Vĩnh Tội Thi Nhân

Chương 724. CỬU TINH LIÊN CHÂU TRONG ĐẦM

Chương 724. CỬU TINH LIÊN CHÂU TRONG ĐẦM


Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng

Con ngươi màu xám trắng của Trần mù lướt qua tôi, Lưu Văn Tam lập tức đi đến cạnh tôi.

Phùng Bảo và Phùng Quân gần như đồng thời kéo cửa ra, bên ngoài cổng là một mình Liễu Dục Chú.

“Khương Nguyệt đã cùng tôi đi gặp các sư bá rồi, các sư bá đồng ý có thể cho thêm một tờ phù nữa, có điều không được để cậu lựa chọn, cậu chọn một tờ, các sư bá sẽ định một tờ.” Sắc mặt Liễu Dục Chú bình thản, giọng điệu cũng không chút ngừng nghỉ: “Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của họ rồi, tầm tầm rồi.”

Tôi biết Liễu Dục Chú không phải là người đạo đức giả làm bộ làm tịch, trong việc này nếu không có gã phối hợp, thì vừa nãy người đàn bà tên Khương Nguyệt cũng không thể nào cùng đi nói chuyện với sư bá đời trước của nhà họ Liễu được.

Rõ ràng, đối với nhà họ Liễu, tộc Khương vẫn có một không gian thương lượng nhất định, dù sao nhà họ Liễu cũng chỉ là hộ vệ của tộc Khương, biểu hiện lúc trước của Lưu Văn Tam rất thẳngthừng và chân thực, Liễu Dục Chú phối hợp thì càng không chút kẽ hở.

Rõ ràng trên mặt Lưu Văn Tam có chút bất mãn, tôi xua xua tay, gọi một câu: “Chú Văn Tam, tàm tạm rồi, tham nhiều nhai không nhuyễn.”

Lưu Văn Tam mới châm một điếu thuốc, rít một hơi hết nửa điếu, nhìn Liễu Dục Chú một cách tra xét, nói: “Mày định đưa Thập Lục đi đâu?”

“Bên chỗ Đạo trường Hạ Nguyên Lục Thập Tiên Mệnh có chút rắc rối, tên phản đồ Dương Hạ Nguyên để lại không ít thủ đoạn, Dương Hưng vẫn chưa đưa về được.”

“Nếu bên chỗ sư bá đã nói chuyện xong rồi, thì chúng ta không cần thiết phải lề mề nữa, tôi đưa cậu qua bên chỗ Đạo trường phong thủy của tộc Khương xem xem, bái qua Tiên đạo, lấy xong lệnh bài, cậu bèn là Phong thủy sư của tộc Khương, những Phong thủy sư còn lại của tộc Khương nghe cậu sai khiến, trước tiên xem sách cổ, giải quyết chuyện trong Phị Phát Quỷ, rồi xem cậu truyền thụ Táng ảnh quan sơn cho bọn họ kiểu gì sau.” Liễu Dục Chú một hơi bèn nói luôn một tràng dài.

Tôi gật gật đầu, lúc này Liễu Dục Chú chỉ có một mình, tôi dự định đem tướng quẻ vừa nãy ra nói rõ với gã.

Trong sự việc này, Liễu Dục Chú tuyệt đối là người có thể tin tưởng được, nếu như bên cạnh gã liên tục có người khác, tôi bèn không có cơ hội để nói nữa.

“Chú Văn Tam, chú Trần, hai chú cứ ở đây nghỉ ngơi tử tế, Phùng Bảo Phùng Quân, các anh chăm sóc tốt cho Lưu tiên sinh và Trần tiên sinh, tôi đi với Liễu đạo trưởng ra ngoài một chuyến.”

Chưa đợi Lưu Văn Tam nói gì, tôi đã lập tức sắp xếp luôn, nếu không, dựa vào sự hiểu biết của tôi về Lưu Văn Tam, lão chắc chắn sẽ đòi đi cùng, không yên tâm về tôi.

Nhưng chỗ chúng tôi sắp qua chắc chắn là nơi tương đối trọng yếu nòng cốt của tộc Khương, không cần thiết phải khiến Liễu Dục Chú khó xử.

Đương nhiên, khả năng càng lớn hơn là Lưu Văn Tam sẽ vướng phải trở ngại, Liễu Dục Chú không cho lão qua.

Tôi nói hết xong, Lưu Văn Tam và Trần mù được cái cũng không nói thêm gì khác nữa.

Phùng Bảo và Phùng Quân cũng bảo tôi yên tâm, bọn họ sẽ gác đêm cẩn thận.

Liễu Dục Chú quay người đi ra ngoài, tôi bám sát theo sau.

Con đường mòn này rất sâu, chúng tôi không đi ra ngoài, mà tiếp tục tiến vào trong.

Cùng với việc tầm nhìn dần thích ứng với ánh sáng trăng, mặt đường hơi trở nên rõ nét hơn chút ít, nhà cửa hai bên đường dần trở nên thưa thớt, tôi lờ mờ cảm giác phương vị này, chắc là được bố trí căn cứ theo Ngũ hành Bát quái, thậm chí còn dây dưa chút ít đến thuật Kỳ môn độn giáp.

Lại đi một đoạn xong, tôi mới phát hiện một số vấn đề, rõ ràng một số nhà cửa mắt thường không nhìn thấy, nhưng sau khi quẹo qua rẽ lại xong, đột nhiên lại xuất hiện trước mắt.

Thậm chí còn có một số chỗ, nhìn như không thể đi qua, mà lúc Liễu Dục Chú đưa tôi xuyên qua, ngược lại thành chân đi trên đất bằng.

Tôi một phát liền phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn trời.

Trước đây tôi không phát giác ra, lúc này trên bầu trời đêm sao sáng lấp lánh, ánh sao lờ mờ rót xuống, lại cho người ta một cảm giác thực chất như ẩn như hiện, càng có một thứ cảm giác mông lung hư ảo.

“Táng ảnh quan sơn...” Tôi lẩm bẩm một mình, lại lần nữa ngoảnh đầu nhìn tứ phía, trong lòng tôi lại dâng lên một thứ cảm xúc kính phục.

Bởi vì xung quanh đã không phải là con đường mòn chúng tôi đi vừa nãy nữa, bên cạnh là hai bức tường, mặt đường bất giác đã thành một lối đi nhỏ.

Ở trước mặt tôi, có một cánh cổng, trên biển cổng viết mấy chữ lớn rồng bay phượng múa.

“Khâu Xử Đạo Quan Tinh Trạch.”

Khâu Xử Đạo dùng tên húy của mình để đặt tên, rồi lại viết thêm hai chữ Quan Tinh, đủ để thấy được sự kiêu ngạo của ông ta!

“Đích thực là phương pháp Táng ảnh quan sơn, trong tộc Khương người có thể đi vào con đường này không nhiều, tôi không thông phong thủy, có thể đi vào được, là bởi vì ở đây có một con đường đặc thù, lưu lại ký hiệu, đổi thành người khác, bèn không đi vào được, cũng chẳng đi ra nổi.” Liễu Dục Chú mở miệng nói.

Tôi cười khổ nói: “Tôi cũng không đi ra ngoài được, tuy rằng tôi đã nghiên cứu không ít về Táng ảnh quan sơn, nhưng tôi không có sự chuẩn bị trước, không biết từ đâu đã vào trong phạm vi của căn Phong thủy trạch này, một bước bị giới hạn, bèn bước bước bị giới hạn.”

Trong mắt Liễu Dục Chú đột nhiên xẹt qua một tia sắc thái, gã lắc lắc đầu nói: “Bây giờ cho cậu ra, cậu không ra được, có điều cậu là La Thập Lục, nếu muốn giam cậu thật, căn Phong thủy trạch này chẳng giam hãm cậu được bao lâu.”

Tôi cười cười, không tiếp lời.

Tôi càng không thể nào nói đi phá bỏ căn nhà trạch vô cùng trọng yếu này của tộc Khương, nó là tâm huyết mà Khâu Xử Đạo để lại, đối với tộc Khương mà nói ý nghĩa hoàn toàn khác.

“Vào trong đi.” Liễu Dục Chú sải bước lên trước, dùng sức đẩy mở cổng nhà, tiếng chuyển động trượt ổn định vang lên, sau khi cửa mở, khoảng sân hiện ra trong tầm mắt.

Bước vào trong sân, tôi mới phát hiện, đá lát mặt sân trơn nhẵn bằng phẳng, hơn nữa vị trí chính giữa, là một đầm nước.

Mặt nước tĩnh lặng như một khối bảo thạch.

Đồng thời trên mặt nước còn có lấm chấm ánh sao phản chiếu, giống như khiến cả vùng trời đêm phản chiếu xuống dưới, phân biệt kỹ lưỡng một chút, thì đây không chỉ là tướng sao hỗn loạn.

Nhất Bạch Tham Lang, Nhị Hắc Cự Môn, Tam Bích Lộc Tồn, Tứ Lục Văn Khúc, Ngũ Hoàng Liêm Trinh, Lục Bạch Vũ Khúc, Thất Xích Phá Quân, Bắc Đẩu thất tinh này xếp lại thành tuyến, vô cùng sáng tỏ.

Ở bên cạnh sao Vũ Khúc chỗ bộ phận muôi thìa cùng với sao Phá Quân, còn có hai ngôi sao nhìn vẻ như không mấy rõ ràng, như ẩn như hiện, giống như một nháy mắt liền di động mất vậy, đó bèn là sao Tả Phụ và Hữu Bật!

Người thường chỉ biết Bắc Đẩu thất tinh, nhưng không biết được hoàn chỉnh phải là cửu tinh!

Giỏi cho Khâu Xử Đạo, Táng ảnh quan sơn lấy tướng sao định phong thủy, được ông ta vận dụng đã đến mức xuất quỷ nhập thần.

Một đầm nước trong sân, liền khiến Cửu tinh liên châu phản chiếu vào trong...

Liễu Dục Chú nói cho tôi thời gian là có thể phá bỏ nơi này đi ra ngoài, tôi vừa nãy còn cảm giác tôi có thể, chỉ là tôi không nói, nhưng bây giờ tôi lại nhận thức sâu sắc được rằng bản thân tuyệt đối không có bản lĩnh ấy.

Kể cả là Địa tướng Kham dư đã có chút trình độ, đồng thời còn biết Táng ảnh quan sơn, nhưng học được tạp, không đại biểu rằng tôi tinh thông.

Tùy tiện thay đổi bố cục phong thủy ở đây, tuyệt đối sẽ có chuyện!

Tham khảo tính cách của Khâu Xử Đạo, trong bố cục phong thủy của Lộc tồn Hành long, chúng tôi chẳng phải chính là gặp phải hết bố cục phong thủy nhỏ này đến bố cục phong thủy nhỏ khác, cuối cùng mới đến được Phị Phát Quỷ sao?

Thay đổi của mỗi một bố cục phong thủy, đều là một đòn đánh giết của Khâu Xử Đạo! Cho dù ông ta bị mở quan, đều sẽ khiến núi lở để bảo vệ ông ta!

Tộc Khương coi như là nhà cũ của ông ta, đến cả Dương Hạ Nguyên cũng đều bảo vệ Đạo trường Hạ Nguyên Lục Thập Tiên Mệnh, càng nói gì đến Khâu Xử Đạo?

Đồng thời tôi còn phản ứng lại một chuyện, Dương Hạ Nguyên quả nhiên không hổ đã từng là Khâu Thiên Nguyên, bố cục Phong thủy chồng lên nhau, quả đúng là truyền thống của mạch họ Khâu! Cũng giống như trâu sắt sông Dương lần đó, cuối cùng diễn biến thành bố cục Giương ô phá tam tài, trâu sắt đâm đập...

“Liễu đạo trưởng, sách cổ ở chỗ nào? Tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện, khiến tôi rất hiếu kỳ.” Tôi ngoảnh đầu nhìn sang Liễu Dục Chú, trực tiếp hỏi thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận