Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 330: Đây chính là Nguyên Anh (2)

Hiểu rõ thứ không biết!
"Cái gì coi là hiểu rõ thứ không biết? " Thôi Hằng đầu óc mơ hồ, thầm nghĩ trong lòng “Ta tìm tòi bí mật chính mình không biết, học tập võ công, pháp thuật chính mình không biết, có phải hay không đều coi như là hiểu rõ thứ không biết?"
Dường như vô cùng có khả năng.
Ý niệm tới đây, biểu tình trên mặt hắn bỗng nhiên trở nên cổ quái.
Tìm tòi, học tập...
Đây không phải là quá trình lớn lên của trẻ sơ sinh sao?
Nếu như quả thật là dùng loại phương thức này để tu luyện, nhất định chính là đang nuôi em bé a.
Chẳng qua đây là nuôi Nguyên Anh mình dựng dục ra.
"Nếu lấy cái phương hướng này kéo dài mạch suy nghĩ, thì em bé ở trong quá trình lớn lên, ngoại trừ tìm tòi cùng học tập còn cần tự mình lĩnh ngộ một ít chuyện."
Thôi Hằng thầm nghĩ trong lòng "Ta nếu chỉ ngây người ở một chỗ tìm hiểu ảo diệu của đại đạo pháp tắc, điều này tương tự cũng là hiểu rõ thứ không biết, nhưng mà đây còn là một loại phương thức an toàn nhất."
Nghĩ tới đây, hắn ngay lập tức liền tiến hành thử nghiệm, nhắm mắt ngồi xếp bằng xuống, thần thức khuếch tán, cảm nhận đại đạo pháp tắc không chỗ nào không có mặt, cố gắng trực tiếp phân tích huyền bí trong đó.
Nhưng hắn rất nhanh thì buông tha.
Bởi vì tiến độ thật sự là quá chậm.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ mặc dù có thể điều động sức mạnh của đại đạo pháp tắc, năng lực cảm nhận cũng cực mạnh, nhưng điều này cùng việc có thể hiểu thấu đáo bí ẩn trong đó hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Lấy cường độ thần hồn và năng lực phân tích của Nguyên Anh sơ kỳ, muốn dựa vào tìm hiểu đại đạo pháp tắc đột phá cảnh giới, phỏng chừng thế nào cũng phải cần thời gian mười mấy vạn năm.
Hoặc là chính là Tiên Thánh trời sinh, đối với đại đạo pháp tắc nhìn một cái liền biết, có thể dễ dàng mà lĩnh ngộ bí ẩn trong đó.
Thôi Hằng hiển nhiên không phải là thứ người như vậy, ngay từ lúc còn ở Luyện Khí kỳ, hắn cũng đã nhận thức rõ ràng sự thật, rằng tư chất của chính mình có thể cũng không khá lắm.
Vì vậy hắn vô cùng thức thời mà làm ra quyết định.
"Vẫn là nên thử đi hai con đường tìm tòi bí mật không biết và học tập cho giỏi, xem ra Thiên Khư Giới là không đi không được, nơi đó với ta mà nói có quá nhiều điều không biết.
"Kế tiếp là tìm tòi tình huống mặt trăng, cũng có thể nhìn xem có thể hay không để cho mặt mũi của Nguyên Anh càng rõ ràng một chút."
Bên trong


Tiên Pháp Sơ Cấp. Từ nhập môn đến thăng thiên


, đối với giai đoạn đặc thù khi tu luyện Nguyên Anh có miêu tả hết sức rõ ràng.
Ở giai đoạn sơ kỳ, mặt mũi hình dáng Nguyên Anh thật ra thì cũng chỉ là đường nét.
Khi tu vi càng sâu, mặt mũi cùng hình thể tướng mạo của Nguyên Anh cũng sẽ càng ngày càng trở nên rõ ràng.
Chờ đến khi tướng mạo dáng vóc Nguyên Anh trở nên hoàn toàn tương tự với tu sĩ, liền ý nghĩa có thể đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ.
Thời gian nửa tháng sau đó.
Thôi Hằng ngay tại trên không trung cao vạn trượng tu luyện pháp thuật.
Đem mấy loại pháp thuật như Thiên Lý Hộ Đình thu nhỏ trong túi, Cửu Hỏa Viêm Long, Ngũ Lôi Thiên Tâm Chính Pháp, Tiên Thiên Nhất Khí Cầm Nã Công, Vạn Dặm Đằng Quang Thuật tu luyện đến tầng thứ Nguyên Anh.
Còn tu luyện một môn pháp thuật mới, Pháp Thiên Tượng Địa, quả nhiên khiến cho đường nét mặt mũi Nguyên Anh rõ ràng hơn một chút.
Điều này đã chứng minh kế hoạch đường hướng tu luyện của hắn định ra là không có vấn đề.
Tu luyện pháp thuật cũng không phải là chạm một cái liền thành, cũng không phải mới nhìn liền biết, có độ khó không thấp.
Vì vậy, mười loại pháp thuật tương đối cường đại lúc trước suy diễn ra, Thôi Hằng đến bây giờ cũng chỉ học được sáu loại.
Thật ra thì dựa theo con đường này, hắn chỉ cần tiếp tục tu luyện những pháp thuật còn chưa có học được kia, liền có thể tăng lên tu vi Nguyên Anh.
Chờ những pháp thuật này tu luyện xong, còn có thể tiếp tục suy diễn pháp thuật mới.
Dù sao tiền tệ hệ thống của hắn còn dư lại hơn một triệu.
Hẳn là đủ tu luyện tới Nguyên Anh trung kỳ.
Nhưng mà sau Nguyên Anh trung kỳ, hắn còn muốn đạt được tăng lên, cũng chỉ có một biện pháp.
Đó chính là thâm nhập vũ trụ tinh không, đi tìm tòi điều không biết, đồng thời tìm lấy đồ vật có thể chuyển hóa thành tiền tệ của nền văn minh mới.
Vì vậy, Thôi Hằng sau khi luyện thành Pháp Thiên Tượng Địa, cũng không có tiếp tục tu luyện.
Dù sao, thời gian giao hội của Thiên Khư Giới cùng viên tinh cầu này chỉ còn lại nửa tháng.
Bỏ lỡ nửa tháng này, hắn liền phải đợi thêm một trăm năm nữa mới có thể đi vào Thiên Khư Giới.
Từ đó, hắn kết thúc tu luyện, hạ xuống Phong Châu Phủ Thành phía dưới.
...
Lúc này trong Phong Châu Phủ Thành đã tụ tập không ít người.
Trịnh Nam Huân, Tham Hà Chân Nhân, Trúc Tình Chân Nhân, Liễu Y Vân, Trần Oánh, vân vân, các đệ tử phái Tiên Hà gần như tất cả đều đến nơi này.
Các nàng lấy thân phận đệ tử thế hệ sau, tới chúc mừng Thôi Hằng, cùng với tiễn biệt Thôi Hằng.
Lúc trước khi ở phái Tiên Hà, Thôi Hằng liền đề cập tới chuyện chờ tu vi của mình có đột phá, có thể sẽ rời đi.
Trương Sấu Minh cùng Chu Hoằng Dịch cũng tới, bọn họ chính là chuẩn bị lễ trọng, chuyên tới để chúc mừng Thôi Hằng.
Ngoài ra còn có tên Vương Đông Lâm đã từng là Thiên Sứ Thượng Giới.
Hắn không có trở lại Thiên Khư Giới, mà là lựa chọn ở lại bên này, kinh doanh sản nghiệp của nhà họ Vương ở Lang Gia, cũng là đến vì chúc mừng Thôi Hằng.
Đi theo Vương Đông Lâm cùng đi còn có đông đảo thế gia vọng tộc, cũng muốn bày tỏ thiện ý với Thôi Hằng.
Về phía triều đình Đại Tấn thì có Thừa Tướng Trử Nguyên Lương tới.
Trừ những người này ra, còn có Triệu Quảng của huyện Cự Hà cùng Lục Tranh Minh ở Quận Tây Lăng.
Trước khi Huệ Thế rời đi từng phái người đưa tin cho bọn họ, để cho bọn họ gần đây nếu có rảnh rỗi, có thể tới bái kiến Thôi Hằng một chút.
Khi đang trên đường, lại gặp cảnh tượng kì dị trong trời đất, vừa vặn tới chúc mừng Thôi Hằng.
Mặc dù sau khi dị tượng kết thúc, Thôi Hằng cũng trì hoãn không có hiện thân, nhưng Lưu Lập Đào cùng Trần Đồng vẫn luôn sắp xếp mọi người, làm chuẩn bị chúc mừng Thôi Hằng.
Một ngày này, bầu trời trong xanh, Lưu Lập Đào mới vừa xử lý xong công văn hôm nay, bỗng nhiên liền thấy được chân trời rơi xuống một vệt kim quang, đang hướng bên này bay tới.
Hắn tức thì mừng rỡ như điên, hết sức phấn khởi chạy ra ngoài phủ, cao giọng nói: "Cung nghênh Sứ Quân trở về! ! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận