Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 644: Nhà nhà đốt đèn, nhân đạo huy hoàng (3)

Lần này là lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được sự cường đại của Thôi Hằng ở khoảng cách gần.
Cái uy năng kinh khủng chỉ lật tay vạn vật đều hóa thành hỗn độn kia, hoàn toàn vượt ra ngoài cực hạn tưởng tượng của bọn họ, thật không giống như là thủ đoạn con người có thể thi triển ra.
"Không cần đa lễ. " Thôi Hằng nhẹ nhàng khoát tay, để cho mấy người đứng dậy, mỉm cười nói " Ta tới xem một chút tình huống phát triển của Đại Chu. Minh Quỳnh, con dẫn ta xem một chút đi."
"Nhờ vào sư tôn hướng dẫn, Đại Chu bây giờ phát triển tốt vô cùng. " Lý Minh Quỳnh gật đầu một cái, chỉ một cái về phía trước, mỉm cười nói " Sư tôn mời xem."
Vừa dứt lời, liền thấy tầng mây phía trước tự động tách ra, diện mạo cả vùng đất hiển hiện ra rõ ràng.
Đây là một mảnh bình nguyên mênh mông vô tận, từng tòa thành trì thật lớn xây cất ở phía trên, chằng chịt tinh tế, trong mỗi một tòa thành trì đều sinh cơ dồi dào, dân số đông đảo.
Lý Minh Quỳnh giới thiệu: "Sư tôn, nơi này vốn là khu vực Bạch Liên Vô Sinh Giáo thống trị, bách tính chỉ biết cung phụng thần linh, không làm nông canh, không xây phòng ốc, khắp nơi đều là đất hoang.
"Hơn nữa ở trước khi sư tôn ngài quyết định thành lập trật tự quy tắc, đảng phái bất đồng của Bạch Liên Vô Sinh Giáo chinh phạt lẫn nhau, mỗi ngày đều có vô số người chết đi.
"Bây giờ thì khác rồi, Bạch Liên Vô Sinh Giáo vốn ở khu vực này đã bị đuổi, ở trước trật tự quy tắc, coi như là người bình thường cũng có thể an cư lạc nghiệp.
"Triều đình còn dẫn dắt bọn họ làm ruộng xây nhà, để cho cuộc sống của bọn họ rất nhanh thì trở nên khá hơn, cùng trước kia so sánh, biến hóa này có thể nói là long trời lỡ đất.
"Đệ tử từng cải trang tham quan những chỗ này, cùng rất nhiều dân chúng bình thường tiến hành giao lưu qua, gần như tất cả mọi người đều tỏ vẻ đây là cuộc sống lúc trước bọn hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
"Chính là ngài lập ra trật tự quy tắc khiến bọn họ từ nô lệ chỉ biết cung phụng thần linh biến thành người sống sờ sờ, nếu không phải ngài không cho phép, sợ rằng trong nhà mỗi người dân cũng sẽ cung phụng bài vị trường sinh của ngài đây."
"Để cho bọn họ không lại cung phụng Bạch Liên Thánh Mẫu, chính là vì để cho bọn họ đạt được cuộc đời mới, nào lại có đạo lý ép họ cung phụng ta. " Thôi Hằng lắc đầu khẽ cười nói.
Lúc này sắc trời đã dần dần trở tối, ngày gần hoàng hôn, màn đêm buông xuống.
Từng toà thành trì lấm tấm phía dưới thắp sáng đèn dầu, đứng ở trên không nhìn xuống phía dưới, giống như là đang nhìn một mảnh tinh không.
"Nhà nhà đốt đèn, nhân đạo huy hoàng, không gì tốt hơn." Thôi Hằng khen ngợi không dứt.
Hắn đứng chắp tay, mắt nhìn xuống một tòa thành phố như lửa sao phía dưới, bỗng nhiên lòng có cảm giác, lẩm bẩm nói " Ta thân là kẻ chế định trật tự quy tắc, nhưng lại chưa bao giờ sống ở bên dưới loại quy tắc này, có phải hay không có chút vấn đề?"
"Cái gì? " Trong lúc nhất thời Lý Minh Quỳnh không phản ứng kịp.
"Không có gì. " Thôi Hằng khóe miệng hơi hơi nhếch lên, cả người như là tỏa sáng hào quang trước đó chưa từng có, cười nói " Chẳng qua là bỗng nhiên nghĩ thông suốt một chuyện."
...
Sau khi nhìn tình huống phát triển của Đại Chu, Thôi Hằng liền chưa từng xuất hiện tại trước mặt thế nhân.
Coi như là đám người Lý Minh Quỳnh, Huệ Thế cũng không biết hắn đi nơi nào.
Bất quá, ngày trước Thôi Hằng cũng là thường xuyên bế quan, loại trạng thái này bọn họ từ lâu thành quen, vẫn là làm chuyện chính mình nên làm, thi hành con đường Thôi Hằng định ra.
Đại Chu Quốc trên Thần Uy Tinh nhanh chóng khuếch trương, vương quốc do Lưu Lập Đào thiết lập bên trên Tử Dương Tinh cũng đã bước vào quỹ đạo, nhanh chóng phát triển, Thái Thương Tinh chính là một học trò rất tốt, làm từng bước mà học tập thành lập trật tự.
Tam đại chủ tinh Tử Dương Giới đều đang đâu vào đấy tiến hành cải tạo.
Thời gian trôi mau, năm tháng như thoi đưa.
Một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm trôi qua rất nhanh.
Thần Uy Tinh đã hoàn toàn bị Đại Chu thống trị, ở bên dưới trật tự quy tắc vừa ổn định lại không mất sức sống, hoàn mỹ phù hợp phương hướng Thôi Hằng quyết định.
Bạch Liên Vô Sinh Giáo trước đây đã trở thành bụi bậm của lịch sử, đã rất ít bị người nhắc tới.
Tử Dương Tinh cùng Thái Thương Tinh cũng sớm đã hoàn thành cải tạo.
Tam đại chủ tinh cải tạo hoàn thành, nhờ vào đặc tính Tử Dương Giới, quy tắc trật tự Thôi Hằng quyết định bắt đầu hướng vạn giới tinh không lan tràn ra một cách tự nhiên.
Từ trong vô hình ảnh hưởng đủ loại đủ kiểu văn minh.
Nhưng Thôi Hằng vẫn là không thấy tăm hơi.
...
Tử Dương Tinh, bên trong bí cảnh cấm địa Tử Thiên Thần Cung.
Trác Phàm vẻ mặt hoảng sợ nhìn mâm tròn trong tay, sắc mặt trắng bệch cực kỳ, run giọng nói: "Không, không, ta không muốn phản bội Tiên Tôn, ta không thể a, ta không muốn cùng ngươi thành lập liên lạc a!"
Cái này là một khối mâm tròn bán kính khoảng ba tấc, vô cùng mỏng nhẹ, toàn thân xanh đậm, giống như là đồ đồng thau cổ xưa, bên trên chạm trổ hoa văn phức tạp mà tuyệt đẹp, có áng mây, có mặt trời, có Thần Long, có phi phượng, tinh xảo cực kỳ, xảo đoạt thiên công.
Chính là bảo vật Trác Phàm đã từng dùng để cùng một vị đại nhân vật Thiên Giới thành lập liên lạc.
Vốn ở sau khi thần phục với Thôi Hằng, hắn cũng đã bỏ đi ý nghĩ khởi động khối mâm tròn này, ở trong vòng ba trăm năm gần đây càng là không đụng tới qua.
Nhưng không biết tại sao, hôm nay 36 cái lõm trên khối mâm tròn này lại đều để lên Bất Tử Chân Tính, bỗng nhiên không hiểu sao thành lập liên lạc cùng vị đại nhân vật Thiên Giới kia.
Trác Phàm quỳ một chân trên đất, trước mắt của hắn hiện ra ánh sáng hỗn loạn tưng bừng, giống như là cảnh tượng vô số thế giới bất đồng hỗn tạp ở chung với nhau.
Một cái thân ảnh thật giống như là từ vô số đường nét chồng lên nhau liền đứng ở trung ương nơi ánh sáng hỗn loạn này, bên trong truyền đến là giọng nửa nghi ngờ nửa châm chọc.
"Tiên Tôn?
"Khi nào người chưa phá Thiên Quan cũng dám tự xưng Tiên Tôn rồi hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận