Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 347. HÓA NGỌC--viptruyenfull.com

Chương 347. HÓA NGỌC--viptruyenfull.com


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Tôi nén cảm giác tim đập, theo bản năng chỉ sang một phương vị, đấy là vị trí phía bên phải thuận theo dòng chảy vòng quanh thân núi.

Những người vớt xác còn lại, mắt đều sáng lên, bao gồm cả Tạ Minh, đều như ngây người ra nhìn tôi.

Lưu Văn Tam không động đậy, lão đánh mắt ra hiệu cho tôi.

Rồi mới mở miệng hỏi Tạ Minh, nhà họ Cẩu bảo hắn tới vớt thứ gì, đường cũng thăm dò hòm hòm rồi, không cần giấu giấu giếm giếm nữa chứ.

Tạ Minh cũng cười cười, hắn chỉ về vị trí trung tâm đầm nước, nói một câu: “Bây giờ còn chưa nhìn thấy, ban ngày xuống dưới mới an toàn, nếu không dưới nước chỗ đó, có rất nhiều xác chết di động.”

Mặt Lưu Văn Tam hơi biến sắc một chút, nói: “Xác chết di động?”

Tạ Minh gật đầu nói đúng, ban ngày xác chết di động không ra ngoài.

Hắn ngừng lại một chút, rồi tiếp tục nói, đợi chút nữa về rồi tính kế lâu dài mới được, hắn sẽ không giấu giếm gì hết.

Tiếp đấy hắn lại nhìn sang tôi, hơi có chút kỳ vọng nói: “Bốn chữ Âm dương tiên sinh này, quả nhiên không phải là cho không, bên đó lại có đồ ngon gì vậy?” Phía tay hắn chỉ, bèn là hướng mà ban nãy tôi nói.

Ngay tiếp đó, hắn lại đưa mắt ra hiệu một cái: “Lưu Văn Tam không biết tình hình bên này, một người đi qua, xem xem chỗ mà ban nãy La tiên sinh chỉ, có phải có gì kỳ quặc không!”

Hắn như có vài phần nghiêm khắc, theo tôi thấy thì rất giả tạo, rõ ràng là ngửi thấy mùi lợi ích.

Tôi cũng chẳng nói thêm gì khác nữa.

Vốn định để Lưu Văn Tam qua xem, cũng hơi có chút mạo hiểm, tôi không hề hiểu tình trạng của nơi này.

Tạ Minh không nhịn nổi, để hắn phái người đi cũng được.

Rất nhanh, liền có một người vớt xác chèo thuyền hướng về phía vùng nước bên đó.

Cũng vào lúc này, tôi đột nhiên phát hiện Định la bàn đổi thành kim xoay...

Chuyển động vù vù không ngừng! Kim xoay là có khí âm ác oán hận lởn vởn!

Vị trí đó có bảo vật, mới xuất hiện kim Đường ở vị trí Tốn Tỵ Bính, lại có kim xoay cùng xuất hiện, thì đại biểu cho việc ở lâu là sẽ có chuyện!

Lúc đó tôi liền toát mồ hôi lạnh, lập tức nói một câu: “Quay lại!”

Có điều, thần sắc của người vớt xác đó lại đầy tham lam và hưng phấn nói một câu: “Tạ đại ca, phía dưới này có một cái xác nữ! Trên người đeo không ít đồ ngon á! Tôi phải xuống lôi nó lên! Đây là tài lộc bất ngờ, đêm nay chúng ta phất rồi!”

Nói xong gã liền nằm bò ra mạn thuyền, nheo mắt nhìn xuống dưới.

Tôi lại phát hiện có một chỗ quái dị.

Ở đây cũng rất tối, vẫn không có ánh trăng, nhưng nước của vùng đầm nước này lại sáng hơn nhiều so với bên ngoài.

Kỳ thực nhìn kỹ xuống phía dưới, đều có thể nhìn đến phần nước sâu hơn nửa thước bên dưới.

Đồng thời, sắc mặt tôi cũng rất khó coi: “Tạ Minh, gọi anh ta về ngay, bên đó có nguy hiểm.”

Bộ dạng Tạ Minh lại không chút kiêng dè, mặt mày hớn hở nói: “Yên tâm đi La tiên sinh, chỗ này thường xuyên xuất hiện xác chết, bên trên xối xuống đấy, còn có cả xác chết chìm ở quanh vùng nữa, trên cơ bản đều bị xối qua đây. Chỉ có xác chết di động ở chỗ trung tâm nhất là bọn tôi không dám động vào, xác ở vị trí khác thì gặp cái nào vớt cái đó.”

“Đảo ở quanh vùng này rất nhiều, có cái từng bị đào rỗng làm mộ, chôn một số người có quyền thế.” “Có lúc xối ra xác chết, đồ trên người đều giá trị không nhỏ!”

Cùng lúc Tạ Minh dứt lời, là một tiếng ùm vang lên!

Gã người vớt xác kia không chỉ là nhìn nữa, mà còn nhảy thẳng luôn xuống dưới nước.

Mấy giây sau đã chẳng thấy bóng dáng gã đâu nữa.

Đại khái tầm hai ba phút sau có tiếng nước ào ào vang lên, gã người vớt xác đó nhô đầu lên, một tay bám lấy mạn thuyền vớt xác, lật người liền định trèo lên.

Trên lưng gã quả đúng là có buộc một cái xác nữ, tóc xõa sau vai.

Người mặc một bộ áo liệm màu đỏ còn thêu chỉ vàng, nhìn trông phải lớn hơn nhiều so với Tú hòa phục, hơi có chút giống với áo cưới.

Hơn nữa trên cẳng tay của xác nữ này, đích thực là đeo rất nhiều đồ trang sức nặng trình trịch, vàng bạc châu báu, cho dù là không có ánh trăng, mà vẫn ánh lên ánh sáng huỳnh quang.

Cách ăn mặc của cái xác nữ này không giống như người những năm gần đây, thân người cô ta cũng cao lớn hơn rất nhiều người.

Người vớt xác vừa mới lên thuyền, thì đột nhiên gã lại ngã thẳng xuống khỏi thuyền!

Ào một phát! Cái xác nữ và gã đồng thời ngã ngửa vào trong đầm nước!

Không biết là ai lấy ra một cái đèn pin bật lên, vừa hay nhìn thấy giây phút bọn họ rơi xuống nước.

Xác nữ có một khuôn mặt như cái mẹt, mặt trắng đến kinh người, bọng mắt rũ xuống rõ dài, hai vai như trùng hợp mà ôm vòng lấy gã người vớt xác kia.

Người vớt xác trợn to con mắt, vẻ mặt cũng đau khổ khác thường, giống như là bị nghẹt thở vậy...

“Cứu người...” Tôi vô cùng sợ hãi, lập tức hét lên một tiếng.

Động tác của Tạ Minh nhanh hơn tôi, hắn trực tiếp nhảy thẳng xuống dưới nước.

Tám người vớt xác còn lại cũng đồng thời xuống nước!

Cảnh tượng sau đó, lại làm mới nhận thức của tôi đối với việc vớt xác của người vớt xác!

Tính cả Tạ Minh tổng là chín người, trực tiếp quây vòng lấy vị trí mà cái xác nữ kia chìm xuống, cùng lúc lặn xuống dưới nước!

Cũng chỉ khoảng một phút sau, bèn là chín người đồng thời bơi lên mặt nước.

Bọn họ hai người bẻ tay! Hai người bẻ chân, một người vặn đầu!

Cái xác nữ bản thân vốn cao lớn, mà lúc lên thuyền thì đã như cái bánh chưng luôn rồi.

Mặt nước bên cạnh, gã người vớt xác ban nãy bị lôi xuống mới từ từ bơi lên, vừa thở hồng hộc vừa lên thuyền.

Mấy người bọn họ đem xác chết đặt trên thuyền của gã người vớt xác đó, cùng kéo thuyền bơi ra ngoài.

Rất nhanh đã đi qua chúng tôi, đến vị trí lối ra của đầm nước này.

Gã người vớt xác kia hồi người lại, khởi động động cơ, chạy ra phía ngoài đầm nước.

Những người vớt xác còn lại lúc này mới ai về thuyền vớt xác của người ấy.

Tạ Minh cũng giục chúng tôi đi ra khỏi đầm nước.

Dòng chảy trong đầm nước rất yên tĩnh, sau khi ra ngoài, bèn thành ngược dòng.

Lúc trước chúng tôi không cần dùng đến mái chèo thuyền đã vào trong rồi, bây giờ lại phải dựa vào động cơ mới có thể đứng yên.

Gã người vớt xác kia đã bắt đầu tháo vàng bạc châu báu trên người xác nữ, những thứ đó đều là đồ trang sức có giá trị không nhỏ.

Ngoài chỗ đó ra, gã đột nhiên còn nâng một món đồ lên, lẩm bẩm nói: “Cái thứ này mới là thứ đáng tiền nhất.”

Đó là một tượng ngọc điêu khắc có cảm giác thực rất mãnh liệt, dài tầm khoảng bằng cẳng tay, đúng là không giống như đồ tùy táng.

Nhìn kỹ thêm một lượt, tôi mới dựng ngược lông tóc lên.

Đấy làm gì phải tượng ngọc điêu khắc đâu, rõ ràng là một cái thai cuộn tròn người hai tay ôm lấy đầu mà!

“Cái xác nữ này hơi dữ chút, có điều bảo bối đáng giá trên người nhiều thật á, cái tượng ngọc điêu khắc này là ngọc gì vậy? Nhìn trông đúng là giá trị không nhỏ, hay là đồ gốm?” Trong mắt Tạ Minh ánh lên chút vui mừng.

Gã người vớt xác kia cười hề hề nói một câu: “Đợi chút nữa về rồi, cho người xem xem là biết ngay, vụ này không lỗ.” Nói xong, gã liền một chân đạp cái xác nữ kia xuống dưới nước.

Bởi vì đồ trên người cô ta, đều đã bị lột hết rồi...

Giây phút cô ta chìm xuống nước, tôi đột nhiên nghe thấy két một tiếng điếc tai, giống như là có thứ gì đó cào vào sàn thuyền vậy.

Toàn thân tôi đều nổi đầy da gà, cứ có cảm giác cái xác nữ đó xuống dưới nước xong, phía dưới nước dường như có một đôi mắt, đang nhìn chúng tôi vậy.

Dường như cái xác nữ đó lúc trước vẫn ở trạng thái chết, cho dù là bị bẻ gãy chân tay, vặn gãy cổ, cũng không có phản ứng.

Còn bây giờ thì giống như bật xác “sống” dậy rồi vậy...

Sắc mặt Lưu Văn Tam không dễ coi cho lắm, lão nhòm tôi một cái.

Tôi nén cái cảm giác sợ hãi lại, ngoảnh đầu nhìn gã người vớt xác kia, rồi lại nhìn sang Tạ Minh, nói rành rọt từng chữ một: “Các anh không biết cái thứ này?”

Tạ Minh ngạc nhiên: “La tiên sinh cậu biết à? Thế mau nói nghe đi, là thứ đồ tốt gì thế. Tôi đúng là chưa từng gặp loại ngọc này.”

“Đây không phải là ngọc, đây là âm thai, ban nãy là một cái xác mẫu, còn là mẫu sát từng sinh âm thai ở dưới nước, các anh không nhanh vứt xuống nước, sợ là chúng ta rất khó quay về...” Tôi vừa nói xong, Tạ Minh liền càng kinh ngạc hơn.

Mắt hắn sáng lên, cười hề hề nói: “Âm thai còn hóa ngọc được? Cái thứ này có chút mới mẻ, đồ càng hiếm càng quý mà.”

“Đi! Quay về!”

Mặt tôi lại lần nữa biến sắc.

Tạ Minh thì nói: “Yên tâm đi La tiên sinh, tôi biết cậu cũng làm bà đỡ âm linh, không sao, cái xác nữ ban nãy đã bị bọn tôi bẻ gãy tứ chi rồi, nó có dữ đến đâu, cũng không đủ xài, cái âm thai này bọn tôi lấy chắc rồi!”

“Nhà họ Cẩu chúng tôi, làm giàu chính bằng tiền tài của người chết dưới nước, sợ có chuyện, không phải là phong cách của Tạ Minh tôi!”

Tôi đến muốn chửi mẹ lên luôn, bọn họ làm gì biết mẫu tử sát lợi hại thế nào?

Hơn nữa cái loại xác mẫu tử tự sinh ra âm thai hóa ngọc này, tôi còn đúng là lần đầu tiên thấy.

Trước đây tôi từng đỡ âm linh cho âm thai hóa ngọc, vụ đấy đã đủ rợn người rồi...

......,,,.....

Lời dịch giả:

Tuần này cảm ơn bonchen199, yy96710249, thetruong1099, yy35773611, sai2721996 đã đẩy kim phiếu cho truyện. Ngày đầu tiên của năm 2022, chúc toàn bộ độc giả của Dân gian ngụy văn thực lục một năm mới hạnh phúc, vui vẻ, sức khỏe và giàu có!

Về bạo chương đầu tháng, đợt này trời rét, dịch cúm và tổng kết cuối năm đã ảnh hưởng không ít tới công cuộc cày cuốc của mình, nên tạm thời chỉ tích đủ chương cho ba ngày, mỗi ngày 3c, mong các bạn thông cảm! Mình hứa đợt tết này sẽ gom đủ để bảy ngày tết ở nhà mỗi ngày đều có 3c phục vụ anh chị em độc giả của truyện!

PS: Gửi sai2721996, đạo hữu có biết từ hôm qua đến giờ mình liên tục rớt nước mắt chỉ vì câu hỏi tại sao tềnh iu của đạo hữu không đến muộn thêm 10h, chỉ cần muộn thêm 10h thôi?! Ahuhuhu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận