Vạn Cổ Thần Đế

Chương 3377: Vạn Triệu Ức Chết (2)



- Ngaol
Vạn Triệu Ức ngửa mặt Len trời gào thét, trong Thiên Mệnh Phù Chiếu, phóng ra một cỗ Đại Thánh chỉ tực khổng fồ, gia trì ở trên người của hắn.
Hai chân hắn chìm xuống, hayi tay triển khai, những Thánh khí và thánh thuật bay tới kia, toàn bộ đều ngừng tại, sau đó bay ngược về. - Bành bành.
Hơn trăm vị Thánh Vương bị đánh đến người ngã ngựa đổ, trotng đó một vài Thánh Vương nhất bộ còn bị thương thế nghiêm trọng.
- Người này đến cùng ℓà ai, Côn Lôn giới bồi dưỡng ra Chiến Thần trẻ tuổi sao?
- Mau tui tai không cần giao phrong với hắn, để Tấn Nha đại nhân vận dụng Huyết Chiến Bảo Luân trấn áp hắn...
Một tu sĩ Long tộc Thánh Vương ngũ bộ hét tớn, nhưng sau một khắc, hắn tại giật mình phát hiện, thân ảnh của Vạn Triệu Ức xuất hiện ở trước người hắn.
- Bành. Vạn Triệu Ức đánh ra một quyền, đánh thủng ℓồng ngực của vị tu sĩ Long tộc kia, cột sống đứt gãy, vô số thánh huyết từ phần ℓưng vẩy ra.
Ở đây, chỉ có trên mặt Cửu Thiên Huyền Nữ không có vui mừng, ngược lại có một loại cảm giác bi thương.
Bởi vì nàng biết, lần trước Vạn Triệu Ức tiêu hao một nửa thánh huyết và rất nhiều thọ nguyên, cùng Thanh Thiên Huyết Đế đối chiến, mặc dù cuối cùng sống lại. Nhưng Nữ Hoàng lại khuyên hắn, nếu lại làm như vậy, chính là thời điểm bỏ mình.
Đổi một câu nói, giờ phút này Vạn Triệu Ức mỗi vung ra một quyền, đều sẽ hao tổn rất nhiều sinh mệnh.
Đây là đang lấy mạng đổi mạng!
Nhìn Vạn Triệu Ức đại sát bốn phía, tu sĩ Côn Lôn giới ở trong thần điện đều kích động không thôi, từng cái nhiệt huyết sôi trào.
- Không hổ là Trung Vực Cửu Châu Vạn Triệu Ức xếp hạng thứ nhất trên Anh Hùng Phú, xưng hùng một thời đại, quả nhiên là chiến lực vô tận.
- Để tu sĩ Thiên Đường giới xem thường chúng ta, hiện tại bọn hắn biết, Côn Lôn giới chúng ta cũng có anh hùng giết bọn hắn như giết heo chó.
...
Thương Tử Hành chắp hai tay sau lưng, đứng ở trên không thần điện, nhìn Vạn Triệu Ức đang đại khai sát giới, nhẹ gật đầu, tán thưởng một tiếng:
- Người này ngược lại có mấy phần hùng phong của tiên hiền Côn Lôn giới, may mắn còn không có trưởng thành, nếu không chúng ta sẽ thêm một đại địch.
- Trời chiều đẹp vô hạn, chỉ tiếc gần hoàng hôn. Ánh sáng sau cùng mà thôi, đã là một người chết, chỉ bằng vào một cỗ ý chí bất khuất và chiến ý cường đại chèo chống, ta đi tiễn hắn lên đường.
Tấn Nha cầm Huyết Chiến Bảo Luân xông vào thần điện, cánh tay vung lên, Đại Thánh chi lực cuồng bạo phóng ra, oanh kích về phía Vạn Triệu Ức.
Dưới chân Vạn Triệu Ức, tất cả đều là tàn chi đoạn thể của Thánh Vương, mấy chục vị Thánh Vương Thiên Đường giới chết ở dưới nắm đấm của hắn.
Cảm nhận được cỗ Đại Thánh chi lực hung hãn kia, Vạn Triệu Ức ngẩng đầu lên.
Dưới tóc máu tán loạn, Vạn Triệu Ức lộ ra khuôn mặt gầy trơ xương, cùng bộ dáng anh vĩ lúc trước tưởng như hai người. Nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, tóc của hắn đã biến thành màu trắng, chỉ là bị máu tươi nhiễm đỏ, có chút thấy không rõ mà thôi.
- Đến hay lắm, chiến.
Một vị Thánh Vương lục bộ sử dụng phù chú, đánh về phía Vạn Triệu Ức, bộc phát ra lực lượng có thể giết chết Thánh Vương thất bộ.
Chịu đựng một kích này, trên người Vạn Triệu Ức xuất hiện rất nhiều vết thương.
Nhưng những vết thương kia không có chảy ra bao nhiêu thánh huyết, bởi vì một nửa thánh huyết trong cơ thể hắn đã chảy vào Thiên Mệnh Phù Chiếu, không còn máu để chảy nữa.
Tựa như không biết đau đớn, Vạn Triệu Ức nhanh chân xông tới, thi triển Long Tượng Bàn Nhược Chưởng chưởng thứ mười một, đánh vào người vị Thánh Vương lục bộ kia, đánh hắn nát thành một đoàn huyết vụ.
Cửu Thiên Huyền Nữ không có ngăn cản hắn, bởi vì đây là lựa chọn của hắn, coi như ngăn cũng ngăn không được. Người kiêu ngạo giống như Vạn Triệu Ức, tình nguyện lựa chọn chiến đến giọt máu cuối cùng, một hơi cuối cùng, cũng không cam tâm rơi vào trong tay Thiên Đường giới, uất ức chết đi.
- Trương Nhược Trần, sao ngươi còn chưa đến?
Cửu Thiên Huyền Nữ tin tưởng, Trương Nhược Trần tất nhiên sẽ chạy đến, hắn là hi vọng sau cùng của Côn Lôn giới.
Nếu Trương Nhược Trần không đuổi tới, chỉ sợ nàng cũng chỉ có thể lựa chọn đi con đường giống như Vạn Triệu Ức, sử dụng bí pháp cấm kỵ, chiến tử ở chỗ này.
Ngay sau đó, Vạn Triệu Ức tiếp tục công sát, long hành hổ bộ, thân pháp cực nhanh, mỗi một quyền đánh ra, tất có một vị Thánh Vương bỏ mình.
Ngắn ngủi mấy hơi thở, liền có hơn mười vị Thánh Vương Thiên Đường giới bị đánh chia năm xẻ bảy.
Các tu sĩ Thiên Đường giới khác đều bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, nhao nhao lùi về phía sau.
Người này quá hung mãnh, khí tức như một Bàn Thiên Cự Long, lực lượng giống như có thể đánh nát tinh thần.

Vạn Triệu Ức biết mình đã sắp dầu hết đèn tắt, nhưng ℓại cưỡng ép mình ℓộ ra ánh mắt sắc bén.
Chiến ý sắp khô kiệt, tần nữa bạo phát ra. - Ngaol - Rống! Cánh tay trái ℓong ngâm, cánh tay phải tượng khiếu.
Vạn Triệu Ức đánh ra Long Tượng Bàn Nhược Chưởng chưởng thứ mười một, song chưởng đồng thời oanh kích ra ngoài, cùng Huyết Chiến Bảo Luân đối oanh với nhau.
- Bành.
Huyết Chiến Bảo Luân và Tấn Nha bi oanh bay ra ngoài.
Tấn Nha kinh biến, tập tức khống chế Huyết Chiến Bảo Luân, nhưng đã thấy Vạn Triệu Ức đuổi theo, một chưởng tại một chưởng oanh kích tới, đánh cho thân thể Tấn Nha rơi vào trên mặt đất. - Oanhl - Ầm ầm!
...
Vạn Triệu Ức đứng ở trên Huyết Chiến Bảo Luân, ngăn chặn Tấn Nha, không ngừng oanh kích xuống dưới.
Mỗi một chưởng rơi xuống, trong miệng Tấn Nha đều sẽ phun ra một ngụm máu tươi.
Chờ Vạn Triệu Ức đánh ra 16 chưởng, ℓục phủ ngũ tạng của Tấn Nha vỡ nát, Huyết Chiến Bảo Luân khảm nạm vào trong huyết nhục của hắn.
Thời điểm Tấn Nha nghĩ mình hôm nay phải chết ở chỗ này, Vạn Triệu Ức vốn hung mãnh vô cùng, đột nhiên ngừng ℓại, đứng ở trên Huyết Chiến Bảo Luân không nhúc nhích.
Đã chết rồi.
Trong không khí, chỉ còn hàn phong gào thét, như khúc bi ca tống tiễn anh hùng.


Bạn cần đăng nhập để bình luận