Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 223: Sứ giả triều đình Đại Tấn (1)

Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân đều hết sức ân cần nhìn Hà Thanh Nhu.
Đối với phái Tiên Hà ở hiện tại tới nói, có thể tìm được "Tổ sư gia gia “ hay không thật sự là quá trọng yếu.
Điều này đủ để ảnh hưởng hưng vong sống còn của cả môn phái.
"Chưởng môn sư bá, sư tôn, xin yên tâm. " Hà Thanh Nhu cười khẽ nói "Đệ tử đã chứng thực qua, vị Thôi Sứ Quân thống trị Phong Châu kia, chính là sư phụ của tổ sư, là tổ sư gia gia của chúng ta."
Thật ra thì, bình thường mà nói, Hà Thanh Nhu, Trúc Tình Chân Nhân, Liễu Y Vân cùng các đệ tử phái Tiên Hà phải gọi Thôi Hằng là tổ sư gia mới đúng.
Nhưng cách gọi "Tổ sư gia gia " này là tổ sư Hằng Hà của các nàng quyết định, cũng đạt được Thôi Hằng gật đầu đồng ý, liền kêu như vậy.
"Thật? !"
"Thật là tổ sư gia gia của chúng ta? !"
Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân nghe vậy nhất thời trong lòng mừng như điên, không cách nào lại giữ bình tĩnh, kìm lòng không được mà nở nụ cười.
Mặc dù lúc trước khi biết cái tên "Thôi Hằng " này, cùng với việc người kia có thể thi triển "Kiếm Quang Phi Thải Hà ", còn có thể dẫn động dị tượng tiên kiếm, các nàng liền đã có chút chuẩn bị tâm lý, nhưng bây giờ chân chính lấy được câu trả lời xác thực, vẫn là cảm giác có chút không chân thật.
Phái Tiên Hà chờ đợi vị tổ sư gia gia này đã quá lâu.
Hai người đều là đệ tử đời thứ hai của phái Tiên Hà, cũng chính là bối phận đồ tôn của Khương Thất Thất, cùng đệ tử đời thứ ba như Hà Thanh Nhu bất đồng, các nàng đều chân chính từng tu luyện bên cạnh Khương Thất Thất.
Đối với vị tổ sư gia gia này, hai người bọn họ so với Hà Thanh Nhu hiểu càng nhiều.
Ngay từ lúc tràng đại chiến trăm năm trước kia còn không có phát sinh, Khương Thất Thất vẫn còn ở phái Tiên Hà, Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân lúc ấy vẫn chỉ là Nội Cảnh liền từng phụng mệnh xuống núi, tìm tung tích "Thôi Hằng ".
Đây là mệnh lệnh sư phụ của các nàng giao cho, nhưng hai người đều rất rõ, đây nhất định là tổ sư tìm.
Hơn nữa, loại tìm kiếm này từ sau khi tổ sư tiêu diệt phái Thương Huyền, lập phái Tiên Hà ở núi Thương Thành, cũng đã bắt đầu.
Lúc mới bắt đầu nhất là giao cho đệ tử phái Tiên Hà đời thứ nhất, cũng chính là đệ tử thân truyền của Khương Thất Thất, sau đó lại đổi thành những đệ tử đời thứ hai như Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân.
Mặc dù từ trước đến nay đều không có thu hoạch gì, nhưng điều có thể suy ra chính là, tổ sư rõ ràng cho thấy muốn đem chuyện này coi là truyền thống một mực kéo dài tiếp.
Có điều sau tràng đại chiến trăm năm trước kia, tổ sư mất tích, phái Tiên Hà phong núi, đệ tử cũng không còn tiếp tục tự do xuống núi, nhiệm vụ tìm "Thôi Hằng " tự nhiên cũng liền không giải quyết được gì.
Không nghĩ tới ở lúc kỳ hạn trăm năm sắp buông xuống này, lúc phái Tiên Hà sắp đối mặt nguy cơ sinh tử, lại thật tìm được vị tổ sư gia gia kia.
"Không sai, nhất định là tổ sư gia gia. " Hà Thanh Nhu vô cùng khẳng định nói "Tổ sư gia gia ở trước mặt đệ tử thi triển Kiếm Quang Phi Thải Hà, vô cùng hoàn mỹ, thậm chí so với miêu tả trong bí tịch của tông môn còn hoàn mỹ hơn.
"Tổ sư gia gia còn biết tục danh trong nhà của Hằng Hà tổ sư, lại thêm dị tượng Tử Vân kiếm, đủ để chứng minh vị Thôi Sứ Quân kia chính là tổ sư gia gia của chúng ta."
"Tốt, tốt a! Quá tốt! " Trúc Tình Chân Nhân kích động không thôi, trên gương mặt tuyệt mỹ nở ra nụ cười, gật đầu nói "Đến đây đi, về núi trước đi, chúng ta đi tổ sư điện nói."
"Vâng, chưởng môn sư bá. " Hà Thanh Nhu vội vàng hành lễ đi theo.
"Oánh Oánh cũng cùng đi đi. " Liễu Y Vân ở bên cạnh gọi Trần Oánh đang không biết làm sao.
"À? " Trần Oánh nghe vậy ánh mắt sáng lên, lập tức gật đầu nói, " Được a ! cám ơn sư tổ!"
Tổ sư điện vốn dĩ gọi là Hằng Hà Cung, là nơi tổ sư Hằng Hà Chân Nhân cùng các đệ tử nghị sự.
Sau đó tổ sư mất tích, nơi này liền bị đổi tên thành tổ sư điện, vẫn là nơi dùng để thương nghị chuyện trọng yếu.
Đệ tử đời thứ tư còn chưa có ai từng tiến vào tổ sư điện.
Nàng hẳn là người thứ nhất.
. . .
Bởi vì nguyên nhân phong núi, số người trong phái Tiên Hà không nhiều.
Rất nhiều cung điện trong ngày thường coi như náo nhiệt, bây giờ đã trở thành vắng ngắt.
Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân dẫn Hà Thanh Nhu cùng Trần Oánh từ sơn môn trở lại, dọc theo con đường này cũng chỉ gặp ba bốn tên đệ tử.
Hơn nữa, cũng đều là đệ tử đời thứ ba cùng bối phận với Hà Thanh Nhu.
Các nàng thấy Trúc Tình Chân Nhân cùng Liễu Y Vân đều mang bộ mặt hưng phấn đỏ bừng, đều cảm thấy có chút hiếu kỳ, không nhịn được khe khẽ bàn luận.
"Chưởng môn sư bá cùng Liễu sư thúc trông thật cao hứng a, là có chuyện gì vui sao?"
"Còn có thể chuyện gì vui? Bây giờ kỳ hạn trăm năm buông xuống, còn không biết chúng ta có thể hay không gắng gượng qua lần này đây."
"Đừng nói nhảm, tổ sư trăm năm trước chính là cùng Tiên Phật Thượng Giới đều định ra hiệp ước không công phạt lẫn nhau."
"Có phải hay không là dưới núi có bảo vật gì xuất thế? Ta lúc trước thấy Hà sư muội vội vã xuống núi, bây giờ còn không tới mấy ngày liền lại trở lại."
"Hy vọng sẽ là tin tức gì tốt đi, ai. . ."
Những đệ tử phổ thông này không thể nào lạc quan, thái độ tiêu cực.
Thật ra thì điều này cũng không kỳ quái.
Mấy chục năm gần đây, lần lượt có đệ tử đời thứ nhất không tu thành Thần Cảnh, thậm chí còn là đệ tử đời thứ hai hết thọ mà chết già.
Nhưng bởi vì nguyên nhân phong núi, gần trăm năm nay đệ tử mới thu nhận chỉ có mười mấy người.
Chỉ thấy người già bỏ mình, lại hiếm thấy người mới đi vào.
Điều này sẽ khiến cho người của phái Tiên Hà càng ngày càng ít.
Không ít đệ tử tâm tình cũng càng trở nên ngột ngạt sa sút, không nhìn thấy hy vọng tương lai.
Hôm nay trên núi Thương Thành, toàn bộ phái Tiên Hà tính toán đâu ra đấy cũng không cao hơn bốn mươi tên đệ tử.
Trong đó có phân nửa là đệ tử đời thứ ba.
Phần lớn là ở trước khi phái Tiên Hà phong núi liền bái sư, cũng có phần nhỏ là sau khi phong núi được thu nhận vào.
Tỷ như Hà Thanh Nhu.
Không ít đệ tử đời thứ ba tuổi khá lớn đã vượt qua trăm tuổi.
Nếu như không thể thành tựu Thần Cảnh.
Chưa tới vài chục năm, đám đệ tử đời thứ ba này cũng phải chết già.
Mà khi đó, một ít đệ tử đời thứ hai đạt tới Thần Cảnh thọ nguyên cũng sắp hao hết.
Đến lúc đó, cả tòa núi Thương Thành biến thành mộ phần của phái Tiên Hà tuyệt đối không phải nói suông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận