Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 992: Hạ Cung

Chương 992: Hạ Cung
“Bạch tiền bối, Diệp Tư, hai người muốn đi cùng xem thử không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch Tôn Giả khoát tay nói:
“Ta không đi, hôm nay ta phải chế biến thành công thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng rồi mới tính tới chuyện khác!”
Diệp Tư nói:
“Vậy ta cũng ở lại cùng với Bạch tiền bối. Dù sao hai chúng ta ý thức tương thông, ngươi thấy được động phủ có hình dáng gì thì ta cũng thấy như vậy. À Thư Hàng này, ngươi để đao cổ lại luôn nhé.”
“Biết rồi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Mong là lúc hắn trở về, khổ người của đao cổ sẽ không tăng vọt giống như Cách Đấu Thú chuột túi.
...
Tống Thư Hàng vừa Hằng Hỏa Chân Quân vừa mới ra khỏi cửa đã thấy Đông Phương Lục Tiên Tử lái một chiếc xe máy điện, quay đuôi xe cực ngầu, dừng ngay trước mặt Tống Thư Hàng.
“Ô, Thư Hàng, ngươi tỉnh rồi đấy à? Hằng Hỏa đạo hữu, chào buổi trưa.”
Đông Phương Lục Tiên Tử tháo mũ bảo hiểm xuống, vừa cười vừa vẫy tay chào hai người, trên bả vai cô là thủ tịch đại đệ tử Kim Cương Quân Tử Đao Tiểu Thải của Tống Thư Hàng.
Mới đây Đông Phương Lục Tiên Tử bị treo bằng lái, đến giờ vẫn chưa lấy về được. Cho nên lúc ra ngoài cô không lái chiếc SUV khoa trương kia nữa, mà đổi lại thành chiếc xe máy điện này đây.
“Chào Đông Phương Lục tiền bối.”
Tống Thư Hàng nhìn về phía Tiểu Thải, hắn cảm giác trên người Tiểu Thải có chút thay đổ.
“Hì hì hì, sư phụ, ngươi có phát hiện ra sự thay đổi trên người ta không?”
Tiểu Thải vỗ cánh bay đến bên cạnh Tống Thư Hàng, đắc ý hỏi.
Tống Thư Hàng suy nghĩ một chút rồi đưa tay tiếp lấy Tiểu Thải, dùng tinh thần lực quét qua người nó.
“Là lực lượng công đức sao? Tiểu Thải, ngươi đi siêu độ rồi ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
“Đúng vậy, vừa hay gần đây Đông Phương Lục trưởng lão cũng rảnh rỗi, vì vậy cô ấy mang ta đi dạo một lượt quanh khu Giang Nam. Từ tối hôm qua đến giờ, ta đã siêu độ cho mười ba vong hồn rồi đấy.”
Tiểu Thải đắc ý khoe ra.
“Làm tốt lắm.”
Tống Thư Hàng vỗ nhẹ Tiểu Thải khen ngợi.
“À sư phụ này, trong tay ngươi có công pháp luyện thể nào dành riêng cho tay không?”
Tiểu Thải dò hỏi.
“Hửm? Ngươi muốn học à?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Trong tay hắn quả thật có loại công pháp này, chính là Cương Thủ đổi từ chỗ Thất Tu Tôn Giả.
Môn công pháp này là thần kỹ rèn sắt của Huyền Trọng Phái, một môn phái nổi danh về luyện khí. Một khi tu luyện đến nhập môn, hai tay sẽ trở nên đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm, hai cánh tay có thần lực, dùng tay không cũng có thể đỡ được pháp bảo phi kiếm nhị phẩm. Hơn nữa khi tu luyện công pháp đến đại thành, uy lực của Cương Thủ lại càng mạnh hơn.
Môn công pháp này khác với Kim Cương Căn Bản Quyền Pháp, vật này là do Tống Thư Hàng đổi với Thất Tu Tôn Giả, quyền sở hữu cũng thuộc về Tống Thư Hàng, Thư Hàng có thể truyền dạy môn công pháp này cho đệ tử sử dụng.
“Đúng vậy, ta muốn luyện đôi cánh của mình trở nên sắc bén như đao, sao đó sẽ nghiêm túc học tập đao pháp của sư phụ.”
Hai mắt Tiểu Thải sáng rực lên.
Tống Thư Hàng nghe vậy thì trong lòng cảm động không thôi. Đạo hiệu Kim Cương Quân Tử Đao này đúng là không đưa sai người. Tương lai về sau, Tiểu Thải nhất định có thể làm rạng danh đạo hiệu này.
Cho nên ngoài Cương Thủ, hắn còn định truyền cả Nho Gia Kim Cương Thân cho Tiểu Thải luôn, để nó xứng với hình tượng kim cương và quân tử đao. Tức là nó vừa phải có sự cường hãn, thân thể kim cương bất hoại, lại vừa phải có phong độ quân tử của Nho môn. Tuyệt!
Nhưng Nho Gia Kim Cương Thân là tuyệt học của Nho môn. Trước khi truyền thụ cho Tiểu Thải, tốt nhất là hắn phải hỏi ý của Hằng Hỏa Chân Quân trước. Dựa vào mối quan hệ hiện tại giữa hắn và Nho môn, chắc hẳn Nho môn sẽ không từ chối yêu cầu nhỏ này đâu.
“Tốt lắm!”
Tống Thư Hàng nói:
“Vậy vi sư sẽ truyền cho ngươi một môn công pháp rèn luyện cánh tay có tên là Cương Thủ, đợi ngươi luyện được Cương Thủ rồi, vi sư sẽ truyền cho ngươi đao pháp tuyệt diệu cộng thêm một môn công pháp luyện thể cao thâm hơn nữa.”
Có điều không biết Cương Thủ có thích hợp để tước yêu tu luyện hay không? Nếu như không thể tu luyện trực tiếp, vậy phải nhờ Bạch tiền bối sửa đổi lại chi tiết trong công pháp mới được.
“Cảm ơn sư phụ!”
Tiểu Thải vui vẻ nói.
Đông Phương Lục Tiên Tử đứng bên cạnh nghe mà khóe miệng co quắp lại, cô bắt đầu hoài nghi quyết định giao Tiểu Thải cho Thư Hàng tiểu hữu có phải là lựa chọn chính xác hay không.
Mà hình tượng của tước yêu Tiểu Thải quả thật phát triển theo hướng Kim Cương Quân Tử Đao, một đi không trở lại.
Một ngày nào đó trong tương lai, một con tước yêu bay vèo ra ngoài, toàn thân nó nhìn như do sắt thép đúc thành, tản ra ánh sáng bóng loáng của kim loại. Đôi cánh của nó đao thương bất nhập, trông như hai thanh đao sắc bén.
Sau đó thân hình tước yêu chuyển động, thi triển ra một bộ đao pháp tuyệt diệu, thật là không dám nhìn thẳng mà.
“Đúng rồi sư phụ, giờ người định đi đâu thế?”
Tiểu Thải tò mò hỏi.
“Ta đang định đi theo Hằng Hỏa tiền bối đến xem mấy cái động thiên phúc địa, Tiểu Thải ngươi có muốn đi cùng không?”
Tống Thư Hàng thuận miệng hỏi.
“Đi!”
Tiểu Thải gật đầu trả lời.
Hôm nay cô đã đi theo Đông Phương Lục Tiên Tử siêu độ một vòng, quanh khu Giang Nam không còn vong hồn để siêu độ nữa, bây giờ đang rảnh rỗi, đi theo sư phụ xem phòng cũng là ý hay.
Đông Phương Lục Tiên Tử:
“Thư Hàng, ngươi muốn mua động thiên phúc địa à?”
Hằng Hỏa Chân Quân đứng bên cạnh cười nói:
“Là Nho gia chúng ta có mấy chỗ động thiên phúc địa muốn chuyển nhượng cho Bá Đao đạo hữu.”
“À, ta nhớ ra rồi, nghe nói Thư Hàng đã giúp Nho gia các ngươi một đại ân.”
Đông Phương Lục Tiên Tử cười nói:
“Vậy ta không quấy rầy các ngươi, ta vào xem thử Bạch tiền bối bọn họ chế biến thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng xong chưa, nếu xong rồi thì ta muốn đóng gói mang đi một ít.”
“Vậy chào Đông Phương Tiên Tử nhé, lát gặp lại.”
Hằng Hỏa Chân Quân gật đầu chào.
Dứt lời, Hằng Hỏa Chân Quân lấy ra một chiếc thuyền tiên, mang Tống Thư Hàng và Tiểu Thải tiến vào trong đó.
“À đúng rồi~ Thư Hàng ngươi chờ một chút.”
Đông Phương Lục Tiên Tử mở cốp xe của xe máy điện, lấy ra hai cái bọc ném cho Tống Thư Hàng:
“Tiếp lấy, đây là hai phần tài liệu trận pháp độ kiếp chuẩn bị cho ngươi đấy, nếu như có nhu cầu thì có thể đến chi nhánh số 250 của bọn ta để mua.”
Hai phần tài liệu độ kiếp này là lễ bái sư mà lúc trước Đông Phương Lục Tiên Tử đại diện cho chi nhánh số 250 của tổ chức yêu quá trên toàn thế giới đoàn kết thành người một nhà, chuẩn bị cho tước yêu Tiểu Thải.
Tống Thư Hàng đón lấy hai cái bọc:
“Cảm ơn đông Phương tiền bối.”
“Không có gì.”
Đông Phương Lục Tiên Tử cười nói.
...
Sau khi Tống Thư Hàng và Hằng Hỏa Chân Quân rời đi, gần căn hộ mà Dược Sư mua lại xuất hiện một bóng người.
“Kỳ quái, rõ ràng mới vừa rồi ta cảm ứng được khí tức của vị Tống Thư Hàng đạo hữu kia, sao mới đây lại biến mất rồi. Rốt cuộc vị Tống Thư Hàng đạo hữu kia ở nơi nào vậy chứ?”
Bóng người này lẩm bẩm nói.
“Nhưng ta tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc, ta nhất định có thể tìm thấy vị này Tống Thư Hàng đạo hữu kia. Hu hu hu~~”
Hình như người này chợt nghĩ tới chuyện gì đó đau lòng, bỗng bật khóc thành tiếng.
Người này chính là vị Khốc Lão Nhân vẫn luôn ngược xuôi tìm kiếm tung tích của Tống Thư Hàng.
Xung quanh căn hộ Dược Sư mua có kết giới và trận pháp do Bạch Tôn Giả tự tay bố trí, ngăn cách khí tức của Tống Thư Hàng, khiến cho Khốc Lão Nhân không cách nào tìm được Tống Thư Hàng.
Cho đến mới vừa rồi, lúc Tống Thư Hàng ngồi lên thuyền tiên của Hằng Hỏa Chân Quân, Khốc lão Nhân mới cảm ứng được khí tức của hắn trong thoáng chốc. Nhưng tiên chu chỉ vèo một cái đã bay đi thật xa, Khốc lão Nhân không thể khóa vị trí của Tống Thư Hàng lại.
“Nếu như hôm nay vẫn không tìm được Tống Thư Hàng đạo hữu... vậy thì chỉ có đi hỏi Bạch đạo hữu thôi.”
Khốc Lão Nhân nói, sau đó móc điện thoại ra.
Thật ra hắn biết, muốn tìm Tống Thư Hàng thì chỉ cần gọi điện thoại cho Bạch Tôn Giả là được.
Nhưng vấn đề là hắn vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ mà lần trước Bạch Tôn Giả giao phó cho hắn, nội dung nhiệm vụ là trong vũ trụ thử thách Tống Thư Hàng một tháng.
Thế nên hắn vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn với Bạch Tôn Giả, không có mặt mũi chủ động liên lạc với Bạch Tôn Giả.
“Hu hu hu, ngày mai là ngày khai giảng của đại học Giang Nam, nhất định phải tìm được Tống Thư Hàng đạo hữu.”
Khốc Lão Nhân lau nước mắt, lẩm bẩm nói.
Tốc độ di chuyển của thuyền tiên cực nhanh.
Hằng Hỏa Chân Quân định là dẫn Tống Thư Hàng đi xem hết mười một chỗ động phủ, đồng thời hoàn thành việc chuyển giao quyền sở hữu động phủ cho Thư Hàng ngay trong buồi chiều nay, cho nên nhất định phải nhanh.
Trên đường đi, Tống Thư Hàng tranh thủ thời gian bắt đầu hướng dẫn Tiểu Thải tu luyện kỹ năng Cương Thủ.
Công pháp luyện thể khác với nội công tâm pháp, trong quá trình Tiểu Thải tu luyện Cương Thủ tạm thời không gặp vấn đề gì, vả lại bên cạnh vẫn còn một vị Chân Quân của Nho môn là Hằng Hỏa Chân Quân trấn thủ.
Nếu trong quá trình Tống Thư Hàng dạy dỗ đệ tử xảy ra chuyện không may, đương nhiên Hằng Hỏa Chân Quân sẽ nhắc nhở.
...
Khoảng chừng nửa giờ sau.
“Đến rồi, nơi này chính là chỗ tọa lạc của động thiên phúc địa thứ nhất - Hạ Cung.”
Hằng Hỏa Chân Quân lên tiếng nói.
“Hạ Cung?”
Tống Thư Hàng ngẩn người.
Cái tên này làm hắn nhớ đến Điện Hàn Đông trong thế giới hạch tâm của mình.
Đều là di sản của Thiên Đình viễn cổ, nếu có Điện Hàn Đông, vậy hẳn là cũng sẽ có ba cung điện xuân, hạ, thu khác.
Cho nên lúc nghe được cái tên Hạ Cung, Tống Thư Hàng lấp tức nghĩ đến cung điện bốn mùa.
“Chắc Thư Hàng tiểu hữu cũng có tìm hiểu về Thiên Đình viễn cổ nhỉ? Năm đó Hạ Cung này là cung điện của Tây Phương Đại Đế trong Thiên Đình viễn cổ, vị Tây Phương Đại Đế kia là cường giả cấp bậc Kiếp Tiên thậm chí cũng có thể là Trường Sinh Giả.”
Hằng Hỏa Chân Quân bình tĩnh nói.
“Mảnh vỡ trân quý như vậy, Hằng Hỏa tiền bối ngài muốn tặng cho ta thật sao?”
Tống Thư Hàng nghi ngờ nói.
“Ha ha, nói là mảnh vỡ vậy thôi chứ cũng không như ngươi tưởng tượng đâu.”
Hằng Hỏa Chân Quân mỉm cười nói:
“Thật ra mảnh vỡ Hạ Cung này chỉ gồm bia đá cộng với khu quảng trường trước Hạ Cung ở Thiên Đình viễn cổ năm đó mà thôi, tổng diện tích chừng năm mươi nghìn thước vuông, ngoại trừ tấm bia đá kia ra thì cũng không có thứ gì có giá trí nghiên cứu.”
Trong lúc hai ngươi nói chuyện, thuyền tiên của Hằng Hỏa Chân Quân bay vào bên trong Hạ Cung.
Tống Thư Hàng dõi mắt nhìn về phía trước, trước mặt hắn là một quảng trường rất rộng, trên quảng trường do vô số tấm đá màu đỏ thẫm lót thành, mà ở cuối quảng trường có một tấm bia đá. Lối kiến trúc tổng thể của nơi này giống như phong cách của Điện Hàn Đông trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng.
Khác là trong Điện Hàn Đông tràn đầy khí lạnh vô tận.
Còn trên quảng trường của Hạ Cung lại tràn đầy khí tức nóng bức.
Ngoài bia đá, trên quảng trường vẫn còn một ít kiến trúc khác, nhưng có thể nhìn ra được những kiến trúc này là do đệ tử của Nho gia xây dựng sau này, kiểu kiến trúc theo phong cách của Nho gia.
“Thư Hàng tiểu hữu, ngươi có hài lòng với Hạ Cung này không?”
Hằng Hỏa Chân Quân cười nói.
“Vô cùng hài lòng.”
Tống Thư Hàng đáp.
Hắn nhìn mảnh vỡ Hạ Cung, trông đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ. Không biết nơi này có thể thu nhỏ lại, thu vào trong thế giới hạch tâm giống như Điện Hàn Đông không nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận