngờ bạch long tỷ tỷ lại có thủ đoạn khiến Tống đầu gỗ tăng tốc khôi phục.
“Thôi… ta muốn ngâm nước suối trong thế giới hạch tâm thêm một thời gian nữa.” Sở các chủ nhếch miệng: “Long giới là quê của cô, ta sợ ta vào đó rồi bị cô trấn áp ở đó luôn.”
Bạch long tỷ tỷ liếc trắng mắt: “Ta là loại rồng đó à?”
Nói xong, cô bực dọc quay người bay theo Tô Thị A Thập Lục.
Khi bạch long tỷ tỷ đã bay xa…
Sở các chủ nhìn phân thân bọc thép của Tống Thư Hàng: “Ngươi định xử lý chuyện của Tống Nhất thế nào?”
Phân thân bọc thép: “!!!”
“Ngơ ra làm gì? Tóc ngố của ta luôn cắm rễ trên đỉnh đầu ngươi. Có một số chuyện có thể suy đoán ra nhờ vô số dấu vết để lại mà.” Sở các chủ chậm rãi nói: “Đừng xem thường trực giác của phụ nữ.”
“Thực ra thì… phương pháp xử lý chuyện liên quan tới Tống Nhất đã có từ lâu rồi.” Phân thân bọc thép cố gắng giữ bình tĩnh, rồi nhìn về hướng mà Tô Thị A Thập Lục và bạch long tỷ tỷ vừa biến mất: “Ta sẽ nhận lấy một phần nhân quả của Tống đầu gỗ, hoàn thành thay hắn một phần chấp niệm. Còn những nhân quả khác thì chờ hắn hồi sinh rồi tự giải quyết thôi.”
Chấp niệm và nỗi đau vì không thể cứu được Sở các chủ và Bích Thủy các, Tống Thư Hàng sẽ giải quyết.
Còn nhân quả khác thì mười tháng sau nói tiếp.
Sở các chủ day day huyệt thái dương. Ngươi định sinh hắn ra thật đấy à?
Đến lúc đó, bọn ta biết phải nhìn mặt ngươi thế nào đây?
Thà ngươi để hắn đi con đường của Tống ma ma cho rồi.
“Bản thể của ta sắp bắt đầu tiếp xúc với đạo khí, bên này sắp vào trạng thái chờ rồi… Sở tiền bối, nói sau nhé.” Phân thân bọc thép vẫy tay với Sở các chủ, sau đó chủ động ngắt nguồn điện.
Sở các chủ lùi về phía sau một quãng như nàng tiên cá, nhàn nhã thổi bong bóng.

Ở một phía khác.
Trong bí cảnh thời gian của Thiên Đạo.
Bạch tiền bối, cái chân của Bạch tiền bối two, thiếu niên ba mắt tiền bối và cha Cẩu Đản đã bước đầu nghiên cứu ra phương án dùng đạo khí để hoàn thiện thân thể á bất hủ cho Tống Thư Hàng.
Quá trình á bất hủ đã có sẵn rồi, phương án lần này chỉ tập trung vào mục tiêu “không làm tổn hại đạo khí” cho nên tiến triển rất nhanh.
Trước mắt, bọn họ đang chuẩn bị thí nghiệm lần đầu.
“Dùng Cửu Tu Phượng Hoàng đao trước hay là hành tinh mọc mắt trước?” Tống Thư Hàng bản thể hoán đổi ra từ cuộc luận đạo, quay về phòng thí nghiệm để làm mẫu vật.
Cha Cẩu Đản đáp: “Dùng hành tinh mọc mắt trước, Cửu Tu Phượng Hoàng đao hơi đặc biệt… Nó không chỉ là đạo khí mà còn là phương án thoát thân của Thiên Đạo Long. Cho nên chúng ta thu thập số liệu thí nghiệm của hành tinh mọc mắt trước đi.”
“Tam Nhãn tiền bối thấy sao?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Được, ta không có ý kiến gì.” Thiếu niên ba mắt tiền bối gật đầu đáp.
Cái chân của Bạch tiền bối two hỏi: “Thế thì phải di chuyển địa điểm thí nghiệm đúng không? Ta nhớ thể tích của hành tinh mọc mắt kia rất lớn.”
Khi xưa hắn đã nhắm trúng hành tinh mọc mắt và còn muốn bắt giữ nó nữa kia.
“Lên đường thôi.” Bạch tiền bối vung tay mở cổng không gian đến thẳng vị trí của hành tinh mọc mắt.
Lúc này, đại lão đạo khí hành tinh mọc mắt đang nơm nớp lo sợ trong vai trò thiết bị trung gian download của hệ thống mạng chat Tu Chân.
Chẳng biết bao giờ mới được giải thoát.
Đại lão hành tinh mọc mắt cũng rất tuyệt vọng.
Tuyệt vọng hơn là nhị lão gia chúa tể Cửu U nhà nó lại giúp người ngoài, ủng hộ tên Bá Tống kia.
Bá Tống thì có gì tốt? Mắt của Bá Tống có đáng yêu như nó không?
Đại lão hành tinh mọc mắt đang suy tư thì bỗng cảm ứng được khí tức của kẻ thù lớn – Cửu Tu Phượng Hoàng đao!
Nó vô thức muốn bùng nổ để đập nhau với Cửu Tu Phượng Hoàng đao một trận.
Nhưng một khắc sau, nó lại cảm ứng được nhị lão gia chúa tể Cửu U nhà mình cũng đang vượt không mà đến.
“Hỗ trợ Bá Tống.” Thiếu niên ba mắt tiền bối ra lệnh.
Đại lão hành tinh mọc mắt chớp mắt đáng yêu.
Kẻ địch nhảy tưng tưng trên mình nó mà nó chẳng làm được gì, thậm chí còn phải phối hợp hành động với một kẻ địch lớn khác là Bá Tống.
Rốt cuộc Bá Tống đã dùng thủ đoạn gì để mê hoặc nhị lão gia nhà nó chứ?
Có lẽ nó phải mượn cơ hội lần này để quan sát thật kĩ Bá Tống mới được.
“Như vậy, thí nghiệm lần 1 bắt đầu. Ai phụ trách ghi chép quá trình thí nghiệm đấy?” Cha Cẩu Đản hỏi.
Thiên Đế Tử giơ tay: “Để ta đi, ở đây chỉ có ta là thích hợp nhất nạ ~”
Tống Thư Hàng ngồi xổm xuống, đặt hai tay lên mình đại lão hành tinh mọc mắt, nói; “Không ngờ lại có một ngày chúng ta hợp tác với nhau.”
Đại lão hành tinh mọc mắt: “…”
Tống Thư Hàng duy trì tư thế ngồi xổm. Hai con ngươi lưu ly và con mắt thần thứ ba trên trán lần lượt sáng lên hệt như kim đan Thánh Nhãn trong hệ thống lưới rồng.
Đồng thời, hai tay hắn lặng lẽ tỏa sáng.
[Mặc dù ghét cay ghét đắng… nhưng không thể không thừa nhận những con mắt này của hắn rất xinh đẹp.]
Thấy những con mắt đẹp đẽ này, ác cảm của đại lão hành tinh mọc mắt với Tống Thư Hàng giảm đi một chút.
Thậm chí nó còn có một xíu xiu hảo cảm với hắn nữa kia.
Đây là ta nể mặt những con mắt đẹp! Đại lão hành tinh mọc mắt thầm nghĩ trong lòng.
“Tốt lắm, xem ra mở đầu bằng cách dùng tà thuật của Tống tiền bối để nâng cao tỉ lệ đồng bộ quả là lựa chọn chính xác.” Thiên Đế Tử gật đầu, ghi lại điểm này.
“Tỉ lệ đồng bộ giữa Bá Tống với Cửu Tu Phượng Hoàng đao cũng rất cao. Đến lúc đó, ta đề cử hắn tiến vào trạng thái “nhân đao hợp nhất”.” Cha Cẩu Đản nói.
“Tiếp tục.” Thiếu niên ba mắt tiền bối tổng kết.
Tống Thư Hàng gật đầu, “tay Bá Tống” của hắn tiếp tục vuốt lia lịa lên mình đại lão hành tinh mọc mắt.
Khoảng hơn một tiếng sau.
Cả thân hình to lớn của hành tinh mọc mắt bắt đầu sáng lên, thánh quang lạnh lùng còn có dấu hiệu chuyển hóa thành thánh quang ấm áp, thiếu chút nữa thì biến thành một vầng mặt trời nho nhỏ.
Bá Tống bây giờ đã khác hẳn năm xưa, mỗi phát tà thuật đều có thể phủ hiệu quả lên cả thân cầu. Sau nửa tiếng đồng hồ ròng rã, dù là đạo khí cũng phải sinh ra phản ứng.
Huống hồ, dưới mệnh lệnh của thiếu niên ba mắt tiền bối, đại lão hành tinh mọc mắt còn đang chủ động thả lỏng để phối hợp với Tống Thư Hàng.
Bước đầu tiên của kế hoạch thành công mỹ mãn.
Đại lão hành tinh mọc mắt: “???”
Thân thể trở nên lạ quá!
“Được rồi đó, Bạch tiền bối thấy sao?” Thiên Đế Tử tính toán rồi hỏi.
Bạch tiền bối ở bên cạnh búng lên một đồng tiền xu.
Tiền xu rơi xuống mu bàn tay hắn.
Mặt phải.
Bạch tiền bối hài lòng gật đầu: “Mặt phải.”
“Vậy thì Tống tiền bối, chúng ta có thể tiến hành khâu tiếp theo rồi nha.” Thiên Đế Tử nói với Tống Thư Hàng.
Chỉ khi làm bạn với Bạch tiền bối thì mới thấy Bạch tiền bối tiện lợi đến mức nào!
Mặt khác, khi làm bạn với cả Bá Tống và Tiên Bạch thì cảm giác tiện lợi này lại càng phóng đại.
“Sh~” Tống Thư Hàng hít sâu một hơi, sau đó sử dụng năng lực thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia lên hành tinh mọc mắt.
Hành tinh mọc mắt đột nhiên cảm nhận được một nguy cơ to lớn.
Nó rung động thân mình, muốn hất văng Bá Tống ra.
“Yên nào.” Thiếu niên ba mắt tiền bối ra lệnh.
Đại lão hành tinh mọc mắt đành dừng lại, trông đến là tội nghiệp.
Xoẹt!
Năng lực thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia chạy một mạch trên thân đại lão hành tinh mọc mắt, đồng thời cắt đứt một mảnh “tồn tại” trên mình nó, mang về cho Tống Thư Hàng.
Bước tiếp theo mới là quan trọng nhất.
Sau khi năng lực thiên phú trở về, Tống Thư Hàng không thể hấp thu trực tiếp mảnh “tồn tại” kia, mà chỉ có thể để nó đi lướt qua hệ thống năng lượng của mình.
Sau đó lại trả nó về cho chủ cũ.
Sau khi cảm nhận thấy mình mất đi một phần “tồn tại”, đại lão hành tinh mọc mắt thở phào.
Trên người nó, Tống Thư Hàng nhắm mắt ngưng thần, tiên năng chảy xuôi trong thân thể.
“Thấy sao rồi?” Cái chân của Bạch tiền bối two hỏi.
Một lát sau.
Tống Thư Hàng mở to mắt, gật đầu nói: “Có thể làm, nhưng hiệu suất không cao lắm.”
Hiệu suất này còn thua tiến độ khi hắn và Bạch tiền bối liên thủ hợp kích đại lão mặt trời màu đen.
“Vậy thì thử lại phương án 2, tiến vào hình thức đồng bộ.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
Trước đó thi triển nhiều Dưỡng Đao thuật như thế là vì tình huống hiện tại này đây.
Tống Thư Hàng điều chỉnh thần trí, bắt đầu tiến hành “nhân khí cộng minh” với đại lão hành tinh mọc mắt.
Đại lão hành tinh mọc mắt: “!!!”
Ngươi còn muốn tiến vào trạng thái “Nhân khí hợp nhất” với ta sao?
Đúng là mơ tưởng!
Ngươi tưởng cứ muốn tiến vào trạng thái nhân khí hợp nhất là tiến được ngay à?
Tuy ta đã đồng ý với nhị lão gia Cửu U là sẽ dốc hết sức phối hợp với ngươi, nhưng thuộc tính của ta và ngươi không tương thích với nhau thì làm sao mà “nhân khí hợp nhất” được!
Khi đại lão hành tinh mọc mắt đang suy nghĩ như vậy… thì bỗng phát hiện ra mình đã mất đi quyền khống chế thân thể.
Thiếu niên ba mắt tiền bối đã sử dụng quyền hạn để tiếp quản hành tinh mọc mắt, sau đó đích thân ra tay phối hợp với Tống Thư Hàng.
Đại lão hành tinh mọc mắt: “…”
Khó sống quá!
Có một nhị lão gia giúp người ngoài thế này thì biết sống làm sao?!
Sau mấy hơi thở.
Được thiếu niên ba mắt tiền bối có kinh nghiệm phong phú dẫn dắt, Tống Thư Hàng và đại lão hành tinh mọc mắt tiến vào hình thức cộng minh thành công.
Sau đó, kim đan cá voi mập lẻn vào thể nội của hành tinh mọc mắt, tạo ra một lớp phòng ngự bất hủ.
Tống Thư Hàng bản thể lại thi triển năng lực thiên phú của Thánh Nhân Nho Gia lên hành tinh mọc mắt.
Thao tác này gần như là mô phỏng cách thức đã làm với đại lão mặt trời màu đen lúc trước.
“Hiệu quả thế nào?” Bạch tiền bối hỏi.
“Hiệu quả khi làm riêng một lần hơi kém so với phương án 1, nhưng lại hơn ở chỗ quá trình đơn giản, không cần nuốt “tồn tại” vào thể nội rồi lại trả về. Nói cách khác, phương án 2 có thể thu được kinh nghiệm nhanh hơn. Chỉ cần đẩy nhanh tốc độ tay thì hiệu suất tổng thể sẽ cao hơn phương án 1.” Tống Thư Hàng tính toán một lát rồi trả lời.
“Thế thì dùng phương án 2.” Bạch tiền bối gật đầu: “Có cần ta thi triển hợp kích cùng với ngươi không?”
“Thử một chút đi, nhưng khi Bạch tiền bối thi pháp thì đừng kích hoạt thuộc tính bất hủ nhé.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Thế là…
Cảnh tượng quen thuộc lại tái diễn.
Treo máy, đốn ngộ, lĩnh ngộ á bất hủ hóa…
Đại lão hành tinh mọc mắt im lặng.
Nó đang lặng lẽ đánh giá kim đan cá voi mập bất hủ.
Bá Tống đã tạo ra cả thứ này rồi ư?
Nói cách khác, nếu bây giờ nó trở mặt đánh nhau với Bá Tống, có khi còn bị Bá Tống đánh sấp mặt à?
Rõ ràng chỉ mới mấy tháng trước, cách nhau đến mấy vị diện thế giới, nó chỉ cần cách không đánh ra một đòn công kích là có thể đánh chết Bá Tống kia mà?
Bây giờ thời thế đổi thay, đánh thẳng mặt mà nó còn có nguy cơ ăn hành đến ngoẻo sao?
Lẽ nào đây chính là thời gian vô tình?
Mấy tiếng sau…
“Xong rồi.” Tống Thư Hàng dừng đốn ngộ.
Hắn mở to mắt.
Lúc này, cả hai mắt, con mắt thần thứ ba và kim đan Thánh Nhãn… tất cả những gì có liên quan đến mắt trên người hắn đều bắt đầu biến hóa.
Trong khoảnh khắc khi tất cả những “con mắt” ấy biến thành á bất hủ hóa, Tống Thư Hàng mơ hồ cảm giác được mình thấy lờ mờ một vài hình ảnh.
Lấy “hắn” và Tống U U Cửu U làm tiết điểm.
Lấy tất cả những con mắt á bất hủ và hành tinh mọc mắt làm công cụ.
Tống Thư Hàng lờ mờ thấy được dòng sông dài thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận