Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3080: Đạo khí – Luân Hồi nhận

Chương 3080: Đạo khí – Luân Hồi nhận
“Đừng nói bừa, Bá Tống đạo hữu, bây giờ ngươi đã lên tới cảnh giới Trường Sinh Giả rồi mà tầm mắt còn bị bó hẹp trong khái niệm “người ngoài hành tinh” và “người Trái Đất” nữa sao? Từ xưa đến nay đã bao đời Thiên Đạo luân hồi, bãi bể nương dâu. Theo khái niệm “người ngoài hành tinh” và “người Trái Đất” bây giờ thì nói không chừng tổ tiên của ngươi cũng là người ngoài hành tinh đấy.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử nói.
Mà nơi khởi nguồn Thiên Hà Tô thị của bọn họ là Thiên Hà bí cảnh. Thiên Hà bí cảnh nằm ở Trái Đất.
Hành tinh tổ của Tô thị không phải là cội nguồn của Thiên Hà Tô thị.
“Bao giờ bản thể chứng đạo bất hủ, phải đi điều tra gia phả xem sao mới được.” Bản ngã thi nghĩ thầm.
Lúc này, Tô Thị Bình Tế Tiên Tử lại nói: “Đừng ngẩn ra đó nữa, mau ra đây, bước lên cầu vồng đi, ta đi ngươi đến hành tinh tổ của Tô thị nào.”
“Thưa tiên tử, ta đã đứng trên cầu vồng được một lúc rồi.” Bản ngã thi Bá Nhân tủi thân đáp.
Tô Thị Bình Tế Tiên Tử: “…”
Hóa thân của cô cảm ứng hồi lâu, cuối cùng mới thấy một bóng người có cảm giác tồn tại cực kỳ yếu ớt đứng trên cầu vồng.
Nếu không phải đối phương đang đứng trên cầu vồng của cô thì đã bị cô bỏ qua từ lâu rồi.
Công pháp ẩn thân gì mà bá đạo thế này nhỉ?
“Đứng cho vững.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử ho nhẹ một tiếng, nói với vẻ hơi lúng túng.
Bản ngã thi gật nhẹ đầu, đứng yên trên cầu vồng.
Một khắc sau, cầu vồng biến mất, ánh sáng rực rỡ cũng tan biến khỏi từ đường của Thiên Hà Tô thị.
Bóng dáng của bản ngã thi Bá Nhân và Tô Thị Bình Tế Tiên Tử cũng không thấy đâu nữa.
Một lát sau…
Có vài thành viên hàng trưởng bối của Thiên Hà Tô thị vào trong từ đường.
Mấy vị trưởng bối Tô thị này quét mắt một vòng quanh từ đường, thấy linh vị không bị xáo trộn, cũng chẳng có gì cần sửa sang, bèn gật nhẹ đầu rồi ra khỏi đó.
“Tiểu Thập Lục đã biến mất.”
“Nhưng vừa rồi sau khi khí tức của Tiểu Thập Lục biến mất, dường như cầu vồng có ngừng lại một chút, nó đang chờ ai đó sao?” Có thành viên Tô thị tinh ý nói với vẻ nghi ngờ.
“Nếu tiên tổ muốn chờ một người, thì người kia nhất định phải có thân phận và thực lực tương xứng để được “chờ đợi”. Cho nên…”
“Là đại lão Bá Tống!”
Thành viên của Thiên Hà Tô thị dễ dàng suy đoán ra chân tướng.
Người có quan hệ với Tô Thị A Thập Lục, lại được tổ tiên Tô thị đối đãi đặc biệt, chắc chắn là đại lão Bá Tống đang nổi tiếng khắp Chư Thiên Vạn Giới chứ không còn ai trồng khoai đất này.
“Đại lão Bá Tống hộ tống Tiểu Thập Lục về tộc địa của Tô thị sao? Ừm…” Chuyện này không thể không khiến người ta suy nghĩ sâu xa!
“Quả nhiên, sau này các tiên tử có đạo hiệu chữ số của Thiên Hà Tô thị chúng ta ra ngoài nhất định phải đề phòng họ Tống. Ngay cả Trường Sinh Giả thành danh lâu năm như đại lão Bá Tống cũng không được lơ là cảnh giác!”
“Cho dù đối phương là Trường Sinh Giả thành danh lâu năm, chúng ta cũng không thể lơi lỏng phòng bị chỉ vì người ta là trưởng bối được!”
Tô thị Thằng Kết lão tổ: “…”
Lão tổ cảm thấy dù mình có nói với tộc nhân rằng Bá Tống không phải là một Trường Sinh Giả “thành danh đã lâu” thì cũng chẳng ai tin.
Con người ta luôn tin vào những thứ mình mắt thấy tai nghe, nhưng đôi khi những chuyện đó chưa chắc đã là sự thật.

Ở một phía khác.
Bản ngã thi ngồi trên cầu vồng, nhoáng cái đã xuyên qua trời sao vô tận, đến một vị diện tinh vực khác!
“Đây là thủ đoạn không gian nhưng lại không phải là cánh cổng không gian thông thường, nguyên lý của nó là gì vậy?” Bản ngã thi hỏi.
Nếu vận dụng thủ đoạn này trong chiến đấu thì thuận lợi đủ đường, có ưu thế hơn cổng không gian thông thường nhiều lắm.
“Bá Tống đạo hữu tinh mắt thật, vừa nhìn đã thấy kĩ thuật cầu vồng này có chỗ bất phàm.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử mỉm cười, sau đó bắt đầu giải thích cho Tống Thư Hàng nghe nguyên lý kĩ thuật của cây cầu cầu vồng này.
Vì Tô Thị A Thập Lục, cho nên kĩ thuật thuộc hàng “dân dụng” như cầu vồng là kiến thức mà cô có thể chia sẻ được.
Có lẽ đã lâu lắm rồi Tô Thị Bình Tế Tiên Tử không luận đạo và giảng pháp cho người ta, cho nên cô cực kỳ hào hứng. Từ khi bắt đầu giải thích về kĩ thuật cầu vồng, cô cứ tuôn ra hết thuật ngữ chuyên ngành này đến thuật ngữ chuyên ngành khác.
Dù là Bá Nhân thông minh nhất trong tam thi mà nghe một lát cũng nhức hết cả đầu.
Không hiểu, không thể nào hiểu được.
Hắn chỉ có thể cưỡng chế học vẹt những gì Tô Thị Bình Tế Tiên Tử giảng giải vào đầu rồi về nhà truyền lại cho bản thể. Để bản thể diễn toán, hấp thu, tiêu hóa nhờ khả năng tính toán của Thiên Đạo.
“Nguyên lý là như vậy đó.” Giảng xong, Tô Thị Bình Tế Tiên Tử vẫn chưa đã ghiền, lại bổ sung: “Nếu có chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi ta bất cứ lúc nào.”
“Cảm ơn tiên tử, ta phải suy nghĩ cho cẩn thận lại đã.” Bản ngã thi mỉm cười nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng, đành lớn tiếng trả lời.
“Đúng là phải suy nghĩ và lý giải cho cẩn thận.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử hóa thân bắt đầu đi trước dẫn đường.
“Đúng rồi tiên tử ơi, A Thập Lục đâu ạ?” Bản ngã thi hỏi.
Sau khi xuống khỏi cầu vồng, hắn nhìn quanh một lượt mà chẳng thấy Tô Thị A Thập Lục vừa đi trước mình đâu cả.
“Một hóa thân khác của ta đã đưa A Thập Lục đi trước để tiếp xúc với di vật của Thiên Đạo thứ năm rồi. Chờ A Thập Lục tiếp xúc với nó xong thì ta sẽ đưa ngươi tới.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử đáp: “Theo sát ta. Trước mặt chính là cấm địa trong hành tinh tổ của Thiên Hà Tô thị, ở đó có thủ đoạn giam cầm thời gian.”
Cô lo rằng hóa thân của Bá Tống mà lạc khỏi mình thì mình sẽ không tìm thấy đối phương.
Bản ngã thi gật đầu, đi sát theo tiên tử.
Sau khi xuống khỏi cầu vồng và đi vào cấm địa, bản ngã thi phát hiện ra cảnh tượng trước mắt đã thay đổi một trời một vực.
Khi chưa đi tới cấm địa thì khoảng tinh vực này chỉ là một bầu trời sao bình thường.
Nhưng đây chỉ là một lớp ngụy trang.
Trong cám địa là một không gian ngập tràn lực lượng màu đỏ máu.
Lực lượng màu đỏ này có hai mặt âm dương, một mặt bừng bừng sức sống, một mặt lại là khí tức tử vong.
Đáng sợ hơn là trong lực lượng màu đỏ này còn ẩn giấu lực lượng pháp tắc.
Dường như đó là lực lượng của luân hồi.
Nó cách biệt với thế giới bên ngoài, tạo thành một tiểu thế giới luân hồi.
“Từ từ đã, lẽ nào vị diện này là Minh giới?” Bản ngã thi nảy ra ý nghĩ này, bèn hỏi.
“Bá Tống đạo hữu đoán không sai, nơi này đúng là Minh giới. Nhưng nói chính xác ra thì nó là biên giới của vị diện, là nơi giao nhau giữa Minh giới và một tiểu thế giới khác.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử giải thích: “Hành tinh tổ của Thiên Hà Tô thị nằm ngay trong vị diện tiểu thế giới kia. Mặt khác, bí cảnh Thiên Hà của Tô thị ở Trái Đất cũng nối liền với hành tinh tổ, thông đạo là do ta xây dựng.”
“Hành tinh tổ của Tô thị là mảnh đất luân hồi dung nạp các thành viên của Thiên Hà Tô thị sao?” Bản ngã thi hơi động trong lòng.
Thực ra hắn không muốn theo đuổi đến cùng bí mật của người khác.
Biết nhiều thì dễ bị người ta diệt khẩu.
Nhưng Tô Thị Bình Tế Tiên Tử lại bày những bí mật này ra trước mặt hắn, hắn vừa nhìn đã thấy ngay.
“Không sai, chỉ cần thành viên của Thiên Hà Tô thị mong muốn thì có thể vào mảnh đất luân hồi của Tô thị.” Tô Thị Bình Tế Tiên Tử đáp: “Mà cơ sở của luân hồi ở hành tinh tổ của Tô thị được xây dựng trên di vật của Thiên Đạo thứ năm.”
“Đạo khí – Luân Hồi nhận, ngoại trừ mang năng lực luân hồi, còn có khả năng nhìn xuyên thời gian, thấy được lực lượng khác biệt với mình. Thứ mà A Thập Lục muốn tiếp xúc chính là cô ấy.”
“Mặt khác, cô ấy là một đại mỹ nhân.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận