Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 645: Ông lão bán nhang trong Thôi Quân Miếu (1)

Trác Phàm không biết Thiên Quan là cái gì, cũng không dám hỏi, chỉ có thể quỳ ở nơi đó run rẩy, không nói một lời.
Một lát sau, thanh âm kia lại vang lên.
"Thôi, ta cũng không cùng ngươi nói nhảm. Bây giờ không gian giam cầm buông lỏng, bổn tọa đã được cơ hội hiện ra nhân gian, ít ngày nữa sẽ phân ra thần thức chuyển thế, hạ xuống nhân gian.
"Ngươi cần chuẩn bị sẵn sàng, nghênh đón chuyển thế thân của bổn tọa hạ xuống. Đến lúc đó ta sẽ ban cho ngươi quyền hành Thiên Chủ, cho ngươi trở thành Chư Thiên Chi Chủ cảnh giới thứ tám Tiên Giới."
Thanh âm này sau khi nói xong liền ngừng, cũng không có nói nếu như Trác Phàm không làm theo sẽ có hậu quả gì.
Nhưng bản thân Trác Phàm không dám không làm theo.
Đây chính là đại nhân vật Thiên Giới, tồn tại vĩ đại tiện tay là có thể ban cho quyền hành Thiên Chủ, nếu mà làm nghịch ý chí của hắn, hậu quả tuyệt đối không phải mình có thể tiếp nhận.
"Nhưng như vậy há chẳng phải là phản bội Thôi Tiên Tôn? " Trong lòng Trác Phàm lâm vào giãy giụa, nội tâm vô cùng xoắn xuýt "Thôi Tiên Tôn có thể đánh bại Bạch Liên Thánh Mẫu thân là Thượng Thiên Chi Chủ, ít nhất cũng là cường giả đứng ở cảnh giới thứ chín Tiên Giới...
"Chẳng qua, gần đây trong vòng ba trăm năm Thôi Tiên Tôn đã không có tin tức gì, Đại Chu bên kia cũng không có tin tức gì, nói không chừng cũng sớm đã rời đi Tử Dương Giới.
" Đúng, đúng vậy, đại nhân vật như Thôi Tiên Tôn, làm sao lại một mực ở lại loại địa phương nhỏ như Tử Dương Giới này, ít nhất cũng phải đi bên trong Thiên Vực chân chính tu hành a."
Trong lúc nhất thời, sợ hãi và tâm lý mong chờ may mắn chiếm cứ nội tâm của hắn.
"Nếu như tiếp tục đứng ở Thôi Tiên Tôn bên này, ta chắc chắn phải chết, tuyệt không sinh cơ... " Trong lòng Trác Phàm thầm nói " Ta khổ tu vài vạn năm, nhưng không phải là vì chờ chết a, ta không thể chết được.
"Thật xin lỗi, Thôi Tiên Tôn!"
...
Tử Dương Tinh, Đại Chu Quốc, Thanh Liên huyện.
Ba trăm năm trước nơi này còn là một vùng ốc đảo trong hoang mạc, tọa lạc tổng đàn Bạch Liên Vô Sinh Giáo, là căn nguyên của hết thảy tội ác, cũng là trở ngại to lớn để Đại Chu Quốc phát triển.
Cũng may có vị Thôi Hằng Tiên Tôn kia ra tay, thi triển đại thần thông vô thượng, đem Bạch Liên Vô Sinh Giáo tiêu diệt, vậy mới khiến Đại Chu Quốc được phát triển, trải rộng toàn cầu.
Bây giờ nơi này đã thành Đại Chu Mạc Tây Tỉnh, Thanh Liên huyện do Bình Dương nha phủ cai quản, cũng là huyện đầy đủ sung túc nhất, ở trong huyện thành còn xây một tòa Miếu Thôi Quân, thờ phụng vị Thôi Tiên Tôn kia.
Lúc mới đầu, triều đình là không cho phép dân gian bách tính tự mình cung phụng Thôi Tiên Tôn, nhưng theo sự tích Thôi Tiên Tôn càng truyền càng xa, bách tính các nơi muốn cung phụng Thôi Tiên Tôn cũng liền càng ngày càng nhiều.
Hơn nữa loại cung phụng này không giống với vô điều kiện mê tín đối với Bạch Liên Thánh Mẫu lúc trước, là bách tính các nơi xuất phát từ nội tâm mà đối với Thôi Tiên Tôn sinh lòng cảm kích cùng sùng bái.
Vì vậy, 100 năm trước, ở bên dưới nhiều mặt thỉnh nguyện, triều đình rốt cuộc hạ lệnh, chấp thuận ở Thanh Liên Huyện xây dựng một tòa Thôi Quân Miếu, cung phụng Tiên Tôn Thôi Hằng.
Hoàng Cân Hộ Quốc Tôn Thần trước đây chính là theo ngồi ở một bên coi như thần hộ pháp.
Từ đó về sau,Thanh Liên huyện liền thành thánh địa Đại Chu Quốc, mỗi năm đều có vô số người từ các nơi chạy tới, đi trong Thôi Quân Miếu dâng hương cung phụng, để bày tỏ kính ý đối với Thôi Hằng Tiên Tôn.
Nhâm Phong lúc này đứng ở trước cửa Thôi Quân Miếu Thanh Liên Huyện, nhìn toà miếu thờ uy nghiêm phong cách cổ xưa này, trong lòng của hắn dâng lên kính ý cùng cảm kích vô biên.
Gia tộc của hắn là chân chính được Thôi Tiên Tôn cứu.
Ba trăm năm trước, tổ tiên Nhâm Bình của hắn bởi vì chiến đấu giữa bè cánh bất đồng của Bạch Liên Vô Sinh Giáo mà cửa nát nhà tan, trong cực độ tuyệt vọng đã ôm lòng quyết tử.
Chính là thần hộ pháp Hoàng Cân Hộ Quốc Tôn Thần của Thôi Tiên Tôn hạ xuống, thi triển thuật Khởi Tử Hồi Sinh, làm sống lại vợ con cha mẹ của tổ tiên hắn, lúc này mới có Nhâm gia về sau, mới có Nhâm Phong bây giờ.
"Thôi Tiên Tôn cùng Hoàng Cân tôn thần công đức vô lượng a. " Nhâm Phong trong lòng cảm khái vô hạn, sau đó đầy bụng kính ý cùng cảm kích đi vào trong Thôi Quân Miếu.
Thật ra thì, hắn lần này tới, cũng không chỉ là vì hướng Thôi Tiên Tôn biểu đạt kính ý, cũng là muốn đến cầu phúc cho hài tử còn chưa ra đời của mình.
Đây không phải là cái gì mê tín, chỉ là một loại mong ước vô cùng tốt đẹp.
Kích thước toàn thể của Thôi Quân Miếu cũng không lớn, chỉ có một tòa chủ điện cùng hai tòa thiền điện, người coi miếu cũng chỉ có vẻn vẹn mấy người.
Theo lý thuyết loại địa phương kích thước này, hàng năm tiếp đãi nhiều khách hành hương như vậy, nhất định là sẽ phát sinh hỗn loạn, nhưng kỳ thật nơi này chưa từng có phát sinh qua bất kỳ hỗn loạn nào.
Tất cả người tới Thôi Quân Miếu đều vô cùng tự giác tuân thủ trật tự.
Đây là vì đối với Thôi Tiên Tôn kính ý.
Nhâm Phong đi vào cửa chính, liền ở trong hành lang thấy được một ông lão bày sạp bán nhang đèn.
Hắn bộ dạng bảy tám chục tuổi, rõ ràng là tóc bạc hoa râm, da mặt vẫn như cũ đỏ thắm sáng bóng, đang nhắm mắt lại mà ngồi ở chỗ đó, rung đùi đác ý ngâm nga lời ca, hết sức nhàn nhã.
"Lão bá, nhang đèn này bán thế nào? " Nhâm Phong chỉ chỉ các loại nhang đèn trưng bày trong gian hàng, dò hỏi.
"Hả? " Ông lão ngưng ngâm nga, từ từ mở mắt, nhìn về phía Nhâm Phong, hơi quan sát một chút, khẽ cười nói “Cứ thoải mái lấy đi."
"À? " Nhâm Phong nghe vậy nhất thời lắc đầu nói " Như vậy sao được, ta không thể cầm không, vẫn là phải trả tiền."
"Đây là duyên phận của ngươi. " Ông lão cười hắc hắc cười, sau đó đứng dậy, vóc dáng lại so với Nhâm Phong còn cao, khoát tay một cái sau đó rời đi hành lang Thôi Quân Miếu, đi ra ngoài.
Để lại một bàn nhiều loại nhang đèn.
"Ai, lão bá! " Nhâm Phong theo bản năng muốn ngăn trở, chợt có người vỗ vai hắn một cái, gọi hắn lại.
"Người tuổi trẻ, lần đầu tiên tới đi. "Đây là một người đàn ông trung niên ngũ quan nhu hòa, mặt mũi hiền hòa, mỉm cười nói " Thôi lão chính là như vậy, mỗi ngày đều sẽ tìm một người thuận mắt đưa nhang đèn miễn phí."
"Vâng, là thế này phải không? " Nhâm Phong nghe vậy sững sờ, nhất thời có chút ngượng ngùng nói " Ta quả thật là lần đầu tiên tới Thôi Quân Miếu, ngài mới vừa rồi kêu lão bá kia Thôi lão, hắn là họ Thôi sao?"
"Là họ Thôi, hắc, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, không phải là như ngươi nghĩ. " Người đàn ông trung niên cười nói " Thôi lão là một nhân vật truyền kỳ, tuổi đã qua trăm, ở chỗ này bán nhang đèn cũng bán một trăm năm, chúng ta đều biết thói quen của hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận