Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1086: Ngươi thậm chí không đánh lại chó giữ cửa

Nói thật ra Lâm Phàm luôn nghi ngờ trong thời gian Hận Thiên Tiểu Ma Quân bị trấn áp đã hỏng não.
Làm Ma Tổ, sống ở vực ngoại giới vậy mà không nhấc lên gió tanh mưa máu, ngược lại dây dưa với Xích Cửu Sát, thú vị.
Ma Tổ nhìn Lâm Phàm, ánh mắt kia như muốn nuốt chửng hắn:
- Ha ha, đúng là rất khéo, không ngờ chúng ta lại gặp mặt ở đây đúng chứ? Lúc trước ngươi lừa ta thì cuồng lắm mà, lão tổ này vẫn luôn nhớ kỹ.
Lâm Phàm bất đắc dĩ, đột nhiên phát hiện Xích Cửu Sát mặc đồ hơi lạ, khác với trước kia:
- Bộ đồ của ngươi ấn tượng đấy.
Xích Cửu Sát khuôn mặt lạnh lùng, nghe câu này thì hơi xấu hổ.
Xích Cửu Sát không muốn mặc bộ này nhưng bị Ma Tổ ép mặc.
Hết cách, thực lực yếu hơn, không chống lại đối phương được, đành nghe theo.
Ma Tổ thấy Xích Cửu Sát xấu hổ thì lộ vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rít gào:
- Ấn tượng cái quái gì? Đây là quần áo đặc biệt của ma đạo, vai trái ma nha, vai phải ma lô, một ma ấn trước ngực đại biểu chính tông ma đạo! Tiểu tử, xem bộ dạng của ngươi hình như muốn đi thượng giới? Sao, biết thượng giới tốt nên muốn đi cầu may hả?
Ma Tổ không có chút hảo cảm với tiểu tử này.
Lúc gã bị phong ấn thì tiểu tử này hố gã rất đau. Hắn lấy được Thủy Ma Kinh, còn tu luyện thành công, đáng ghét hơn là hắn phá hủy Ma Thai, không thành công khống chế được hắn.
Tiểu tử này là người có năng lực, nhưng vẫn khiến người ghét.
Lâm Phàm cười nói:
- Cầu may làm chi, bản phong chủ đi thượng giới là tính sổ với người ta, ngươi nghĩ thượng giới hay ho lắm sao?
- Ha ha, mạnh miệng.
Ma Tổ không tin, Xích Cửu Sát đứng bên cạnh gã cũng biết chỗ tốt của thượng giới.
- Nhìn thấy không? Ta dẫn hắn đi thượng giới đi một vòng, đã đột phá đến Đế Thiên cảnh, ngang bằng ngươi. Nếu ngươi lễ độ với ta thì có lẽ ta sẽ dẫn ngươi đi kiến thức một chút.
Lâm Phàm trả lời:
- Đế Thiên cảnh ở trong mắt bản phong chủ không khác gì người không tu luyện.
Xích Cửu Sát không vui.
Lão tử đã nói gì chưa mà coi khinh lão tử hả?
Ma Tổ hỏi:
- Láo thật, ngươi không tu ma đạo rất đáng tiếc, chuẩn bị đi chỗ nào trong thượng giới?
Tuy bị phong ấn lâu năm nhưng Ma Tổ rất quen thuộc thượng giới, có thêm nhiều thế lực không biết tên, còn lại không thay đổi nhiều.
Ma Tổ thấy người trước mắt và kẻ đứng cạnh mình đều là ếch ngồi đáy giếng, không hiểu sự đáng sợ của cường giả Chúa Tể đỉnh thượng giới.
Lâm Phàm cố ý lôi Phật Ma Tháp ra:
- Đi Phật Ma Tháp gây sự.
Phật Ma Tháp thuộc bốn thế lực lớn thượng giới, ít ai dám đi gây sự.
Ma Tổ hai mắt tỏa sáng, trên mặt lộ vẻ tức giận:
- Phật Ma Tháp? Tốt, cùng đi nào, vừa lúc bản Ma Tổ có thù với chúng.
Xích Cửu Sát không hiểu hai người kia nói cái gì.
Xích Cửu Sát hỏi:
- Ma Tổ, Phật Ma Tháp là thứ gì? Sao chưa từng nghe ngươi nói?
Xích Cửu Sát không tán đồng lời nói của Ma Tổ, nhưng đi thượng giới mở rộng tầm mắt, biết ngoài người có người, ngoài trời có trời. Điều này chẳng những không làm Xích Cửu Sát e ngại ngược lại khiến gã hưng phấn.
Con đường gã đi chưa tới cuối, có thể bước tiếp.
Ma Tổ nói chuyện khá ngay thẳng:
- Thực lực ngươi quá yếu, chưa tới trình độ biết mấy thứ này.
Xích Cửu Sát biểu tình lạnh nhạt, nhưng trong lòng rất đau đớn.
Trải qua khoảng thời gian này ở chung, Xích Cửu Sát phát hiện Ma Tổ đối xử với đồng loại không tệ, mỗi tội nói chuyện quá ngay thẳng, thật là khiến người ta chán ghét.
Lâm Phàm hỏi, hơi chờ mong:
- Ngươi cũng đi?
Nếu Ma Tổ cũng đi thì hắn có thể đi quậy Phật Ma Tháp.
Giống lúc đi Nhật Chiếu tông, lão sư dẫn cường giả đến, hắn đi bảo khố thu gom, sau khi thành công liền rút lui, tính an toàn rất cao.
Nhưng hắn không thể biểu hiện rất chờ mong, nếu không thì với trí tuệ của Ma Tổ chắc chắn sẽ phát hiện không ổn.
Lâm Phàm nói tiếp:
- Bản phong chủ khuyên ngươi đừng đi, chín Đại Tôn của Phật Ma Tháp có thực lực khủng bố. Bản phong chủ đi lần này là muốn hành động âm thầm, nếu ngươi bị bất trắc gì đừng mơ bản phong chủ sẽ cứu ngươi.
Ma Tổ cười phá lên như nghe chuyện cười hài nhất thế giới:
- Tiểu tử, ngươi không càn rỡ sẽ chết à? Cứu ta? Đừng để đến lúc đó là ta tới cứu ngươi, bản Ma Tổ nói cho ngươi biết, đám người kia rất giỏi độ người, cẩn thận đừng để bị độ.
- Không nói nhảm nữa, ta đi trước, muốn đi thì theo, không dám đi thì đừng gây chuyện.
Lâm Phàm nói xong ẩn vào khe hở.
Ma Tổ ở phía sau quát, tốc độ nhanh chóng đuổi theo:
- Bà nội nó, láo thật, không lăn lộn trong ma đạo đúng là phí của trời. Nếu ngươi chịu lăn lộn ma đạo thì bản Ma Tổ thu ngươi làm hộ pháp, mang ngươi tung hoành.
Xích Cửu Sát cũng muốn đi tăng kiến thức:
- Chờ ta với!
Giọng Ma Tổ vọng lại:
- Ngươi chờ ở đây, đợi ta về.
Ngay sau đó bổ sung thêm một câu:
- Đừng nghĩ tới chuyện lén theo sau, thực lực của ngươi không đủ, chó giữ cửa của Phật Ma Tháp có thể đập nát ngươi.
Xích Cửu Sát vốn rục rịch nghe vậy hóa đá tại chỗ, nghe như có tiếng trái tim vỡ vụn.
- Quá đáng!
Xích Cửu Sát chưa từng bị nhục nhã như vậy, gã từng là cường giả đỉnh cao nhất vực ngoại giới, giờ bị người ta nói bị chó trông cửa đập dẹp thì sao nhịn được?
Phật Ma Tháp.
Hai bóng dáng xuất hiện ở ngoài rìa, đằng trước là địa bàn của Phật Ma Tháp.
Phương xa, ánh sáng màu vàng và luồng sáng đen đục ngầu hòa vào nhau, cho dấu hiệu thần thánh mà yên ả.
Một Phật tháp to lớn sừng sững trong thiên địa, từ xa nghe tiếng phạn âm vọng vào tai.
Ma Tổ dặn dò:
- Cẩn thận một chút, đây là tiếng Phật Ma, người tâm trí không kiên định sẽ bị độ hóa
Lâm Phàm mặt không biểu tình:
- Phật cái quái gì, ngươi thấy bản phong chủ có bị ảnh hưởng sao?
Ma Tổ không muốn nói chuyện, đúng là hắn dửng dưng như không, gã chỉ muốn nhắc nhở vậy thôi, mắc gì ăn nói cộc cằn thế.
Nhưng công nhận đây là lần đầu tiên Ma Tổ đến Phật Ma Tháp, sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.
Phật Ma dung hòa, một bên là phật quang màu vàng xuyên thấu hư không che kín trời, bên kia là hắc ám đục ngầu không giới hạn, chiếm cứ nửa giang sơn.
Lần đầu tiên nhìn thấy Phật Ma Tháp đã cho người cảm giác cực kỳ nặng nề, như có hung thú viễn cổ đang ngủ say, nó mở mắt ra sẽ cắn nuốt toàn bộ thiên địa.
Lâm Phàm khó khăn lẩm bẩm:
- Khó xuống tay thật.
Phật Ma Tháp không có kiến trúc khác, chỉ có một tòa tháp sừng sững trong thiên địa. Muốn lấy đồ thì phải xông vào.
Cái này khó khăn, xông vào chắc chắn phải làm một vố lớn, thực lực hiện giờ của Lâm Phàm không chơi lại người ta.
Ma Tổ quan sát kỹ, giấu ma uy vô biên trên người:
- Đương nhiên khó xuống tay, Phật Ma Tháp khó xâm lấn nhất thượng giới, chỉ có một tòa tháp, đi vào là sẽ phải đối mặt tất cả. Nhưng có cách.
Lâm Phàm đang vắt óc nên làm sao, nghe Ma Tổ nói có cách thì nổi hứng hỏi:
- Cách gì?
Có cách thì tốt, chỉ sợ không có cách nào, đi một chuyến uổng công.
Đương nhiên, hắn đã chuẩn bị tâm lý rồi, dù không kiếm được lợi lộc gì cũng phải xông vào cho đám người kia giết tơi bời, sau đó khiến bọn họ trả nợ từ từ.
Nói thật ra buff này đúng là vô lại, nhưng hắn thích.
Đối phương có thế lực cả đời thì sao? Rinh hết tài phú của các ngươi đi, cho các ngươi khóc.
Ma Tổ chỉ phía xa:
- Thấy phật ấn lơ lửng trên cao không? Đó là nơi Phật Ma Tháp nhốt người, nếu thả người bị nhốt ở bên trong ra thì vui đây, he he.
Ma Tổ tưởng tượng giải cứu tù nhân thành công sau đó sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo thì không kiềm được cười gian.
Lâm Phàm hỏi:
- Ngươi tới nơi này rốt cuộc là muốn làm gì?
Ma Tổ âm trầm cười:
- Ta muốn Phật Ma Tháp đại loạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận