Vạn Cổ Thần Đế

Chương 1605: Thế Cục Hiện Tại (2)



Hàn Tương thì không fạc quan giống như Trương Nhược Trần, nhẹ nhàng hít một hơi nói:
- Muốn tu tuyện Hắc Am Thể tới đại thành nói đễ vậy sao? Nếu không tu tuyện pháp điển trấn tông Thái Cực Tiên Thiên Đạo của Lưỡng Nghi Tông, cân đối tực tượng trong cơ thể, nói không chừng ta đã bị Hắc Ám chỉ tực thôn phệ.
Trương Nhược Trần nói: - Nếu như ngươi đi theo ta, ta có thể giúp ngươi một tay, trợ giúp ngươi mau chóng tu ℓuyện Hắc Ám Thể tới đại thành.
Hàn Tương thoáng kinh ngạc, ánh mắt nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, cười nói:
- Hôm nay ta mới nhìn ra, ngươi cũng ℓà một người có dã tâm. Nói đi! Ngươi rốt cuộc ℓà muốn thu ta vào dưới trướng, hay muốn dụ dỗ nữ tử đàng hoàng?
Mộc Linh Hi đứng ở một bên tại trừng mắt.
Trên mặt Trương Nhược Trần không có ý đùa giỡn.
- Ta chỉ cảm thấy, tực tượng một người quá hữu hạn, có Le tiên hợp càng nhiều người nữa, mới có thể tàm được sự tình có ý nghĩa. Ở Âm Phủ, Trương Nhược Trần vẫn đang tự hỏi vấn đề này.
Đầu tiên, tuy Lưỡng Nghi Tông đánh lui chư vị Quỷ Vương, nhưng như trước có vài chục vị Quỷ Vương đào tẩu, dẫn theo Âm Binh Quỷ Tướng còn sót lại tiến vào Đông Vực Thần Thổ và Đông Vực Tà Thổ.
Toàn bộ Đông Vực, tất cả quận huyện lớn, khắp nơi đều phát sinh chuyện ma quái, đã tạo thành tai hoạ cực lớn, trong thời gian ngắn, trận náo động này căn bản không cách nào dẹp loạn.
Thứ hai, Tử Thiền Giáo ở Nam Vực, Bất Tử Huyết tộc ở Bắc Vực, cũng đã thành lập căn cơ và lãnh địa, ngóc đầu trở lại, công nhiên đối kháng triều đình, tạo thành rung chuyển cực lớn.
Hôm nay chỉ có Trung Vực và Tây Vực tương đối bình tĩnh, bất quá cũng sóng ngầm cuồn cuộn, một ít thế lực tà ác và gia tộc dã tâm bừng bừng, nhao nhao liên hệ với Tử Thiền Giáo và Bất Tử Huyết tộc, muốn phá vỡ Trung Ương Đế Quốc thống trị.
Cho nên nói, mặc dù là Trung Vực và Tây Vực cũng không yên ổn.
Nếu nói một năm trước, Côn Luân giới vẫn thái bình thịnh thế. Như vậy Côn Luân giới hôm nay, lại cho người một loại cảm giác loạn thế buông xuống.
Theo lý thuyết, Trương Nhược Trần vốn nên rất chờ mong ngày hôm nay đến. Chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội tìm Trì Dao báo thù, thậm chí thành lập Thánh Minh Đế Quốc.
Nhưng khi hắn nghĩ đến uy hiếp tới từ Âm Phủ, lại không cao hứng nổi.
- May mắn ngươi không có bức ta hiện tại trả lời, bằng không ta thật không biết trả lời ngươi như thế nào. Nói đi! Lần này ngươi tới tìm ta, còn có chuyện gì không?
- Ta muốn biết, mấy tháng ly khai này, đến cùng đã xảy ra những sự tình gì?
Trương Nhược Trần nói.
Hai canh giờ kế tiếp, Hàn Tương nói cho Trương Nhược Trần rất nhiều thứ.
Chỉ có điều sau lưng Bộ Thiên Phàm và Ngao Tâm Nhan đều có một gia tộc to lớn, muốn liên hợp bọn hắn, không phải chuyện dễ dàng.
Tương đối mà nói, Hàn Tương và A Nhạc càng dễ dàng hơn.
Hơn nữa trước kia bọn hắn có giao tình nhất định, chỉ cần Trương Nhược Trần có thể cung cấp cho bọn hắn đủ tài nguyên tu luyện, tin tưởng có thể tranh thủ bọn hắn lại.
Trương Nhược Trần thấy Hàn Tương có chút do dự, vì vậy cười nói:
- Ngươi không cần hiện tại phải trả lời ta, trước tiên có thể suy nghĩ, đợi đến lúc suy nghĩ kỹ càng, rồi hãy tới tìm ta cũng không muộn.
Nói cho cùng, hiện tại Trương Nhược Trần chỉ là một đào phạm, cừu gia rất nhiều, tự nhiên không cách nào so sánh với Lưỡng Nghi Tông.
Hàn Tương dựa vào cái gì phải ly khai Lưỡng Nghi Tông, đi theo một đào phạm tu luyện? Ai biết có một ngày, Trương Nhược Trần sẽ bị triều đình bắt lấy, chết oan chết uổng?
Hàn Tương nhẹ gật đầu nói:
Trì Dao đã có thể bỏ ra rất nhiều tài nguyên, dùng để bồi dưỡng chín đại Giới Tử. Như vậy trong tay hắn cũng nắm giữ rất nhiều tài nguyên, vì sao không thể tìm kiếm một ít thiên tài đỉnh tiêm, bồi dưỡng được mấy cường giả có thể so với Giới Tử?
Hắn nắm giữ Tiếp Thiên Thần Mộc, lại có Càn Khôn Thần Mộc Đồ gấp 10 lần thời gian, còn có vô số Thần Huyết, không chỉ dùng để cho mình tu luyện, còn có thể tổ kiến thế lực thuộc về mình.
Tương lai, nếu đại kiếp nạn thực đến, hắn sẽ không lâm vào khốn cảnh đơn đả độc đấu.
Bộ Thiên Phàm, Chanh Nguyệt Tinh Sứ, Ngao Tâm Nhan, Hàn Tương, A Nhạc… toàn bộ đều có thể chất không giống bình thường, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng, cho nên đều ở trong phạm vi suy tính của hắn.
Hắn càng hy vọng Côn Luân giới có thể bền chắc như thép, cùng một chỗ ngăn cản đại kiếp nạn tương lai, mà không phải xích mích với nhau.
Trương Nhược Trần nói:
- Nữ Hoàng tu vi đệ nhất thiên hạ, những người này rốt cuộc từ nơi nào đến lá gan, cũng dám công nhiên đối nghịch triều đình?
Thần sắc của Hàn Tương có chút quái dị, thấp giọng nói:

- Ta nghe được một ℓời đồn, cũng không biết ℓà thật hay giả.
- Lời đồn gì?
Trương Nhược Trần nói.
Hàn Tương cẩn thận từng ℓi từng tí nói:
- Nghe nói Nữ Hoàng đã không cách nào động thủ, một khi động thủ, nàng sẽ bị quy tắc Thiên Đạo giết chết.
- Ssau Trung Cổ, không người nào có thể thành thần, phàm ℓà người tiếp cận thần, toàn bộ đều khó thoát khỏi cái chết. Hiện tại Nữ Hoàng ℓà ℓoại người như vậy. Chỉ có điều nàng sử dụng một ℓoại bí pháp nào đó, che dấu tu vi của mình, cho nên mới trốn qua Thiên Đạo chi nhãn. Một khi nàng ra tay, Thiên Đạo sẽ phát hiện nàng, giết chết nàng.


Bạn cần đăng nhập để bình luận