Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1030: Huyền Thánh Giảng Pháp? Nhìn trời, Ai Tới Tặng Bản Thảo Cho Ta Đi!

Chương 1030: Huyền Thánh Giảng Pháp? Nhìn trời, Ai Tới Tặng Bản Thảo Cho Ta Đi!
“Huyền Thánh bát phẩm, nhân tiền hiển thánh!”
Công Tử Hải nhìn hư không, nghiến răng gằn từng chữ một.
Đây không phải là sự thật!
Vào lần đầu gặp mặt, tên gà mờ Thư Sơn Áp Lực Đại này thậm chí còn chưa hoàn thành “trăm ngày trúc cơ”, hắn chỉ dùng một ngón tay cũng có thể bóp chết đối phương, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn nữa là.
Vậy mà giờ đây đối phương lại tấn thăng bát phẩm, hiển thánh ngay trước mặt hắn là sao?
Đùa gì thế!!!
“Đợi đã, chẳng lẽ... là ảo giác ư?”
Công Tử Hải nhắm mắt lại, đồng thời giơ tay kích hoạt một tấm pháp bảo mới.
Đây là loại pháp bảo mà hắn chuẩn bị để đối phó với lời nguyền ác mộng thường xuyên xuất hiện trên người mình. Pháp bảo này có tác dụng phá huyễn, giải trừ ác mộng, một khi phối hợp với bí bảo hệ tinh thần có sẵn trên người Công Tử Hải thì có thể hóa giải tác dụng của lời nguyền trên người hắn.
Sau khi pháp bảo được kích hoạt, Công Tử Hải cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái hẳn.
Lúc này hắn mới mở mắt ra lần nữa rồi ngẩng đầu nhìn về hư không.
Hiệu ứng nhân tiền hiển thánh trong hư không vẫn chưa kết thúc. Trên màn hình, Tống Thư Hàng đang nhắm mắt, sự hiện diện của nữ đế ánh sáng công đức càng làm tôn lên khí chất tông sư mạnh mẽ trên người hắn.
Không phải ảo giác cũng không phải mơ, đây là hiện thực tàn khốc. Hôm nay con gà Thư Sơn Áp Lực Đại kia đã tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm rồi!
“Tại sao lại như vậy? Tại sao chứ?”
Công Tử Hải nghiến răng nói.
Chính Năng ngồi bên cạnh hắn, hai tay đặt trên thanh kiếm gỗ của bản thân, mặt liệt không hề lộ chút cảm xúc.
An Tri Ma Quân nhăn mày nhìn màn hình nhân tiền hiển thánh hồi lâu, sau đó nói:
“Vị Huyền Thánh mới tấn thăng này trông quen nhỉ.”
An Tri Ma Quân không phải nhân loại cho nên mỗi khi gặp nhân loại, hắn lại mắc phải chứng mù mặt. Rõ ràng là người vừa gặp cách đây không lâu, nhưng cách mấy ngày là hắn đã không nhận ra được rồi.
“Là tên Thư Sơn Áp Lực Đại kia đấy.”
Chính Năng lạnh nhạt nói.
“Cái gì? Là con gà kia á? Không thể nào!”
An Tri Ma Quân vừa nghe xong đã hô to lên.
Mấy tháng trước tên Thư Sơn Áp Lực Đại này còn bị hắn bắt giữ, suýt chút nữa bị bóp chết. Thế mà giờ tên này lại nhân tiền hiển thánh á? Đùa cái con khỉ gì vậy!
“Nhưng đây lại là sự thật.”
Chính Năng nhắm mắt lại, bình tĩnh nói:
“Có lẽ hắn vốn là đại năng đến hồng trần lịch luyện, trùng hợp bị chúng ta gặp phải... Mà hôm nay hắn đã kết thúc hồng trần lịch luyện, tấn thăng bát phẩm.”
Nói đến hồng trần lịch luyện, cứ cách mấy trăm năm, có rất nhiều tiền bối tu vi cao thâm sẽ giấu mình trong đám người bình thường, trải qua cuộc sống như một người bình thường thật sự. Cuộc sống như vậy có thể giúp đạo tâm của những tiền bối này càng thêm kiên định, linh đài càng sáng tỏ.
Ngoài ra còn có một số lão tiền bối sắp đột phá cảnh giới cũng sẽ tiến hành hồng trần lịch luyện trước khi đột phá cảnh giới, mục đích là để rèn luyện đạo tâm, trừ tâm chướng, lấy trạng thái hoàn mỹ hơn đi độ thiên kiếp.
Rất có thể tên Thư Sơn Áp Lực Đại này chính là thuộc về trường hợp sau.
An Tri Ma Quân:
“...”
Thư Sơn Áp Lực Đại là tiền bối đến hồng trần lịch luyện sao? Đả kích người ta quá đấy.
Công Tử Hải trừng mắt nhìn chằm chằm vào màn hình nhân tiền hiển thánh trong hư không. Hồng trần lịch luyện ư? Dường như cũng chỉ có khả năng này mới có thể giải thích được tại sao tên Thư Sơn Áp Lực Đại này lại bỗng dưng đột phá đến cảnh giới bát phẩm, nhân tiền hiển thánh chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi.
Một lát sau, Công Tử Hải nhắm mắt lại rồi trầm giọng nói:
“Dù thế nào thì mâu thuẫn giữa ta và Thư Sơn Áp Lực Đại cũng không cách nào hóa giải được. Đừng nghĩ gì về chuyện hôm nay nữa, hãy tập trung vào việc trùng kích cảnh giới ngũ phẩm, ngưng tụ ra kim đan bảy long văn thậm chí là tám long văn. Chỉ như vậy chúng ta mới có tư cách tham dự vào kế hoạch lớn của Vô cực Ma Tông. Sau này thành tựu của chúng ta cũng sẽ không kém hơn nhân tiền hiển thánh. Không những vậy chúng ta còn phải tiến thêm một bước, tấn cấp Kiếp Tiên cửu phẩm, thậm chí là trường sinh bất tử!”
Ngay từ thời khắc bước vào tu chân giới, hắn chỉ có một mục tiêu là trường sinh bất tử.
Hắn làm tất cả mọi thứ cũng chỉ vì cầu trường sinh.
Hoặc là chết trên con đường trường sinh tàn khốc, hoặc là bước vào cảnh giới trường sinh. Kết cục chỉ có một trong hai mà thôi, không còn sự lựa chọn nào khác.
Công Tử Hải hít thở thật sâu, sử dụng bí pháp tinh thần minh tưởng để giúp tâm cảnh bản thân bình tĩnh lại.
Không được nghĩ nhiều cũng không được nhìn thêm nữa, nếu không đến lúc tấn thăng ngũ phẩm... tên Thư Sơn Áp Lực Đại này sẽ trở thành tâm ma của bọn họ mất!
...
Nơi sâu nhất dưới Thái Bình Dương.
Con mắt Hải Vương cũng đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh nhân tiền hiển thánh.
“Nghìn năm đệ nhất thánh.”
Nó phát ra thanh âm trầm thấp nặng nề, trong giọng nói mang theo sự thê lương không sao tả được.
Các chiến sĩ nhím biển đang quỳ ở bên dưới bắt đầu run cầm cập. Mỗi khi Hải Vương nói chuyện bằng giọng điệu này, chứng tỏ tâm trạng của nó đang cực kém.
Những lúc như vậy, các chiến sĩ nhím biển rất có thể phải đối mặt với một trận gió tanh mưa máu khủng khiếp.
Nhưng một lát sau, thanh âm của Hải Vương đã bình thường trở lại.
Lại qua một lúc lâu nữa, Hải Vương bỗng trầm giọng nói:
“Ngươi vẫn còn muốn đối phó với vị nghìn năm đệ nhất thánh này sao?”
Một con con rối thô ráp chợt hiện hình ở gần vị trí của Hải Vương, nó chỉ im lặng đứng đó chứ không trả lời.
“Đây chính là kế hoạch của ngươi đấy à? Dù đã thành công để tử sĩ dẫn thiên kiếp xuống nhưng cuối cùng lại chẳng làm được gì đối phương, ngược lại còn để hắn nhân tiền hiển thánh. Ha ha ha.”
Hải Vương tuông ra một tràng cười lạnh.
“Ta không tin hắn đã tấn thăng cảnh giới bát phẩm.”
Đột nhiên con con rối thô ráp kia trầm giọng nói.
Hải Vương:
“Không tin? Ha ha ha ha, thế thì hình ảnh trên đỉnh đầu ngươi là gì đây? Chẳng lẽ ngươi muốn nói với ta đây không phải là nhân tiền hiển thánh? Và cái tên Bá Tống in sâu vào trong ý thức của ta và ngươi, trong vòng một năm không thể quên được kia không phải là thánh ấn sao?”
“Ta sẽ dùng cách của riêng mình để đi chứng thực chân tướng trong chuyện này. Như đã nói, ta vẫn không tin.”
Con rối nói.
Dứt lời, nó đột nhiên bỏ một phần giáp chân phải màu bạc trắng xuống, sau đó thân hình dần hòa vào bóng tối, cuối cùng biến mất chẳng thấy đâu.
Hải Vương thu hồi giáp chân màu bạc rồi tiếp tục nhìn hình ảnh nghìn năm đệ nhất thánh trong màn hình hiển thánh trên đỉnh đầu, trong lòng như có điều suy nghĩ.
Trước cái nhìn chăm chú của tất cả tu luyện giả trên toàn vũ trụ, Tống Thư Hàng vẫn đứng yên ở đó, sống lưng thẳng tắp như cán bút.
Hắn vẫn duy trì tư thế này từ đầu đến cuối, không hề nhúc nhích. Cũng không phải là hắn muốn ra vẻ, mà là do lúc này hắn vẫn còn trong trạng thái lên cấp, đang trong quá trình chuyển đổi từ cảnh giới tam phẩm lên cảnh giới tứ phẩm.
Khi đạt đến cảnh giới tam phẩm, tu sĩ phải mở ra bốn kỳ mạch trong cơ thể, mỗi khi đả thông được một kỳ mạch thi thực lực sẽ tăng vọt. Còn khi đạt tới cảnh giới tứ phẩm, thể chất của tu sĩ sẽ tăng lên gấp 410 lần, hơn nữa bốn kỳ mạch trong cơ thể cũng sẽ ở vào trạng thái mở vĩnh viễn, giúp cho thân thể tu sĩ sẽ nằm trong trạng thái “Chiến Vương chi khu” vĩnh cửu. Khi đó mỗi một động tác giơ tay nhấc chân đều có uy lực bằng với tu sĩ tam phẩm liều chết bùng nổ.
Vốn dĩ thể chất của Tống Thư Hàng đã đạt đến cường độ của tu sĩ tứ phẩm, sau đó lại được thiên kiếp siêu cấp rèn luyện, cộng thêm phần tăng lên sau khi tấn cấp mang đến, lúc này thể chất của hắn đã đạt đến trình độ cực hạn của tu sĩ tứ phẩm rồi!
Sau khi tiến vào tứ phẩm, ngoài phương diện thể chất được tăng lên, toàn bộ chân khí hóa dịch trong cơ thể tu sĩ đều chuyển hóa thành tiên thiên chân nguyên, tiên thiên chân nguyên là trạng thái cực hạn của chân khí. Lại tiến thêm một bước nữa là có thể ngưng luyện tiên thiên chân nguyên thành linh lực, tấn thăng lên cảnh giới ngũ phẩm, ngưng tụ ra kim đan bản mệnh.
Loại chân khí mà Tống Thư Hàng tu luyện là tiên thiên chân khí tam thập tam thú, chân khí trong người vốn chính là ngụy tiên thiên chân khí, lúc này chuyển đổi thành tiên thiên chân nguyên cũng rất nhanh. Chẳng qua là lượng chân khí trong cơ thể Tống Thư Hàng vượt xa tu sĩ cùng cấp, vậy nên tổng thời gian chuyển đổi cũng không chênh lệch bao nhiêu cả.
Sau khi chân khí chuyển đổi thành tiên thiên chân nguyên, chân khí trong cơ thể tu sĩ mới có thể chịu nổi lượng tiêu hao dùng cho ngự kiếm phi hành. Đồng thời chiến vương khu vĩnh cửu cũng bảo đảm cơ thể tu sĩ có thể chống đỡ được trong quá trình ngự kiếm phi hành, tránh trường hợp mới bay được một chút mà thân thể đã không chịu nổi rồi.
Trong lòng Tống Thư Hàng kích động không thôi, rốt cuộc hắn cũng tu luyện đến cảnh giới có thể ngự kiếm phi hành. Chờ hắn ngự đao phi hành quen rồi thì ắt hẳn chứng sợ độ cao cũng được chữa khỏi thôi!
Ước chừng ba mươi hơi thở sau, toàn bộ chân khí hóa dịch trong cơ thể Tống Thư Hàng đều đã chuyển hóa thành tiên thiên chân nguyên cao hơn một bậc.
Lúc này hắn bắt đầu tiến vào giai đoạn cuối cùng trong quá trình tấn thăng tứ phẩm... Toàn bộ tiên thiên chân nguyên rót ngược vào trong bản mệnh đan điền, sau đó bắt đầu ngưng tụ lại. Trong bản mệnh đan điền của tu sĩ tứ phẩm sẽ hình thành một viên hạch tâm chân nguyên hư ảo, viên hạch tâm chân nguyên này được các tu sĩ xưng là “hư đan”, có mối liên hệ nhất định với kim đan bản mệnh của tu sĩ ngũ phẩm.
Nhưng trong bản mệnh đan điền của Tống Thư Hàng vốn đã có một viên “hạch tâm” tồn tại, chính là hư ảnh cá voi khổng lồ do ba mươi ba thần thú dung hợp thành. Mà bây giờ, khi toàn bộ bản mệnh chân nguyên trong cơ thể hắn rót ngược vào đan điền, không ngờ tiên thiên chân nguyên lại dung hợp với hư ảnh cá voi khổng lồ kia.
Đồng thời quả thánh ấn đại diện cho thân phận của Tống Thư Hàng cũng chạy vào góp vui, nó đột nhiên chen luôn vào trong đan điền bản mệnh của Tống Thư Hàng.
Quả thánh ấn có viết hai chữ Bá Tống trôi lơ lửng ở ngay phía trên hư ảnh cá voi khổng lồ ba mươi ba thần thú. Lúc này dường như hư ảnh cá voi khổng lồ nhận được sự giúp đỡ của thánh ấn, hình thái của nó bắt đầu biến hóa.
Thường thì hư đan của tu sĩ bình thường hẳn là một viên hạch tâm hư ảo hình tròn, mà bây giờ cá voi khổng lồ đã thay thế cho hư đan trong trong cơ thể Tống Thư Hàng.
Sau một hồi biến hóa, hình thái của cá voi đã hoàn toàn thay đổi. Lúc này nó có thân thể mập mạp, cái miệng cực lớn, đầu có sừng, thân có vảy, dưới bụng có móng vuốt...
Hình dáng này không còn là hình dáng của cá voi nữa, mà khá giống với long thú, nhưng lại hoàn toàn khác với rồng.
Tống Thư Hàng cũng không biết phải hình dung thế nào về con cá voi béo ú trong cơ thể mình nữa.
“Không biết viên hư đan này có vấn đề gì không đây?”
Tống Thư Hàng thầm nói trong lòng.
Thiên kiếp mà hắn độ không phải là thiên kiếp tam phẩm tấn thăng tứ phẩmbình thường, cho nên hắn cũng không biết hư đan cá voi mập mập trong đan điền bản mệnh mình là hình thái bình thường khi tu luyện Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công hay là xảy ra biến dị nữa.
Thôi vậy, đành chờ đến khi rời khỏi thế giới thiên kiếp thì đi tìm Bạch Tôn Giả hỏi thử xem.
Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng.
Quá trình tấn cấp đã kết thúc, Tống Thư Hàng mở mắt ra.
Tiếp theo phải làm thế nào để rời khỏi thế giới thiên kiếp này đây?
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy nghĩ... Đột nhiên có một tin tức truyền vào trong đầu hắn.
Huyền Thánh bát phẩm, nhân tiền hiển thánh, ngưng tụ thánh ấn, từ nay về sau trở thành nhân vật khắp thiên hạ không ai không biết.
Mà ngay sau khi hiển thánh kết thúc, Huyền Thánh bát phẩm còn phải làm một việc, đó chính là “Huyền Thánh giảng pháp”.
Sau khi tấn thăng bát phẩm, Huyền Thánh phải mở đàn giảng pháp ngay trước mặt toàn bộ tu luyện giả trong chư thiên vạn giới.
Đây là quy tắc đã có từ thời thái cổ, rất có thể là quy định do thiên đạo đời thứ nhất lưu lại.
Nhìn trời, làm sao bây giờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận