Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 396: Khí huyết đầy trời, tinh khí vô lượng (2)

"Chính là cảm giác nguy cơ chúng ta lúc nào cũng có thể chết đi, lúc nào cũng có thể bị giết, lúc nào cũng có thể chết không có chỗ chôn. " Thanh âm Lý Minh Quỳnh bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, nàng xoay người lại nhìn Bùi Thanh Thư, vẻ mặt cũng biến thành nghiêm túc.
"Ngươi muốn nói cái gì? " Bùi Thanh Thư thấy vậy cũng thu liễm lại thần thái, đồng thời khôi phục hình dạng của mình, trầm giọng nói "Chỉ cần có Sư Tôn ở đây, những tình huống ngươi nói này đều sẽ không xuất hiện."
"Vậy nếu như Sư Tôn không có ở đây thì sao? " Lý Minh Quỳnh lại hỏi.
"Ngươi đang nói gì? ! " Bùi Thanh Thư nhất thời trợn to hai mắt, không thể tin nhìn về phía Lý Minh Quỳnh.
"Ta là nói, nếu như Sư Tôn rời đi Thiên Khư Giới, rời đến địa phương chúng ta không thể đến thì sao? " Lý Minh Quỳnh giải thích "Lấy tốc độ tu luyện của chúng ta bây giờ, có tư cách đi theo ở sau lưng Sư Tôn sao?"
"... " Bùi Thanh Thư nghe vậy trầm mặc, biết Lý Minh Quỳnh là ý gì, đồng thời cũng biết khoảng thời gian qua tại sao nàng luôn lấy lý do luận đạo thử pháp để đè ép chính mình.
Mục đích đúng là vì không muốn mình lười biếng, phải tiếp tục cố gắng tăng lên tu vi cảnh giới của chính mình, phải cố gắng tiếp cận Sư Tôn.
Để tránh ngày sau lúc Sư Tôn rời đi, chính mình ngay cả tư cách đi theo ở sau lưng Sư Tôn cũng không có.
Thôi Hằng về sau nhất định là sẽ rời đi Thiên Khư Giới.
Đây là nhận thức chung của hai người.
Dù sao, ở trong lòng hai người bọn họ, Thôi Hằng vẫn luôn là một vị Tiên Tôn chí cao vô thượng, là tồn tại thần thông quảng đại, không gì không thể.
Nhân vật vĩ đại như thế, lại làm sao có thể một mực dừng lại ở bên trong Thiên Khư Giới nho nhỏ này.
Căn bản là không có khả năng.
Chỉ có điều, trong tiềm thức Bùi Thanh Thư cảm thấy Thôi Hằng mới vừa đến Thiên Khư Giới, về sau khẳng định sẽ còn ở lại thời gian rất lâu, cho nên trạng thái cả người liền tương đối buông lỏng.
Lý Minh Quỳnh thì lại khác, lúc còn tấm bé bỗng nhiên trải qua việc mất đi ca ca, để lại sâu trong nội tâm của nàng một tầng bóng mờ, nàng từ lúc vừa mới bắt đầu liền làm xong chuẩn bị Thôi Hằng lúc nào cũng có thể bỗng nhiên rời đi Thiên Khư Giới.
Vì vậy, nàng ở sau khi ngưng luyện thành Kim Đan Thần Hồn, cũng không có nửa điểm buông lỏng, vẫn là tu luyện không buông lỏng chút nào, mong mỏi ở lúc Thôi Hằng rời đi, mình có thể đi theo sau lưng.
"Cám ơn sư tỷ. " Bùi Thanh Thư cúi đầu, cơn giận khi trước cũng sớm đã tan thành mây khói, trịnh trọng nói "Sư tỷ nói không sai, chúng ta ít nhất phải làm cho mình nắm giữ tư cách đứng ở sau lưng Sư Tôn."
"Không sai! " Lý Minh Quỳnh ánh mắt tỏa sáng "Chỉ có trở nên mạnh hơn, chúng ta mới có tư cách này, ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới đệ ngũ đỉnh phong!"
"Nhưng vấn đề là... " Bùi Thanh Thư cười khổ nói "Chúng ta ngay cả tầng kế tiếp của cảnh giới đệ ngũ là cái gì cũng không biết, càng không biết tiếp theo phải làm thế nào để tu luyện."
Tầng thứ năm Tiên Giới, cũng không phải là chỉ có một cấp độ Kim Tiên này, còn có cảnh giới cao hơn.
Chẳng qua là, ở bên trong Thiên Khư Giới, cơ hồ không có ai biết tầng thứ này là cái gì, phải làm thế nào bước vào, lại có dạng uy năng gì.
"Cho nên ta dự định đi tìm những Tiên Môn kia hỏi một câu. " Lý Minh Quỳnh lại như là sớm có suy tính, mỉm cười nói "Ngươi đã hiểu ý của ta, như vậy sáng sớm ngày mai, liền đi Huyền Hoàng Thiên Cung với ta một chuyến."
"Làm gì? " Bùi Thanh Thư nghe vậy chân mày cau lại "Ngươi muốn đi diệt môn sao?"
"Cái này có gì không thể? " Lý Minh Quỳnh hỏi ngược lại "Giữa chúng ta cùng Tiên Môn nhất định là địch nhân, giữa Sư Tôn cùng Tiên Môn cũng là địch nhân, tự nhiên phải tiên hạ thủ vi cường."
"Nhưng đó dù sao cũng là Tiên Môn truyền thừa từ xa xưa, không thích hợp tùy tiện... " Bùi Thanh Thư đang muốn tiếp tục khuyên Lý Minh Quỳnh, âm thanh chợt dừng lại, sau đó mắt đầy kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
"Đây cũng không phải là chúng ta tùy tiện a! " Lý Minh Quỳnh thì là ánh mắt sáng lên, nhìn bầu trời phương xa, nhao nhao muốn thử, cười nói "Tự đưa tới cửa."
...
Đám người Diệp Vân ở sau khi làm ra quyết định, ngay lập tức sẽ hành động.
Toàn bộ quá trình cũng không có bất kỳ ý tứ che dấu nào.
Cửu lão Tiên Môn này hoặc là cưỡi mây đạp gió, hoặc là điều khiển binh khí, hoặc là đang ngồi phi thuyền, hoặc là hiển hóa Bảo Tướng vân vân.
Nhiều loại phương thức phi hành xuất hiện ở bầu trời Đại Chu.
Vô số bách tính nhìn thấy màn này, bọn họ chưa từng gặp qua dị tượng rung động như vậy, tất cả đều bị dọa sợ đến run lẩy bẩy quỳ trên đất, sợ đắc tội những Tiên Nhân qua đường này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận