Tu Tiên Ba Trăm Năm Đột Nhiên Phát Hiện Là Võ Hiệp

Chương 999: Hồng Phú Quý tao ngộ, tin tức của Khương Thất Thất (3)

"..." Thôi Hằng nghe vậy thì ngây người, ngạc nhiên nói; “Ngươi đã gặp nàng? Lúc đó trạng thái của nàng như thế nào?"
"Có gặp, nhưng mà chỉ tán gẫu hai ba lần." Hồng Phú Quý hơi kinh ngạc, lại hơi nghi hoặc một chút, hỏi: “Lão sư, ngài biết nàng? Lúc ấy nàng đã là Chân Giới Đệ Thất Cảnh, tu vi hơn xa ta nhưng luôn khiến cho người ta cảm thấy nàng rất vội vàng."
"Không ngờ được là nàng cũng tới phương thế giới Tiên Thổ này." Thôi Hằng lắc đầu khẽ than: "Nói cho đúng hơn thì nàng là sư muội của ngươi."
"Cái gì? !" Hồng Phú Quý lập tức sửng sốt, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ nàng cũng đến từ Đạo Chu Tinh, từng ngộ nhập Tiên Cảnh này?"
"Không sai." Thôi Hằng khẽ gật đầu, cười khẽ nói: “Có lẽ đây chính là duyên phận, vận mệnh, cho dù là đến cảnh giới này của ta mà vẫn không nhìn thấu, nhìn không rõ, mơ mơ hồ hồ."
"Lão sư, ngài đã là Đạo Giới chứ." Hồng Phú Quý có chút hiếu kỳ hỏi: “Nghe nói đây là điểm cuối của con đường tu hành, như vậy cũng không thể hiểu thấu vận mệnh sao?"
"Đạo Giới?" Thôi Hằng nghe vậy cười nói; “Ngươi hiểu về Đạo Giới bao nhiêu?"
"..." Hồng Phú Quý nghe vậy thì trầm mặc, lập tức cười khổ nói; “Hoàn toàn không biết gì cả, ta vốn chỉ là Chân Giới Đệ Ngũ Cảnh, thành công phản kích Nhân Vương đoạt xá thì vẫn chỉ là Chân Giới Đệ Thập Cảnh, muốn dòm ngó Đạo Giới thì còn quá xa vời."
"Đạo Giới là tình huống như thế nào, ta cũng không hiểu nhiều." Thôi Hằng trầm giọng nói: “Nhưng mà có thể khẳng định là Đạo Giới không phải là điểm cuối của tu hành."
Dù sao, Chân Giới Thập Nhị Cảnh vẫn chỉ tới gần Hóa Thần hậu kỳ, Đạo Giới thì hẳn là tương đương với Hóa Thần hậu kỳ, Hóa Thần đỉnh phong, Phản Hư.
Mà trên Phản Hư còn có Hợp Đạo, trên Hợp Đạo còn có Độ Kiếp, sau khi Độ Kiếp mới là Đại Thừa, nhưng Đại Thừa cũng chỉ là sắp thành tiên.
Còn sau khi thành tiên thì như thế nào thì hắn còn chưa biết.
Chỉ có thể xác định cái gọi là là "Đạo Giới" chắc chắn không phải là điểm cuối của tu hành.
Nhưng mà Hồng Phú Quý nghe thì lại hiểu theo một hàm nghĩa khác.
"Chắc chắn cảnh giới của lão sư trên Chân Giới Thập Nhị Cảnh, hơn nữa còn khẳng định Đạo Giới không phải điểm cuối của tu hành, nhưng lại nói không hiểu rõ Đạo Giới, chẳng lẽ..."
Trong lòng Hồng Phú Quý xuất hiện một suy đoán khiến cho hắn kinh hãi: "Chẳng lẽ thật ra thì lão sư là thần thánh Tiên Thiên hoá sinh, trời sinh cảnh giới trên Đạo Giới? ! Như vậy không hiểu rõ Đạo Giới cũng là bình thường."
Bởi vì trời sinh đã cao hơn Đạo Giới, hoàn toàn không có trải qua quá trình tu luyện ở cấp Đạo Giới.
Thôi Hằng không biết Hồng Phú Quý suy đoán cái gì, tiếp tục nói: "Chuyển chủ đề tới Chu Quân Thiên đi. Bây giờ gần như có thể xác định là hắn tiến hành dẫn dắt ngươi, vậy ngươi cảm thấy mục đích của hắn có thể là gì?"
"Truyền thừa Nhân Hoàng, còn có tin tức liên quan đến Nhân Hoàng." Hồng Phú Quý không chút nghĩ ngợi nói: "Thật ra thì từ khi ta phát hiện thông đạo tiến về một cái tinh vực khác thì đã bước lên con đường tìm kiếm bí ẩn của Nhân Hoàng.”
"Nếu như nói Chu Quân Thiên muốn đạt thành mục đích gì, hơn phân nửa chính là cái này... lão sư, tiếp theo ta phải làm như thế nào, tiếp tục thăm dò nữa sao?"
"Con đường ngươi muốn đi là tìm kiếm bí ẩn của Nhân Hoàng sao?" Thôi Hằng mỉm cười dò hỏi.
"..." Hồng Phú Quý nghe vậy thì như bị sét đánh, toàn thân cứng đờ, qua một hồi lâu mới tỉnh hồn lại, bỗng nhiên quỳ mọp xuống đất: "Đa tạ lão sư chỉ điểm, đệ tử suýt nữa lạc lối."
Lúc mới bắt đầu, hắn chỉ xem tìm kiếm bí ẩn của Nhân Hoàng như thủ đoạn mạnh lên, mà mạnh lên là vì có thể thực tiễn đại đạo trong lòng mình.
Nhưng thời gian dần qua, hắn đi lệch.
Thôi Hằng hỏi một câu, hắn hoàn toàn tỉnh ngộ.
"Nghĩ thông suốt là được." Thôi Hằng đỡ Hồng Phú Quý lên, mỉm cười nói: “Nhưng mà ta sẽ tiếp tục tìm kiếm tin tức liên quan tới Nhân Hoàng, xem rốt cuộc Chu Quân Thiên muốn làm gì?”
"Nếu Nhân Hoàng có liên quan đến Tiên Vực, vậy thì con đường tắt tốt nhất là tìm những Tiên Vực di dân trong phương Tiên Thổ này, nhất là vị Tiên Tộc chi chủ đó, có lẽ hắn biết chút ít gì đó."
"Nhưng không phải Tiên Tộc chi chủ đã..." Hồng Phú Quý muốn nói lại thôi, hắn biết Tiên Tộc chi chủ đã bị lão sư trước mắt đánh chết.
"Chết cũng có thể phục sinh mà." Thôi Hằng khẽ cười nói, giống như là đang nói một chuyện còn bình thường hơn cả bình thường.
"..." Hồng Phú Quý nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
Sau một lát, Thôi Hằng dẫn Hồng Phú Quý đi tới trên không đô thành Lương quốc.
Nơi này chính là nơi mà hắn đánh cho Tiên Tộc chi chủ hình thần câu diệt lúc trước.
"Thôi Thanh" xuất hiện lần nữa, lập tức khiến cho vô số cường giả chú ý.
Sắc mặt không ít người trở nên tái nhợt, sợ "Thôi Thanh" lại thay đổi chủ ý, muốn hủy thiên diệt địa.
Một chút cường giả Tiên Tộc hải ngoại cũng chú ý tới "Thôi Thanh" xuất hiện, trong lòng của bọn hắn tràn đầy phẫn nộ và oán hận nhưng không có một người nào dám ra tay báo thù cho Tiên Chủ.
Ngay lúc này, "Thôi Thanh" bỗng nâng tay phải lên, bóp một cái pháp quyết, tay trái thì chỉ chỗ Tiên Chủ tan thành mây khói, trầm giọng quát.
"Tỉnh lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận