Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 987: Mạnh Lên Một Chút, Chưa Ăn Cơm À?

Chương 987: Mạnh Lên Một Chút, Chưa Ăn Cơm À?
Không phải các ngươi đang trêu ta đấy chứ?
Ba con hải yêu cười nhăm nhở bao vây Tống Thư Hàng. Chúng nó ra sức khiến vẻ mặt của mình trông đáng sợ một chút, như vậy khi quay clip lại gửi cho ông chủ thì ông chủ mới vừa lòng.
Đồng thời, nữ yêu Siren quay lưng về phía máy quay dùng khẩu hình nói với Tống Thư Hàng:
“Thư Hàng tiên sinh đừng sợ, bọn ta sẽ cố gắng nhẹ tay hết sức. Nếu ngài cảm thấy không hét thảm nổi thì lát nữa ta sẽ đi ra sau lưng ngài lồng tiếng hét cũng được. Vậy thì tới chừng quay lại xong nghe sẽ giống hệt như chính ngài đang kêu thảm. Yên tâm đi, khả năng bắt chước của ta mạnh lắm.”
Tống Thư Hàng: ...
Cuối cùng, Tống Thư Hàng thở dài.
Ba người đều đáng yêu như thế, bảo ta phải mạnh tay với các ngươi kiểu gì đây?
Nếu như là kịch bản bình thường [chó săn của một đại nhân vật nào đó phụng lệnh đi dằn mặt tình địch của đại nhân vật. Đám chó săn kia sẽ hung tàn không có tính người, vừa ra là đánh phủ đầu, sau đó cảnh cáo tình địch: sau này cách xa em gái xinh đẹp kia ra một chút, bằng không lão đại của bọn ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây.]
Nếu như ba con hải yêu này cũng làm theo kiểu đó thì Tống Thư Hàng sẽ không ngại dạy cho chúng nó một bài học, khiến cho chúng nó nếm thử đao pháp của Bá Khải Tống Nhất... Á lộn! Là Bá Đao Tống Nhất!
Nhưng đối mặt với ba con hải yêu này, nếu Tống Thư Hàng ra tay đánh chúng một trận thì cứ cảm thấy không đành lòng.
Sau khi thở dài một hơi, Tống Thư Hàng giơ tay vỗ nhẹ một cái, bảo Đao Cổ Vô Hình bay xa ra một chút. Ba con hải yêu kia chỉ có cảnh giới tam phẩm, nếu như Đao Cổ Vô Hình ra tay thì chỉ trong vài giây là sẽ thái chúng nó thành lát hết, thế thì tàn bạo quá.
...
Ba con hải yêu bước tới gần.
“Khụ.”
Tống Thư Hàng hắng giọng một cái rồi nói:
“À này, ta muốn nói cho các ngươi biết một việc. Thật ra cả ba người các ngươi có liên thủ cũng không phải đối thủ của ta đâu, cho nên... các ngươi có chắc là vẫn muốn ra tay với ta không?
Ba con hải yêu nghe thấy thì ngu người.”
Ba người bọn ta liên thủ cũng không phải đối thủ của ngươi ư? Ngươi nói đùa đấy à?
Ba kẻ như ngươi đi lên cũng không phải đối thủ của bất kỳ người nào trong bọn ta mới đúng!
“Tống Thư Hàng, ngươi chỉ là một tu sĩ nhị phẩm nho nhỏ thôi mà khẩu khí cũng lớn đấy!”
Hắc Tam nhe răng múa xúc tu rồi nói:
“Ba người bọn ta đều ở cảnh giới tam phẩm, mỗi người ra tay cũng có thể đánh cho ngươi liệt giường luôn ấy chứ.”
Tống Thư Hàng nhún vai:
“Thế thì thôi, chúng ta cứ đánh là biết.”
Đến lúc đó khai chiến xong thì đừng có trách hắn không cảnh báo chúng nó đấy nhé.
Hải yêu sứa là người ra tay đầu tiên, năng lực của nó là kịch độc gây tê, chỉ cần ôm một cái thì ngay cả Vương Bình cảnh giới tam phẩm cũng phải lập tức trúng độc hôn mê, có thể thấy kịch độc của nó bá đạo ra sao. Hơn nữa Tống Thư Hàng còn không thấy rõ thủ đoạn phóng độc của nó là gì.
Thư Hàng cũng không muốn bị dính độc.
Ngoài ra, khi đối mặt với tam yêu... Tống Thư Hàng cũng muốn thử xem năng lực của bộ khôi giáp đao ý mà mình vừa mới lấy được!
Cho nên, khi đối mặt với kịch độc của hải yêu sứa, Tống Thư Hàng không hề tránh né. Thậm chí hắn còn cố ý áp chế mỹ nhân rắn công đức, để cô giữ trạng thái chờ đợi, đừng có ra tay vội.
Hải yêu sứa nhào đến trước mặt Tống Thư Hàng.
Lúc này, hai mắt của Tống Thư Hàng sáng rực lên, trong cơ thể hắn có một đạo ý chí sắc bén bắn ra.
Hải yêu sứa đang nhào tới chỗ Tống Thư Hàng chợt khựng lại, ánh mắt của nó giao nhau với ánh mắt của Tống Thư Hàng, chỉ cảm thấy hai mắt của Tống Thư Hàng như lưỡi đao sắc bén muốn chém nó làm đôi.
“Đao, đao, đao ý!”
Hải yêu sứa giật mình bật thốt, bị đao ý của Tống Thư Hàng chấn nhiếp nên động tác của nó cũng chậm lại nửa nhịp.
Không phải Tống Thư Hàng này chỉ mới là nhị phẩm thôi ư? Sao lại thức tỉnh cả đao ý thế này?
Tống Thư Hàng có được đao ý đúng là có tư cách để vượt cấp chiến đấu!
...
Tống Thư Hàng mỉm cười, đao ý cường hãn bộc phát ra từ trên người hắn.
Sau đó, đao ý quấn quanh cơ thể, đầu, hai tay, đầu gối của hắn...
Đao ý lại dẫn dắt đao khí trong cơ thể Tống Thư Hàng, đao ý và đao khí xuất hiện, hợp lại với tỉ lệ 1:9, bắt đầu cụ thể hóa!
Chỉ trong nháy mắt, trên người Tống Thư Hàng đã xuất hiện một bộ khôi giáp sáng lấp lánh, giống như được tạo thành từ sắt thép.
“Đây không phải đao ý mà là khôi giáp ý ư?”
Hắc Tam đứng kế bên chợt kêu to.
“Khôi giáp ý cái con khỉ, là đao ý!”
Tống Thư Hàng siết chặt nắm đấm.
“Lừa ai chứ, thứ này sao mà là đao ý được?”
Nữ yêu Siren cũng lên tiếng.
“Dù cái này là ý gì thì cũng vô dụng mà thôi!”
Hải yêu sứa lại xông lên, kịch động gây tê đánh về phía Tống Thư Hàng. Bộ khôi giáp của Tống Thư Hàng tiên sinh nhìn có vẻ ngầu lắm, nhưng chỉ che mấy vị trí quan trọng mà thôi. Kịch độc gây tê của nó chỉ cần chạm nhẹ vào da của Tống Thư Hàng là có thể khiến hắn tiến vào trạng thái bị gây tê ngay!
Bộ khôi giáp này không cản được kịch độc của nó đâu!
Oong!
Khôi giáp đao ý trên người Tống Thư Hàng phát ra tiếng đao ngâm.
Trên khôi giáp có vô số đao quang trỗi dậy. Đao quang chiếu rọi, công kích của hải yêu sứa lập tức lộ rõ nguyên hình... chỉ thấy trong lòng bàn tay của nó kéo ra rất nhiều xúc tu vô hình, kịch độc gây tê của nó là do những thứ này bắn ra.
Mà lúc này, tất cả đòn tấn công của nó đều bị bộ khôi giáp đao ý này ngăn lại.
Cho dù xúc tu của nó tấn công mấy bộ phận không được khôi giáp đao ý bảo vệ thì khôi giáp đao ý vẫn có một đạo đao quang xuất hiện, ngăn cản toàn bộ xúc tu vô hình rồi bắn nó ra.
Thậm chí còn có một số xúc tu vô hình bị cắt đứt. Không phải khôi giáp đao ý chủ động tấn công mà là do xúc tua tấn công khôi giáp đao ý, bị đao khí sắc bén trên đó cắt đứt.
...
Tống Thư Hàng khoanh hai tay, bất động như núi, để mặc hải yêu sứa tấn công mình.
Một loại khí thế cao thủ bắn ra chói lóa.
“Chết tiệt, căn bản không có sơ hở nào để mà tấn công.”
Hải yêu sứa điên cuồng tấn công mấy chiêu đều vô hiệu, chỉ có thể lùi lại ngay, sợ bị Tống Thư Hàng phản kích.
Hắc Tam tức giận quát:
“Còn nói là đao ý, nếu nó là đao ý thì ta sẽ live stream ăn cớt luôn cho mà xem!”
“Đừng nóng vội, để ta lên phá vỡ phòng ngự của hắn, chỉ cần mất đi tầng khôi giáp này thì hắn không phải đối thủ của chúng ta. Ta sẽ làm phép, các ngươi yểm hộ cho ta cái nhé!”
Hải yêu Siren nói.
“Không cần phải yểm hộ đâu, các ngươi cứ mặc sức tấn công đi.”
Tống Thư Hàng ôm ngực, trầm giọng nói:
“Ta sẽ không chủ động tấn công các ngươi đâu! Cho nên không cần phải yểm hộ, cả ba người các ngươi cùng nhào lên đi!”
“Chết tiệt! Ngươi coi thường bọn ta quá!”
Hắc Tam cả giận nói.
“Đúng đó, bởi vì ba người các ngươi cộng lại cũng đánh không bằng ta. Bây giờ ta cho các ngươi cơ hội, ta đứng im, các ngươi cứ đánh thả cử, đừng có nương tay!”
Tống Thư Hàng hếch cằm lên nói.
Khôi giáp đao ý trên người càng sáng hơn.
“Lên!”
Ba hải yêu liếc nhau một cái thì cắn răng thi triển đòn tấn công đắc ý nhất của mình.
Hải yêu Siren có một chiêu pháp thuật hệ sóng âm, có được hiệu quả phá phòng rất mạnh.
Hải yêu sứa ngoài kịch độc ra thì còn am hiểu pháp thuật tấn công thủy hệ.
Hắc Tam mực thì rành về kiểu đánh cận chiến, ngoài ra nó còn có pháp thuật phun mực thiên phú của loài mực, pháp thuật phun mực của nó phối hợp với pháp thuật thủy hệ của hải yêu sứa thì có thể gia tăng uy lực lên vài phần.
Hải yêu Siren lùi lại một bước, hét một tiếng về phía Tống Thư Hàng, thanh âm của cô ngưng tụ lại thành một điểm, biến thành một thanh trường mâu vô hình đâm về phía Thư Hàng.
Hắc Tam và hải yêu sứa thì dùng pháp thuật tổ hợp của chúng nó.
Khóe mắt của Tống Thư Hàng co giật.
Hắn không sợ pháp thuật sóng âm, hắn có thể khẳng định rằng khôi giáp đao ý sẽ ngăn lại được. Nhưng một khi đống nước mực đen thùi lùi kia bắn tới thì khôi giáp đao ý có ngăn được hay không đây?
Mình sẽ không bị hắt đầy người đấy chứ? Nếu như bị hắt đầy nước mực thì khí thế cao thủ sẽ bị đánh gãy mất thôi.
Sự thật chứng minh, khôi giáp đao ý thật sự rất hữu dụng.
Trên khôi giáp có long văn cụ thể hóa, pháp thuật mực nước bắn về phía Tống Thư Hàng đều bị khôi giáp đao ý ngăn lại ở bên ngoài, không thể tới gần cơ thể của Tống Thư Hàng.
Mười phút sau.
Tống Thư Hàng vẫn đứng im bất động, hai tay ôm ngực.
“Ba người các ngươi chưa ăn cơm à? Đánh mạnh thêm chút nữa đi, loại công kích dở dơ ương ương này là gì đây?”
Tống Thư Hàng lớn giọng quát.
“Xin... xin lỗi.”
Nữ yêu Siren hét đến khàn cả giọng, trong mười phút vừa rồi, cô đã dùng chiêu sóng âm kia đến hơn 240 lần, cảm giác cổ họng sắp đứt tới nơi rồi.
Hắc Tam và hải yêu sứa cũng không thể dùng pháp thuật tấn công được nữa. Hải yêu cảnh giới tam phẩm thì yêu lực trong cơ thể không nhiều lắm, không dùng pháp thuật mạnh được nhiều. Bây giờ chúng nó đã đổi thành tấn công cận chiến, đang ra sức đánh Tống Thư Hàng kia kìa.
“Hai người các ngươi phụ trách cận chiến mà toàn chọn góc độ dở hơi gì thế? Tấn công ngược điểm đi chứ! Tìm ra nhược điểm của kẻ địch rồi tấn công là thường thức mà? Giờ các ngươi chỉ tấn công lưng của ta, đó là nơi có phòng ngự mạnh nhất trên khôi giáp, các ngươi đánh vào đó làm gì hả? Chỉ tổ phí sức mà thôi.”
Tống Thư Hàng chê trách Hắc Tam và hải yêu sứa.
“Xin... xin lỗi. Nhưng bọn ta đã tấn công khắp người ngài rồi, không thấy nhược điểm nào cả.”
Hải yêu sứa run rẩy đáp lại.
“Trên đời này làm gì có phòng ngự nào mà không có nhược điểm chứ, các ngươi ngây thơ quá rồi đấy. Tiếp tục tìm đi, phải có kỹ xảo ấy, hiểu không? Kỹ xảo ấy!”
Tuy rằng chính bản thân Tống Thư Hàng cũng không biết nhược điểm của đao ý phòng ngự này nằm ở đâu.
“Vâng vâng.”
Hắc Tam tủi thân sắp khóc đến nơi.
Tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này chứ?
Ngay từ đầu bọn họ thi triển đủ thủ đoạn, cứ cảm thấy mình có thể đánh vỡ khôi giáp của Tống Thư Hàng ngay lập tức rồi nện cho hắn một trận. Nhưng đánh hoài đánh mãi, đánh suốt ba phút, năm phút, bảy phút...
Bọn họ đã mệt le lưỡi rồi nhưng khôi giáp của Tống Thư Hàng vẫn không bị si nhê gì. Khôi giáp ý này quá cường hãn, hoàn toàn không thể đánh được.
Thế này còn đánh cái con khỉ gì.
“Còn nữa, chẳng lẽ các ngươi không biết dùng pháp khí à? Hay dùng binh khí tấn công cũng được. Cứ dùng xúc tu mãi làm gì?”
Tống Thư Hàng lại nhắc nhở.
“Ta vẫn đang dùng pháp khí này.”
Hải yêu sứa nói, pháp khí của nó chính là đống xúc tu vô hình kia, là một loại pháp khí đã hòa làm một với thân thể của hắn.
“Ta cũng đang dùng binh khí tấn công đây.”
Hắc Tam giơ xúc tu của mình lên, bên trên có vô số lưỡi dao sắc bén nhét trong giác hút. Mỗi khi Hắc Tam vung xúc tu thì những lưỡi dao kia sẽ bắn ra cắt nát kẻ thù.
Tống Thư Hàng:
“Mạnh thêm chút nữa, mạnh nữa đi! Chưa ăn cơm à!”
Ba con hải yêu đáng thương bị ngược đãi đến mức khóc luôn một đại dương.
Ngài cho là bọn ta không dốc sức ư? Bọn ta đã dùng hết sức rồi có được không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận