Võ công phế vật trở thành đệ nhất Thiên Bảng

Chương 152


 
Người điên suy nghĩ khác người thường, cho tới bây giờ không cần đao kiếm, chỉ dựa vào một đôi nắm đ.ấ.m đã có thể có được uy danh hiển hách trong đại đấu trường.
 
Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất mà người ta cảm thấy hắn ta điên.
 
Rõ ràng có thể sử dụng phương pháp thoải mái hơn đánh bại đối thủ, hết lần này đến lần khác lại muốn dùng quả đấm, còn thích dùng quyền đđánh cho đối thủ huyết nhục mơ hồ trong trận thi đấu sinh tử.
 
Đây là chuyện người bình thường có thể làm ra sao?
 
Cho nên mới đầu số 11 cho rằng Người điên nghĩ ra được phương thức mới tra tấn đối thủ cho đến chết, mặc dù có chút giống với đấu vũ của Bá vương Hoa Hoa, nhưng tuyệt đối không thể làm nào là loại đấu vũ không làm bị thương đến đối thủ được!
 
Số 11 toàn lực cảnh giác, hoàn toàn quên chuyện mình muốn nhận thua.
 
Sau mặt nạ thỏ, vẻ mặt gã lạnh lùng âm trầm, dùng khí ở đan điền, cẩn thận quan sát từng hành động cử chỉ của Người điên, nhắc nhở mình tuyệt đối không được xem thường!
 
Số 11 không dám làm ra chút động tác nhỏ nào, gã nhìn thử một chút, nhìn Thời Việt từ động tác nhảy này đến động tác kia, lại từ loại khiêu vũ này đến loại khiêu vũ khác, thần kinh vẫn luôn căng thẳng, xem đến mức cả người gã cũng sắp tan vỡ rồi.
 
Hành hạ, đây chính là sự hành hạ đáng sợ đến từ Người điên.
 
Số 11 chậm chạm hoảng sợ phát hiện, hành hạ thân thể đã không có cách nào thỏa mãn được Người điên này rồi!
 
Hắn ta lại bắt đầu công kích tinh thần!
 
Không được, gã nhất định phải chống đở!
 
Vì vật, số 11 từ muốn sụp đổ đến khích lệ mình rồi lại đến sụp đổ, sau đó lại khích lệ mình, tuần hoàn qua lại.
 
Cuối cùng, gã cảm thấy mệt rồi.
 
Mi mắt của số 11 đang từ từ tiu nghỉu xuống, liếc thấy Thời Việt lại bắt đầu nhón chân ở giữa đài bầu dục, đang không ngừng xoay tròn, hai cánh tay có lực giang ra rồi lại thu hồi, tốc độ xoay tròn còn đang không ngừng tăng nhanh.
 
Làm cho gã gần như ngay cả bóng của cái mặt nạ cũng không nhìn thấy.
 
Không biết số 11 đang suy nghĩ đến cái gì, vẫn trợn to cặp mắt.
 
Tới rồi tới rồi!
 
Quả nhiên tới rồi!
 
Đây là chiêu mũi tiêu xoay vòng!
 
Người điên lại lấy hai tay làm tiêu, muốn dùng tốc độ xoay tròn thật nhanh tấn công đối phương!
 
Quá đáng sợ!
 
Công kích tinh thần, làm tê dại ý chí, cuối cùng lại dùng một loại phi tiêu mới tàn nhẫn sát hại đối thủ.
 
Số 11 hiểu rồi!
 
Gã thật sự đã hiểu rồi!
 
Trên khán đài, Ngu Tri Dao nhíu mày, giống như ông cụ xem điện thoại trên tàu điện ngầm, không nhịn được lại nhìn kỹ một chút.
 
Công bằng mà nói, Bạch Vũ thân cao chân dài, thân thể có độ mềm dẻo mạnh, khiêu vũ thật sự rất đẹp mắt.
 
Nhưng một Người điên g.i.ế.c người không chớp mắt, tự nhiên lại có thể lưu loát tự nghĩ ra một bài rồi nhảy trên đài thi đấu, có phải có chút lạ không!
 
Lạc Vân Dã cũng cảm thấy cái này rất kỳ quái, nhưng không trở ngại hắn xem hết toàn bộ.
 
Trên sân đấu hình bầu dục màu trắng, số 11 thấy Người điên đang xoay tròn ở tốc độ cao đột nhiên xông về phía mình.
 
Một màn đáng sợ này, đã dọa sợ gã. Gã muốn nhảy ra đài thi đấu nhận thua, nhưng dưới sự sợ hãi to lớn, chân mềm hoàn toàn không thể nhúc nhích được.
 
Sau lớp mặt nạ, vẻ mặt của số 11 đã trở nên trắng bệch, lúc cuối cùng hai chân cũng khôi phục được chút tri giác, Thời Việt đã hoàn toàn xoay vòng đến chỗ này của gã.
 
Số 11 đang muốn dùng hết sức lực nhảy xuống đài, ai ngờ thân thể của Thời Việt lại lướt nhanh qua người gã, giống như một con quay xoay tròn không thể khống chế, từ bên đài xoay tròn một vòng... sau đó xoay xuống đài.
 
Số 11 mới vừa làm tư thế muốn nhảy xuống: "..."
 
Người phụ trách ngơ ngác tuyên bố số 11 thắng.
 
Toàn trường một mảnh xôn xao.
 
Ở dưới đài Thời Việt miễn cưỡng dừng lại thân thể xoay tròn của mình, sau mặt nạ lông chim, vẻ mặt của hắn ta hơi chút ảo não.
 
Hắn ta thua rồi, ca ca khẳng định rất thất vọng với hắn ta.
 
Thời Việt quay đầu nhìn sang, phát hiện Lạc Vân Dã còn chưa rời đi, trong lòng hắn ta đột nhiên lại có chút vui vẻ, quả nhiên ca ca thích so đấu như vậy!
 
Buồn rầu mới vừa rồi được quét sạch, Thời Việt vững vàng nhấc chân lên đài thi đấu, con ngươi lạnh nhạt nhìn số 11 đang nghiêng nửa người chuẩn bị nhảy xuống đài: "Ngươi thắng."
 
Cả người số 11 giống như hóa đá vậy.
 
Trong mắt gã tràn đầy hoảng hốt.
 
Gã lại thắng được Người điên!
 
Thắng Người điên chưa bao giờ thua!
 
Ý thức được chuyển này, số 11 lập tức lấy lại tinh thần, vươn tay vuốt tóc, đứng thắng thân thể, rất hăm hở giơ cao hai tay vẫy về phía khán đài xung quanh.
 
Giống như một giây sau có thể nói ra được cảm nghĩ chiến thắng của mình.
 
Ngu Tri Dao: "..."
 
Trâu bò! Nàng tuyệt đối không ngờ có thể thắng như vậy.
 
Một trận thi đấu, xoay tròn một vòng rồi nhảy xuống đài?
 
Quả thật Ngu Tri Dao vô cùng không hiểu suy nghĩ của Người điên này, chẳng qua cuối cùng nàng vẫn thắng được linh thạch là được rồi.
 
Mười ngàn linh thạch hạ phẩm biến thành một trăm vạn linh thạch hạ phẩm.
 
Giàu rồi!
 
Trong không khí toàn trường xôn xao không tin, Ngu Tri Dao kéo Lạc Vân Dã, nhỏ giọng nói: "Tiểu Vân, chạy chạy chạy, chúng ta đi nhận linh thạch, nhận linh thạch xong thì đi đến hậu đài đại đấu trường gặp Bạch Vũ một chút."
 
Muốn vào hậu đài đại đấu trường, trước tiên phải trở thành một đấu giả.
 
Hai người nhận xong linh thạch, dưới sự tiếp đãi của người hầu Yêu tu, đăng ký thân phận đấu giả của đại đấu trường.
 
Người hầu Yêu tu mỉm cười hỏi: "Hai vị đấu giả, hôm nay có cần sắp xếp so đấu không?"
 
Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đồng loạt gật đầu.
 
Nụ cười của người hầu không giảm, tiến lên dẫn đường: "Hai vị, mời theo ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận