Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 348: Alo, Giao Bá đạo hữu à? Ta muốn tạo ra một cơn sóng thần.

Chương 348: Alo, Giao Bá đạo hữu à? Ta muốn tạo ra một cơn sóng thần.
Tống Thư Hàng dùng một lần là ý gì? Thứ này có liên quan gì với phi kiếm dùng một lần và Lưu Tinh kiếm dùng một lần không?
Nghĩ tới đây, tự nhiên Tống Thư Hàng cảm thấy bàng quang tưng tức, cơn mót tiểu ở đâu ùa lên…
“Tiền bối… ngài giới thiệu cho ta nghe một chút về công năng của cái ‘Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001’ này được không?”
“Yên tâm đi, không có công năng gì ghê gớm lắm đâu.”
Bạch Tôn Giả cười ha hả an ủi Tống Thư Hàng:
“Đây là phù bảo ta cải biên từ vạn lý phi độn thuật đấy. Chẳng phải hôm qua ta đã bảo sẽ cho ngươi thể nghiệm thử một lần Dược Long Môn sao? Đây là thứ ta chế tác để cho ngươi trải nghiệm Dược Long Môn đấy.”
“Vậy… tiền bối này, ta muốn hỏi một tí, có phải nó sẽ khiến ta bắn ‘biu’~ một cái lên trời theo đường xoắn ốc không?”
Tống Thư Hàng căng thẳng hỏi. Nó mà dùng hình thức kiếm nhận phong bạo làm hắn bay lên trời biu ~ một phát thì hắn chỉ có thể lập tức sử dụng tuyệt kĩ “500 cách đầu hàng của tu sĩ” với Bạch tiền bối thôi!
“Ngươi không phải là phi kiếm, phù văn phức tạp như thế đâu thể khắc lên người ngươi được.”
Bạch Tôn Giả khoan thai giải thích:
“Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001 chỉ có một công năng duy nhất thôi, ta đơn giản hóa vạn lý phi độn thuật một cách tối đa, chỉ giữ lại mỗi công năng động lực cơ bản nhất. Nó có thể tăng cường rất mạnh lực đẩy lên cao cho cơ thể của ngươi, khiến cho ngươi có thể phóng ngược mà lên qua thác long môn.”
“Cho nên, dù ngươi bất cẩn bơi tới chỗ có sóng thần thì chỉ cần kích hoạt nó là có thể mượn lực đẩy cường đại của nó để thoát ra khỏi khu vực sóng thần. Hơn nữa ta sẽ luôn ở bờ biển trông nom, ngươi vừa kích hoạt Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001 là ta có thể lập tức tiếp ứng ngươi ngay.”
Nghe đến đây thì Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm. Nói cách khác thứ này chỉ như mô tơ làm gia tăng động lực cho hắn mà thôi, cho dù ở trong sóng thần thì hắn cũng có thể dựa vào Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001 để cưỡi gió vượt sóng, lướt giữa biển khơi, nghe ngầu bá cháy!
Cứ không bị bắn lên trời theo đường xoắn ốc là hắn yên tâm hẳn.
“Tiền bối… ta đi xuống biển đây.”
Tống Thư Hàng vui vẻ vẫy tay rồi nhảy xuống biển.
Bạch Tôn Giả cười mỉm một cái, sau đó ngồi trên vách đá tiếp tục ngẩn người.
Tống Thư Hàng xuống nước bơi một hồi sung sướng, sau đó lặn thẳng một hơi xuống tận đáy biển.
Trước khi xuống nước Tống Thư Hàng đã thi triển quy tức thuật. Chiêu quy tức thuật này Bạch Tôn Giả dạy cho hắn trong buổi lái máy bay trực thăng vào vũ trụ lần đó, quả là kỳ diệu vô cùng.
Thi triển quy tức thuật thì trong mấy tiếng đồng hồ không cần phải thở, mỗi ngày có thể tiết kiệm được rất nhiều oxy cho mẹ Trái Đất.


Bạch Tôn Giả lẳng lặng ngẩn người một hồi lâu thì điện thoại di động của hắn vang lên.
Tôn Giả mở di động ra nhìn thì thấy màn hình hiển thị tên người gọi là “Giao Bá Chân Quân đạo hữu”.
Bạch Tôn Giả duỗi lưng một cái, nhấn nút nghe, sau đó giơ điện thoại ra cách mình một sải tay.
“Alo, Bạch đạo hữu đấy à? Lâu lắm rồi không gặp há há há ~ Thật ngại quá, ban nãy ta đang cày cấy đứa thứ 26 với bà ba nên không nghe điện thoại của ngươi, nói xem ngươi có vụ gì đấy?”
Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói oang oang như sấm dậy, nghe cực kỳ hùng dũng.
Vị Giao Bá Chân Quân này chính là một trong những người bạn cũ của Bạch Tôn Giả.
Trước đó không lâu Bạch Tôn Giả muốn đi đua máy kéo nên mới thu thập rất nhiều số điện thoại và cách liên lạc với bạn bè cũ. Vị Giao Bá Chân Quân này là một trong số đó.
“Ừ, định rủ các ngươi ít hôm nữa đi tụ tập một chút, không biết ngươi có rảnh không. Chúng ta cũng đã hơn 100 năm không gặp nhau rồi.”
Bạch Tôn Giả cười nói.
“Bạch đạo hữu, chỉ có ngươi là hơn 100 năm không gặp thôi. Đám bọn ta cách mấy chục năm lại gặp nhau một lần đấy. Chỉ có mình người bế quan một hơi là hơn 150 năm, không đến gặp bọn ta mà thôi.”
Giọng nói của Giao Bá Chân Quân vẫn vang lên oang oang.
Bạch Tôn Giả:
“…”
“Cơ mà gần đây đúng là cũng hơn hai chục năm không tụ tập rồi thật, ngươi hẹn thời gian với địa điểm đi, ta đi báo cho các bằng hữu khác, phải họp mặt vui vẻ chúc mừng ngươi xuất quan mới được.”
Giao Bá Chân Quân cười sang sảng.
Bạch Tôn Giả gật đầu nói:
“Được, mấy ngày nữa ta chọn địa điểm rồi báo cho các ngươi nhé. Còn giờ thì có một việc muốn nhờ ngươi chút đây.”
Giao Bá Chân Quân hỏi ngay.
“Vụ gì thế?”
“Ta nhớ khu vực biển Đông là địa bàn của ngươi đúng không? Ta muốn nhờ ngươi khoanh vùng một phạm vi nho nhỏ, tạo ra một cơn sóng thần lớn, được không?”
Bạch Tôn Giả hỏi.
“Ha hả, được chứ. Cơ mà giờ ta đã chuyển địa bàn này cho con gái thứ 21 của ta rồi. Đợi ta liên hệ với nó, bảo nó làm sóng thần cho. À đúng rồi, hay là ta bảo nó liên lạc với ngươi, rồi ngươi nói với nó xem phạm vi cụ thể, độ rộng độ cao và uy lực của sóng thần như thế nào nhé.”
Giao Bá Chân Quân cười phớ lớ.
Xem ra hơn 100 năm nay địa bàn của Giao Bá Chân Quân mở rộng ra nhiều, bắt đầu chia đất cho con cái rồi cơ đấy.
“Con gái thứ 21 của ngươi? Sinh trong 100 năm trở lại đây đấy à? Được rồi, bảo nó liên lạc với ta đi. Bao giờ xong việc ta cho nó cái lì xì gặp mặt.”
Bạch Tôn Giả cười nói.
“Bạch đạo hữu khách khí quá rồi, há há há ~ 100 năm qua ta sinh thêm mấy đứa con liền đấy, từ đứa thứ 19 đến đứa thứ 25 toàn là con gái, lạ thế chứ lại. Giờ ta đang cố cày cấy để sinh thêm đứa thứ 26, cố kiếm thêm một thằng con trai. Thế là đủ 11 thằng cu để lập một đội bóng rồi. Chục năm nữa ta sẽ dắt đội bóng con trai đánh lên tận cửa phủ nhà con Bào Ngư ngốc kia, sút cho đội con nhà hắn tan tác luôn.”
Giao Bá Chân Quân dương dương tự đắc.
Bạch Tôn Giả:
“…”
Vì muốn có một đội bóng nam mà Giao Bá Chân Quân liều quá xá. Liều thật đi ấy chứ, liều ra 7 mặt con rồi cơ mà. Ôi 7 đứa con gái… tình hình này mà đứa thứ 26 vẫn là gái nữa thì Giao Bá Chân Quân còn phải liều dài dài.
“Ta cúp trước đây, lát nữa ta bảo con gái gọi cho ngươi nhé.”
Giao Bá Chân Quân oang oang nói một tràng, sau đó cúp máy cái rụp.
Bạch Tôn Giả móc lỗ tai, sau đó lặng lẽ kéo máy gần lại phía mình.
Giao Bá Chân Quân vẫn to mồm từ xưa, lúc họ còn dùng thiên lý truyền âm để trao đổi thì Bạch Tôn Giả đã được trải nghiệm rồi. Mấy năm nay thực lực của hắn vững bước đề cao, giọng cũng càng ngày càng ầm ầm như sấm.
Đang lúc suy tư thì điện thoại lại vang lên.
Số gọi đến lạ hoắc.
Chắc là con gái của Giao Bá Chân Quân rồi, Bạch Tôn Giả mở máy lên nghe.
“Xin chào, ngài là Bạch tiền bối ạ? Ta là Ngư Kiều Kiều, ban nãy ta đã nghe cha ta nói qua một chút rồi ạ. Bây giờ Bạch tiền bối đang ở đâu thế, ta đến gặp ngài nói chuyện được không?”
Một giọng nữ dễ thương vang lên trong điện thoại.
“Được, vị trí của ta là…”
Bạch Tôn Giả báo vị trí của mình cho Ngư Kiều Kiều.
Chậc, sao con gái của Giao Bá Chân Quân lại đặt cái tên dễ thương như Ngư Kiều Kiều cơ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận