Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 248: Dị tượng tiên kiếm đầy trời, sáu điều nhắn lại (2)

Ánh mắt Thôi Hằng quét qua trên người các nàng, cuối cùng rơi xuống trên năm chuôi tiên kiếm này.
Hắn có thể cảm giác trong năm chuôi tiên kiếm này đều có khí tức của Khương Thất Thất.
Sau khi đem năm chuôi kiếm này đều đặt lên bàn.
Thôi Hằng nâng tay phải lên, nhẹ nhàng nhoáng một cái.
Chỉ thấy một đoàn hào quang ở trong lòng bàn tay của hắn nở rộ ra, muôn màu muôn vẻ, đẹp không thể tả.
Cùng lúc đó, năm chuôi tiên kiếm trên bàn đồng thời rung rung.
Chúng nó giống như là chịu triệu hoán nào đó, rối rít ra khỏi vỏ.
Coong!
Leng keng! !
Nhiều tiếng kiếm minh vang lên trong nội đường rộng rãi, từng đạo kiếm quang màu sắc khác nhau vắt ngang lên không trung, bộc lộ tài năng, năm đạo kiếm ý cực kỳ cường đại xuất hiện ở trong nha môn phủ Châu Mục.
Một màn này trực tiếp kinh động đám người Trương Sấu Minh bên ngoài, bọn họ vẻ mặt ngạc nhiên nhìn về phía nội đường, nghi ngờ không thôi.
Nhất là Trương Sấu Minh, hắn xem như Thần Cảnh lâu năm, có thể rõ ràng cảm nhận được cỗ kiếm ý này cường đại đến mức nào "Kiếm ý thật là lợi hại, đây, đây chính là tiên kiếm truyền thừa của phái Tiên Hà sao? Không khỏi cũng quá mạnh!"
Thật là so với Nhân Tiên trong nhận biết của hắn đều mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Tiên kiếm cấp Địa Tiên a!
Đây là chí bảo bực nào!
"Phái Tiên Hà không hổ là truyền thừa của đệ tử Thượng Tiên lưu ở nhân gian, nội tình quả thực sâu dầy cực kỳ! " Trong lòng Trương Sấu Minh không nhịn được khen ngợi, hết sức hâm mộ.
Truyền thừa của Đạo Nhất Cung thời gian tuy lâu, nhưng ba ngàn năm trước tao ngộ đại kiếp, tổn thất nặng nề, cho đến ngày nay, trong cung cũng không có nhiều Tiên binh cấp Địa Tiên như vậy.
Mà lúc này đây, mọi người phái Tiên Hà trong nội đường chính là lâm vào rung động trước đó chưa từng có.
Ở trong ánh mắt tràn đầy khiếp sợ của tất cả mọi người, năm chuôi tiên kiếm bay lượn trong lòng bàn tay Thôi Hằng, dần dần dung nhập vào bên trong hào quang rực rỡ, lại đều hóa thành ráng màu thuần túy, không nhìn ra hình dáng của kiếm.
Nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là năm chuôi tiên kiếm biến mất.
Mọi người phái Tiên Hà có thể thấy rõ ràng, dị tượng đại biểu cho năm chuôi tiên kiếm kia, đang ở trong đoàn hào quang này tỏa ra ánh sáng rực rỡ bất đồng.
Có Tử Vân bay lên, có Hồng Dương chói lọi, có Bạch Hồng vắt ngang, có Tịch Chiếu(*) dày đặc, có Thu Vân bồng bềnh.
(*) Tịch Chiếu: nắng chiều
Tầng tầng ánh sáng chồng chất lên nhau, lại cực kỳ hài hòa, bổ trợ cho nhau.
Ầm!
Cùng lúc đó, bầu trời bên ngoài xuất hiện từng trận réo vang, từng đạo ánh sáng chiếu vào.
Hiển nhiên bầu trời Phong Châu Phủ Thành này đã tràn đầy dị tượng.
Vô số bách tính ngửa đầu nhìn trời, hoặc là khiếp sợ, hoặc là nghi ngờ, hoặc là mê mang, hoặc là sùng bái, vân vân, tâm tình không phải là ít.
Đập vào trong mắt bọn hắn là cảnh tượng đời này đều chưa thấy qua.
Phương Đông bỗng nhiên bay tới một đoàn khói mây màu tím, đằng sau còn có từng đoàn từng đoàn cuồn cuộn tràn tới, liên miên bất tuyệt.
Tử Khí Đông Lai!
Ở phía trên tử khí hừng hực nơi này, bỗng nhiên dâng lên một vầng mặt trời đỏ, ánh sáng nóng rực, chiếu sáng bầu trời rộng lớn, lại giống như là mặt trời chân chính, treo cao trên trời, cùng Đại Nhật tranh nhau phát sáng.
Hồng Dương Đông Thăng!
Ngay sau đó, lại có một đạo ánh sáng lấp lánh màu trắng bạc xuyên qua bầu trời mênh mông, xẹt qua tử khí ba ngàn trượng cùng Hồng Nhật huy hoàng, giống như cầu vồng trắng xuyên qua hết thảy các thứ này, lấy xu thế trùng kích cực mạnh đập vào trong mắt của tất cả mọi người.
Bạch Hồng Quán Nhật!
Mà ở phía Tây bầu trời chẳng biết lúc nào sáng lên ánh nắng chiều đỏ rực, giống như từng đoàn từng đoàn ngọn lửa hừng hực, để cho bầu trời đều tựa như bắt đầu cháy rừng rực, đẹp không thể tả.
Tịch Dương Vãn Chiếu!
Bốn tầng dị tượng liên tiếp xuất hiện, cuối cùng mới là từng trận gió thu vắng lặng thổi tới từng mảnh mây trắng, một bộ phận dính tử khí, một bộ phận tắm ánh nắng, một bộ phận lại bị cầu vồng trắng xuyên qua, một bộ phận lại hóa thành ánh nắng chiều.
Thu Vân Tây Lai!
Vào giờ phút này, phía trên toàn bộ Phong Châu Phủ Thành thật giống như biến thành nhân gian tiên cảnh.
Rốt cuộc có người không nhịn được quỳ sụp xuống đất, hướng lên trời cao quỳ lạy.
Bọn họ cảm thấy đây là có thần tiên hạ xuống.
Cũng có thật nhiều người cảm thấy đây là vì sau khi Tân Châu Mục Thôi Hằng nhậm chức, một lòng vì dân, khiến trời cao cảm động.
Cho nên trời ban điềm lành, phù hộ bách tính nơi này cùng Châu Mục mới nhậm chức Thôi Hằng.
Điều này cũng làm cho bách tính vốn dĩ có chút bất an, hoàn toàn an tâm.
Từng luồng ánh sáng thất tình màu đỏ, màu trắng từ trên người những người dân này bay ra.
Đều hội tụ về hướng nha môn phủ Châu Mục.
Những ánh sáng chỉ có bản thân Thôi Hằng có thể thấy này tiến vào đan điền của hắn, bị ánh sáng thất tình chung quanh Kim Đan dung luyện.
Đường tu hành của hắn lại càng tiến lên một bước.
Trên mặt Thôi Hằng lộ ra nụ cười, hắn kích thích dị tượng của năm thanh tiên kiếm chỉ là vì kiểm tra lời nhắn của Khương Thất Thất bên trong, không nghĩ tới sẽ còn nhận được nhiều phản hồi tâm tình như vậy.
Quả thực là niềm vui ngoài ý muốn.
Cùng lúc đó, sau khi dị tượng bên ngoài toàn bộ hiện lên, năm chuôi tiên kiếm trong bàn tay hắn rốt cuộc xâu chuỗi với nhau.
Bắt đầu hiển lộ ra bí mật quan trọng nhất trong đó.
Thôi Hằng lần nữa cảm giác được ý niệm của Khương Thất Thất.
Đây là tin tức ý niệm nàng khắc vào trong năm chuôi tiên kiếm.
Là lời nhắn của nàng.
Cũng không phải là chỉ có năm cái, còn có điều thứ sáu.
Đây là một lời nhắn lại mà sau khi gộp đủ năm chuôi tiên kiếm, đồng thời kích hoạt dị tượng, đem khí tức năm chuôi tiên kiếm đều xâu chuỗi lại mới có thể nghe được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận