Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 709. BAN TÊN

Chương 709. BAN TÊN


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

“Đỡ âm linh, đỡ ra cả vấn đề, không giải quyết được cũng không lập tức gọi chúng ta.”

“Còn nữa, trình độ Xuất hắc này của cậu ta, đúng thật là cậu ta phá hủy Phị Phát Quỷ, gài chết tên ác đồ Viên Hóa Thiệu?”

Rõ ràng, nghe giọng của lão thì dịu đi rất nhiều so với ban nãy, chỉ có điều từ trong toát ra lại là vẻ nghi ngờ.

Tâm mày Liễu Dục Chú nhíu lại thành một chữ Xuyên, gã nhìn tôi thật sâu, nói: “Phong thủy ở đó bị phá, chủ yếu vẫn là do tên phản đồ Dương Hạ Nguyên gây ra, chuyện này con sẽ không lừa dối, Viên Hóa Thiệu có thể bị trừng trị, đích thực nhờ có mưu tính của La Thập Lục. Có điều La Thập Lục cũng bị người ta gài bẫy rồi, pháp khí trên người không đủ, cộng thêm Âm dương tiên sinh bản thân đã không giỏi đối phó quỷ quái, ở nơi sông núi, mới là nơi bọn họ phát huy thực lực.”

“Hai vị bên cạnh cậu ta, một người là Thần bà, người còn lại là người vớt xác, dựa vào bản lĩnh của bọn họ có thể vật lộn được trước mặt hài linh thanh thi này, đã coi là năng lực không tầm thường rồi.”

“Nói cũng phải, mẫu sát sinh thanh thi.” Lão đạo sĩ có vẻ nghĩ ngợi gật đầu, trong chớp mắt trên mặt lão lại lộ ra ngoài chút biểu cảm thương tiếc.

“Hóa Yên năm đó, phải mạnh hơn con bây giờ nhiều, Dục Chú, tư chất của con đã rất mạnh rồi, có điều vẫn còn thiếu chút ít ngộ tính, đây không phải là thứ cần cù có thể bù đắp được.”

Nói rồi lão đạo sĩ lại lần nữa nhìn sang tôi, trong mắt lão lại lần nữa trở nên sắc bén sâu thẳm.

Đột nhiên lão đạo sĩ hỏi: “Tại sao vừa nãy, cậu không dùng Áp trấn thần chú?”

Lòng tôi kinh hãi, có điều ngay tiếp đó cũng hiểu ra, Liễu Dục Chú kể với những tiền bối nhà họ Liễu này việc tôi biết Áp trấn thần chú cũng là đương nhiên, dù gì đạo thuật nhà họ Liễu truyền ra ngoài, tôi cũng cần làm theo những gì Liễu Dục Chú nói, đi tế bái Đạo tượng nhà họ Liễu, con người Liễu Dục Chú nghiêm khắc tuân thủ quy tắc, không thể nào che giấu được.

Tôi cũng không ngập ngừng, lập tức trả lời: “Áp trấn thần chú sử dụng trong tay đạo sĩ nhà họ Liễu, có thể gây ta tác dụng trấn hồn, nhưng nếu là Âm dương tiên sinh vẽ phù, lại sẽ trực tiếp trấn tan hồn phách, nó tuy là con của Viên Hóa Thiệu, nhưng cũng là con của Liễu Hóa Yên, thuộc người nhà họ Liễu. Nó đáng có kết cục gì, không nên do tôi quyết định, huống hồ nó còn chưa hại mạng người, bèn chưa có tội nợ, bởi nguyên nhân của Viên Hóa Thiệu mà đi diệt hồn phách nó, không khỏi có chút bất công, cũng quá đỗi máu lạnh với nó.”

Lão đạo sĩ đột nhiên cười cười, lão nheo mắt lại, nhìn tôi thật sâu.

Đến đây, lão lại không nói một lời nào nữa.

Liễu Dục Chú đã nhặt xác hài nhi từ dưới đất lên, Trần mù cũng dìu Lưu Văn Tam dậy.

“La Thập Lục, nó trực tiếp hóa sát tác quái, bà đỡ âm linh còn có cách gì thờ cúng không?” Rõ ràng, vân ngang trên trán Liễu Dục Chú hơi có chút giãn ra, đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy Liễu Dục Chú gặp phải Âm thai quỷ quái, mà không trực tiếp liền muốn diệt bỏ luôn.

“Chỉ cần chưa giết người, có điều kiện và phối hợp tương ứng, thì đều có thể làm được, chỉ có điều tôi không biết nó tại sao lại dữ như vậy, có phải có mưu tính của Viên Hóa Thiệu ở trong không, cần làm một số kiểm tra.” Tôi thận trọng nói.

Nhưng Liễu Dục Chú lại vỗ vỗ vào lưng xác hài nhi, hơi lật dải vải vàng ra một chút, ngay tiếp đó gã lại xoay âm thai ra một hướng khác, phần lưng hướng về phía chúng tôi.

Trên lưng âm thai có một đạo phù, phù văn huyền bí phức tạp, giống như được khắc lên trên vậy.

“Y đích thực có mưu tính, có điều trước mặt đạo pháp nhà họ Liễu, không chút tác dụng.” Liễu Dục Chú một tay ấn lấy lưng xác hài nhi, ngón tay của gã miết miết đôi phát, dường như cũng là đang vẽ phù.

Tiếng xèo xèo vang lên, đạo phù ở sau lưng xác hài nhi kia liền trở nên đen xì xì, rất nhanh đã bắt đầu nhòe đi.

Ngoài sợ hãi, tôi còn không khỏi mừng vì lần đó đối phó với Viên Hóa Thiệu là ở trong thôn Tiểu Liễu, nếu như là ở trong phủ đệ mà y bố trí công phu, chúng tôi đúng thật không nắm phần thắng được...

“Thờ cúng thế nào có thể để nó đầu thai, nói đi.” Liễu Dục Chú tiếp tục hỏi.

Tôi nghĩ ngợi một chút nói: “Không cha, cũng không có họ hàng thân tộc đằng cha, thì chỉ có mẹ, bèn là nhà mẹ ban họ, bà đỡ âm linh viết văn thư, đốt xuống Tam ty Địa phủ, tiếp đấy do thân tộc thờ cúng, một năm sau bèn có thể đầu thai, âm thai đã hóa sát cần dùng Trấn sát phù trấn oán khí nó, thừng khóa hồn khóa lấy hồn nó, sự hung dữ của nó chẳng qua bởi bị người khác toan tính gây ra, mà cũng có một bộ phận nguyên nhân rất có khả năng là do oán khí sát khí mà Liễu Hóa Yên tan đi, vừa vặn bị nó hấp thụ, đây coi là vô tình trùng hợp, nhưng âm thai còn chưa giết người, bản tính cũng chưa chắc đã là hung ác.”

Sắc mặt Liễu Dục Chú lại dịu đi một chút, gã nhìn sang lão đạo sĩ kia: “Nhị sư bá, sư bá thấy thế nào?”

“Cậu ta và con cùng thế hệ, sau Hóa Yên, nhà họ Liễu tư chất con thuộc hàng tốt nhất, nếu con kính phục con bé nhất, thì do con thờ cúng con cái của con bé, còn về tên, bèn gọi là Liễu Dục Thủ đi.” Lão đạo sĩ vuốt vuốt chòm râu dưới cằm, dặn dò Liễu Dục Chú.

Tôi thì cầm thừng khóa hồn, quấn quanh cổ của xác hài nhi, Liễu Dục Chú vẫn không gỡ bỏ dải hoàng phù.

Giây tiếp theo, lão đạo sĩ lại bảo tôi cố nhanh viết xong Văn thư, xử lý xong chuyện này, lão ở Hậu điện đợi tôi, cần hỏi chuyện tôi, nói rồi lão đạo sĩ bèn quay người rời đi.

Lúc này ở một chỗ khác, Mao Nguyên Dương ngã gục đã tỉnh lại rồi, xoa đầu xuýt xoa hít ngược một hơi, thắc mắc nói tại sao lại ngã ra đây.

Dải vải vàng trên người Lưu Văn Tam được Trần mù gỡ ra xong, Trần mù châm một điếu thuốc lá cuộn, nhét vào trong miệng Lưu Văn Tam, Lưu Văn Tam cũng ho hắng tỉnh lại.

Tôi rút ra một tờ giấy lanh mịn, viết ra Văn thư Âm thai đổi họ, tộc đằng mẹ ban tên thờ cúng xong, bảo Liễu Dục Chú đi đốt, chuyện này bèn xong hòm hòm rồi.

Gần xong tôi còn dặn dò Liễu Dục Chú, đầu của Viên Hóa Thiệu nhất định phải canh chừng cẩn thận, tôi đã trấn xác tàn của y rồi, có điều nếu đầu của Viên Hóa Thiệu có vấn đề, thì vẫn sẽ có phiền phức không nhỏ.

Liễu Dục Chú bình thản bảo với tôi, gã đã dùng ba đạo Áp trấn thần chú, còn dùng một chuỗi kiếm đồng đâm xuyên, cho dù là trong đầu có hồn phách của Viên Hóa Thiệu, thì cũng đã bị trấn chết, không thể gây ra thêm tai họa gì, cũng không thể nào có người dám động vào.

Tôi lúc này mới thở phào một hơi, xác định những gì tôi nhìn thấy vừa nãy là ảo giác, chắc là do xác hài nhi nhập vong Mao Nguyên Dương xong, cũng ảnh hưởng đến tôi, chỉ có điều bản lĩnh của nó còn chưa đủ mạnh, cộng thêm không phá xác, nên chỉ có thể khiến một người bị nhập vong.

Thậm chí có khả năng, nó chỉ có thể khiến người khác trúng tà, không cách gì khống chế tôi được.

Chứ nếu không, căn bản không cần dùng đến Mao Nguyên Dương và Lưu Văn Tam, nó trực tiếp khống chế lấy tôi, là không còn đợi được đến lúc mấy người Liễu Dục Chú tới nữa rồi.

Rất nhanh, Liễu Dục Chú đã đốt xong Văn thư, gã lại dặn dò Mao Nguyên Dương thu liệm cẩn thận xác chết của Liễu Hóa Yên, lúc bọn gã rời đi sẽ đưa theo, lúc này mới ra hiệu cho tôi theo gã qua Hậu điện.

Thần sắc Trần mù trông hơi có vẻ bình tĩnh, Lưu Văn Tam thì nhíu mày, vẻ lo âu trong mắt không ít.

Tôi ra hiệu một chút, bảo Lưu Văn Tam không cần lo lắng, nói bọn họ tới Tiền điện đợi tôi, rồi cũng không tiếp tục do dự, trực tiếp đi theo Liễu Dục Chú qua phía Hậu điện.

Trong Hậu điện, lão đạo sĩ được Liễu Dục Chú gọi là Nhị sư bá đang uống trà, hai người còn lại bên cạnh cũng đã mở mắt ra, sau khi tôi và Liễu Dục Chú vào trong, ánh mắt bọn họ đều hướng lên trên người tôi.

Tôi hít sâu một hơi, cực lực khiến tâm trí bình ổn lại.

Còn chưa đợi tôi mở miệng hỏi, lão đạo sĩ đó liền nói: “Tôi vốn định muốn cậu trực tiếp gọi Dương Thanh Sơn ra, Thiện thi đan nó không có tư cách bảo quản, có điều Dục Chú cũng nói rõ rồi, cậu là một người có quy tắc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận