Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 505: Kim Cương lệnh

Chương 505: Kim Cương lệnh
Tống Thư Hàng:
“Đi thăm dò một của Lục Tu Tôn Giả sao?”
“Đúng vậy, bảo đảm là sẽ rất kích thích.”
Thất Tu Tôn Giả nói tiếp:
“Hơn nữa ở chỗ ta có một bộ pháp khí cấp thấp lần trước bốc thăm trúng thưởng nhận được, bên ta không ai dùng, đúng lúc cho ngươi làm quà gặp mặt luôn.”
Pháp khí bốc thăm trúng thưởng được á? Trong tu chân giới có cả hoạt động này nữa cơ à?
Nghe thú vị đấy, không biết hoạt động bốc thăm trúng thưởng của tu sĩ được tổ chức ở đâu nữa?
Đợi lúc nào rảnh thì sẽ hắn bắt tay với Bạch Tôn Giả cùng đến rút thưởng mới được.


1 tiếng sau, 5 giờ sáng.
Tam Nhật sư huynh tới nhà Tống Thư Hàng.
Tiểu hòa thượng Quả Quả hãy còn say ngủ.
Vì mọi người đều đang ngủ nên Tống Thư Hàng lặng lẽ đưa Tam Nhật sư huynh vào nhà.
“Chào buổi sáng, Tam Nhật sư huynh.”
“Sớm sủa gì nữa, 5 giờ rồi.”
Trên khuôn mặt Tam Nhật sư huynh đầy vẻ mỏi mệt:
“Lần này ta ra ngoài để giúp sư phụ hoàn thành một nhiệm vụ khá vất vả, tiện đường thì đón Tiểu Quả Quả về luôn. Đúng rồi, chắc là trong thời gian này Quả Quả đã đem đến không ít phiền toái cho Thư Hàng sư đệ đúng không?”
“Ha ha, không sao mà.”
Tống Thư Hàng cười nói. Trừ lúc ở bên cạnh Đậu Đậu gây chút phiền toái cho hắn thì phần lớn thời gian tiểu hòa thượng vẫn rất ngoan ngoãn.
Tam Nhật sư huynh nhẹ nhàng mở cửa phòng Quả Quả, bế nó lên đặt trên phi kiếm.
Động tác của hắn rất dịu dàng thuần thục, tiểu hòa thượng không hề phát hiện, vẫn ngủ ngon lành.
“Vậy ta và Tiểu Quả Quả xin tạm biệt tước. À đúng rồi, sư phụ bảo ta đưa cho ngươi cái này.”
Tam Nhật sư huynh ném một chiếc lệnh bài khắc kim cương trọc đầu cho Tống Thư Hàng.
“Đây là cái gì?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
“Kim Cương lệnh, vật làm tin để ngươi có thể vào Kim Cương Động Phủ. Chắc Thư Hàng sư đệ biết kim cương căn bản quyền pháp là công pháp của Kim Cương tự mà sư phụ ta và Dược Sư tiền bối có được khi thăm dò nơi ấy chứ? Trong lần thám hiểm đó sư phụ ta được chia công pháp của Kim Cương tự, và Kim Cương Động Phủ mà cao thủ của Kim Cương tự để lại.”
Trong Kim Cương tự kia có một giếng cổ “luyện tâm” và cả những lĩnh ngộ của cao thủ trong Kim Cương tự đối với kim cương căn bản quyền pháp. Hơn nữa theo lời sư phụ ta thì trong động phủ còn cất giấu công pháp nâng cao của kim cương căn bản quyền pháp là kim cương phục ma quyền. Đó là một bộ quyền pháp cường đại, tổng cộng có tám thức, bao gồm các chiêu quyền từ nhị phẩm đến ngũ phẩm.”
Tam Nhật sư huynh nói tiếp:
“Kim Cương lệnh này là chìa khóa để tiến vào động phủ áy. Nhưng dù có Kim Cương lệnh thì vẫn phải giao sáu viên linh thạch tứ phẩm mới được vào trong động phủ.”
Trong Kim Cương Động Phủ cất giấu truyền thừa công pháp nâng cao, cũng cần lĩnh ngộ như bốn họa quyển của Sở gia.
“Nói cách khác là chỉ cần có Kim Cương lệnh này, thì mỗi lần chỉ cần giao sáu viên linh thạch tứ phẩm là được vào Kim Cương động phủ kia à?”
Tống Thư Hàng hiểu ra.
“Đúng thế.”
Tam Nhật sư huynh cười nói.
“Thế nhưng mà sư huynh à, bây giờ ta nghèo rớt mồng tơi, còn đang nợ Bạch Tôn Giả mấy viên linh thạch tứ phẩm kia kìa.”
Tống Thư Hàng cười khổ nói.
“Không vội, có tu sĩ nào mà không thiếu linh thạch đâu.”
Tam Nhật sư huynh cười nói:
“Dù sao với ngươi mà nói thì bây giờ vào Kim Cương Động Phủ vẫn còn sớm quá, chờ bao giờ ngươi tích cóp đủ linh thạch rồi nói sau. Không có hạn chế số lần, chỉ cần có lệnh bài trong tay, giao đủ linh thạch thì lúc nào cũng vào Kim Cương Động Phủ được mà.
Nói đoạn, Tam Nhật sư huynh phất tay, ôm tiểu hòa thượng ngủ say phóng vút lên cao.


Khoảng 6 giờ sáng.
Khi người trong nhà Tống Thư Hàng lục tục rời giường thì lại có thêm khách đến.
Là Sở Sở cô nương của Sở gia.
Sở Sở cô nương và một đệ tử Sở gia khác đã tới thành phố Văn Châu từ hôm qua, thế nhưng khi tới nơi thì sắc trời đã muộn nên hai người dứt khoát đi thuê một phòng ở gần nhà Tống Thư Hàng, rồi bố trí trận pháp để chuẩn bị bảo vệ Lý m Trúc.
Trời vừa sáng ra thì Sở Sở đã tới nhà họp mặt với Tống Thư Hàng.
Còn một đệ tử Sở gia nữa náu mình trong chỗ khuất, cô là một nữ đệ tử thông minh có kinh nghiệm làm việc phong phú, được lão tổ Sở gia chọn lựa kĩ càng để tuyển ra.
Theo kế hoạch của lão tổ, cô và Sở Sở sẽ phối hợp trong tối ngoài sáng để phụ trách việc bảo vệ cho Tống Thư Hàng và Lý m Trúc.
Lúc Tống Thư Hàng mở cửa cho Sở Sở thì tiếng của mẹ Tống truyền ra từ sau lưng hắn:
“Thư Hàng, tiểu hòa thương đi đâu rồi? Sao mẹ không thấy nó nhỉ?”
Mẹ Tống mặc áo ngủ đi ra khỏi phòng của tiểu hòa thượng, ngay sau đó thì thấy Sở Sở cô nương đứng trước cửa nhà.
Lại thêm một thiếu nữ xinh xắn với mái tóc đen dài, váy liền đen phối với tất chân đen và giày cao gót đen, cả cây đen tuyền càng làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết.
Sau khi thằng con ngốc nhà mình nghĩ thông thì tốt duyên với phái nữ ghê nhỉ? Hết cô bé xinh xắn nọ đến cô nàng xinh đẹp kia đến nhà, làm bà chỉ nhìn thôi cũng hoa cả mắt rồi.
Tống Thư Hàng quay lại trả lời:
“Mẹ à, hơn 5 giờ sáng nay anh trai của tiểu hòa thượng đến đón nó đi rồi. Vì mọi người vẫn ngủ nên không quấy rầy ba mẹ ạ.”
“Thì ra là thế. Cô bé này là?”
Mẹ Tống nhiệt tình nói:
“Thư Hàng, đừng có đứng đực ra ở cửa thế, bất lịch sự quá, mau mời con gái nhà người ta vào đây.”
Tống Thư Hàng ngại ngùng cười với Sở Sở.
“Chào bác, cháu là Sở Sở, bạn của Thư Hàng ạ.”
Sở Sở lễ phép trả lời.

Tống Thư Hàng bận rộn đến trưa mới sắp xếp xong xuôi những việc trong nhà.
Vất vả lắm hắn mới gom đủ dũng khí để nói với mẹ Tống là mình lại muốn đi du lịch với bạn bè, cứ tưởng mẹ Tống sẽ phản đối hắn đi hoang, bởi vì hắn vừa mới đi chơi thì máy bay rơi, cho nên chắc là trong nhà phải lo lắng lắm. Ai ngờ mẹ Tống và ba Tống lại đồng ý một cách bình tĩnh đến không ngờ. Đã thế ba Tống còn lặng lẽ dúi cho Tống Thư Hàng ba nghìn tiền riêng.
Tống Thư Hàng nhìn Lý m Trúc và Sở Sở cô nương theo sát không rời.
Không phải ba và mẹ lại hiểu lầm gì rồi đấy chứ?


Tống Thư Hàng nhét tất cả những thứ mình có thể nghĩ tới, gồm máy tính bảng, di động, notebook, máy chơi game, các loại đan dược, phù bảo, con rối ngân long… vào trong túi thu nhỏ một tấc. Sau đó hắn đi đến nơi đã hẹn với Lưu Huỳnh Tiên Tử.
Tiên tử đã chờ ở đó từ lâu, thấy Tống Thư Hàng đi tới thì vui vẻ nói:
“Thư Hàng tiểu hữu, ta chuẩn bị cho ngươi rồi này. Đây là khoang vũ trụ đã cường hóa, cho ngươi chỗ nghỉ ngơi khi lưu lạc một tháng trong vũ trụ. Bên trong còn có một bộ trang phục du hành vũ trụ hiện đại lắm.”
Cô chỉ vào một chiếc thùng hình vuông mà nói.
“Tiên tử à, sao ta càng nhìn càng thấy cái thùng này giống cái ô tô thế nhỉ?”
Tống Thư Hàng nói. Trừ không có bánh xe ra thì hình dạng của nó hệt như một cái ô tô nén vào vậy.
“Ngươi đoán đúng rồi, đây chính là ô tô được cải tạo mà. Còn có lượng tích cốc đan đủ dùng cho một tháng và một vài thứ hay ho có thể dùng trong vũ trụ, hy vọng là lúc vào vũ trụ ngươi có thể dùng được.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử nói:
“Thời gian không còn sớm nữa, mau vào đi thôi.”
Tống Thư Hàng vội hỏi:
“Tiên tử, ta có thể đưa thêm mấy người đi không?”
Ngư Kiều Kiều muốn lên mặt trăng một chuyến, cô là yêu tu, tu luyện gần mặt trăng cực kì có lợi.
Lý m Trúc không chịu rời xa Tống Thư Hàng, chỉ cần cô còn mở mắt thì nhất định phải đứng trong phạm vi 10 mét gần Tống Thư Hàng mới chịu, nếu vượt quá phạm vi này cô sẽ hoảng sợ bất an.
Lý m Trúc không rời Tống Thư Hàng một bước, Sở Sở phụ trách coi sóc cô cũng không thể bỏ cô lại một mình.
“Đưa thêm mấy người cũng không sao, Bạch Tôn Giả cũng đâu hạn chế số lượng người, hơn nữa với ta thì đưa mấy người cũng như nhau cả. Chỉ có điều… ta chỉ chuẩn bị tích cốc đan cho một người thôi.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử nói.
“Không thành vấn đề, ta mang theo rất nhiều tích cốc đan.”
Sở Sở cô nương lên tiếng, chỗ tích cốc đan này đủ để cô và Lý m Trúc cùng dùng.
“Vậy thì phía ta cũng không có vấn đề gì. các ngươi vào khoang đi, ta chuẩn bị thi pháp đây.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử nói.
Sở Sở và Lý m Trúc chui vào trong khoang vũ trụ.
Sau đó đến lượt Tống Thư Hàng.
Khi Tống Thư Hàng vừa đến gần khoang vũ trụ thì sắc mặt hơi cứng lại.
Vốn dĩ Lưu Huỳnh Tiên Tử chuẩn bị khoang vũ trụ này chi một mình hắn, cho nên không gian cũng không rộng rãi gì.
Khi Sở Sở ôm Lý m Trúc chui vào thì đã chiếm ba phần năm không gian của nó.
Cho dù Tống Thư Hàng chui vào nữa thì cũng không sao… thế nhưng nếu hắn chen vào thì cảnh tượng sẽ bị thần “hài hòa” che mất thôi.
Tống Thư Hàng quay đầu ra nói với Lưu Huỳnh Tiên Tử:
“Tiên tử, có khoang vũ trụ lớn hơn không?”
“Không có đâu, có mỗi một cái này thôi.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử đáp. Cái này còn được cô chế tác trong thời gian ngắn đấy.
“Vậy ta phải làm sao giờ?”
“Nếu ngươi không muốn chen vào khoang vũ trụ thì… ngươi mặc trang phục du hành vũ trụ vào đi, ta sẽ đưa cả ngươi và khoang vũ trụ này đi luôn thể. Yên tâm đi, ta sẽ đưa cùng một lúc, không để cho các ngươi lạc nhau đâu. An toàn cũng khỏi cần lo, ta đã vẽ trận pháp phòng ngự lên khoang vũ trụ và trang phục du hành rồi. Có đập vào đá cũng không sao hết.”
Lưu Huỳnh Tiên Tử cam đoan chắc nịch.
Còn chưa đi mà, đừng có lập Flag chết chóc cho ta chứ!


3 phút sau.
Tống Thư Hàng dùng hai sợi xích sắt buộc mình vào khoang vũ trụ.
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
“Chuẩn bị xong chưa?”
“Tiền bối, chúng ta phải làm thế nào để vào vũ trụ?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Yên tâm đi, an toàn lắm, xem đại chiêu của ta đây!”
Lưu Huỳnh Tiên Tử bắt pháp ấn, một cỗ lực lượng bùng nổ trên người cô.
“Biến thành tên lửa bay đi! Siêu lực đẩy phát xạ! Hưởng thụ lạc thú thăng thiên đi!”
Biu ~
Khoang vũ trụ bay véo lên trời, nói đúng ra là nó phải chịu một lực đẩy mạnh mẽ vô hình, rồi bị mẹ Trái Đất vô tình bài xích.
Cứ thế, khoang vũ trụ hướng thẳng trời cao, bay cao cao mãi.
“Lạc thú thăng thiên ư?”
Tống Thư Hàng trong trang phục du hành vũ trụ nước mắt nhạt nhòa.
Thăng thiên chẳng có cái gì vui hết!
Cảm giác của hắn bây giờ chẳng khác gì rơi xuống vực sâu vạn trượng, thân thể mất đi trọng lượng, rơi xuống mãi mãi không ngừng.
Chứng sợ độ cao vọt thẳng lên… sợ độ cao cấp 9 không phải là một giấc mơ.

Ở một phía khác, trong nhà của Vân Vụ đạo trưởng, hàng xóm nhà Tống Thư Hàng.
“Đợi lâu quá, cuối cùng cũng đợi được đến hôm nay ~”
Vân Vụ đạo trưởng soi mình trong gương, nặn ra một nụ cười tự cho là sáng láng.
“Hôm qua mình đã biết chắc là tên tiểu tử Tống Thư Hàng kia về nhà rồi. Hôm nay phải sang đó ăn ké Ngộ Đạo thạch của hắn mới được.”
Vân Vụ đạo trưởng xách hai hộp quà nhỏ đi sang nhà Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận