Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 262: La Hán từ phương Tây đến, sắp trúng mùa lớn (1)

Luồng tâm tình chán ghét này cực kỳ đậm đà.
Ở bên dưới thị giác của Thôi Hằng, thậm chí có thể thấy một đoàn mây mù tối đen như mực từ phương tây bay tới.
Đây đều là ánh sáng màu đen tượng trưng cho ác.
Hắn chợt hút một cái, ánh sáng thất tình chung quanh Kim Đan lập tức run rẩy một trận, ánh sáng màu đen tại chỗ liền tăng vọt một tấc!
"Nhiều như vậy! " Ánh mắt Thôi Hằng sáng bừng lên.
Đây vẫn chỉ là cảm giác chán ghét sinh ra khi đối phương chưa thấy hắn, vậy mà lại có thể làm cho ánh sáng màu đen tăng vọt một tấc.
Nếu mà có thể hung hãn nghiền ép một hồi, nói không chừng có thể trực tiếp bạo nổ ra tâm tình năm ba tấc.
Hơn nữa, ngoại trừ ánh sáng màu đen tượng trưng cho ác, còn có thể thu thập ánh sáng màu xanh tượng trưng cho sợ cùng ánh sáng màu xám tượng trưng cho bi.
Nếu mà thao tác thích đáng, màu tím tượng trưng cho giận chắc cũng có thể thu thập được không ít.
Đây nào phải là hòa thượng gì.
Rõ ràng chính là một rương bảo vật biết đi!
Lập tức sẽ trúng mùa lớn.
"Có điều, cỗ phật lực này có chút quen thuộc, chính là bộ Bồ Tát ngọc cốt ta dùng xương gà làm thành kia? " Thôi Hằng nhìn về phương tây, khẽ cười nói "Đây là dùng nó để luyện thành La Hán Kim Thân a."
Độ Pháp dùng Bồ Tát ngọc cốt, chính là một khối xương gà do Thôi Hằng dùng pháp lực cải tạo thành.
Cũng không biết La Hán Kim Thân hắn dùng nó luyện thành có đúng như tên?
Hay là La Hán Vỏ Gà?
Lúc này Liễu Y Vân đang ở bên ngoài nội đường nha môn lĩnh hội kiếm pháp, thấy Thôi Hằng đi ra, còn nhìn bầu trời, không khỏi hiếu kỳ nói "Thái sư tổ, phía tây có chuyện gì phát sinh sao?"
"Có một tên La Hán muốn đi qua. " Thôi Hằng mỉm cười nói, giống như là đang nói một chuyện hết sức bình thường.
"La, La Hán? ! " Liễu Y Vân nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức trợn tròn, thần sắc kinh ngạc nhìn về phương tây, trong mắt dâng lên sát ý "Thái sư tổ, là La Hán của Bảo Lâm Thiền Viện sao?"
Giữa phái Tiên Hà cùng Bảo Lâm Thiền Viện nhưng mà có đại thù sinh tử.
"Hẳn không sai, bọn họ lấy được bộ Bồ Tát ngọc cốt kia. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về phía Liễu Y Vân, cười nói "Lúc trước ta nói mang bọn ngươi đi giết hòa thượng Bảo Lâm Thiền Viện, không nghĩ tới ta còn chưa có đi, hắn liền tự mình tới cửa."
"Đệ tử xin chiến! " Liễu Y Vân ánh mắt kiên định, trịnh trọng cực kỳ nói "Thái sư tổ, Thần Cảnh tu luyện Tiên Hà Kiếm Quyết so với Thần Cảnh tầm thường cường đại hơn, nơi này của ta còn có tiên kiếm sư tổ lưu lại, hẳn là có thể cùng hòa thượng này đánh một trận."


Tiên Hà Kiếm Quyết


thoát thai từ phương pháp Tu Tiên, so với võ công thật ra thì càng giống như là một loại phương pháp Tu Tiên phiên bản đơn giản, ở cảnh giới tương đương với luyện khí tầng bảy liền đã sinh ra chất biến, thực lực đại tăng, so với Thần Cảnh phía cuối của Phàm Giới cường đại hơn.
Thậm chí nếu miễn cưỡng đem ra so sánh, “Thần Cảnh” của phái Tiên Hà có thể xem là Thần Cảnh nắm giữ lực lượng Nhân Tiên, cũng tức là Nhân Tiên loại yếu.
Nếu như lại nắm giữ tiên kiếm Khương Thất Thất lưu lại, quả thật có hy vọng thắng được tuyệt đại đa số Nhân Tiên, La Hán bình thường.
Nhưng bây giờ vị hòa thượng đi tới Phong Châu Châu Phủ này lại không phải La Hán tầm thường.
Hắn nuốt xương gà cấp Bồ Tát, không chỉ là luyện thành La Hán Kim Thân, mà còn có thể mượn dùng phật lực ẩn chứa trong bộ xương kia, trong khoảng thời gian ngắn chạm tới ngưỡng cửa Bồ Tát.
Lấy cảnh giới tu vi hiện tại của Liễu Y Vân, còn không cách nào ứng đối tầng thứ sức mạnh kia.
Huống chi, đây chính là hòm báu vật di động!
Mặc dù Thôi Hằng rất hiểu tâm tình muốn tự tay giết hòa thượng Bảo Lâm Thiền Viện của Liễu Y Vân, nhưng loại hòm báu vật này cũng không thể mượn tay người xử lý.
Đây chính là đại sự quan hệ đến việc tu hành của bản thân hắn.
"Không cần. " Thôi Hằng cự tuyệt thỉnh cầu xin chiến của Liễu Y Vân, lắc đầu nói "Hòa thượng này có chút đặc thù, trong thời gian ngắn có thể vận dụng lực lượng cảnh giới Bồ Tát, đối với ngươi bây giờ còn tương đối nguy hiểm."
"Cảnh giới Bồ Tát... " Liễu Y Vân nghe vậy sững sờ, ngay sau đó gật đầu một cái, cung kính hành lễ "Đa tạ Thái sư tổ nhắc nhở, là đệ tử có chút nóng nảy."
Đồng thời trong lòng nàng cũng thầm hạ quyết tâm, về sau nhất định phải càng cố gắng tu luyện, tranh thủ sớm ngày bước lên cảnh giới tương đương với Nhân Tiên.
Đến lúc đó, dựa vào tiên kiếm trong tay, thì có hy vọng thắng được hòa thượng cảnh giới Bồ Tát.
“Không nên nhụt chí. " Thôi Hằng mỉm cười nói "Chờ lát nữa ta mang ngươi xem một chút phương thức chiến đấu của hòa thượng này, cũng coi là đào tạo cho ngươi sau này biết cách đối phó những hòa thượng kia."
"Dẫn ta xem? " Liễu Y Vân có chút mê mang mà nhìn về phía Thôi Hằng, nghi ngờ nói "Thái sư tổ, là có những người khác đi đối phó hòa thượng kia sao?"
"Thật ra cũng không tính là những người khác. " Thôi Hằng cười một tiếng, khẽ động ý niệm, để cho một sợi tóc đứt, bay xuống trong lòng bàn tay "Chờ lát nữa nó cùng hòa thượng kia đánh một trận."
"Hả? " Liễu Y Vân càng mê mang "Tóc?"
Một sợi tóc làm sao cùng người đánh?
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận