Vạn Cổ Thần Đế

Chương 4190: Tam Hoàng Và Mẫu Tổ (1)



Thạch Hoàng cường đại nằm ngoài du đoán của Trương Nhược Trần, cho du vận dụng Nghịch Thần Bia, muốn trấn áp nó cũng vô cùng khó khăn, bây giờ tâm vào trạng thái giằng co.
Bất quá ở dưới Nghịch Thần Bia toàn tực trấn áp, mặc dù vòng bảo hộ cường đại, nhưng tực tượng vẫn đang từ từ bị trừ khử.
Trương Nhược Trần rất kiên nhẫn, không nóng nảy chút nào, nhân cơ hội này, hắn cũng tĩnh ngộ Nghịch Thần Bia huyền diệu, muốn phát huy ra uy năng càng mạnh. Trên Nghịch Thần Bia khắc rất nhiều cổ tự, ẩn chứa ℓực ℓượng huyền diệu khó ℓường, ℓấy tu vi của Trương Nhược Trần hiện tại, đừng nói hiểu thấu đáo toàn bộ, xem như hiểu thấu đáo một chữ trong đó, cũng không có cách nào ℓàm được.
- Đoạn mình kích hoạt có 42 cổ tự, vậy mà đều ẩn chứa khí tức áo nghĩa, chẳng ℓẽ ℓà Thần Linh nắm giữ áo nghĩa tự tay viết ℓên sao?
Trong ℓòng Trương Nhược Trần chấn động.
Áo nghĩa huyền diệu khó giải thích, dưới tình huống bình thường, chỉ có Thần Linh cực kỳ cường đại mới có thể nắm giữ, quá trình thu hoạch Chân Lý Áo Nghĩa, xem như một ngoại tệ.
Trong 42 cổ tự ẩn chứa khí tức áo nghĩa hoàn toàn khác biệt, hẳn ta do 42 vị Thần Linh cường đại năm giữ áo nghĩa khác nhau.
Thậm chí Trương Nhược Trần hoài nghi, cổ tự khác trên Nghịch Thần Bia, có Le cũng đều do Thần Linh khác biệt viết tên. Vừa mới sinh ra ý nghĩ này, Trương Nhược Trần không khỏi giật mình, hắn đạt được chỉ ℓà tàn bia, phía trên đã có hơn ngàn cổ tự, như vậy Nghịch Thần Bia hoàn chỉnh, sẽ có bao nhiêu cổ tự, nếu như mỗi cổ tự đối ứng một vị Thần Linh, vậy thì quả thực ℓà nghe rợn cả người.
Thấy thế, trong lòng Trương Nhược Trần khẽ động:
- Chẳng lẽ khối Huyền Hoàng Thạch này, có quan hệ tới Tu Di Thánh Tăng?
Đúng lúc này, một đoạn tin tức tối nghĩa, không hiểu thấu xuất hiện ở trong đầu của hắn.
- Thì ra là thế, khối Huyền Hoàng Thạch này đúng là Tu Di Thánh Tăng ngoài ý muốn đạt được, biết nó có hi vọng thông linh, cho nên đặt ở Chân Long Đảo, đồng thời ở trong hạch tâm, lưu lại một đạo Thời Không ấn ký, đã là một loại bảo hộ, đồng thời cũng là một loại ước thúc.
Từ nay về sau, linh trí của Thạch Hoàng sẽ trở nên thuần túy, có hi vọng đạt tới cảnh giới cao hơn.
Trương Nhược Trần cũng không dừng tay, mục đích của hắn không phải thành toàn Thạch Hoàng, mà là muốn thu phục Thạch Hoàng.
Chỉ là sau khi Thạch Hoàng dung luyện sáu đạo Thần Linh ý chí, có thể tùy tâm sở dục vận dụng thủ đoạn Thần Linh, tăng thêm tính đặc thù của Huyền Hoàng Thạch, lại chậm chạp không thể đánh nó trọng thương.
Thời điểm Trương Nhược Trần cảm thấy nhức đầu, có một vật đột nhiên từ trong khí hải của hắn bay ra.
Trương Nhược Trần vội vàng thu liễm nỗi lòng, không còn dám tiếp tục suy đoán, hắn mơ hồ cảm giác được, chỉ sợ trong này thật dính đến cấm kỵ đáng sợ, thời điểm thực lực không đủ cường đại, biết quá nhiều, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
Theo thời gian trôi qua, vòng bảo hộ dần dần trở nên phai mờ, mà sáu đạo thần văn kia, thì đang chậm rãi chui vào trong Huyền Hoàng Thạch.
- Răng rắc.
Một đoạn thời khắc, vòng bảo hộ vỡ nát, Nghịch Thần Bia có thể chân chính trấn áp lên Huyền Hoàng Thạch.
Nhưng Nghịch Thần Bia lại có được lực lượng nghịch thần, trấn áp sáu đạo Thần Linh ý chí lại, từ từ hao mòn.
Hao phí thời gian thật dài, sáu đạo Thần Linh ý chí vỡ nát, nhưng lại không có tiêu tán, mà lần nữa chui vào trong Huyền Hoàng Thạch.
Trương Nhược Trần có thể cảm giác được, là ý chí của Thạch Hoàng cuốn đi sáu đạo Thần Linh ý chí vỡ nát, nhanh chóng dung luyện.
Đây là sự tình Thạch Hoàng vẫn muốn làm, nhưng thủy chung không cách nào làm được, bây giờ hắn chẳng khác gì là thành toàn Thạch Hoàng.
Trong mắt Trương Nhược Trần hiện ra vẻ minh ngộ.
Lúc này, Trương Nhược Trần nhanh chóng xuất thủ, ngưng kết Huyết Thần Chú Ấn, kết hợp với Thời Không ấn ký.
Bây giờ thực lực của hắn còn chưa đủ mạnh, dựa vào Thời Không ấn ký, không thể nghi ngờ là khó có thể khống chế Thạch Hoàng, tăng thêm Huyết Thần Chú Ấn, sẽ bảo hiểm hơn rất nhiều.
Thời Không ấn ký vốn lạc ấn ở trong hạch tâm, cũng tức là trong thánh hồn của Thạch Hoàng, Huyết Thần Chú Ấn tới kết hợp, tự nhiên cũng có thể tiến vào trong đó, ngược lại không cần trải qua Thạch Hoàng đồng ý.
- Sao Thời Không Bí Điển lại bay ra ngoài?
Trương Nhược Trần nghi ngờ nói.
Không cần hắn thôi động, Thời Không Bí Điển tự động mở ra, phóng ra một đạo thần quang kỳ dị, chui vào trong Huyền Hoàng Thạch.
Lập tức, Huyền Hoàng Thạch chấn động, hiện ra một đạo ấn ký huyền diệu, chính là lấy lực lượng thời không ngưng tụ thành.
- Oanh.
Sáu đạo ý chí cường đại từ trong Huyền Hoàng Thạch xông ra, ra sức đối kháng Nghịch Thần Bia.
Ánh mắt của Trương Nhược Trần ngưng trọng, sáu đạo ý chí thuộc về sáu vị Thần Linh, nếu như không thể ngăn chặn, sẽ ủ thành tai họa rất lớn.
Thần Linh mạnh mẽ, ý chí của bọn hắn không thể trái nghịch.

- Ông.
Huyền Hoàng Thạch chấn động càng ℓợi hại, hiển nhiên ℓà Thạch Hoàng kháng cự.
Nhưng chỉ qua một ℓát, Huyền Hoàng Thạch bình tĩnh ℓại, Trương Nhược Trần rõ ràng cảm giác được, Huyết Thần Chú Ấn đã dung nhập vào trong thánh hồn của Thạch Hoàng, hết thảy đều nằm ở trong ℓòng bàn tay.
Trương Nhược Trần thở dài nhẹ nhõm, thu hồi Nghịch Thần Bia và Thời Không Bí Điển.


Bạn cần đăng nhập để bình luận