Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 979: Vô Thượng Chân Tiên Thể, thần hồn "không thể tổn thương" (1)

Trên không đô thành Lương quốc, Tưởng Bình đã hóa thành cự nhân chống trời ngạo nghễ mà đứng.
Toàn thân hắn được vô cùng vô tận quang mang bao phủ, khuôn mặt đã trở nên mơ hồ, nhưng toàn thân đều tỏa ra khí tức vô cùng thần thánh, khiến cho người ta không khỏi muốn quỳ bái.
Mà sau lưng Tưởng Bình, quang ảnh thế giới tầng tầng lớp lớp, không ngừng sáng tắt, mỗi một lần lấp lóe đều phóng ra một lượng lớn lực lượng pháp tắc đại đạo.
Sau đó, những lực lượng pháp tắc này hóa thành vô số đạo vệt sáng dung hợp với quang mang bao phủ toàn thân hắn.
Khiến cho mỗi thời mỗi khắc Tưởng Bình đều đang mạnh lên, giống như hoàn toàn không có một cái hạn mức cao nhất, hình như chỉ cần có đủ thời gian thì có thể mạnh lên vô hạn.
"Hợp Quy Chân Nhất, Vô Thượng Chân Tiên Thể!"
Có bá chủ đang quan chiến sợ hãi thán phục, vô cùng hoảng sợ nhìn hướng Lương quốc, trong lòng không nhịn được thở dài: "Kể từ hôm nay, Lương quốc là đệ nhất bá chủ chân chính, không còn ai có thể tranh tài với nó."
Nếu như nói lúc trước Tưởng Bình thể hiện ra thực lực có thể nói là đăng phong tạo cực ở ở Chân Giới Đệ Cửu Cảnh, như vậy thì bây giờ thực lực của hắn chính là Chân Giới Đệ Cửu Cảnh cực hạn.
Thực lực đăng phong tạo cực có thể thông qua một ít bí pháp đặc thù tạm thời đạt tới, cũng có thể thông qua thần binh bí bảo phụ trợ để đạt tới.
Một ít võ công đặc thù cũng có thể khiến cho người ta có được thực lực vượt xa cùng cấp độ.
Cực hạn của cảnh giới thì lại khác.
Đó là đặc thù tu hành.
Chỉ có chân chính tu luyện đến cấp độ này mới có thể có đặc thù như vậy.
Tưởng Bình có thể hiển hóa ra Vô Thượng Chân Tiên Thể thì có nghĩa là hắn đã góp nhặt đủ nhiều bản tính chân nhất.
Chỉ cần tìm được thời cơ thích hợp thì có thể cực điểm thăng hoa, đột phá gông cùm xiềng xích trước mắt, bước vào Chân Giới Đệ Thập Cảnh.
Đến lúc đó hắn sẽ là nhân tộc đầu tiên bước vào Chân Giới Đệ Thập Cảnh trong phương Tiên Thổ này, ngoại trừ Nhân Vương.
Cũng là nhân tộc mạnh mẽ nhất thời thế bây giờ, trừ Nhân Vương.
Cho dù là bây giờ, thực lực Tưởng Bình cũng đã áp đảo Chân Giới Đệ Cửu Cảnh bình thường.
Vô Thượng Chân Tiên Thể vừa xuất hiện, thực lực của hắn sẽ tăng vọt trên diện rộng.
Dưới Chân Giới Đệ Thập Cảnh, không có bất kỳ người nào là đối thủ của hắn.
Người đối địch với hắn chắc chắn phải chết.
...
Bên trong Trung Đô Vương Thành.
Thái Hồng đã lấy từ bảo khố ra một cái hộp gỗ do vật liệu gỗ màu tím chế tạo, để trước mặt Nhân Vương.
Lúc này hắn bỗng nhiên cảm nhận được biến hóa ở Lương quốc, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh nghi bất định, ngạc nhiên nói: "Đây, đây là Vô Thượng Chân Tiên Thể, Tưởng Bình muốn đột phá Đệ Thập Cảnh rồi?"
"Ừm." Nhân Vương khẽ gật đầu, trầm giọng nói: "Qua nhiều năm như vậy, hắn lấy thổ địa rộng lớn của Lương quốc làm cơ sở, câu thông thế giới khác do Tiên Thổ biến thành, không ngừng hấp thu luyện hóa Đồng Vị Thân.”
"Bây giờ hắn đã tích lũy bản tính chân nhất đến viên mãn, đương nhiên đạt đến cảnh giới có thể ngưng luyện Vô Thượng Chân Tiên Thể, chỉ đợi thời cơ phù hợp thì hắn liền có thể đột phá."
"Tưởng Bình này đúng là lợi hại." Thái Hồng nghe vậy thì không khỏi tán thưởng: "Chân Giới Đệ Cửu Cảnh cực hạn, có thể tu luyện tới cảnh giới như thế này, hắn đủ để kiêu ngạo."
"Ừm, đúng là có thể nói là kỳ tài ngút trời, quang huy lấp lánh." Nhân Vương khẽ gật đầu, nhưng lại thở dài một cái: "Chỉ tiếc, quang huy của hắn dừng ở đây rồi."
"Đúng vậy, cho dù có mạnh hơn cũng chỉ là Đệ Cửu Cảnh." Thái Hồng cũng nhìn về phía Lương quốc, nhíu mày nói: "Thôi Thanh này, rốt cuộc là từ đâu xuất hiện?"
"Cho dù hắn đến từ nơi đâu thì cũng phải chết." Nhân Vương trầm giọng nói, đồng thời cầm cái hộp chế tạo từ vật liệu gỗ màu tím đó, chậm rãi mở nó ra.
...
"Vẫn lạc đi!"
Tưởng Bình nghiêm nghị hét lớn, trong nháy mắt, tiếng hét truyền khắp thập phương thiên địa.
Khi hiển hóa ra Vô Thượng Chân Tiên Thể, hắn không có dừng lại chút nào, trực tiếp xuất thủ với Thôi Hằng, sát ý cực kỳ nồng đậm, gần như muốn ngưng tụ thành thực chất.
Lần này, hắn cũng hóa tay thành đao, bàn tay khổng lồ dựng thẳng giữa trời chém xuống.
Nhưng mà lần này trên bàn tay của Tưởng Bình chỉ bao phủ thanh quang bình thường nhất, không có thần dị đặc thù gì, giống như cũng chỉ là một chiêu chặt tay bình đạm không có gì lạ.
Ngay cả đại đạo pháp tắc trong thiên địa cũng chưa từng xuất hiện.
Hết thảy gió êm sóng lặng.
Nhưng càng như vậy thì càng chứng tỏ là một chiêu này kinh khủng.
Có nghĩa là tất cả lực lượng, tất cả uy năng đều ngưng kết ở trên cái bàn tay này, không có tiết ra ngoài chút nào, đương nhiên cũng không có chút dư âm nào.
Cổ tay chặt xuống cực nhanh, gần như là dựng thẳng lên chém xuống trong nháy mắt, chém tới Thôi Hằng.
Mà lúc này, lực lượng ẩn chứa trong tay mới bạo phát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận