Vô Địch Kiếm Vực

Chương 525: Tử Điêu nổi giận (2)

Chương 525: Tử Điêu nổi giận (2)Chương 525: Tử Điêu nổi giận (2)
Đúng lúc này, Thiên Môn một lần nữa truyên ra một hồi năng lượng chấn động, lập tức, mười đạo năng lượng quang mang lục sắc lăng không đáp xuống. Nhìn thấy một màn này, bên trong hai đồng tử của Tử Điêu lập tức lộ ra một tia buồn bã. Lúc trước thi triển thuật không gian kia đã là một kích cuối cùng của nó, nói cách khác, lúc này nó cũng không có cách nào đối phó được với mười đạo quang mang lục sắc!
Thân hình lóe lên, Tử Điêu đáp xuống trên bờ vai Dương Diệp, cái đầu nhỏ dán lấy gương mặt của Dương Diệp, sau đó đôi đồng tử cũng chậm rãi nhằm lại!
Từ đầu đến cuối, nó có thể trốn! Phải nói là, ngay khi nó tiến vào Thiên Môn, nó chắc chắn có biện pháp đối phó với công kích của Thiên Môn, hơn nữa nếu có chuyện gì thì nó vẫn có thể trốn, bởi vì quang mang lục sắc có thêm nhanh thì cũng không nhanh bằng nó. Chỉ có điêu nó không nghĩ tới Dương Diệp cũng sẽ theo nó vào đây, quang mang lục sắc không nhanh bằng nó nhưng tuyệt đối là nhanh hơn Dương Diệp!
Nói cách khác, Dương Diệp không có cách nào chạy trốn! Hơn nữa khi nó còn chưa kịp phản ứng thì Dương Diệp đã bị đạo quang mang lục sắc kia đánh trúng, vậy thì nó sao có thể bỏ lại Dương Diệp để chạy trốn một mình đây? Tựa như hiện tại, nó tuy rằng chống cự chẳng nổi mười đạo quang mang lục sắc, thế nhưng nếu nó muốn chạy trốn thì vẫn còn có thể. Tuy nhiên, nó không lựa chọn chạy trốn, cũng giống như Dương Diệp, nếu không thể cùng sinh vậy thì cùng chết đi...
- Hỗn đản, vương bát đản, cấp hỗn đản, cấp vương bát đản, hai người các ngươi có thể để cho bổn công chúa yên tĩnh hay không! Ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah... Vạn năm, bốn công chúa thật vất vả mới sắp đột phá được nhất trong câm chế, hiện tại vì các ngươi, vừa định lâm vào ngủ say, ah ah ah ah ah ah, thứ khí linh rác rưởi này mà cũng dám phá hư chuyện tốt của bổn công chúa, bổn công chúa giết người ah ah ah ah...
Dương Diệp sắp hôn mê đến nơi mà trong thoáng chốc lại nghe thấy một đoạn lời nói... Ngay lập tức, Dương Diệp có chút mơ hồ cảm giác được Tiểu Tuyền trong cơ thể mình đột nhiên xoay tròn...
Mười đạo quang mang lục sắc nháy mắt đã đi tới trước mặt Dương Diệp cùng Tử Điêu, nhưng mà một khắc sau, một đám kình khí màu tím đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt Dương Diệp, sau đó đám kình khí màu tím ấy lập tức đánh tan mười đạo quang mang lục sắc kia. Tốc độ của kình khí màu tím không giảm đi, dùng tốc độ mà mọi người căn bản nhìn không thấy trực tiếp đánh tới Thiên môn!
- OanhI Tường thành trăm trượng cao ngút lập tức kịch liệt run lên, một khắc sau, từ bên trong Thiên Môn truyền đến hai tiếng kêu thảm thiết thê lương. Ngay sau đó, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, Thiên Môn âm ầm sụp đổ... Không, không nên nói là sụp đổ, mà là nát bấy, đúng vậy, Thiên Môn trực tiếp nát bấy thành cát mịn!
Không chỉ có Thiên Môn, ngay cả Địa Môn cũng là như thế.
Thiên Môn cùng Địa Môn của Cổ Vực thành cứ như vậy mà biến mất? Nhìn mảnh vụn đầy đất, mọi người ngây ra như phỗng, hồi lâu cũng không lấy lại được tinh thần!
Đúng lúc này, một vị trung niên quỷ dị xuất hiện tại cửa thành Cổ Vực thành, vị trung niên ấy ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, mày rậm mắt to, khuôn mặt hình chữ mã, hai mắt sáng ngời hữu thân, đứng ở đó, dù chưa nói một câu nhưng lại là không giận tự uy, có một cỗ khí thế nhiếp người!
Hai gã cường giả Linh giả cảnh nhìn thấy vị trung niên ấy, sắc mặt hai người lập tức biến đổi, sau đó vội vàng chạy đến trước mặt vị trung niên, cung kính thi lễ với trung niên. Cường giả Linh giả cảnh bên phải nói:
- Mã lão, ngươi sao lại tới đây?
Vị trung niên được xưng là Mã lão hơi lắc đầu, sau đó ánh mắt tản ra bốn phía. Khi nhìn thấy tình trạng của Thiên Môn cùng Địa Môn, sắc mặt hắn lập tức ngưng trọng. Người khác có lẽ không biết, thế nhưng hắn lại biết rõ, Thiên Môn cùng Địa Môn chính là một kiện đạo khí, khí linh của đạo khí này tương đương với một cường giả Tôn Giả cảnh đó nhai
Nhưng mà hiện tại khí linh tương đương với Tôn Giả cảnh lại bị người ta đánh vỡ, không chỉ có thế, ngay cả khí thể của đạo khí này cũng đã biến thành các mảnh vỡ... Này là thực lực khủng bố tới nhường nào? Ít nhất cũng phải là cường giả hoàng giả cảnh ngoài ngũ phẩm thì mới có thể làm được tới dứt khoát như thết
Nghĩ vậy, Mã lão hít sâu một hơi, sau đó trầm giọng nói:
- Tại hạ là Mã Dĩ Bình, trưởng lão của chấp pháp đội của Cổ Vực thành, bằng hữu đã dám ra tay phá huỷ Thiên Môn cùng Địa Môn của Cổ Vực thành, vậy hẳn là không có lý do không dám hiện thân đi?
Không có ai trả lời!
Mã Dĩ Bình nhướng mày, sau đó thần niệm dũng mãnh phun ra. Sau nửa ngày, chân mày của Mã Dĩ Bình nhíu lại càng sâu. Dùng thực lực của hắn, thần niệm của hắn đã có thể bao trùm phạm vi ngàn dặm chung quanh trong nháy mắt, vốn là cố ky thực lực của đối phương cho nên khi vừa ra tới hắn cũng không dùng thần niệm tìm kiếm đối phương luôn, bởi vì chuyện đó là cực kỳ không tôn trọng người khác! Chỉ có điêu đối phương không đáp lời cũng không hiện ra, khiến cho hắn có chút tức giận, lúc này mới thi triển thân niệm. Thế nhưng điều khiến cho hắn nghi hoặc chính là, thần niệm của hắn vậy mà lại không tìm thấy đối phương!
Xuất hiện loại tình huống này, chỉ có một loại nguyên nhân, chính là thực lực của đối phương cao hơn hắn rất nhiều, sau đó tránh được thân niệm của hắn! Mà ở Cổ Vực thành, không, phải nói là tại cả đại lục này, huyền giả có thực lực cao hơn hắn cũng chỉ đếm trên hai cánh tay, mà những người này không có chỗ nào lại không phải là loại lão quái vật sống vài vạn năm...
Mã Dĩ Bình còn chuẩn bị nói gì thêm nữa, đúng lúc này, hắn đột nhiên biến sắc, ánh mắt nhìn qua phương bắc, sau nửa ngày, thấp giọng nói:
- Những tên gia hỏa Ma vực lần này tới cũng thật là nhanh!
Trâm ngâm một hồi, Mã Dĩ Bình đưa ánh mắt quét qua mọi người, sau đó trâm giọng nói:
- Không muốn chết thì vào trong thành!
Nói xong, thân hình Mã Dĩ Bình khẽ động, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ. Hắn không thể nhúng tay vào tranh đấu giữa các vãn bối, lúc trước nhắc nhở một câu đã tính là phạm quy, tuy nhiên vẫn còn may là không nghiêm trọng như vậy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận