Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3165: Bá nhỏ biến thành mặt đơ

Chương 3165: Bá nhỏ biến thành mặt đơ
Thái độ thân thiết của Bá nhỏ khiến Bạch tiền bối vui vẻ lắm.
Hắn vươn tay bế Bá nhỏ lên, sau đó điểm nhẹ lên bụng nhỏ của con bé. Ba mươi ba điểm tinh quang thoáng hiện rồi dung nhập vào thể nội của Bá nhỏ.
“Pháp khí tổ hợp tam thập tam thú?” Tống Thư Hàng sững sờ, nói: “Bạch tiền bối, món quà này quý giá quá.”
Trong tay Bạch tiền bối chỉ có một bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú do Thiên Đạo Bạch luyện chế cho, chúng có ý nghĩa vô cùng đặc biệt.
“Yên tâm đi, không phải là bộ đó.” Biết suy nghĩ của Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối giải thích: “Đây là vài món hình thức ban đầu của pháp khí mà ta tiện tay luyện chế lúc thăng hoa Lưu Tinh kiếm thành đạo khí… trong tay ta còn nhiều lắm, ngươi liệu mà cố gắng lên.”
Vì đây chỉ là hình thức ban đầu của pháp khí, cho nên tương lai chờ Bá nhỏ lên tới tứ phẩm, chỉ cần luyện hóa một chút là có thể biến pháp khí tổ hợp tam thập tam thú này thành pháp khí bản mệnh của mình.
Bé sẽ còn thích hợp với Bá nhỏ hơn pháp khí tổ hợp tam thập tam thú chính tông.
“Thì ra là thế.” Tống Thư Hàng cười hì hì: “Ta sẽ cố.”
Bạch tiền bối nói hắn còn “rất nhiều bộ” pháp khí tổ hợp tam thập tam thú muốn tặng đi, đương nhiên Tống Thư Hàng vừa nghe đã hiểu.
Hắn còn phải cố gắng hơn nữa để Bạch tiền bối có cơ hội tặng bằng hết đống pháp khí ấy ra ngoài.
Có thể do cảm nhận được khí tức của pháp khí tổ hợp tam thập tam thú trong cơ thể Bá nhỏ, tiểu tiên tử khí linh Nghịch Kình của Tống Thư Hàng mang theo sáu mươi lăm khí linh còn lại xuất hiện trên mình hắn.
Sáu mươi sáu tiểu tiên tử khí linh vây quanh Bá nhỏ.
Ba Tống nhìn sáu mươi sáu tiểu tiên tử khí linh mà ánh mắt dịu dàng khôn kể, đặc biệt là tiểu tiên tử khí linh Nghịch Kình trông hệt như em gái của Tống Thư Hàng. Tống Ba cảm thấy sau khi Thư Ngọc nhà mình lớn lên thì cũng sẽ đáng yêu như thế.
“Đúng là một cô nhóc may mắn.” Tống Thư Hàng mỉm cười ngoắc ngón tay vào cánh tay nhỏ của em gái nhà mình.
Chỉ cần ôm chặt đùi Bạch tiền bối, lại có thêm một ông anh ruột là hắn đây, thế là hai tồn tại có quyền hạn cao nhất thế gian đã trở thành chống lưng vững chắc, thành hậu thuẫn không gì sánh nổi của Bá nhỏ.
Tương lai khi Bá nhỏ nhân tiền hiển thánh, phải lấy đạo hiệu là Bá Cua mới được!
Thế mới thể hiện được sự tung hoành thỏa thích của nó chứ.
Tống Thư Hàng vui phơi phới.
Lúc này, mỹ nhân rắn công đức hiện ra sau lưng hắn, cất giọng nói bằng ngữ điệu của Bá Tống dịu dàng: “Nhưng mà em gái à, thiên phú ôm đùi của nhóc vẫn không bằng anh đâu!”
Vẻ mặt “hài lòng” của Tống Thư Hàng trở nên sượng ngắt.
Sau đó Tạo Hóa Tiên Tử cũng không chịu thua kém, chui ra khỏi kim đan Thánh Nhãn của Tống Thư Hàng, bắt chước giọng điệu bá đạo của hắn mà nói: “Em gái của anh à, anh nói cho em hay, không ai quy định là chỉ có thể ôm một cái đùi!”
Hai vị tiên tử phát biểu xong thì đồng loạt lia mắt về phía cái bóng của Tống Thư Hàng.
Ánh mắt sắc bén nhìn xuyên qua cái bóng, ghim chặt Tử da đen.
Khoảng ba giây sau.
Tử da đen mắc cỡ đỏ mặt chui ra khỏi cái bóng. Này này, bản thể của cô cũng ở đây đấy nhé, làm ăn thế này thì hình tượng ưu nhã mà cô xây dựng trước mặt bản thể sẽ sụp đổ mất thôi.
Trước cái nhìn đắm đuối của hai vị tiền bối vật trang sức, Tử da đen dùng dằng nửa ngày mới nặn ra được một câu thoại: “Đùi là phải ôm càng nhiều càng tốt, càng to càng tốt, khi có thể ôm ba mươi cái cùng lúc thì đừng chỉ ôm có hai chín thôi!”
Trong đôi mắt xinh đẹp của mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử ánh lên vẻ hài lòng.
Dường như Bá nhỏ thấy rất vui. Cô bé cười lên một tràng nắc nẻ.
Ba Tống thở dài: “…”
Nhiều quá đi!
Trên người con trai mình lắm vật trang sức quá đi.
“Đừng có dạy hư em gái.” Trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng, cọng tóc ngố của Sở các chủ gõ nhẹ lên đầu hắn. Gần đây Sở các chủ luôn một công đôi việc, cô dành phần lớn tinh thần cho Bích Thủy các, đa số thời gian tóc ngố Sở đều ở trạng thái chờ.
“Không phải ta, ta không làm, ta bị oan…” Tống Thư Hàng ngẩng đầu phân trần.
“Lát nữa ta và Sở two sẽ đến một chuyến. Bọn ta sẽ lấy thế giới hạch tâm làm trạm trung chuyển, đến thăm em gái cưng mới ra đời của ngươi.” Sở các chủ nói.
“Không thành vấn đề. Ta vẫn giữ quyền mở cửa thế giới hạch tâm cho các chủ đó.” Tống Thư Hàng cười nói.
“Đến cái tóc ngố cũng là tiên tử ư.” Nói ra thì cho tới bây giờ ba Tống vẫn không biết rốt cuộc trên người con trai mình có bao nhiêu vật trang sức là tiên tử nữa.
“Đúng rồi, bản thể của ta sẽ đến cùng Kim Quái Thiên Đế và Đồng Quái tiền bối trong nhóm của ngươi.” Khăn quàng cổ bạch long trên cổ Tống Thư Hàng cũng lên tiếng.
Khăn quàng cổ bạch long lần này không phải thể công đức của bạch long tỷ tỷ, mà là khăn quàng cổ do lông bờm của bạch long tỷ tỷ tết thành – một phân thân đặc biệt của cô.
Tống Thư Hàng và A Thập Lục mỗi người có một chiếc.
“Được thôi, ta sẽ chuẩn bị tiệc rượu linh đình để chiêu đãi mọi người.” Tống Thư Hàng nói rất chi là phóng khoáng, sau đó lệnh cho phân thân bọc thép và hóa thân tam thi của mình đi thu hoạch một đống nguyên liệu nấu ăn gồm tâm ma, tà vọng, trái cây công đức, thiên kiếp và ma kiếp.
[Đến cái khăn quàng cổ cũng là tiên tử.] Ba Tống đánh giá con mình từ trên xuống dưới, muốn biết còn vị trí nào trên người thằng con biết nói chuyện nữa hay không.
“Bản thể của ta và Xích Tiêu Tử sẽ đến muộn một chút. Xích Tiêu Tử đang chuẩn bị một món quà thú vị lắm.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma cất giọng thiếu nữ êm tai.
“Không thành vấn đề, sớm hay muộn không quan trọng, cứ đến là được rồi.” Tống Thư Hàng mỉm cười tặng cho Xích Tiêu Kiếm tâm ma một ngàn phát Dưỡng Đao thuật. Lúc đó Xích Tiêu Kiếm tâm ma biến mất cùng với Thông Nương, nó đã dùng lực lượng của mình để bảo vệ ý thức của Thông Nương, còn bản thân bị mài đến mức chỉ còn lại một mảnh vỡ nhỏ xíu, ngu ngơ lạc lối giữa những dòng chảy thời gian hỗn loạn.
Sau khi Tống Thư Hàng siêu thoát, hắn đã đưa nó về từ những dòng chảy hỗn loạn của thời gian và dùng một trăm triệu phát Dưỡng Đao thuật để giúp nó khôi phục như ban đầu.
[Cả kiếm cũng là tiên tử luôn.] Ba Tống mắt sắc nhận ra.
“Ông chủ Tống, mở cửa, mở cửa!” Lúc này, giọng nói hào hứng của Thông Nương vang lên giữa hư không.
Tống Thư Hàng vươn tay điểm vào hư không, mở cổng không gian ra.
Một con rùa biển mọc búp hành trên lưng bơi ra từ cổng không gian.
“Đã lâu không gặp, Quy tiền bối.” Tống Thư Hàng vẫy tay.
“Đã lâu không gặp. Tiếc quá, hơi muộn rồi. Lẽ ra ta với Thông Nương sẽ trở về ngay lúc em gái ngươi ra đời cơ, nhưng lò đan dược của chủ nhân ta lần này có phẩm cấp cao quá, thời gian mở lò trễ mất một chút.” Quy tiền bối nói với vẻ tiếc nuối.
Thông Nương nhảy xuống khỏi lưng Quy tiền bối, đáp xuống vai Tống Thư Hàng mà dụi lên mặt hắn: “Ông chủ Tống à, lần này ta và Quy tiền bối lấy được rất nhiều đan dược Trúc Cơ cực phẩm từ chỗ Bắc Phương Đại Đế, đúng lúc thích hợp cho em gái sử dụng nè.”
“Cảm ơn Bắc Phương tiền bối thay ta.” Tống Thư Hàng nhận lấy đan dược.
“Thế tiền lương tháng này của ta đâu?” Thông Nương lại hỏi.
“Tháng này ta bận quá, chưa kịp đi đào.” Tống Thư Hàng mỉm cười ngắm nhìn A Thập Lục và Vũ Nhu Tử. Các cô chơi trò đào linh thạch này cũng chán rồi.
Hay là lần sau sáng tạo hẳn một hành tinh linh thạch nhỏ giữa bầu trời, sau đó đào hầm trên đấy chơi cho vui nhỉ?
[Rùa và hành cũng là tiên tử nữa.] Ánh mắt ba Tống lóe lên.
Từng vật trang sức trở về, từng vị tiền bối đến nhà.
Chỉ trong chốc lát, bên cạnh Tống Thư Hàng đã vây đầy tool hack.
Tất cả vật trang sức đến ăn mừng đều vây quanh Tống Thư Hàng mà chuyện trò vui vẻ.
Bá nhỏ ngồi trên vai Bạch tiền bối cố gắng mở to đôi mắt nhìn ông anh mình.
Nhìn gương mặt mỉm cười ấm áp của anh trai, Bá nhỏ cảm thấy có một loại tương tác khó tả đang thu hút mọi người tụ hội bên cạnh hắn.
Nhưng mà…
Sao cái mặt của ông anh mình cứ như biết nói vậy?
Là ảo giác sao?
Bá nhỏ nghi hoặc trong lòng.
“Biết nói thật đấy.” Bạch tiền bối dịu dàng giải thích cho cô bé: “Bọn ta gọi đó là “thuật đọc mặt bị động”. Thư Ngọc đừng ghen tị, con và Thư Hàng là anh em ruột, sau này con cũng có thể làm được mà.”
Tống Thư Ngọc: d(? д? ? )
Về sau con cũng sẽ bị người ta đọc mặt vanh vách như anh trai á?
Không!
Không thể thế được.
Thế là…
Bá nhỏ cố gắng đanh lại gương mặt nhỏ nhắn.
Thế là một ngày nọ
Bá nhỏ biến thành một bé mặt đơ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận