Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 869: Người ta không muốn nói chuyện với ngươi, còn ném cho ngươi một cái kén to

Chương 869: Người ta không muốn nói chuyện với ngươi, còn ném cho ngươi một cái kén to
“Không đúng, nơi này không phải Thế giới Cửu U. Nơi này không có tà năng thế giới Cửu U, cũng không thấy mống tà ma Cửu U nào.”
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
Hắn suy tư chốc lát, lại nghĩ tới một khả năng.
Thế giới Kim Liên của Nho gia là thế giới tự mở ở hiện thế, nó có một thông đạo nối với thế giới Tà Liên ở thế giới Cửu U.
Lúc trước, chủ nhân của bàn tay kim loại đã thông qua thế giới Tà Liên ở Cửu U, cưỡng ép xông vào thế giới Kim Liên.
Mà thế giới hạch tâm trong tâm khiếu mình lại có kết cấu giống như thế giới Kim Liên của Nho gia. Cho nên từ thế giới hạch tâm trong tâm khiếu mình, thông qua thông đạo tiến vào... chẳng lẽ nơi này là thế giới Tà Liên?
Nếu như nơi này chính là thế giới Tà Liên, vậy thì tại sao Bạch tiền bối two lại ngủ say trong thế giới Tà Liên này?
“Bạch tiền bối two có quan hệ thế nào với bàn tay kim loại xâm lược thế giới Kim Liên?”
Tống Thư Hàng lẩm bẩm nói.
[Quan hệ giữa ta và tên cầu kim loại kia là quan hệ đối nghịch. Chỉ tiếc ta không thể tiêu diệt nó, nó cũng không thể tiêu diệt được ta.]
Lúc này bỗng có một cái giọng nói vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
Là tiếng của Bạch tiền bối two!
Nhưng rõ ràng Bạch tiền bối two còn đang ngủ mà, trong kén lớn màu trắng còn truyền ra tiếng ngáy đều đều nữa này...
Tống Thư Hàng suy nghĩ, chẳng lẽ hiện tại Bạch tiền bối two đang trong trạng thái nói mớ, hơn nữa còn là loại trạng thái nói mớ thần kỳ hỏi gì đáp nấy?
“Bạch tiền bối này, tại sao ngài lại ở trong thế giới Tà Liên này thế?”
Tống Thư Hàng thử dò hỏi.
[Bởi vì ta bị tên cầu kim loại kia phong ấn vào trong thế giới Tà Liên này.]
Giọng nói của Bạch tiền bối two tiếp tục vang lên trong đầu Tống Thư Hàng.
“Bị phong ấn?”
Tống Thư Hàng trợn to hai mắt:
“Bạch tiền bối ngài không muốn ra khỏi thế giới Tà Liên này sao?”
Lại còn kết kén ngủ ngon lành ở trong này nữa chứ.
[Bởi vì sau khi bị phong ấn vào trong thế giới Tà Liên này, ta đã thay dấu ấn chúa tể trong thế giới Tà Liên bằng dấu ấn của ta rồi. Bây giờ ta chính là chủ nhân của thế giới Tà Liên, cho nên ta ngủ trong nhà ta cũng là chuyện bình thường thôi mà.]
Giọng nói của Bạch tiền bối two trả lời.
Tống Thư Hàng:
“...”
Sau một hồi im lặng, Tống Thư Hàng lại dò hỏi:
“Bạch tiền bối, ngài biết thông đạo rời đi thế giới Tà Liên này không?”
[Bị tên cầu kim loại đó phong ấn rồi, không ra được đâu, cho dù ta muốn phá giải phong ấn cũng cần mấy trăm năm.]
Giọng nói của Bạch tiền bối two tiếp tục trả lời ngay trong đầu Thư Hàng.
Thảm rồi, cho dù có Bạch tiền bối two hỗ trợ, muốn rời khỏi cũng phải chờ đến mấy trăm năm! Mấy trăm năm... đến lúc đó thân xác hắn cũng hóa thành tro mất rồi còn đâu.
Chờ đã, không đúng! Nếu thế giới Tà Liên đã bị đóng, vậy sao hắn lại vào đây được? Phải chăng thông đạo mà hắn tiến vào không phải là lối ra của thế giới Tà Liên, mà là một cửa sau đặc thù sao?
“Bạch tiền bối, ngài có thấy thông đạo mà ta mới vừa dùng để tiến vào không gian này không?”
Tống Thư Hàng hỏi tiếp.
[Không để ý, ngủ say quá nên không thấy. Nhưng chắc ở gần đây thôi, tự ngươi đi tìm thử xem.]
Bạch tiền bối two trả lời.
Sau khi nghe Bạch tiền bối two nói như vậy, Tống Thư Hàng thầm thở phào nhẹ nhõm. Xem ra thông đạo về thế giới hạch tâm trong tâm khiếu vẫn còn tồn tại, ý thức của hắn vẫn có thể trở về.
Nếu đã biết có thể rời đi, Tống Thư Hàng cảm thấy an tâm hẳn.
Vì vậy hắn quyết định trước khi rời khỏi thế giới Tà Liên, nhất định phải nhân dịp Bạch tiền bối two đang ở trong chế độ hỏi gì đáp nấy, hỏi nhiều thông tin có ích mới được.
“Bạch tiền bối, ngài biết chuyện có người của thế giới Cửu U đang dùng nhân loại làm thí nghiệm không? Thí nghiệm đó là dùng tà năng Cửu U tinh thuần đi cải tạo, cường hóa nhân loại bình thường, khiến bọn họ dần biến thành hình dáng của tà ma Cửu U. Theo như một vị tiền bối mà ta quen suy đoán, mục đích của thí nghiệm này là muốn dung hợp phổ thông nhân loại, động vật và tà ma Cửu U lại với nhau.”
Tống Thư Hàng hỏi.
Thông qua những lần tiếp xúc với Bạch tiền bối two, hắn có thể đoán ra được Bạch tiền bối two có địa vị rất siêu nhiên ở thế giới Cửu U, biết rất nhiều bí mật đặc biệt của thế giới Cửu U.
[Không biết, trước khi ngủ ta chưa từng nghe nói qua có người nào làm loại thí nghiệm này. Nhưng nếu nói người nào có khả năng làm loại thí nghiệm kỳ quái như vậy thì cũng chỉ có tên cầu kim loại kia thôi, chắc nó vẫn đang tìm cách từ thế giới Cửu U tiến vào hiện thế đấy.]
Bạch tiền bối two trả lời.
Bạch tiền bối two dừng một lát rồi lại nói tiếp:
[Nhưng thí nghiệm dung hợp nhân loại bình thường, động vật và tà ma Cửu U lại với nhau nghe hay đấy. Chẳng lẽ tên cầu kim loại kia bị ép buộc, muốn hành động ngược lại, dung hợp với vị kia của bản thân sao? Ha ha ha ha, sáng kiến này cũng mới mẻ đấy, thú vị thật.]
Tống Thư Hàng xoa huyệt Thái Dương, nói cách khác, người đứng sau thí nghiệm này rất có thể là chủ nhân của bàn tay kim loại đã tấn công Nho gia lúc trước sao?
“Bạch tiền bối, ngài biết thân phận của vị cầu kim loại đó là gì không?”
Tống Thư Hàng hỏi tiếp.
[Là “tít tít tít”.]
Bạch tiền bối two đáp tất tần tật, Tống Thư Hàng thấy Bạch tiền bối two ở trạng thái hỏi gì đáp nấy này thật đáng yêu.
Tiếc là thông tin liên quan tới thân phận của cầu kim loại lại bị che mất, ngay cả Bạch tiền bối two có địa vị siêu nhiên ở thế giới Cửu U cũng không thể tiết lộ thân phận của vị đó sao?
Hay... ở trong tiềm thức của Bạch tiền bối two, ngài ấy không muốn nói ra thân phận thật sự của cầu kim loại?
Trong lúc đang suy tư, Bạch tiền bối two lại đổi giọng điệu:
[Là “tạch tạch tạch ~”.]
Vẫn bị che.
Vì vậy Bạch tiền bối two lại đổi cách giải thích:
[Tên đó là chúa tể của thế giới Cửu U.]
Rốt cuộc cũng nói ra được thân phận của đối phương.
Chúa tể của thế giới Cửu U!
Thân phận của vị này lớn đến dọa người, không phải Kiếp Tiên cửu phẩm của thế giới Cửu U, không phải Trường Sinh giả của thế giới Cửu U, mà lại là chúa tể của thế giới Cửu U!
Nhưng mà nội dụng “tít tít tít~” cùng với “tạch tạch tạch~” mà Bạch tiền bối two nói lúc nãy rốt cuộc là cái gì nhỉ?
Tống Thư Hàng rất tò mò muốn biết.
Chuyến đi đến thế giới Tà Liên lần này không lỗ tí nào, hắn đã lấy được thông tin vô cùng có ích từ trong miệng Bạch tiền bối two.
Nếu vị cầu kim loại nọ là chúa tể của thế giới Cửu U, vậy thì vị Bạch tiền bối two luôn chống đối cầu kim loại, duy trì trạng thái đối nghịch mà vẫn không chết này có lai lịch thế nào đây?
“Bạch tiền bối, ngươi giữ thân phận gì ở thế giới Cửu U vậy?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
[Không thể trả lời vấn đề này của ngươi được.]
Thanh âm của Bạch tiền bối two đáp lại trong đầu Tống Thư Hàng.
Đang ở trong chế độ hỏi gì đáp nấy mà vẫn không chịu trả lời vấn đề này, nhưng như vậy lại càng kích thích sự tò mò của Tống Thư Hàng.
Có điều nếu Bạch tiền bối two từ chối trả lời, vậy thì cứ để vấn đề này qua một bên trước đi.
“Bạch tiền bối, ngươi cũng là tà ma Cửu U sao?”
Tống Thư Hàng hỏi tiếp.
[Ta được sinh ra từ bản nguyên thế giới Cửu U, nếu quả thật phải xếp loại thì coi như là về phe thế giới Cửu U.]
Bạch tiền bối two trả lời.
“Vậy ngài nghĩ ngài và một vị Bạch tiền bối khác ở hiện thế có quan hệ thế nào?”
Tống Thư Hàng hỏi ra vấn đề mình tò mò nhất.
Hai Bạch tiền bối, dung mạo giống nhau, khí tức giống nhau, mị lực điên đảo chúng sinh cũng giống nhau như đúc. Thế nên Thư Hàng rất tò mò về mối quan hệ giữa hai người.
[Vấn đề này ta không trả lời được, bởi vì ngay cả bản thân ta cũng không nghĩ thông chuyện này.]
Bạch tiền bối two thành thật trả lời.
Tống Thư Hàng tiếc nuối thở dài.
Tiếp theo, còn vấn đề gì cần hỏi Bạch tiền bối two không nhỉ?
Hiếm lắm mới gặp được chế độ hỏi gì đáp nấy này, không tranh thủ thời gian hỏi hết những vấn đề muốn hỏi, sau này có khi cả đời cũng không gặp được cơ hội thế này nữa đâu.
Liên quan tới Bạch tiền bối cùng thế giới Cửu U, hắn còn muốn hỏi chuyện gì nữa không nhỉ?
Không biết vì sao Tống Thư Hàng lại nghĩ tới một người.
Hắn hật sự rất tò mò.
Vì vậy Tống Thư Hàng hỏi:
“Bạch tiền bối, rốt cuộc vị thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã nọ là ai thế?”
Đó là một trong hai người dám cầu hôn Bạch tiền bối chính diện mà Tống Thư Hàng biết.
Một người khác chính là Bạch Hạc Chân Quân, nhưng trạng thái của Bạch Hạc Chân Quân khá là quỷ dị. Thật ra hắn cầu hôn càng giống như Biệt Tuyết Tiên Cơ cầu kết làm đạo lữ vậy.
Cho nên theo như Tống Thư Hàng biết, thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã là người duy nhất thật sự cầu hôn Bạch tiền bối.
[Thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã? Ai cơ?]
Bạch tiền bối two hỏi ngược lại.
“Chính là vị thiếu niên vẫn luôn làm bạn luyện võ với Bạch tiền bối ngài trong sa mạc ấy. Thiếu niên ấy dắt một con bạch mã, mặc áo xanh, bộ dạng lại có hai phần tương tự như Bạch tiền bối ngài bây giờ. Khoảng chừng 15, 16 tuổi, môi hồng răng trắng, da dẻ như ngọc.”
Tống Thư Hàng nhanh miệng miêu tả lại hình tượng của vị thiếu niên nọ trong trí nhớ của mình.
[Dắt bạch mã, thích mặc áo xanh, môi hồng răng trắng... Đó chẳng phải là cách ăn mặc của ta khi còn trẻ sao?]
Bạch tiền bối two trả lời.
Tống Thư Hàng:
“Phì...”
Chẳng lẽ thiếu niên áo xanh cưỡi bạch mã trong giấc mộng mới là Bạch Tôn Giả lúc còn trẻ, như vậy... vị Tiểu Bạch bị Bạch Tôn Giả cầu hôn là ai vậy kìa?
Tống Thư Hàng thật tò mò.
Vì vậy hắn nhanh chóng đặt câu hỏi:
“Bạch tiền bối, vậy vị tiểu Bạch mà ngài cầu hôn lúc còn trẻ là ai thế?”
[Cầu hôn? Lúc nào cơ?]
Bạch tiền bối two lại hỏi ngược lại.
“Chẳng phải lúc ở trong sa mạc, ngài vẫn luôn luyện võ cùng với một người gọi là Tiểu Bạch sao? Sau đó có một lần luyện võ xong, ngươi đã cầu hôn với Tiểu Bạch... Nhưng cầu hôn thất bại, ngài còn bảo người ta để tóc dài nữa mà.”
Tống Thư Hàng tận lực tránh đi câu “Tiểu Bạch, đợi tóc ngươi dài đến eo thì gả cho ta nhé?”.
Bởi vì hắn phát hiện những lời này là bãi mìn trong lòng cả hai vị Bạch tiền bối, cho nên không thể nói ra những lời này trước mặt Bạch tiền bối được.
[...]
Đây là ký hiệu mà Bạch tiền bối two gởi đến trong đầu Tống Thư Hàng, tỏ vẻ bây giờ hắn cạn lời rồi.
Sau đó...
Đối phương không muốn nói chuyện với ngươi, còn ném cho ngươi một cái kén to.
Kén lớn từ trên trời giáng xuống, đè lên người Tống Thư Hàng.
Cho dù là ý thức thể, nhưng ở trong thế giới Tà Liên kỳ quái này, ý thức thể vẫn có thể tiếp xúc tới vật thật. Tống Thư Hàng bị kén lớn đè đến mức không thở nổi, ngực bị ép như muốn vỡ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận