Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1031: Ngươi rất không tệ, lão tử tha thứ ngươi

Trên đỉnh núi bày hai cái ghế dài, tông chủ và Mặc Kinh Chập nằm trên ghế, bình tĩnh như người chết.
Nhưng công lực của Mặc Kinh Chập không cao như tông chủ, bị tình huống bên ngoài ảnh hưởng.
- Tông chủ, bên ngoài hình như có biến.
Tông chủ không thèm mở mắt ra, giọng nói rất bình tĩnh:
- Bình tĩnh lại. Hít sâu, bình tĩnh.
- Vâng.
Mặc Kinh Chập cố gắng bình tĩnh, tiếp tục tiến vào một loại trạng thái kỳ diệu.
Tông chủ đã nói vậy thì gã không bận tâm tình huống bên ngoài nữa.
Cửa sơn môn.
Thanh Hồ lơ lửng trên cao, Dạ Trủng khá căng thẳng, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Hỏa Dung làm trưởng lão, không thể hèn:
- Người đến là ai?
Đối phương khí thế hung dữ, không thể coi thường, huống chi Tiểu Phàm cũng không ở tông môn, đây mới là điều Hỏa Dung thấy hố cha nhất.
Nếu có mặt Tiểu Phàm thì không đến lượt lão.
Thanh Hồ mở miệng nói:
- Viêm Hoa tông phản bội Chí Minh Thánh Viêm Đế, lẽ ra nên bị diệt, kêu tông chủ và phong chủ Vô Địch phong phản tông đi ra nhận tội.
Giọng Thanh Hồ uy nghiêm bá đạo, toát ra sức mạnh không thể chống cự.
Cũng hình thành sóng âm bao phủ toàn bộ tông môn, truyền vào tai các đệ tử.
Các đệ tử ngước đầu nhìn, trong lòng sợ hãi. Tông môn chưa từng xảy ra tai nạn gì, bị người tìm tới cửa, tình huống này hơi tệ hại.
Vô Địch phong.
Thanh Oa hoảng hốt:
- Bà nội nó! Bản Oa Sư đã nói mà, dọn nhà đi không chịu nghe, giờ bị người tìm tới cửa, xong đời.
Thanh Oa rất hoảng, tuy nó là Cửu Hoang Thần Sư, tung hoành thiên địa mấy vạn năm, có ai không nể mặt nó?
Nhưng mặt mũi này là khi nó ở thời kỳ đỉnh cao người ta mới nể, ngày nay ai thèm nể nó nữa? Không có ai.
Lá bùa treo sau lưng Thanh Oa cười vui sướng khi người gặp họa:
- Ố ồ ô, súc sinh da xanh, ngươi sắp chết.
- Câm mồm, giấy nát kia, nếu bản Oa Sư chết thì ngươi cũng không sống nổi!
Thanh Oa rất muốn đánh chết cái tờ giấy đáng đánh này.
Xem tình huống trước mắt quá nguy hiểm.
Phương xa, Lữ Khải Minh nhìn về phía cửa sơn môn, biểu tình nghiêm túc, nhấc chân bước hướng sơn môn, có vẻ tráng sĩ ra đi không trở về.
Thanh Oa nhìn thấy Lữ Khải Minh tự tìm cái chết đi hướng cửa sơn môn thì kêu lên:
- Mập mạp, ngươi đi làm gì? Mau lại đây, dựa sát vào bản Oa Sư có lẽ còn một đường sống.
Lữ Khải Minh nhìn Thanh Oa, vẻ mặt thản nhiên nói:
- Không được, sư huynh không ở, ta là người phụ trách Vô Địch phong. Đối phương đến đây tìm sư huynh, ta phải ra tay.
- Trời ạ.
Thanh Oa á khẩu. Toàn bộ người Vô Địch phong đều bị kẻ bỏ mạng chết tiệt tẩy não rồi, tẩy trắng tinh luôn.
Không được, bản Oa Sư tuyệt đối không thể chết ở đây.
Tổ cha nó, sao có nhiều đệ tử như thế.
Thanh Oa nhức đầu, nếu nó chạy một mình thì không ai cản lại được, nhưng khó cái là nhiều người tôn xưng nó là Oa Sư, nó không thể đi một mình, phải bảo vệ mạng nhỏ của cả đám.
Thần hồn dung hợp với thân thể ếch, đã không cách nào bộc phát ra sức mạnh vượt trên bản thân.
Chẳng lẽ bắt nó kích phát ra của quý khó khăn lắm mới luyện chế ra?
Thanh Oa còn chút tài phú, tuy thân thể nhỏ nhưng lòng nó lớn, bình thường hay giấu ít đồ.
Nhưng xem tình huống này thì e rằng không giữ nổi của quý.
Cửa sơn môn.
Hỏa Dung sắc mặt có chút phức tạp, đối phương vừa đến đã đòi gặp tông chủ và Tiểu Phàm, hơn nữa thân phận của đối phương là người của Viêm Hoa Đại Đế.
Trong lòng Hỏa Dung có cảm giác quái dị khó tả.
Thanh Hồ lạnh lùng hỏi:
- A? Không nghe hiểu lời ta nói sao?
Thanh Hồ nhìn toàn tông môn, đây là thế lực mà Chí Minh Thánh Viêm Đế từng sáng lập.
Lâu thật lâu trước kia, khi Thanh Hồ mới quen với Chí Minh Thánh Viêm Đế từng nghe kể rằng đã dẫn dắt nhiều người trong Nguyên Tổ vực lật đổ chính sách tàn bạo. Viêm Hoa Đại Đế cảm giác đã làm xong hết thảy, chuyện còn lại giao cho người đời sau, muốn ẩn lui.
Cuối cùng cơ duyên xảo hợp đi vào thượng giới.
Sau này y nói với Chí Minh Thánh Viêm Đế rằng mỗi cách một thời gian thượng giới sẽ giáng lâm vực ngoại giới, cướp giật hết thảy, kích phát đấu chí của Đại Đế, không ngừng theo đuổi lực lượng.
Tiếc rằng Đại Đế đã bị lạc trong quá trình theo đuổi lực lượng.
Đại Đế từng muốn bảo vệ tông môn giờ một suy nghĩ thoáng qua liền muốn hủy diệt.
Hỏa Dung không e ngại bình tĩnh nói:
- Nghe hiểu được, nhưng nói phản bội thì hơi nặng. Chí Minh Thánh Viêm Đế từng nói tông môn không phải của một người mà của tất cả mọi người, nên câu này quá nặng.
Hỏa Dung rất sợ hãi, đối phương rất mạnh, khi lão nói ra lời này thì tim muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Nhưng hết cách, đệ tử đứng hơi đông, làm trưởng lão thì phải làm ra tấm gương, nếu không mất mặt chết.
Thanh Hồ cho rằng lời này thật sự là Viêm Hoa Đại Đế nên nói.
Một nam nhân đứng cạnh Thanh Hồ chợt đổi sắc mặt, uy thế nghiền áp:
- Làm càn . . . !
Với Hỏa Dung thì uy áp này nặng như núi cao.
Ầm!
Hỏa Dung không chịu nổi uy thế cỡ này đột nhiên ngã xuống đất, mặt đất nứt nẻ rồi lún sâu xuống.
Thanh Hồ quát nạt ngăn đối phương lại:
- Dừng tay! Ngươi làm gì?
Mặt Kỳ Lân lạnh như tiền, lạnh lùng nói:
- Thanh Hồ, tên này rõ ràng không để Đại Đế vào mắt, ta chỉ muốn dạy cho lão biết cách trả lời câu hỏi.
Các đệ tử xung quanh thấy trưởng lão bị bắt nạt thì không nhịn được nữa:
- Đệt, các ngươi muốn làm gì, muốn đánh nhau hả? Chúng ta không sợ chết!
- Đúng vậy! Nếu chúng ta chết thì có sư huynh báo thù cho chúng ta, các ngươi không chạy thoát được!
Đám người kia làm vậy là tát mặt họ.
Chết, đương nhiên đáng sợ.
Nhưng sợ hãi được ích gì? Chẳng bằng kiên cường một chút, chờ sư huynh báo thù.
Lữ Khải Minh vội vàng bước tới nâng Hỏa Dung dậy:
- Trưởng lão có sao không?
Hỏa Dung cảm giác bị tức ngực, khóe môi chảy máu:
- Không sao, mới nãy không đứng vững mới trúng chiêu.
Không còn sĩ diện, mất mặt chết.
Trời ạ, nói chuyện không hợp liền đánh, cho người ta chuẩn bị trước khi đánh được không?
Vèo!
Có nhiều bóng người từ nhà vệ sinh lao đến.
Người cầm đầu là Huyết Ma Đế.
Y đang dọn nhà vệ sinh thì cảm ứng có người la ó, nên ném khăn lau lao ra ngay.
Huyết Ma Đế nói:
- Bọn tiểu bối, đừng quá làm càn!
Thanh Hồ sửng sốt:
- A?
Người xuất hiện trước mắt hơi không tầm thường, mắt thường thấy đối phương là Thế Giới cảnh, nhưng hơi thở ẩn giấu cho Thanh Hồ cảm giác nguy hiểm.
Kỳ Lân tức giận hỏi:
- Tiểu bối? Buồn cười, ngươi là thứ gì?
Từ thượng giới đến vực ngoại giới, đi vào Viêm Hoa tông phản bội Đại Đế, Kỳ Lân không ngờ gặp kẻ ngông cuồng như vậy.
Huyết Ma Đế tràn đầy bá khí nói:
- Tiểu bối vô tri, lão tử năm đó tung hoành thượng giới thì gia gia của gia gia ngươi còn chưa ra đời!
Dù dọn nhà vệ sinh nhưng Huyết Ma Đế giơ tay nhấc chân toát ra phong phạm cường giả.
Thanh Hồ kinh ngạc nói:
- Chúa Tể!
Y cảm nhận khí thế chỉ có Chúa Tể mới có từ người đối phương, nhưng thực lực chỉ là Thế Giới cảnh, còn bị tổn hại, chắc từng bị thương nặng.
Kỳ Lân kinh ngạc hỏi:
- Ngươi nói hắn là Chúa Tể?
Gã ngạc nhiên nhìn Thanh Hồ, có chút nghi ngờ, một chút tin tưởng.
Thanh Hồ không trả lời Kỳ Lân mà ôm quyền hỏi:
- Không biết tiền bối là ai?
Chúa Tể ở trong Viêm Hoa tông, vấn đề trở nên phức tạp.
Huyết Ma Đế cười, hất áo choàng đỏ máu, ngẩng cao đầu nói:
- Ha ha ha! Nghe kỹ, ta là Huyết Ma Đế, một nhân viên vệ sinh của Viêm Hoa tông. Các ngươi đến đây gây sự là không nể mặt Huyết Ma Đế này.
Thanh Hồ trầm tư, xưng hô Huyết Ma Đế hơi quen thuộc, nhưng một chốc không nhớ ra.
Rồi y đột nhiên nhớ tới.
Trong thượng giới có nhiều Chúa Tể, Thanh Hồ hầu như biết hết, y từng thấy cái tên Huyết Ma Đế trong văn hiến, là cường giả chúa tể một phương.
Biển máu ngập trời, hủy diệt vô số sinh linh, một đối thủ cực kỳ khó chơi, khó giết chết, là một trong những Chúa Tể khó giải quyết nhất.
Thanh Hồ nói:
- Không ngờ là Huyết Ma Đế tiền bối, kính đã lâu. Đã nghe uy danh của tiền bối, nhưng lần này phụng mệnh Chí Minh Thánh Viêm Đế đến Viêm Hoa tông mang tông chủ và phong chủ Vô Địch phong đi, xin tiền bối không nên nhúng tay vào.
Kỳ Lân xen lời:
- Không sai, tuy ngươi là Chúa Tể nhưng bây giờ đã bị thương nặng, thế giới không được đầy đủ, nếu như ngăn cản sẽ chẳng tốt lành gì cho ngươi. Kính ngươi thì là tiền bối, còn không kính ngươi thì chỉ là phân chó.
Thanh Hồ thộn mặt nhìn Kỳ Lân, lão ca, ngươi không nói chuyện sẽ chết sao?
- Càn rỡ!
Huyết khí ngập trời, Huyết Ma Đế giận dữ, áo choàng đỏ máu phồng lên sau lưng.
Huyết Ma Đế giận thật, trong đầu suy nghĩ nếu không vì lời thề thì ta liều mạng làm chi? Nhưng bị đối phương nhục nhã như thế thì không nhịn được.
- Gan lắm, tưởng Huyết Ma Đế này bị thương nặng, thế giới vỡ vụn thì không thể làm gì các ngươi sao? Lão tử liều mạng bỏ mình cũng có thể đưa cả đám các ngươi vào Địa Ngục Vô Gian, suốt kiếp không siêu sinh! Chúa Tể sơ kỳ, ai cho ngươi lá gan láo với Chúa Tể lâu năm bị thương? Chúa Tể trung kỳ thì sao? Năm xưa lão tử chưa vào Chúa Tể đã giết Chúa Tể dễ như chó! Quỳ xuống xin lỗi cho lão tử, nếu không sẽ lấy mạng chó của các ngươi!
Ầm ầm!
Bá đạo, tuyệt đối bá đạo.
Giọng như sấm nổ làm mọi người sợ hãi ngây ra như phỗng.
Các đệ tử Viêm Hoa tông ngơ ngác nhìn Huyết Ma Đế. Cái người dọn nhà vệ sinh này lợi hại ghê, trước kia thật đúng là không nhìn ra.
Mấy người Thanh Hồ bị lời nói của Huyết Ma Đế hù dọa, thật sự tin tưởng.
Thanh Hồ nhìn Kỳ Lân:
- Ngươi làm chuyện tốt.
Nói gì đây? Không biết cái gì không thể nói sao?
Thanh Hồ không nghi ngờ lời nói của đối phương, Chúa Tể lâu năm, dù thế nào cũng nằm ngoài sự tưởng tượng của họ.
Dù cho hiện tại tình trạng không tốt nhưng nếu liều mạng, không thể phỏng đoán uy thế bùng nổ ra.
Huyết Ma Đế là loại người xúc động, lời nói ra giống như tát nước ra ngoài, không cách nào rút về.
Thật sự sắp xảy ra đại chiến, e rằng phải lấy mạng ra chơi thật.
Trời ạ, tình huống gì đây?
Đã thề hiệu trung với Viêm Hoa tông, gặp phút nguy cấp này y không lên thì ai lên? Trừ phi y chết mới chấm dứt.
Thanh Hồ nói:
- Tiền bối, đầu óc của hắn không tốt, không biết cách nói chuyện, xin tiền bối đừng để bụng. Chúng ta nói chuyện từ từ được không?
Thanh Hồ đến đây không phải vì hủy diệt Viêm Hoa tông, bởi vì y có ý tưởng riêng, biết rõ sư huynh ngày xưa cũng là Đại Đế hiện tại xem trọng Viêm Hoa tông cỡ nào.
Huyết Ma Đế cười khẽ, sau đó ngẩng đầu:
- Tốt, người trẻ tuổi, ngươi rất không tệ, lão tử tha thứ ngươi. Vậy thì trò chuyện, dù sao bạo lực không phải cách giải quyết sự việc.
Thanh Hồ khách khí nói:
- Xin ghi nhận.
Huyết Ma Đế vui mừng gật đầu:
- Ừm, trẻ nhỏ dễ dạy.
Huyết Ma Đế thầm thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không cần đánh nhau, hù chết người.
Thế giới vỡ vụn mà muốn đánh với cường giả Chúa Tể cảnh? Sao không lên trời luôn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận