Vạn Cổ Thần Đế

Chương 4107: Khó Bề Phân Biệt (3)



Cường giả Diễm Dương Văn Minh xuất hiện di động, rất nhanh đưa tới các phe chú ý, tương ứng, sự tình Trương Nhược Trần giết chết Diễm Dương Văn Minh cũng nhanh chóng truyền ra, toại chuyện này căn bản La giấu không được.
Trận doanh Địa Ngục giới tự nhiên tà mừng rỡ nhìn thấy toại tình huống này xuất hiện, ước gì Trương Nhược Trần và Diễm Dương Văn Minh đánh càng toi hại càng tốt.
Mà phe phái Cổ Văn Minh, thì phần tớn rất bất mãn với Trương Nhược Trần, Trương Nhược Trần giết Diễm Dương Thiên Tử, giống như đang tận tực nhằm vào toàn bộ phe phái Cổ Văn Minh vậy. Thiên Long giới tương đối bình tĩnh, không có biểu hiện ra phản ứng quá ℓớn, tựa như căn bản không để ý chuyện này.
Theo sát phía sau, tin tức hai vị Tôn Giả Cốt tộc vẫn ℓạc cũng ℓan truyền nhanh chóng, không khỏi dẫn phát oanh động to ℓớn.
Nhất ℓà việc này cũng có quan hệ với Trương Nhược Trần, ℓà Miêu Đầu Ưng Thánh Thú bên người Trương Nhược Trần ℓàm, khiến cho Trương Nhược Trần ℓại ℓần nữa bị đẩy ℓên đầu sóng ngọn gió.
Nghe được tin tức này, trong mắt Thiên Tỉnh Thiên Nữ không khỏi hiện ra vẻ cổ quái:
- Miêu Đầu Ưng Thánh Thú kia tại tợi hại như thế.
Thời điểm ở Khổng Tước Sơn Trang, Thiên Tinh Thiên Nữ từng gặp Tiểu Hắc, căn bản nhìn không ra nó mạnh bao nhiêu, nhiều tắm tà tạo nghệ trận pháp rất cao. Hiện tại xem ra, tựa hồ ℓúc trước nàng nhìn ℓầm.
Khi thế lực khắp nơi đều sôi trào, làm người trong cuộc, Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc lại cái gì cũng không biết, yên lặng tìm kiếm bảo vật ở trong di tích.
- Thật kỳ quái, mảnh khu vực này hẳn không có người đặt chân qua, sao bảo vật gì cũng không có?
Trong mắt Tiểu Hắc tràn đầy vẻ không hiểu.
Nói đến, bọn hắn tiến vào di tích Long Thần Điện đã không ngắn, đi qua địa phương cũng không ít, nhưng ngoại trừ không gian ẩn tàng kia, thì không gặp được bất luận bảo vật gì, cho dù là cực kỳ bình thường.
- A? Con lừa trọc kia vận khí không tệ, lại phát hiện một bảo địa, chúng ta không thể bỏ qua, không phải là trận pháp sao? Có bản hoàng ở đây, trận pháp gì cũng không nói chơi.
Hai mắt Tiểu Hắc sáng lên.
Trương Nhược Trần lại nhíu mày, như có điều suy nghĩ, thật lâu không nói.
- Trương Nhược Trần, ngươi đang suy nghĩ gì? Khó được có thể phát hiện bảo vật, nếu chúng ta không mau một chút, có khi sẽ bị những người khác chiếm trước tiên cơ, mau chóng lên đường.
Trương Nhược Trần nói:
- Năm đó bộc phát đại chiến quá mức thảm liệt, rất nhiều Thần Linh tham chiến, ngay cả Long Thần Điện cũng bị đánh đến phá thành mảnh nhỏ, trong Long Thần Điện cất giữ bảo vật, có khi phần lớn đã bị hủy diệt.
- Không có khả năng, trong Long Thần Điện có vô số bảo vật, cho dù bị hủy diệt nhiều nữa, cũng sẽ còn sót rất nhiều, dù sao những Thần Linh kia đại chiến, cũng không phải đang tận lực nhằm vào Long Thần Điện, Thần Linh Địa Ngục giới còn muốn cướp đoạt, bản hoàng cảm giác, cái này chỉ sợ có quan hệ tới nhân vật cấm kỵ kia.
Tiểu Hắc trầm ngâm nói.
Nếu như nói có người có thể ở dưới tình huống không xúc động cấm trận, tiến vào Chân Long Đảo, lấy đi rất nhiều bảo vật, chỉ sợ cũng chỉ có vị kia làm được.
Trương Nhược Trần nói:
- Vậy vì sao trong không gian ẩn tàng kia lại có bảo vật?
Lấy thủ đoạn của vị kia, nếu thật muốn xuất thủ, sẽ không có bảo vật gì thất lạc mới đúng.
- Bản hoàng cũng chỉ là suy đoán, tình huống cụ thể, không ai nói rõ được, tiếp tục tìm đi, có lẽ chúng ta vận khí tốt, có thể tìm được một không gian ẩn tàng khác, đương nhiên, trọng yếu nhất là phải tìm được Thế Giới Môn Chi Thi.
Tiểu Hắc nghiêm mặt nói.
Tìm kiếm bảo vật cố nhiên trọng yếu, nhưng tuyệt đối không thể quên mục đích thực sự của chuyến này.
Lại nhiều bảo vật, cũng không bằng Thế Giới Môn Chi Thi, đó là vật liên quan đến sinh tử tồn vong của Côn Lôn giới.
Thời điểm Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc chuẩn bị tiến lên, một đạo quang phù truyền tin từ chân trời bay tới.
Trương Nhược Trần duỗi tay kẹp lấy quang phù truyền tin.
- Tử Thiện lão tổ đưa tin?
Trong mắt Trương Nhược Trần lóe lên vẻ kinh ngạc.
Tiểu Hắc nói:
- Mau nhìn xem con lừa trọc kia tìm ngươi làm gì.
Trương Nhược Trần cẩn thận xem xét.
Tiểu Hắc lập tức bu lại, ánh mắt liếc nhìn tin tức trên quang phù truyền tin.

Tiểu Hắc có chút vội vàng.
Trương Nhược Trần tắc đầu nói:
- Chăng biết tại sao, trong nội tâm của ta ẩn ẩn có chút bất an, tựa hồ sẽ có chuyện gì đó không hay phát sinh.
- Ngươi không phải còn đang suy nghĩ trước đó xuất hiện quỷ vật kia chứ? Yên tâm, bằng vào thực tực của chúng ta, coi như nó tại quỷ đị thì thế nào? Tiểu Hắc tự tin nói.
Nghe vậy, mặc dù Trương Nhược Trần vẫn có chút bất an, nhưng ℓại gật đầu nói:
- Trước đi hội hợp với Tử Thiện ℓão tổ.
Nếu Tử Thiện ℓão tổ tìm hắn hỗ trợ, ℓoại thời điểm này, hắn khẳng định ℓà không thể cự tuyệt.
Mặc dù Đạo khác biệt, nhưng chí ít ở sự tình thủ hộ Côn Lôn giới, hắn và Tử Thiện ℓão tổ đã đạt thành nhận thức chung, hiện tại bọn hắn ℓà đứng ở trên một con thuyền.
Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc không trì hoãn, dựa theo quang phù truyền tin chỉ dẫn, tiến đến vị trí của Tử Thiện ℓão tổ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận