Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 384: Biên giới Thiên Địa, Thiên Thánh Cung (2)

Ở trung tâm viên đan hoàn này, là một điểm ý chí tinh thần cực độ thuần túy, tản ra kim quang bất hủ.
Ầm!
Đây là một đạo nổ vang không tiếng động, nhưng lại vang lên ở trong đầu từng cái sinh linh bên trong Quận Lâm Giang.
Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều có một loại ảo giác là thực tế toàn bộ vỡ vụn, chính mình rơi vào trong hư ảo.
Chẳng qua, đối với người bình thường mà nói, bọn họ quả thật chỉ cảm thấy đây là ảo giác trong nháy mắt, căn bản cũng sẽ không để ý.
Nhưng đối với cường giả võ đạo thành công mà nói, lại không hề như vậy.
Ngay mới vừa rồi, trong nháy mắt đó, bọn họ cảm giác hết thảy khái niệm ở trong thực tế của chính mình tất cả đều hủy diệt, ngược lại bị giam cầm vào một trong cái thế giới tinh thần hư ảo.
Cho dù chỉ chốc lát sau cũng đã thanh tỉnh lại, những người này vẫn là bị doạ sợ đến chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, người tinh thần ý chí hơi yếu ớt một ít, thậm chí đã bị dọa đến quỳ một chân trên đất.
Bọn họ hoảng sợ ngắm nhìn bầu trời.
Mới vừa rồi loại cảm giác đó, là cái gì?
...
Lý Minh Quỳnh chậm rãi rơi xuống, nàng vững vàng đứng trên mặt đất, từng chút một mở ra hai tròng mắt hơi khép.
Nàng cảm thấy trạng thái thân thể của mình tốt đến trước đó chưa từng có.
Thể lực dư thừa, suy nghĩ thanh tỉnh, còn có thể chất mỗi thời mỗi khắc đều đang tăng cường, cùng với Thần Hồn Chi Lực cực lớn gần như vô biên vô tận, đây chính là trạng thái của nàng bây giờ.
Kim Đan Thần Hồn đã thành.
Vô luận là từ cảnh giới hay là trên thực lực, nàng đều đã tương đương với Kim Đan hậu kỳ.
Cho dù so với người tu tiên thì không phải chân chính luyện ra Kim Đan, bước vào Kim Đan hậu kỳ, nhưng so với Kim Tiên võ đạo của cái thế giới này, cũng vẫn là có không ít ưu thế.
Đương nhiên, mấu chốt nhất chính là, từ hôm nay trở đi Lý Minh Quỳnh có thể an an ổn ổn còn sống, ít nhất cũng có thể sống hơn một nghìn năm.
Không cần lại lo lắng cho mình lúc nào cũng có thể sẽ nổ tung mà chết.
"Minh Quỳnh, cảm giác như thế nào? " Thôi Hằng mỉm cười dò hỏi.
"Thật là lợi hại! Sư tôn, ngài thật là lợi hại a! " Lý Minh Quỳnh cảm thụ trạng thái thân thể của mình, không nhịn được thở dài nói "Đệ tử chưa từng cảm thấy tốt như bây giờ, toàn thân trên dưới đều là một mạch thông suốt, sảng khoái cực kỳ."
Tu luyện đột phá chính là thích ý sung sướng như vậy.
Nhất là nàng ở cảnh giới này đã mắc kẹt vài chục năm, hơn nữa mỗi ngày đều phải chịu áp lực tinh thần to lớn, những năm gần đây tiếp nhận thống khổ là cực lớn.
Bây giờ một khi buông ra trói buộc, dĩ nhiên là trong lòng mừng như điên, sẽ cảm thấy thông suốt cùng sảng khoái trước đó chưa từng có.
"Tiếp đó, lại dành ra một ít thời gian củng cố tu vi, con liền có thể hoàn toàn ổn định rồi. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói "Đi thôi, theo sư phụ đi ra gặp Thanh Thư một chút.”
Lý Minh Quỳnh bây giờ cả người đều hết sức phấn khởi, nụ cười trên mặt làm sao cũng không nén được, vui vẻ nói: "Vâng, sư tôn!"
"Đúng rồi. " Thôi Hằng như là nghĩ tới điều gì, quay đầu nhìn về phía Lý Minh Quỳnh, mỉm cười nói "Thanh Thư là xưng hô con như thế nào, kêu sư huynh hay là sư tỷ?"
"Sư tôn, ban đầu hắn luôn gọi con là sư muội. " Lý Minh Quỳnh nghe vậy cười yếu ớt, trong con ngươi lóe lên ánh sáng đắc ý "Chẳng qua, trước đó, hắn đưa tới cho đệ tử phong thư, giấy trắng mực đen viết rõ ràng, gọi con là sư tỷ đây."
"Ha ha ha, được! " Thôi Hằng nghe vậy gật đầu một cái, cười nói "Vậy cứ như thế đi."
Sau đó, hai người cùng đi ra khỏi phòng tiếp khách.
Liền gặp được Bùi Thanh Thư cùng Dư Vi chờ ở bên ngoài.
"Sư tôn! " Bùi Thanh Thư thấy hai người đi ra, vội vàng nghênh đón, dò hỏi "Sư tôn, mới vừa rồi cái cổ lực lượng thần hồn cường đại kia là..."
"Là vi sư đang giúp sư tỷ của con đột phá cảnh giới. " Thôi Hằng gật đầu giải thích "Bây giờ sư tỷ con Kim Đan Thần Hồn đã thành, được bất hủ kim tính, về cảnh giới có thể so với cảnh giới Kim Tiên đệ ngũ Tiên Giới."
"Cảnh, cảnh giới đệ ngũ? ! Kim Tiên! " Bùi Thanh Thư nghe vậy nhất thời trợn to hai mắt, không thể tin nhìn về phía Lý Minh Quỳnh, khiếp sợ không gì sánh nổi nói "Ngươi, ngươi đã là Kim Tiên rồi hả? !"
"May mà có sư tôn hỗ trợ, nếu không ta không thể nào có thành tựu ngày hôm nay. " Lý Minh Quỳnh khẽ gật đầu một cái, cười yếu ớt nói "Sư đệ, thật ra thì chỉ cần ngươi về sau thật tốt cố gắng, khẳng định cũng sẽ có thành tựu."
"Sư đệ? " Bùi Thanh Thư hơi sửng sờ.
Ngay sau đó hắn liền chú ý tới lời nói mới rồi của Thôi Hằng, đã đem Lý Minh Quỳnh định là sư tỷ.
Bùi Thanh Thư há miệng muốn cố gắng giải thích.
Nhưng lại nghĩ tới lá thư của chính mình khi trước, không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng lại.
Chẳng qua, trong lòng của hắn vẫn là không nhịn được thầm nói: "Thằng nhóc Việt Chi chết bầm kia, chờ ta trở về nhất định đem cái mông của nó đánh nát a!"
...
Ở trong lúc Quận Thành Lâm Giang vui vẻ hòa thuận.
Hỏa Tứ cảm thấy trong vùng núi sâu kia, chính là một mảnh yên lặng.
Diệp Vân ở sau khi nhận ra được có "Nửa bước Kim Tiên " ngoại lai, cả người liền lâm vào trạng thái vừa luống cuống vừa hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận