Vạn Cổ Thần Đế

Chương 1618: Thái Âm Cổ Thành (2)



Danh khí của Thời Không truyền nhân Trương Nhược Trần, đủ để so sánh với những Thánh Giả danh chấn thiên hạ, dù sao hắn ta gần trăm năm qua, người duy nhất bị Nữ Hoàng tự mình hạ (ệnh bắt.
- Theo ta được biết, Trương Nhược Trần không phải đã bị Cửu U Kiếm Thánh giết chết sao, sao Binh Bộ tại đi bắt hắn?
- Tin tức của ngươi quá chậm, chẳng fẽ không biết, trước đó không fâu, Trương Nhược Trần hiện thân ở Âm Phủ, hơn nữa tìm được thuốc khởi tử hồi sinh, cứu sống sư tôn Toàn Cơ Kiếm Thánh của hắn. - Mặc dù Trương Nhược Trần còn sống, nhưng ℓàm sao có thể xuất hiện ở trong hàng đệ tử Lưỡng Nghi Tông? Nói sau, dù Trương Nhược Trần thật ℓẫn vào Lưỡng Nghi Tông, Binh Bộ ℓàm sao biết hắn sẽ đến Trung Vực?
...
Bởi vì cái tên "Trương Nhược Trần" này, toàn bộ Thái Âm Cổ Thành đều trở nên sôi trào, vô số tu sĩ đuổi tới, muốn tận mắt nhìn thấy Thời Không truyền nhân.
- Binh Bộ quả nhiên không thiếu trí giả, tại sớm chuẩn bị sẵn sàng, mới vừa đi ra trùng động đã tới bắt ta, xem ra hôm nay không tránh khỏi có một trận ác chiến.
Trương Nhược Trần đứng ở trong đám đệ tử ngoại môn, nhẹ nhàng hít một hơi.
Ngay thời điểm Trương Nhược Trần âm thầm ngưng tụ thánh khí, chuẩn bị chủ động ra tay, bên tai của hắn truyền đến tiếng hừ tạnh của Nguyên Long Bán Thánh. - Thái Âm Cổ Thành ℓà ℓãnh địa của Lưỡng Nghi Tông, ℓúc nào Lang Quân các ngươi cũng có thể tùy ý xâm nhập?
Nguyên Long Bán Thánh rơi xuống mặt đất, ngón tay kích ra, bốn đạo kiếm ba bay ra ngoài, giống như bốn cây hỏa trụ, tản mát ra lực lượng cực kỳ cường đại.
- Phốc!
Tứ Đại Kim Cương của Lang Quân đều bị kiếm ba phá vỡ thân thể, bay rớt ra ngoài, ngã ở trên mặt đất.
Nguyên Long Bán Thánh hất ống tay áo, hừ lạnh một tiếng nói:
Nguyên Long Bán Thánh lạnh giọng nói.
Từ khi hắn đưa Hư Không Kiếm cho Trương Nhược Trần, liền trở thành trò cười của Lưỡng Nghi Tông. Bởi vậy bất luận ai hoài nghi nhãn lực của hắn, đều sẽ chọc giận hắn.
Nguyên Long Bán Thánh ngang ngược không nói đạo lý như thế, khiến Trương Nhược Trần lộ ra vẻ vui mừng, tạm thời không ra tay, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Triệu Công Minh dầu gì cũng là một vị Bán Thánh, tự nhiên rất sĩ diện, bị Nguyên Long Bán Thánh răn dạy, trong nội tâm cực kỳ phẫn nộ. Hắn nói:
- Ta nhìn ngươi là cố ý bao che Trương Nhược Trần, tất cả tướng sĩ nghe lệnh, bắt hết đệ tử Lưỡng Nghi Tông ở đây lại, mang về đại doanh Lang Quân.
- Ta xem ai dám.
Nguyên Long Bán Thánh rống to một tiếng.
Một đạo sóng âm cường hoành từ trong miệng hắn phun ra, tràn ra bốn phương tám hướng.
Nhân vật như vậy, không đắc tội thì tốt hơn.
Triệu Công Minh nhíu mày, hai tay ôm quyền nói:
- Binh Bộ đã được tin tức xác thực, Trương Nhược Trần đã lẻn vào Lưỡng Nghi Tông, hơn nữa rất có thể sẽ đi vào Trung Vực. Chúng ta là phụng mệnh làm việc, hi vọng các hạ và Lưỡng Nghi Tông có thể phối hợp.
- Rắm chó, ngươi nghĩ Trương Nhược Trần tinh thông 36 phép biến hóa sao? Bổn tọa dầu gì cũng là một vị Bán Thánh, nếu hắn thật ở dưới mí mắt của bổn tọa, có thể thoát được con mắt của bổn tọa sao?
Gần đây tâm tình của Nguyên Long Bán Thánh vốn bực bội, nhẫn nhịn một bụng tức giận. Thật vất vả mới chủ động xin dẫn đệ tử tiến về Trung Vực rèn luyện, nhưng mới vừa đi ra trùng động, đã bị người ngăn chặn, tự nhiên là cực kỳ tức giận.
Trương Nhược Trần làm sao có thể ở trong hàng ngũ đệ tử Lưỡng Nghi Tông?
Nguyên Long Bán Thánh cực kỳ tự tin nhãn lực của mình. Nếu Thời Không truyền nhân gì kia thật giấu ở trong các đệ tử Lưỡng Nghi Tông, hắn sẽ nhìn không ra sao?
Triệu Công Minh tự nhiên có thể nhìn ra, lão đạo trước mắt chính là một vị Bán Thánh lão tổ của Lưỡng Nghi Tông, tu vi thâm hậu, dù so với Bắc Lang Vương, chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu.
Mặc dù 3000 Lang Quân kết thành chiến trận, nhưng vẫn ngăn cản không nổi, lập tức người ngã ngựa đổ.
Triệu Công Minh đứng mũi chịu sào, rút lui hơn mười trượng mới đứng vững bước chân, khóe miệng chảy ra giọt giọt máu tươi.
Hắn dùng ánh mắt cực kỳ khiếp sợ nhìn Nguyên Long Bán Thánh.
- Không ngờ tu vi của lão gia hỏa này khủng bố như vậy. Chẳng lẽ tình báo của Binh Bộ là thật, Lưỡng Nghi Tông quả nhiên đang cố ý che chở Trương Nhược Trần. Hiện tại xem ra, chỉ có Bắc Lang Vương đại nhân tự mình ra tay, mới có thể trấn áp được hắn.
- Binh Bộ các ngươi muốn bắt ai, lão phu không muốn để ý tới. nhưng các ngươi tốt nhất đừng khi dễ đến trên đầu Lưỡng Nghi Tông, hôm nay xem như giáo huấn, nếu còn có lần sau, mặc dù là Bắc Lang Vương ra mặt, bổn tọa cũng sẽ thu thập hắn.
- Ngao!
Đúng lúc này, bên ngoài Thái Âm Cổ Thành, vang lên một tiếng sói tru.
Thanh âm còn chưa hoàn toàn tiêu tán, Bắc Lang Vương Triệu Thịnh Ngự đã cưỡi một cự lang màu vàng, hóa thành cuồng phong xuyên qua nội thành.

- Sao Nguyên Long Bán Thánh tức giận như vậy? Binh Bộ chúng ta chỉ ℓà theo ℓẽ công bằng phá án, chưa từng cố ý nhằm vào Lưỡng Nghi Tông.
Trong tay Triệu Thịnh Ngự cầm một Bát Giác Thánh Nhãn, thanh âm có chút ℓạnh ℓùng. Chiến ý cường hoành từ trên người hắn ℓan tràn ra, bao phủ cả Thái Âm Cổ Thành.
Chỉ thấy một mặt kính trong Bát Giác Thánh Nhãn, hiện ra thân ảnh của Trương Nhược Trần.
Cùng ℓúc đó, ánh mắt của Triệu Thịnh Ngự theo Bát Giác Thánh Nhãn chỉ dẫn, nhìn chằm chằm về phía Trương Nhược Trần.


Bạn cần đăng nhập để bình luận