Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 121: Lòng người bách tính trong một ý niệm (3)

Sau khi xử lý xong sự kiện ở cửa thành, Thôi Hằng sau đó thành công nhậm chức Thái Thú Quận Lỗ.
Đám người Tôn Bàn Thạch liền đang đợi cái tên Quận Trưởng mới nhậm chức này ra chiêu.
Nhưng mà ba ngày trôi qua.
Quận Thủ Phủ không hề có một chút tin tức nào truyền tới.
Chỉ biết Thôi Hằng đang sắp xếp người bên cạnh mình đảm nhiệm đủ loại chức vụ.
Dường như cũng không có dấu hiệu muốn động thủ.
Hơn nữa, trong ba ngày này còn không ngừng có lương thực và muối thông qua sông Hồng từ huyện Cự Hà chở tới đây.
Vẫn là bán nửa giá cho bách tính!
Phảng phất như lương thực và muối bên kia lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn vậy.
Điều này làm cho đám người Tôn Bàn Thạch đang chờ tức đến suýt chút nữa chửi mẹ, bọn họ ngay cả tìm bách tính đi nha môn Quận Trưởng gây chuyện cũng không tìm được.
Chỉ có thể mắng trong lòng, cầu cho lương thực và muối của Thôi Hằng mau mau dùng hết.
Sau mười mấy ngày, lương thực và muối vẫn là liên tục không ngừng.
Không có chút dấu hiệu sẽ đứt gãy nào.
Thậm chí trong Quận Thành Quận Lỗ đã bắt đầu truyền lưu ca dao khen ngợi tân Quận Trưởng.
Đám người Tôn Bàn Thạch còn có thể nhẫn nại, nhưng các thương nhân bán muối cùng lương thực dưới cờ bọn họ lại không chịu nổi.
Liên tục hơn nửa tháng, một đồng tiền thu vào cũng không có, là thương nhân đều sẽ phát điên.
Vì vậy, đám thương nhân bắt đầu dùng giá cả gấp hai từ trong tay bách tính thu mua lương thực, lại đem giá bán đổi thành gấp ba lần giá mua.
Lương thực và muối tất nhiên trọng yếu, nhưng tiền tài cũng làm lòng người u mê.
Khó tránh khỏi có người không chịu nổi cám dỗ đem một phần lương thực và muối trong tay bán đi.
Điều này sẽ đưa đến tình huống lương thực và muối đang không ngừng bán nửa giá, nhưng giá lương thực cùng giá muối tổng thể vẫn là lên cao không hạ xuống.
Dân chúng rất nhanh bắt đầu tự phát duy trì đem những lương thực và muối kia bán cho đám thương nhân.
Điều này sẽ đưa đến đám thương nhân bán lương thực và bán muối rất nhanh lại đem giá thu mua tăng lên tới gấp ba.
Kể từ đó, người len lén đem lương thực và muối bán đi liền càng nhiều.
Giá bán cũng rất nhanh lại tăng lên tới gấp năm lần.
Đã sắp tiếp cận gấp bảy lần như ban đầu.
Ngay vào lúc này, lương thực và muối từ huyện Cự Hà bên kia vận chuyển tới đột nhiên ngừng!
Nha môn Quận Trưởng cũng ban bố cáo thị, thật sự là không còn lương thực và muối để vận chuyển đến.
Giá lương thực cùng giá muối trong nháy mắt bạo tăng đến gấp mười lăm lần ban đầu!
Đám người Tôn Bàn Thạch đều chúc mừng lẫn nhau.
Chúng thương nhân mở tiệc rượu ăn mừng.
Dân chúng giận dữ không thôi, nhưng lại không có chút biện pháp nào.
Cả tòa Quận Thành Quận Lỗ gần như thành một thùng thuốc súng.
Gần như sắp muốn nổ tung.
Rốt cuộc, lại có lượng lớn bách tính không nhịn được, rối rít chạy đi nha môn Quận Trưởng tố cáo, hy vọng Quận Trưởng đại nhân có thể nghiêm trị những thương nhân không hợp pháp này.
Lần này không có ai từ trong xúi giục, tất cả mọi người đều là tự phát, hơn nữa cũng chỉ là hướng lên Thái Thú nhờ giúp đỡ.
Mà không phải đi chất vấn.
Trong vòng một tháng này, hình tượng tân Quận Trưởng mới nhậm chức lấy sức một mìnhđối kháng cùng thương nhân bán lương bán muối khắp thành, đã được tạo nên trong lòng dân chúng.
Lại không có người tin tưởng chuyện Thôi Hằng cùng những thương nhân kia là cùng một phe.
Trong trụ sở nha môn Quận Trưởng.
Thôi Hằng nắm một phần danh sách, nói với Huệ Thế đang đợi lệnh: "Mười ba nhà thương gia bán lương thực, sáu nhà thương gia bán muối, còn có chín nhà Dược Đường, mười hai nhà bán than, bảy nhà... Những thứ này đều đã điều tra xong đúng không."
"Đúng vậy đại nhân, đều đã tra rõ. " Huệ Thế cung kính nói.
"Thái độ của dân chúng như thế nào? " Thôi Hằng lại hỏi.
"Nhờ diệu kế của đại nhân, bách tính cả thành hiện tại cũng đã thành tâm kính nể ngài. " Huệ Thế đối với cách làm của Thôi Hằng bội phục vô cùng, đây mới gọi là chân chính hội tụ nhân tâm.
Nếu mà lúc mới vừa vào thành liền đi tịch thu tài sản của những thương nhân này, tuyệt đối sẽ không ngưng tụ được lòng người như bây giờ, nói không chừng sẽ còn mang danh xấu qua cầu rút ván.
"Tốt! " Thôi Hằng gật đầu cười nói, bây giờ, cái mục đích thứ nhất đã đạt tới.
Vì vậy, hắn lúc này đem danh sách vỗ vào trên bàn, trầm giọng nói "Huệ Thế nghe lệnh! Thương nhân ở trên, tất cả đều tịch thu tài sản, lựa ngày xét xử công khai! Nếu có người ngăn cản, đánh chết tại chỗ!"
Heo nuôi mập rồi.
Nên chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận