Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 174: Cát bụi đầy trời, đại địa sụp đổ (1)

Mặc dù sau khi Chu Hoằng Dịch đi tới Quận Thành Quận Lỗ, cũng không có trực tiếp đi gặp Thôi Hằng, nhưng tin tức nhà họ Vương ở Lang Gia cùng nhà họ Tạ ở Bình Sơn liên thủ, muốn tới tấn công Quận Lỗ, hắn vẫn để cho Liễu Chí Trăn truyền tới.
Sáng sớm ba ngày sau.
Chu Hoằng Dịch sau khi dâng hương chay tịnh xong, liền dẫn Liễu Chí Trăn cùng đi đến nha môn thủ phủ Quận Trưởng, đưa tới thiệp xin gặp.
Sau đó, Hứa Phong An từ bên trong đi ra.
"Hai vị đạo trường xin mời vào. " Hứa Phong An mỉm cười nói "Đại nhân đã chờ ở bên trong."
Sau khi đi vào nha môn, hắn đem tấm bùa kia lấy ra, giao cho Chu Hoằng Dịch.
"Đây là? " Chu Hoằng Dịch hơi nghi hoặc một chút, không có trực tiếp cầm.
"Đại nhân nói trả lễ lại, không thể chỉ cho ngươi dâng hương chay tịnh, chính mình lại không tỏ vẻ gì. " Hứa Phong An mỉm cười nói "Nhận lấy đi, đây chính là trọng bảo."
"Trọng bảo? " Chu Hoằng Dịch hơi nghi hoặc một chút, một tấm bùa chú sẽ là cái gì trọng..."Cái này, đây là? !"
Phù lục mới vừa vào tay, trong lòng của hắn liền dâng lên sóng gió kinh hoàng.
Chu Hoằng Dịch cảm giác được linh giác của thần hồn của mình giống như là trong nháy mắt được cường hóa gấp trăm ngàn lần, thiên địa pháp lý trong ngày thường mơ mơ màng màng, lại trở nên có thể thấy rõ ràng, có thể mặc cho chính mình học hỏi lĩnh ngộ.
Bản chất Nội Cảnh đột phá đến Thần Cảnh, chính là thông qua học hỏi lĩnh ngộ pháp lý từ đại thiên địa ngoại giới, đối với tiểu thiên địa Nội Cảnh của mình tiến hành điều chỉnh.
Chờ đến khi điều chỉnh đến trình độ cùng đại thiên địa ngoại giới tương hợp, liền có thể dẫn động thiên địa nguyên khí cải tạo thân thể, mở ra Thần Tàng trong cơ thể, đột phá tới Thần Cảnh.
Điểm khó khăn lớn nhất trong đó, chính là học hỏi lĩnh ngộ đối với pháp lực của đại thiên địa ngoại giới.
Bây giờ có đạo phù lục này nơi tay, thì đồng nghĩa với có thể trực tiếp dựa theo "Đáp án " để điều chỉnh nội thiên địa của chính mình!
Độ khó đột phá Thần Cảnh trực tiếp bị hạ xuống số không!
"Không tưởng tượng nổi, thật bất khả tư nghị, trên đời lại còn có trọng bảo như vậy! " Trong lòng Chu Hoằng Dịch run sợ tới cực điểm, thầm nói "Vị Thôi đại nhân này nhất định là một vị tiên nhân, tuyệt đối không có sai lầm rồi!"
Chưa thấy Thôi Hằng, hắn liền bị công hiệu của tờ phù lục này làm kinh hãi, chắc chắn Thôi Hằng nhất định là vị tiên thần lánh đời, tồn tại siêu phàm nhập thánh.
Sau khi đi tới nội đường nha môn Quận Trưởng, Chu Hoằng Dịch cùng Liễu Chí Trăn rốt cuộc gặp được Thôi Hằng.
Phản ứng đầu tiên chính là thật trẻ tuổi.
Bộ dáng nhìn qua chỉ có mười tám mười chín tuổi!
Đây là khi ở tuổi rất trẻ liền đắc đạo, hay là tu luyện đến chỗ cao thâm, sau đó phản lão hoàn đồng vậy?
Vô luận là nguyên nhân gì, đều để cho trong lòng hai người bọn họ khiếp sợ không thôi.
"Bái kiến Thôi đại nhân! " Chu Hoằng Dịch mười phần cung kính mà hành lễ.
"Bái kiến Thôi đại nhân! " Liễu Chí Trăn cũng đồng thời hành lễ theo, thái độ cũng rất cung kính.
Mặc dù Liễu Chí Trăn vẫn không biết chỗ lợi hại của Thôi Hằng, nhưng trong ba ngày qua, hắn ở tòa Quận Thành Quận Lỗ này nghe ngóng không ít tin tức liên quan tới Thôi Hằng.
Dù là không nói đến những thứ khác, chỉ riêng việc Thôi Hằng đem tài sản sản nghiệp của thế gia tông môn tịch thu, lại phân cho bách tính, cũng đủ để cho người cảm thấy kính nể.
"Hai vị mời vào. " Thôi Hằng giương mắt nhìn về phía hai người, nhẹ nhàng gật đầu, cười nói "Ngồi đi."
"Đa tạ Đại nhân."
Hai người trăm miệng một lời, sau đó ngồi xuống.
"Chu đạo trưởng, còn phải đa tạ ngươi đưa đến tin tức về nhà họ Vương cùng nhà họ Tạ. " Thôi Hằng mỉm cười khách sáo một câu, sau đó hỏi, "Không biết lần này đến có gì muốn làm?"
"Nếu đại nhân hỏi như vậy, tiểu đạo cũng liền nói thẳng. " Chu Hoằng Dịch thái độ rất khiêm tốn, đứng dậy hành lễ hỏi, "Dám hỏi đại nhân có khả năng hô phong hoán vũ hay không?"
Liễu Chí Trăn ở một bên thấy Chu Hoằng Dịch đứng lên, tự nhiên cũng không dám ngồi nữa, cũng vội vàng đứng lên, cũng thối lui đến sau lưng Chu Hoằng Dịch.
Thôi Hằng nhìn hai người một chút, gật đầu cười nói: "Có."
Cái này không có gì cần giấu giếm, nếu muốn lấy được Đạo Nhất Cung ủng hộ, danh chính ngôn thuận ngồi lên ngôi vị Châu Mục , dĩ nhiên phải lộ ra một ít thứ tương đối chân thật.
"y... " Chu Hoằng Dịch nghe vậy không khỏi sững sốt.
Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng Thôi Hằng sẽ che giấu một phen, không nghĩ tới nhẹ nhàng như vậy liền thừa nhận.
Cái này dường như cùng hình tượng cao nhân ẩn sĩ trong truyền thuyết có chút không quá giống nhau a.
Không phải nói thế ngoại cao nhân rất thích ẩn giấu thực lực của mình, coi như bại lộ thực lực cũng sẽ dùng mọi cách che giấu sao?
Hay là nói vị Thôi đại nhân này cảnh giới đã cao đến trình độ nhất định, đối với điều này đã không chút nào để ý rồi hả?
Thật là một vị tiên nhân cởi mở a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận