Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 688: Mười Giây, Cho Ta Một Cảnh Quay Mười Giây Đi Mà!

Chương 688: Mười Giây, Cho Ta Một Cảnh Quay Mười Giây Đi Mà!
Tim ta đau quá!
Tà ma hình khỉ đã đoán trước được kết cục của mình.
Tiếp theo nữ tu xinh đẹp bi thương này nhất định sẽ dùng bàn tay ngọc ngà mềm mại kia, tung một chưởng đánh nát đầu nó, chắc não khỉ của nó cũng nổ bấy luôn ấy nhỉ?
Sắp chết rồi, sắp chết rồi!
...
Nhưng cách hành động của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1, há lại để con khỉ này đoán được kia chứ?
Giang Tử Yên cũng không đập chết con tà ma này, cô chỉ lộ ra một nụ cười thê lương, ánh mắt nhìn về một chỗ cách đó không xa.
Nơi đó có một vị nam tu sĩ ôn hòa, đang vung kiếm chiến đấu hăng say.
Sau đó thân thể Giang Tử Yên chậm rãi ngã xuống, cô tìm một tư thế thoải mái nhất, nằm trên đất bắt đầu giả chết.
Một lần nữa, tà ma hình khỉ lại thoát chết trong đường tơ kẽ tóc!
Chỉ trong vòng ba bốn giây mà nó đã dãy giụa bên lằn ranh sinh tử đến mấy lần.
“Cô ta không giết mình ư? Mình lại tránh được một kiếp rồi sao?”
Tà ma hình khỉ mừng thầm trong lòng.
Đời khỉ thay đổi nhanh quá đi.
Nếu vị nữ tu này đã không giết nó, vậy thì nó còn chờ gì nữa đây?
Tà ma hình khỉ tung người nhảy lên, chuẩn bị chạy thoát thân.
Nhưng ngay lúc này, nam tu sĩ ôn hòa đang đánh giết cách đó không xa bỗng giận dữ thét lên:
“Họa Nhi ~ Họa Nhi ~”
Nam tu sĩ ôn hòa hai mắt ngấn lệ, gào to vọt tới.
Hắn giống như một cái máy ủi đất, tất cả tà ma đứng cản trước người hắn đều bị hất bay ra ngoài.
Tà ma hình khỉ thấy mà hết hồn, cảnh này quen quá à nha!
Lúc trước, sau khi Bát Tí Kiếm Thánh Chân Quân “chết” đi, có một người tên là Thần Long Quyền Vương Chân Quân cũng bi thương gào thét như thế này. Sau đó, tên Thần Long Quyền Vương kia xông thẳng tới, dùng Võ Đang Sơn Giao Long Bá đánh nát bấy con tà ma tứ phẩm nọ.
Chẳng lẽ... ta cũng sẽ giống như con tà mà tứ phẩm đó, chết trong tay nam tu sĩ ôn hòa kia sao?
Một lần nữa, tà ma hình khỉ cảm thấy cái chết đang tới gần!
Lúc này nó hận mình không thể mọc ra thêm mấy cái chân, nhanh chóng thoát khỏi móng vuốt của đôi vợ chồng tu sĩ này.
Nhưng tình tiết tiếp theo lại một lần nữa khiến nó bất ngờ.
Sau khi vị nam tu sĩ ôn hòa kia xông tới thì lại không bắt giết nó như tên Thần Long Quyền Vương kia.
Vị nam tu sĩ ôn hòa này chỉ ôm “thi thể” nữ tu Mộ Dung Họa, khóc to thành tiếng:
“Họa Nhi... Họa Nhi... Nàng tỉnh lại đi, nàng tỉnh lại đi có được không?”
Nam tử khóc như mưa, cảnh tượng trở nên vô cùng thê lương.
Tà ma hình khỉ lại thoát chết trong đường tơ kẽ tóc!
Lần này nó rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lui về phía sau, thoát khỏi đôi nam nữ tu sĩ này.
Trong lúc chạy trốn trối chết, nó vẫn quay đầu liếc mắt nhìn lén vị nam tu kia, phòng ngừa đối phương đột nhiên xông lên chém chết nó.
Không ngờ đây lại là cái nhìn cuối cùng của tà ma hình khỉ trên thế giới này.
Nam tu sĩ ôn hòa kia bỗng lấy ra một cái bình tròn nhỏ, ôn nhu nói:
“Họa Nhi ~ ta đi theo nàng đây.”
Sau đó, hắn dùng sức vỗ vào bình nhỏ, chân nguyên mạnh mẽ cuồn cuộn rót vào trong bình.
Chỉ lát sau, thân bình nóng rực lên!
Một tiếng nổ cực mạnh vang lên.
Bình nhỏ này không phải là thứ giống như lựu đạn, sau khi nó nổ tung, một làn khói mù màu tím tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Khói mù lan tràn rất nhanh, còn nhanh hơn gấp đôi so với tốc độ toàn lực chạy trốn của tà ma hình khỉ tam phẩm nữa.
Trong nháy mắt, tà ma hình khỉ đã bị khói mù đuổi kịp.
Thân thể của nó vừa tiếp xúc với khói tím thì lập tức cảm thấy toàn thân yếu ớt bủn rủn. Khí lực toàn thân, năng lượng trong cơ thể, khí tức ô uế từ Cửu U, tất cả đều xói mòn rất nhanh.
Tiếp đó, ngay cả sinh mệnh lực cũng bắt đầu rút đi, tất cả mọi thứ trong thân thể đều bị khoét rỗng.
Tà ma hình khỉ chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó lập tức ngã xuống đất mất mạng.
Không chỉ mình nó, bên cạnh còn có một đám lớn tà ma, sau khi tiếp xúc với khói tím đều ngã xuống đất bỏ mạng một cách khó hiểu.
Khói tím tới nhanh, tiêu tán cũng nhanh.
Sau khi khói tím tan đi, trên mặt đất chất đầy thi thể tà ma cùng với “thi thể” của Dược Sư và Giang Tô Tử Yên đang ôm chặt nhau.
...
Các thành viên trong đoàn phim Jacob nhìn cảnh quay trước mắt, tấm tắc khen ngợi không thôi.
“Đoạn này mang đến cho người xem một loại cảm giác vô cùng thê lương nhưng lại rất đẹp đẽ. Đây chính là sức mạnh của tình yêu!”
“Cảnh này mà phối thêm với một ca khúc tình yêu bi thảm tuyệt đẹp thì chắc chắn có thể khiến khán giả khóc như mưa ấy chứ!”
“Lúc Phong Xuyên Tử ôm lấy đại sư tỷ Mộ Dung Họa, tôi thật sự bị cảm động. Trước đó, tôi rất khó chịu khi thấy đại sư tỷ không thể gả cho nhân vật chính Lăng Dạ. Nhưng giờ thấy cảnh này, phát hiện đại sư tỷ gả cho một người đàn ông thật lòng yêu cô cũng rất tốt, trong lòng tôi cũng thầm chúc phúc cho đại sư tỷ và Phong Xuyên Tử.”
“Lúc biên tập lại đoạn này nhớ phải làm cho kỹ vào nhé, cố hết sức thể hiện cảnh này cho thật hoàn mỹ. Tôi có dự cảm, lúc phim chiếu đến đoạn này, nhất định có thể lấy được vô số nước mắt của các khán giả yêu phim.”
...
Dược Sư đang giả chết cảm thấy cực kỳ đắc ý, thông qua “truyền âm nhập mật” nói với Bắc Hà Tán Nhân cách đó không xa:
“Bắc Hà huynh, thấy chưa hả? Đây chính là thực lực đấy!”
Bắc Hà Tán Nhân: ...
Dược Sư lại dùng “truyền âm nhập mật tập thể” nói:
“Đóng phim ấy hả, không phải cứ dùng đạo cụ chế tác giống như thật là có thể được nhiều cảnh quay đâu! Ngoại trừ đạo cụ giống như thật, trong quá trình đóng phim càng chú trọng ‘bộc lộ chân tình’ hơn. Lúc diễn phải dùng tình cảm thật vào thì mới có thể cảm động lòng người, thế thì mới có được cảnh quay đắc giá!”
Cổ Hồ Quan Chân Quân chen miệng nói:
“Bắc Hà đạo hữu, Dược Sư đang khoe ân ái đấy, đúng là không thể chịu nổi mà!”
Vì vậy, Bắc Hà Tán Nhân cũng dùng “truyền âm nhập mật tập thể” nói:
“Cái đồ Đậu Đậu nam nữ (cẩu nam nữ)! Khoe ân ái thì sẽ chết nhanh thôi!”
Dược Sư: ...
Hắn khoe ân ái khi nào chứ?
Giang Tử Yên dùng truyền âm nhập mật:
“Hì hì hì hì ~”
Giao Bá Chân Quân:
“Tiếc quá, lão bà của bản tọa không có ở đây. Nếu không bản tọa với lão bà cùng nhau lên sàn, nhất định có thể tạo ra cảnh quay ‘bộc lộ chân tình’ hơn nữa.”
Ngư Kiều Kiều gần đó không nhịn được chen miệng vào:
“Đến lúc đó, các mẹ nhỏ sẽ bắt đầu tranh nhau vào quay, cha định bộc lộ chân tình kiểu gì đây?”
Giao Bá Chân Quân:[-_-!]
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu Chân Quân:
“Đợi đã! Chỉ cần bộc lộ chân tình là có thể tạo ra cảnh quay đắc giá á? Có thể được quay nhiều hơn à? Dược Sư đạo hữu, ngươi nói thật không đấy?”
Dược Sư: ...
Cổ Hồ Quan Chân Quân: ...
Giang Tử Yên: ...
Ngư Kiều Kiều: ...
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Này này, sao tự dưng các ngươi lại im lặng hết thế? Cho ta hỏi cái đi, ta diễn vai đô đốc tà ma Tà Tướng Minh Nguyệt thì phải làm sao mới có thể biểu lộ chân tình hả? Không cần nhiều, chỉ cần cho ta một cảnh quay từ mười giây trở lên là được rồi. Quay có hai giây thế này ngắn quá!”
Không ngờ chỉ một cảnh quay từ mười giây trở lên đã có thể thỏa mãn Túy Nhạc Cư Sĩ, đúng là một nguyện vọng khiến người ta đau lòng.
Bắc Hà Tán Nhân không đành lòng trả lời, vì vậy bắt đầu giả chết:
“Khụ, bây giờ ta là người chết, không nói chuyện nữa.”
Dược Sư:
“Chết rồi, chết rồi.”
Cổ Hồ Quan Chân Quân:
“Suýt chút quên mất, ta cũng chết rồi mà.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“...”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Đám cặn bả các ngươi, có tin ta quất xác các ngươi không hả?”
Giao Bá Chân Quân vội vàng nói:
“Túy Thiên Cư Sĩ đừng nóng. Kiều Kiều, con mau đi nói với đạo diễn Jacob một tiếng, bảo ông ta cho Túy Thiên Cư Sĩ diễn một cảnh từ mười giây trở lên. Chúng ta nhất định phải thỏa mãn nguyện vọng này của Túy Thiên Đạo hữu!”
Nguyện vọng khiến người ta thương tiếc như vậy, cớ sao lại không hoàn thành nó chứ?
Ngư Kiều Kiều:
“Được rồi cha, cứ giao cho con.”
Ngư Kiều Kiều lập tức huyễn hóa thành hình dáng của mẹ cô, chậm rãi đi đến chỗ đạo diễn Jacob.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu kích động nói:
“Giao Bá đạo hữu, cám ơn ngươi nhiều lắm!”
Giao Bá Chân Quân:
“Cám ơn gì chứ, chỉ một câu nói thôi mà, Túy Tửu Cư Sĩ ngươi đừng khách khí.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu ngẩng mặt nhìn trời, nể tình Giao Bá Chân Quân nhờ con gái nói giúp mình thêm cảnh quay, hắn sẽ không truy cứu việc tên này gọi sai đạo hiệu của hắn đến hai lần liên tục.
Ôi, nếu đạo hữu nào trong nhóm cũng nhớ rõ đạo hiệu của hắn như Bắc Hà Tán Nhân thì tốt biết bao nhỉ?
Thôi bỏ đi, không suy nghĩ nhiều nữa.
Việc quan trọng bây giờ là phải biết “bộc lộ chân tình”, trong cảnh quay mười giây sắp tới, hắn phải cố gắng phát huy tối đa độ tồn tại của chính mình mới được!
******************
Không lâu sau đã đến cảnh quay có Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu lộ mặt!
Mặc dù phe tà ma bị tổn thất nặng nề, nhưng lại không ngừng có hậu viên kéo đến bổ sung vào. Hiện tại, các tu sĩ Không Vân phái phụ trách cản ở phía sau hầu như đã “chết” hết rồi.
Người duy nhất còn đứng vững chính là Vô Vi Đạo Nhân chưởng môn Không Vân phái do Lạc Trần Chân Quân thủ vai.
Lạc Trần Chân Quân nhẹ giọng nói:
“Vô Vi Đạo Nhân, cái tên này cũng xứng với ta quá đấy chứ.”
Lạc Trần Chân Quân có quan hệ rất tốt với Thất Tu Tôn Giả, bởi vì Lạc Trần Chân Quân là hậu nhân của Ngũ Tu.
Ngũ Tu thành công vượt qua thiên kiếp, đã truyền đạo khí Cửu Tu Phượng Hoàng Đao cho lão tiền bối Lục Tu cô nương, ngay cả Thất Tu Tôn Giả cũng đoán không ra tu vi hiện tại của hắn.
“Nhưng vai diễn Vô Vi Đạo Nhân này cũng sắp phải hạ màn rồi.”
Lạc Trần Chân Quân nhẹ giọng nói, hắn chậm rãi rút bội kiếm ra, một người một kiếm ngăn chặn trước mặt tất cả tà mà Cửu U.
“Lão phu quyết không thể để cho các ngươi dễ dàng xông qua nơi này.”
Chân Quân trầm giọng nói, thanh âm không cao nhưng khi rơi vào tai tất cả tà ma lại như sấm sét gầm vang từng hồi.
Tất cả tà mà Cửu U không thể khống chế cơ thể, đồng loạt lùi về phía sau một bước.
Rốt cuộc cũng đến phiên Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu ra sân!
“Đừng sợ hắn, thọ nguyên của lão thất phu này sắp tận, đã là nỏ mạnh hết đà mà thôi!”
Tà ma đô đốc Tà Tướng Minh Nguyệt tiến lên một bước, lớn tiếng kêu to.
Đám tà mà Cửu U: ...
Mù mù mù mù mù rồi hết sao? Rốt cuộc ngươi dùng con mắt nào để nhìn vậy hả? Rõ ràng khí tức sinh mệnh trên người lão đạo trước mắt này đang ở thời kỳ cường thịnh nhất mà.
Nếu quy ra thọ nguyên, chỉ cần lão đạo này không bị ai giết chết thì sống thêm mấy ngàn năm cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Thế này mà kêu là thọ nguyên sắp tận sao?
Nhà ngươi dùng “trăm triệu năm” làm đơn vị tính thọ nguyên hay sao vậy?
Lúc này, đô đốc tà ma Tà Tướng Minh Nguyệt vung đại đao của mình:
“Các huynh đệ đừng sợ, lão đạo này cứ giao cho bản đốc quân giải quyết! Các ngươi xông tới, đuổi giết đám đệ tử Không Vân phái đang chạy trốn đi!”
Lời vừa dứt, tà ma đô đốc Tà Tương Minh Nguyệt vác đao xông về phía Vô Vi Đạo Nhân.
Một trận chiến kinh thiên động địa giữa hai BOSS chính thức mở màn!
Từ lúc Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu hiện thân cho đến lúc anh dũng chiến đấu, chính diện đối kháng Lạc Trần Chân Quân, ước chừng mười sáu giây!
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu đã mãn nguyện rồi nhé!
Bạn cần đăng nhập để bình luận