Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 119: Lòng người bách tính trong một ý niệm (1)

"Phía trước xảy ra chuyện gì? " Thôi Hằng từ trong xe ngựa đi xuống, nhìn dân chúng Quận Lỗ phía trước một chút, lại hỏi Lưu Lập Đào bên cạnh.
"Cái này, cái này chỉ sợ là tác phẩm của đám người Tôn Bàn Thạch. " Lưu Lập Đào giận đến cả người phát run, cắn răng nói "Đại nhân, những người này đã vô pháp vô thiên, những người dân này hơn phân nửa đều là bị bọn họ đầu độc!"
"Cái này sợ là có mấy ngàn tên bách tính đi. Thật là bản lĩnh lớn quá! " Thôi Hằng cười lạnh một tiếng,nói với Huệ Thế “Ngươi đi qua hỏi một chút, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
"Phải! Đại nhân! " Huệ Thế hành lễ lĩnh mệnh.
"Những người đó, chỉ sợ là đang nhìn chúng ta mà cười nhạo a. " Ánh mắt Thôi Hằng nhìn lướt qua tường thành Quận Lỗ xa xa, cười nói " Lưu Quận Thừa, để cho quân lính đi theo chuẩn bị phát thóc, phát muối!"
Sau khi hắn tiếp nhận chức vị Thái Thú Quận Lỗ, để Lưu Lập Đào ở lại bên người làm Quận Thừa, như vậy có thể trợ giúp hắn nhanh chóng lý giải đủ loại sự vụ trong Quận Lỗ, thu thập thất tình từ chúng sinh cũng dễ dàng hơn.
"Phải! Đại nhân! " Lưu Lập Đào liền vội vàng gật đầu, thở dài nói "Đại nhân thật là liệu sự như thần, đã sớm ngờ tới sẽ có lần trở ngại này a."
"Đi đi. " Thôi Hằng khoát tay cười nói.
Cái tên Lưu Lập Đào này thói quen quan trường đã ngấm vào máu, câu nào câu nấy nịnh hót, cũng may làm việc coi như thành khẩn, quân lính phía sau rất nhanh thì bị điều động.
Nhân viên đi theo Thôi Hằng tới Quận Thành Quận Lỗ không tính là ít.
Ngoại trừ bốn người Huệ Thế, Hứa Phong An, Lưu Lập Đào, Tiễn Thương, còn có mười mấy dân chạy nạn ban đầu từ huyện Đại Xương chạy đến huyện Cự Hà đảm nhiệm quân lính.
Quan mới nhậm chức nơi đất lạ, nhất là lại tới địa phương đã đào xong hố như Quận Thành Quận Lỗ bên này, nhất định phải trước thời hạn chuẩn bị sẵn sàng.
Muốn phải tụ tập nhân tâm, muốn phải đạt được dân chúng kính yêu, thu thập tâm tình chính diện, nhất định phải từ lúc ban đầu có sẵn người một nhà có thể làm việc.
Số lượng ít nhất phải có mười mấy người.
Những người đã từng là dân chạy nạn của Huyện Đại Xương này không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Bọn họ đối với Thôi Hằng tuyệt đối trung thành, thậm chí cho rằng mạng của mình đều là của Thôi Hằng.
Mặt khác, cũng là bởi vì Thôi Hằng mang đến cho Quận Thành Quận Lỗ không ít vật liệu, cần người vận chuyển.
Tất nhiên hắn cũng có thể chờ sau khi đến Quận Thành Quận Lỗ, lại đem những vật liệu kia sử dụng pháp thuật chế tạo ra, nhưng mà nếu như vậy liền giống như tát ao bắt cá.
Chỉ có thể duy nhất một lần thu gặt tâm tình trên quy mô lớn, sau này lại không còn gì.
Ở sau khi dùng một chén nước nhấn chìm đại quân năm chục ngàn tại huyện Cự Hà, hắn sẽ không lại nhận được bao nhiêu thất tình của chúng sinh.
Cái này coi bộ không phù hợp kế hoạch có thể khuếch trương lâu dài.
Vẫn là sắp xếp một ít nhân thủ, tiến hành theo chất lượng sẽ tốt hơn một chút.
...
Huệ Thế vừa mới đến trước cửa Quận Thành, lập tức liền có mười mấy bách tính vây lại.
"Quan gia, ngài là người của Quận Trưởng đại nhân đúng không, van cầu ngài xin Quận Trưởng đại nhân để cho chúng ta con đường sống đi, lương thực cũng không mua nổi a!"
"Van cầu Quận Trưởng đại nhân đừng nâng giá lương thực a, những dân chúng nho nhỏ như bọn ta không chịu nổi a, van cầu quan gia, cho một con đường sống đi!"
"Còn có muối ăn, nhà ta đã ba ngày không dám ăn muối, thân thể con ta càng ngày càng yếu ớt, đáng thương cho hắn vẫn còn đang trong tuổi phát dục a! Ô ô ô! !"
Những người dân này càng nói càng kích động, thậm chí có người bắt đầu chen chúc lên phía trước, gần như muốn vây kín quanh Huệ Thế.
Coong!
Huệ Thế nhẹ nhàng rung cương đao bên hông một cái, ánh mắt lạnh như băng nhìn khắp bốn phía, cao giọng quát lên: "Các vị, Thái Thú đại nhân là Thanh Thiên trên đời, yêu dân như con, không nên kích động, đại nhân hắn nhất định sẽ giúp các ngươi giải quyết vấn đề!"
Dân chúng tầm thường sợ hãi đao kiếm, vừa thấy thanh đao này, đều theo bản năng lùi lại mấy bước.
"Giải quyết như thế nào, chẳng lẽ hắn còn có thể đem bạc ăn vào ói ra sao? !"
Lúc này, trong đám người bỗng nhiên có người hô to "Ta đã sớm nghe nói, tân Quận Trưởng cùng thương gia bán lương thực muối ăn đồng mưu nâng cao giá tiền gấp mấy lần, chính mình cầm một nửa tiền hoa hồng!"
"Ai đang nói bậy nói bạ! " Huệ Thế nghiêm nghị gầm lên, muốn đi ra ngoài kiểm tra, lại bị bách tính vây ba tầng trong ba tầng ngoài, căn bản là không nhúc nhích được.
"Quan gia! Cái này có phải thật vậy hay không, Thái Thú đại nhân lấy tiền hoa hồng của thương nhân sao?"
"Quan gia a! Đáng thương cho chúng ta quá a! Tiếp tục như vậy nữa, chúng ta đều sống không nổi nữa a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận