Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 604: Hoá thạch sống hơn ba mươi vạn năm trước (1)

Bùi Thanh Thư nghe vậy sững sờ, ngay sau đó gật đầu mỉm cười nói: " Ừ, ta đã cùng sư tôn nói qua, ta sẽ ở lại chỗ này. Chờ sau khi đem chuyện nơi đây làm xong, ta mới sẽ rời đi."
"... " Lý Minh Quỳnh hơi trầm mặc, sau đó khóe miệng của nàng hơi hơi giương lên, khẽ cười nói " Nếu như vậy mà nói, ngươi nhưng mà phải cố gắng, sư tỷ của ngươi, ta đã đạt tới đệ thất cảnh."
"Ta đã đã nhìn ra. " Bùi Thanh Thư cười nhạt, ánh mắt nhìn chăm chú Lý Minh Quỳnh " Sư tỷ, ta ở trên người của ngươi cảm thụ được chúng sinh chi hoả, văn minh chi quang, đây chính là quốc vận chi đạo mà sư tôn nói sao?"
"Chúng sinh chi hoả, văn minh chi quang? " Lý Minh Quỳnh nghe vậy kinh ngạc không thôi mà nhìn về phía Thôi Hằng " Sư tôn, ngài hướng sư đệ giảng giải qua quốc vận chi đạo sao?"
Quốc vận chi đạo tu luyện thật ra thì cũng không chỉ là phát triển quốc lực, bản chất tu luyện của nó là khí vận chi hoả của chúng sinh cùng với quang huy của văn minh, đây là nàng ở sau khi luyện ra Thần Đình mới lĩnh ngộ được.
Bùi Thanh Thư lại liếc mắt một cái liền nhìn ra.
"Không có. " Thôi Hằng khẽ gật đầu một cái, mỉm cười nói " Có điều, con đường tu luyện của Thanh Thư rất là đặc thù, bây giờ cảnh giới của hắn mặc dù chỉ tương đương với Chư Thánh Chi Vương, nhưng đã có đặc thù Đạo Thể khá rõ ràng.
"Hơn nữa năng lực cảm nhận cực mạnh, đủ để cùng Tạo Vật Chủ sánh bằng, có thể thấy rất nhiều vật không thể nhìn tới, hắn hẳn là thấy được đặc tính tu vi của ngươi."
"Lại thần kỳ như vậy. " Lý Minh Quỳnh nhìn về phía Bùi Thanh Thư, cười nói " Sư đệ, có thời gian cùng sư tỷ so chiêu một chút, thế nào đây?"
"Không có hứng thú. " Bùi Thanh Thư lập tức lắc đầu nói " Ta chỉ là có Đạo Thể đặc thù, lại không phải Tạo Vật Chủ thật luyện thành Đạo Thể, chiến đấu chắc chắn phải thua không có ý nghĩa gì."
Nói tới chỗ này, hắn dừng một chút, cười nói " Sư tỷ nếu thật muốn cùng ta tỷ thí, chờ sau khi cảnh giới của ta cao hơn một tầng, đến lúc đó ta phỏng chừng cũng sẽ rời khỏi nơi này, ta đi tìm ngươi đánh một trận."
" Được. " Lý Minh Quỳnh nghe vậy vuốt cằm nói " Chẳng qua, đến lúc đó ta chưa chắc vẫn là đệ thất cảnh."
"Đến lúc đó lại nói cũng không muộn. " Bùi Thanh Thư hết sức tự tin.
"Được rồi. Ở lại chỗ này đối với việc tu hành của Thanh Thư có lợi, hắn đã sớm quyết định xong. " Thôi Hằng khoát tay một cái, sau đó nói " Minh Quỳnh, đem nhà họ Bùi ở Lâm Giang Đại Chu lưu lại chỗ này đi."
"Vâng sư tôn, thật ra thì con cũng có ý định này. " Lý Minh Quỳnh gật đầu nói.
"Sư tỷ bây giờ đã có thể mang đi người một nước? " Bùi Thanh Thư kinh ngạc nói.
"Cũng không chỉ riêng người một nước, là hết thảy Đại Chu, bầu trời đất đai, núi đồi sông lớn, còn có tất cả sinh linh, ta đều mang tới. " Lý Minh Quỳnh khẽ mỉm cười, đưa ra tay phải tinh tế trắng tinh.
Chỉ thấy phía trên sáng lên một chùm ánh sáng rực rỡ, trong đó hiển hiện ra vô số ánh sáng, chính là bộ dạng Đại Chu, càng là có vô số điểm đen nhỏ ở bên trong những ánh sáng này hành tẩu, đây là dân chúng Đại Chu.
"Quốc vận chi đạo quả thật thần kỳ. " Bùi Thanh Thư từ trong thâm tâm khen ngợi một câu, ngay sau đó cười nói " Như vậy càng làm cho ta sinh ra mong đợi đến ngày cùng sư tỷ ngươi giao thủ.
"Về phần nhà họ Bùi ở Lâm Giang bên kia, ta sẽ mau sớm an bài xong, phân chia tốt đâu vào đấy đất đai của bọn hắn cùng đủ loại công trình, chờ sau khi chuẩn bị xong ta sẽ đi tìm sư tỷ nói chuyện.
"Sư tôn, người xem như vậy như thế nào?"
"Thỏa đáng. " Thôi Hằng nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói "Đem nhà họ Bùi ở Lâm Giang lưu lại chỗ ngươi, cũng là hy vọng ngươi có thể sớm ngày tu luyện có thành tựu, chờ lúc muốn rời đi thì ngay tại trong nhà họ Bùi tìm một người nối nghiệp, hoàn toàn buông xuống cái Võ Triều này. Dù sao ngươi cũng không phải là tu luyện quốc vận chi đạo."
" Ừ, đệ tử biết. " Bùi Thanh Thư trịnh trọng nghiêm túc gật đầu, hắn biết đây là sư tôn đang nhắc nhở chính mình không cần đi đường quanh co " Đa tạ sư tôn!"
"Chuyện kế tiếp, tự các ngươi nói là tốt rồi. " Thôi Hằng đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía hướng tây nam, khẽ cười nói " Sư phụ phải đi gặp một vị khách nhân."
"Khách? " Bùi Thanh Thư nghi hoặc không thôi, hướng tây nam lúc nào tới một vị khách của sư tôn.
Nhưng, còn không chờ hắn hỏi, thân hình Thôi Hằng cũng đã biến mất ngay tại chỗ, mất bóng dáng.
Chỉ để lại mọi người hai mặt nhìn nhau.
"Sư đệ ngươi cũng không biết sao? " Lý Minh Quỳnh hiếu kỳ nói.
"Quả thật không biết. " Bùi Thanh Thư khẽ lắc đầu, nhìn hướng tây nam, lẩm bẩm nói " Cái hướng kia, Nam Cương... Là Ôn Hoàng Cung sao? Hơn mười năm trước, Chúc Trường Sinh dường như là từ Giới Ngoại đón về một vị tổ sư?"
Chúc Trường Sinh chính là chưởng giáo Ôn Hoàng Cung, Thánh Giả Vạn Pháp Quy Nhất.
...
Bên trong Thập Vạn Đại Sơn Nam Cương, bên trong Ôn Hoàng Cung.
Chúc Trường Sinh đang nghiêm túc nghe giảng.
Trước mặt của hắn là một ông già, da thịt đỏ thắm, tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt, phảng phất là tiên nhân trên trời hạ phàm.
Thật là không giống như là người của Ôn Hoàng Cung.
Nhưng tên lão giả này nói lại đúng là bí pháp truyền thừa của Ôn Hoàng Cung, hắn đang dạy Chúc Trường Sinh như thế nào thành tựu Chư Thánh Chi Vương.
Chúc Trường Sinh nghe như si mê như say sưa.
Hắn có thể cảm giác được một cách rõ ràng, mười mấy năm qua, tu vi của chính mình đột nhiên tăng mạnh, vượt xa tu luyện tích lũy trên ngàn năm trước đây, cùng trước kia so sánh thật là không thể so sánh nổi.
Nếu như có thể lại kéo dài khoảng trăm năm, chính mình khẳng định có thể thành tựu Chư Thánh Chi Vương, trở thành một trong nhân vật mạnh mẽ nhất ở Ngũ Cảnh Giới.
"Đáng tiếc, tổ sư chỉ ở sáng sớm mỗi ngày giảng kinh, nếu là có thể nói lâu một chút thật tốt. " Chúc Trường Sinh cảm giác được mặt trời bên ngoài đã sắp phải lên cao, cũng biết giảng kinh hôm nay phải kết thúc, không khỏi có chút thất vọng mất mát.
"Được rồi, hôm nay giảng kinh xong. " Lão giả mỉm cười từ trên bồ đoàn đứng dậy, cười nói "Tư chất của ngươi thật ra cũng xem là tốt, khoảng cách cảnh giới Chư Thánh Chi Vương đã không xa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận