Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1024: Đáng tiếc, chạy trốn

Lâm Phàm vô cùng thất vọng với Ma Tổ:
- Muốn chạy sao?
Đã hứa Hận Thiên Tiểu Ma Quân không e ngại ai, thích cứng rắn đấu với người khác mà sao biến thành thế này?
Khác với Thanh Oa nói, quá hèn.
Đưa tới tận miệng rồi mà không xuống tay, thật là không biết nên nói cái gì.
- Hữu Sắc Nhãn Tình.
Lâm Phàm ngẩng đầu, trong mắt hắn lấp lóe tia sáng vô hình khoảnh khắc bao phủ Hận Thiên Tiểu Ma Quân.
Đã gặp rồi, nếu không làm gì thì kỳ cục.
- A?
Ma Tổ luôn cảnh giác đối phương, muốn rời đi, chờ điều tra rõ ràng rồi mới từ từ dây dưa với đối phương.
Đối phương tiện đến mức muốn chết dưới tay y.
Ma Tổ tung hoành thượng giới vô số năm, chưa từng gặp qua loại tình huống này.
Ai mà muốn làm người ăn cua đầu tiên đúng không?
Dù sao người khác đồng ý chứ y thì không.
Nói thẳng ra là Ma Tổ bị đối phương hù sợ, không dám động đậy.
Khoảnh khắc Lâm Phàm mở ra Hữu Sắc Nhãn Tình, trong lòng Ma Tổ mờ mịt, bị giận dữ thay thế.
Cơn giận như núi lửa sắp phun trào, muốn hủy diệt tất cả.
Oong!
Bão tố quét qua.
Người Lâm Phàm lắc lư, tóc dài bay ra sau, hắn thầm nhủ lợi hại.
Lâm Phàm không ngờ thực lực của Ma Tổ mạnh như vậy, nổi giận sinh ra uy thế khủng khiếp.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ, đây là tiếng không gian nổ. Không gian vô hình như thủy triều dạt sang hai bên.
A!
Ma Tổ chớp mắt xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, tốc độ rất nhanh, khiến người chưa phản ứng lại, chỉ trong nháy mắt.
Lực lượng kinh khủng bộc phát ra từ đôi tay Ma Tổ, ánh sáng rực rỡ bao phủ Lâm Phàm.
Bùm!
Người Lâm Phàm run lên, lồng ngực hõm xuống, gãy xương, bị đánh rớt xuống đất.
- Thật nhanh, lực lượng cũng rất mạnh.
Đây là suy nghĩ hiện tại của hắn.
Ầm ầm!
Thân thể đập xuống đất, lực lượng mạnh mẽ xuyên qua thân thể thấm xuống đất, mặt đất bị cắt vụn, vết rạn li ti lan tràn đến phương xa tít.
- Ọe!
Khi đụng mặt đất thì thân thể bật lên lại, Lâm Phàm há mồm phun máu.
- Sảng khoái.
Lâm Phàm cười tươi, không đau đớn chút nào.
Đã nói mà, Hận Thiên Tiểu Ma Quân chắc chắn có hàng.
Cú đấm này đã nói lên tất cả.
Lực lượng nắm đấm rất mạnh, chỉ có người tu luyện ngạnh công mới có thể bộc phát ra lực lượng kinh khủng như vậy.
Lâm Phàm đứng dậy, lau máu bên môi, lộ vẻ điên cuồng tột độ:
- Ha ha ha ha, Hận Thiên Tiểu Ma Quân, rất không tệ, đến đây!
Còn bảo không giết mình, giờ đánh sướng biết bao.
Mà công nhận cảm giác bị người đánh vô cùng sảng khoái, trái tim bay lên mây bị đánh nát.
Nhưng đây chỉ là ngắn ngủi, chờ hắn đột phá đến Thế Giới cảnh thì đám người này tàn đời.
Cảnh giới cỡ này với người khác là chỉ có thể gặp, không thể cầu, nhưng với Lâm Phàm thì chỉ cần một chút xíu thời gian.
- Ta muốn đập chết ngươi luôn!
Hận Thiên Tiểu Ma Quân điên cuồng xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, giơ hai tay lên cao, lực lượng Ma Tổ ngưng tụ trong lòng bàn tay. Y quát to, hai tay đè ép xuống người Lâm Phàm.
Ầm ầm!
Kinh thiên động địa, kinh sợ tứ phương.
Toàn bộ thiên địa giống như bị chấn nát.
Ma Tổ trúng Hữu Sắc Nhãn Tình, mỗi một chiêu đều bộc phát ra sức mạnh khủng bố nhất, không thể địch nổi, hiện giờ Lâm Phàm không nhận nổi.
Bùm!
Lâm Phàm thích đánh nát người khác, nhưng cũng thường xuyên theo thói quen bị người đập nát.
Lực lượng chảy xuôi trong người trải đều toàn thân rồi dẫn nổ, cơ thể nổ tung, máu bắn tung tóe.
Ma Tổ lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn xem hai tay:
- Ta đang làm gì?
Tay y dính máu, trên người bị máu văng trúng.
Ma Tổ ngây ngẩn, mới rồi còn muốn đi mà sao y vẫn đứng đây?
- Máu này là . . .
Ma Tổ cảm nhận máu trên đôi tay còn độ ấm, ướt đẫm.
Nhưng tình huống gì đây?
Ma Tổ rất mờ mịt, muốn làm rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhìn tình huống trước mắt thật khó hiểu.
Dưới đất có hố sâu to, đây là bị sức mạnh rất khủng bố chấn vỡ.
- Này.
Trong khi Ma Tổ suy nghĩ mấy chuyện này thì mười giây đã đến, Lâm Phàm xuất hiện trong không trung.
Tinh khí thần đến đỉnh.
Không nói những cái khác, cảm giác kia thật đúng là tuyệt vời, sướng chết.
Thói quen đánh nát người khác, hắn muốn thử cảm giác bị người đập là như thế nào.
Nhưng Lâm Phàm cảm thấy không cảm giác đau đớn, chết rất nhanh, trong chớp mắt ý thức tan biến, điều này thật tệ.
Ma Tổ tức giận hỏi:
- Chuyện này là sao? Ngươi làm gì ta?
Sau khi Lâm Phàm chết, hiệu quả của Hữu Sắc Nhãn Tình biến mất.
Người thường thì ý chí tinh thần không mạnh, sẽ rất mơ hồ, nhưng với người như Ma Tổ có ý chí siêu mạnh, phản ứng lại ngay.
Nhưng vẫn hơi mờ mịt.
Lâm Phàm bình tĩnh nói:
- Ta ở đâu, đang làm gì?
- Không làm cái gì, mới cho ngươi đánh chết bản phong chủ thôi. Ngươi không chịu đánh, hết cách, đành buộc ngươi, tóm lại vừa bị ngươi giết một lần.
Con người nên có lòng kính sợ sinh mạng.
Nhưng từ khi có được thân bất tử thì Lâm Phàm không có chút lòng kính sợ với sinh mạng của mình, chỉ có ngươi muốn giết cứ giết, không quan trọng, hoan nghênh vô cùng.
Ma Tổ nghe mấy lời này thì á khẩu, đầu óc rối loạn, không rõ xảy ra chuyện gì.
Lâm Phàm ngẩng đầu, khí thế cuồng bạo, nháy mắt lao về phía Ma Tổ:
- Một lần, hai lần, rất nhanh, tới đi!
- Địa Diệt Thiên Tinh!
Chiêu cũ rích nhưng rất thực dụng.
Lâm Phàm vỗ chưởng, không khí bị nghiền ép hình thành dao động vô hình đè ép Ma Tổ.
Ma Tổ không dám đánh trả:
- Chết tiệt, cái thứ gì?
Y đã bị thương thiên hố một lần, một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
Đối mặt tình huống không hiểu thấu, không nhìn thấu thì Ma Tổ không muốn đánh trả chút nào.
Không đánh trả, Ma Tổ dùng uy thế xé rách bầu trời rời xa Lâm Phàm, xa kẻ hố chết người.
Ma Tổ hỏi:
- Nhà ngươi rốt cuộc muốn thế nào, có chuyện gì thì chúng ta từ từ nói! Ta cho ngươi biết, thương thiên không phải người tốt, nó đê tiện lắm, đừng bị nó lừa.
Lâm Phàm quát:
- Được rồi, Ma Tổ, ngươi còn là Ma Tổ ngày xưa sao? Vì sao trở nên hèn như vậy? Có thể lấy ra thực lực của ngươi đánh mạnh vào người của ta không? Giờ ta rất muốn bị ngươi đánh chết!
Lâm Phàm chịu phục, hèn quá.
Khi Ma Tổ bị phong ấn thì bá khí biết bao, khi biết bị lừa còn tuyên bố muốn chơi chết hắn.
Giờ gặp được hắn nhưng không dám biểu hiện gì, hắn hơi thất vọng.
Hết cách rồi.
- Hữu Sắc Nhãn Tình.
Không thể dựa vào Ma Tổ chủ động xuất kích, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Ma Tổ vốn định mở miệng, nhưng đột nhiên ngừng lại, y phát hiện trạng thái tinh thần kỳ kỳ, ác ý chôn giấu dưới đáy lòng dâng lên như rồng ma cuồng bạo.
Cơn giận ngập trời càn quét thiên địa, đều đã ngưng tụ thành thực chất.
Ma Tổ âm trầm nói:
- Đáng ghét, ta muốn chơi chết ngươi!
Uy Ma Tổ bao phủ thiên địa, là điểm cuối mà người khác không cách nào ngăn cản.
- Đến đây, chơi chết bản phong chủ!
Lâm Phàm háo hức.
Muốn cho Ma Tổ đền táng gia bại sản thì một cái mạng là tuyệt đối không đủ, phải nhiều cái mạng mới được.
Thời đại này mạng người không đáng giá tiền.
Đương nhiên hắn là phong chủ Vô Địch phong của Viêm Hoa tông, cái mạng hơi đáng giá.
Nếu người bình thường chơi chết hắn thì đền mười đời, đền cả quần lót cũng không đền nổi.
Nhưng với cường giả như Ma Tổ thì một cái mạng không đáng gì.
Ít ra cũng phải ba, bốn mươi cái tính mạng mới được.
Ầm ầm!
Động đất.
Thực lực của Ma Tổ rất mạnh, lại đánh hết sức nên tất cả gây ra động tĩnh rất lớn.
Hiện tại nếu có người đi ngang qua nơi này sẽ bị sóng xung kích kinh khủng ảnh hưởng, làm sao có thể giữ được mạng nhỏ vừa được nhìn thực lực của đối phương hay không.
Nếu yếu chút hầu như hóa thành tro tàn.
Ma Tổ lơ lửng trên cao, không biết xảy ra chuyện gì:
- Đệt, bản Ma Tổ vừa làm gì?
Ma Tổ cảm giác lý trí của mình một thoáng biến mất, trống rỗng không có phản ứng gì.
- Không đúng, có thể ảnh hưởng đến loại tình huống này tuyệt đối là sức mạnh rất khủng, có lẽ là thương thiên đã làm.
Ma Tổ thận trọng, không dám nghĩ nhiều, y nhìn xuống dưới, hố sâu không giới hạn kia quá sâu, gần như là vực sâu.
- Đi.
Ma Tổ không chút do dự quay người chạy.
Rất dứt khoát.
Ma Tổ chỉ muốn tạm thời rời đi nơi này, chờ biết rõ ràng tình huống mới nhất rồi quay lại tìm hiểu chuyện này.
Còn bây giờ, không biết gì cả đã làm loạn thì chẳng khác nào tìm chết.
Đã mắc mưu một lần còn té hố lần thứ hai, nghĩ Ma Tổ này ngu như thế sao?
Trong hư không, Lâm Phàm lại xuất hiện:
- Tốt, lại đến!
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện không thích hợp.
- Người đâu?
Lâm Phàm nhìn xung quanh, không một ai, không biết Ma Tổ chạy đi đâu.
- Trời, Ma Tổ chạy nhanh vậy sao?
Hắn biết cùng thi triển Hữu Sắc Nhãn Tình và thân bất tử là có khuyết điểm.
Đối với người ý chí không kiên định thì kín không kẽ hở, nhưng với cường giả như Ma Tổ thì không cách nào không lộ khe hở.
Khi Lâm Phàm chết, Hữu Sắc Nhãn Tình đóng lại, cường giả phục hồi ý chí sẽ tỉnh táo lại ngay.
Ma Tổ vẫn luôn muốn chạy thoát, nên khi phản ứng lại sẽ rút lui ngay.
- Đáng tiếc.
Lâm Phàm lắc đầu thở dài, nhưng không quan trọng, Ma Tổ đã ở vực ngoại giới, bọn họ sẽ lại gặp nhau.
Tri Tri Điểu nhanh nhạy về tin tức, chỉ cần hỏi thăm bọn họ là xong.
Phương xa.
Hắn đã cảm nhận được máu của bầy yêu thú sôi trào, dường như không thể kiềm nén vui sướng vì có thể làm ra cống hiến cho vực ngoại giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận