Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 1001: Tam Thập Lục Trọng Thiên, Ngọc Đỉnh đại kiếp

"Nhân Hoàng hậu nhân?" Thôi Hằng nghe vậy thì hơi kinh ngạc, có chút hăng hái cười nói: "Nếu là tồn tại trong truyền thuyết sao vẫn có huyết mạch hậu nhân?"
Vị Tiên Chủ này là cường giả Chân Giới Đệ Thập Cảnh, ít nhất cũng sống ngàn vạn năm, "truyền thuyết" mà hắn nói phải là chuyện của bao nhiêu năm trước?
Quá xa xưa rồi.
Khi đầu nguồn huyết mạch đều biến mất, có thể truyền thừa lâu như vậy sao?
"Thượng tiên, là như vậy... ." Tiên Chủ vội vàng giải thích: “Thật ra thì huyết mạch Nhân Hoàng đã dung nhập vào trong cơ thể tất cả Nhân tộc, đạo của hắn cũng khắc sâu trong lục đại Tiên Vực pháp tắc.”
"Bởi vậy, mỗi Nhân tộc cũng có thể thức tỉnh Nhân Hoàng huyết mạch, từ đó thu hoạch được lực lượng của Nhân Hoàng trong Tiên Vực pháp tắc, một khi thức tỉnh Nhân Hoàng huyết mạch thì sẽ có được Nhân Hoàng Chi Thể, cũng được xưng là Nhân Hoàng hậu nhân."
Huyết mạch dung nhập vào trong cơ thể tất cả Nhân tộc?
Thôi Hằng nghe vậy thì hơi nhíu lông mày, hắn biết rõ bây giờ mình không làm được chuyện như vậy.
Tất cả Nhân tộc, khái niệm này rộng lớn ra sao?
"Là Nhân tộc trong lục đại Tiên Vực với phạm vi nó ảnh hưởng hay là bao gồm vô tận tinh không rộng lớn trong vũ trụ?" Thôi Hằng trầm giọng nói.
"Cái này, cái này có gì khác nhau?" Tiên Chủ nghe vậy thì hơi nghi hoặc một chút, nói: “Lục đại Tiên Vực và phạm vi ảnh hưởng không phải chính là toàn bộ vũ trụ sao? Ta nghe nói ngoài phạm vi này cũng chỉ là vô tận hư không, không có cái gì."
"Ồ?" Thôi Hằng lập tức nhíu lông mày lại, hỏi: “Rốt cuộc phạm vi ảnh hưởng của lục đại Tiên Vực lớn bao nhiêu, người mạnh nhất trước đó là cấp bậc gì?"
Mặc dù lúc trước hắn đã nghe nói về lục đại Tiên Vực ở chỗ Sở Hàn nhưng trong những tin tức đó có không ít tin tức đều là Sở Hàn suy đoán, cũng không nhất định là thật.
Trong miêu tả của Sở Hàn, lục đại Tiên Vực cũng bao trùm toàn bộ vũ trụ.
Chỉ là Thôi Hằng không tin.
Không ngờ được là người Tiên Chủ là Tiên Vực di dân này cũng nói như thế.
Nhưng mà hắn vẫn không thể tin được.
Vũ trụ rộng lớn vô tận, chỉ là sáu cái Tiên Vực sao có thể bao trùm phạm vi lớn như thế được?
Dù sao, quy mô lớn như Đại Diễn Thánh Địa, tổng thể bao trùm tám ngàn vạn năm ánh sáng hư không nhưng so với toàn bộ vũ trụ thì cũng chỉ là giọt nước trong biển cả thôi.
Cho dù dựa theo vũ trụ chỗ Địa Cầu kiếp trước đến tính thì chỉ có thể quan trắc được đường kính vũ trụ chính là chín mươi tỷ năm ánh sáng, những địa phương không thể quan sát được nhiều không biết bao nhiêu.
Nếu như lục đại Tiên Vực có thể ảnh hưởng toàn bộ vũ trụ vậy thì thế giới này kinh khủng cỡ nào?
Phải chăng cái gọi là Tiên Vương đang ở Tiên Vực?
Trong lúc nhất thời, trong đầu Thôi Hằng lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
"Chuyện này. . . ta không biết." Tiên Chủ có chút hổ thẹn nói: “Không dối gạt thượng tiên, khi Tiên Vực chưa phá nát, ta vẫn chỉ là Chân Tiên Chân Giới Đệ Bát Cảnh.”
"Sau khi Tiên Vực vỡ vụn ta thu được bảo vật tán lạc ra mới thấy được huyền diệu của Đệ Cửu Cảnh, lại trải qua năm tháng dài đằng đẵng mới có tu vi Đệ Thập Cảnh bây giờ.”
"Ở tầng thứ nhất Huyền Tiên Vực, Chân Giới Đệ Bát Cảnh chỉ có thể miễn cưỡng coi như có chút danh tiếng mà thôi, tin tức có thể lấy được đều tương đối cơ sở, hoàn toàn không tiếp xúc được bí ẩn sâu hơn.”
"Bởi vậy, khi vị Nhân Hoàng hậu nhân đó thức tỉnh, trực tiếp kinh động đến toàn bộ tầng thứ nhất, khi đó ta ở gần đó, cho nên tới xem tình huống một chút."
"Huyền Tiên Vực, tầng thứ nhất?" Thôi Hằng hơi nheo mắt lại, hỏi: “Huyền Tiên Vực là tên của Tiên Vực? Một phương Tiên Vực chia ra mấy trọng thiên?"
"..." Tiên Chủ ngây người.
Hắn bị hỏi đến bối rối.
Hắn không rõ một cường giả cường đại đến không thể tưởng tượng nổi như thế nào mà sao ngay cả chuyện này cũng không biết.
Chẳng lẽ hắn là cường giả mới đản sinh sau khi Tiên Vực vỡ vụn sao?
Nếu là như vậy...
Đây là tốc độ tu luyện không hợp thói thường như thế nào? !
Nhưng mà tâm tình này chỉ kéo dài một nháy mắt, Tiên Chủ nhanh chóng lấy lại tinh thần, tiếp tục đáp: "Hồi bẩm thượng tiên, Huyền Tiên Vực chính là Tiên Vực chỗ ta.”
"Trừ cái đó ra thì còn có U Tiên Vực, Dương Tiên Vực, Thương Tiên Vực, Viêm Tiên Vực, Biến Tiên Vực, tổng cộng lục đại Tiên Vực, mỗi một cái Tiên Vực đều có Lục Trọng Thiên, bởi vậy lục đại Tiên Vực cũng có Tam Thập Lục Trọng Thiên.”
"Mặc dù tên lục đại Tiên Vực khác nhau nhưng chỉnh thể thực lực đại khái giống nhau, trong mỗi cái Tiên Vực, Lục Trọng Thiên phân chia cũng không kém bao nhiêu, đều là số tầng càng cao thực lực càng mạnh.”
"Đệ Nhất Trọng Thiên chính là thiên yếu nhất, cũng là tầng dưới chót nhất, không có tư cách tìm hiểu tình huống của Đệ Nhị Trọng Thiên, trước khi Tiên Vực vỡ vụn, người mạnh nhất Đệ Nhất Trọng Thiên cũng chỉ là Chân Giới Đệ Thập Cảnh.”
"Nhân Hoàng mà thượng tiên, trong truyền thuyết là tồn tại vô thượng bao trùm Đệ Lục Trọng Thiên, biến mất từ niên đai xa xưa rồi, thậm chí còn không có ai biết được rốt cuộc hắn đã biến mất bao lâu.”
"Tin tức về Nhân Hoàng lưu truyền trong Đệ Nhất Trọng Thiên cực kỳ thưa thớt, có lẽ trong một chút di tích viễn cổ sẽ có manh mối, nhưng bây giờ Tiên Vực đã vỡ vụn, những cái di tích đó cũng rơi xuống các nơi trong vũ trụ, khó mà tìm .”
"Thượng tiên, nếu như ngài muốn hiểu càng nhiều tin tức liên quan tới Nhân Hoàng, tốt nhất là có thể tìm tới thế giới Tiên Thổ do mảnh vỡ Tiên Vực ở thiên cao hơn hình thành, hẳn là bọn họ biết nhiều hơn."
"Thật ra thì khi Tiên Vực vỡ vụn, Nhân Hoàng từng xuất hiện." Ngay lúc này, Nhân Vương vẫn luôn trầm mặc bỗng mở miệng.
"Cái gì? !" Tiên Chủ nghe vậy thì không thể tin nhìn Nhân Vương bên cạnh: "Không thể nào đâu, Nhân Hoàng đã biến mất vô tận tuế nguyệt, sao lại bỗng nhiên xuất hiện?"
"Đám gia hỏa tự xưng Tiên Tộc các ngươi đương nhiên không gặp được Nhân Hoàng." Nhân Vương cười lạnh một tiếng, cung kính nói với Thôi Hằng: “Thượng tiên, trước khi Phong Nguyên Thánh Địa bị mảnh vỡ Tiên Vực thôn phệ, ta từng gặp được Nhân Hoàng trong mộng."
"Hoang đường, chúng ta tự xưng Tiên Tộc chỉ là vì phân chia với các ngươi mà thôi, chúng ta vẫn luôn là nhân tộc!" Tiên Chủ trầm giọng nói.
"A." Nhân Vương lại không để ý tới Tiên Chủ chút nào, vẫn nói với Thôi Hằng: “Trong mộng, Nhân Hoàng truyền pháp cho ta, cũng nói tương lai khi Ngọc Đỉnh xuất hiện trên đời thì sẽ có đại kiếp giáng lâm."
Ngọc Đỉnh? !
Lần này không chỉ Thôi Hằng nghe vậy sửng sốt, Hồng Phú Quý đứng sau lưng hắn cũng ngây ngẩn cả người.
Hai người đều đưa mắt nhìn Nhân Vương.
Bây giờ tình huống này, Nhân Vương không thể nói dối, cũng không thể giấu kín tin tức gì.
"Đại kiếp gì đó?" Thôi Hằng trầm giọng hỏi.
"Nhân tộc diệt vong." Nhân Vương gằn từng chữ: “Phá hủy Ngọc Đỉnh, chiếm lấy nhục thân người nắm giữ Ngọc Đỉnh mới có thể trừ khử đại kiếp."
"Đây là nguyên nhân ngươi vừa thấy được Ngọc Đỉnh thì lập tức ra tay với ta?" Hồng Phú Quý cau mày.
"Cho dù có lý do thì tư tâm cũng nặng hơn." Thôi Hằng nói.
"..." Nhân Vương nghe vậy thì sắc mặt hơi đổi một chút, đành phải cúi đầu, nhưng vẫn bổ sung: “Thượng tiên, ta tuyệt đối không có nói dối, hẳn là ngài có thể nhìn ra được."
"Có lẽ ngươi không có nói dối, nhưng..." Tiên Chủ khinh thường nhìn Nhân Vương, cười lạnh nói: “Ngươi có thể xác định Nhân Hoàng ngươi gặp trong mộng là thật sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận