Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 1127: Không cần liều mạng như vậy chứ

Yên Ma Đại Tôn sợ hết hồn, đang vây xem đột nhiên có một hạt thế giới lạ bay tới.
Ném cầu đập người là trái luật.
Yên Ma Đại Tôn thở phào, lườm Lâm Phàm:
- Nguy hiểm thật, tiểu tử này . . .
Răng rắc!
Yên Ma Đại Tôn bỗng có linh cảm không may.
Yên Ma Đại Tôn nhìn kỹ lại, bề mặt quả cầu thế giới nứt rạn li ti, bên trong có luồng sáng vàng chói mắt sắp bắn ra.
- Nguy rồi!
Bùm!
Một hạt thế giới nổ.
Lâm Phàm càn rỡ cười to:
- Ha ha ha ha ha ha! Phật Ma giỏi lắm, thế giới cô đọng rất tốt, lực lượng của bản phong chủ tràn ngập bên trong kích nổ thấy uy lực sao hả? Không biết thuộc hạ của ngươi sao rồi, nếu đã chết thì không may.
Không ngờ Phật Ma cô đọng thế giới mạnh mẽ như vậy.
Lâm Phàm đã nhìn ra, năng lực của Phật Ma hơi mạnh, người khác đều là ngưng tụ một hạt thế giới, y thì có mười hạt.
Phật Ma sắc mặt âm trầm đáng sợ:
- Chết tiệt!
Y không ngờ thành ra làm áo cưới thay người.
Lòng máy động, thế giới cô đọng bay nhanh về phía Phật Ma.
- Đừng hòng!
Lâm Phàm biến mất tại chỗ, đuổi theo chín hạt thế giới khác.
Nhưng những thế giới này do Phật Ma ngưng luyện ra, Lâm Phàm muốn khống chế những thế giới này trong khi chúng bị Phật Ma dẫn dắt thì là chuyện không thể nào.
Phật Ma không ngờ tiểu tử này có thực lực mạnh như vậy, đã xem thường đối phương.
Nhưng muốn bằng vào thực lực này trấn áp y thì hoàn toàn là nằm mơ.
Phật Ma bỗng biến sắc mặt.
Tiểu tử này làm gì?
Lâm Phàm rống to:
- Sôi trào đi, lực lượng của ta. Phật Ma, hãy cảm nhận ác ý đến từ Lâm Phàm này!
Lực lượng trong cơ thể của hắn sôi trào, hư không chấn động, lực lượng vô biên bộc phát ra, khuấy động cả thiên địa.
Thế giới Lâm Phàm cô đọng là thế giới lực lượng, đột nhiên bộc phát ra, tràn vào thế giới cô đọng của Phật Ma.
Oong!
Chín hạt thế giới bay về phía Phật Ma bỗng rung rung bất an.
Phật Ma có linh cảm không may:
- Ngươi làm gì?
Y cảm giác chín hạt thế giới bay về hơi khó giải quyết, rất bất an, muốn xao động.
Lâm Phàm cười lớn:
- Cho các ngươi cảm nhận sự tồn tại khủng bố của lực lượng!
Xoẹt xoẹt!
Một hạt thế giới bay trở về sắp tan rã.
Tiểu tử này rót bao nhiêu lực lượng vào trong mà sắp hoàn toàn hủy diệt thế giới cô đọng?
Phật Ma giật mình kêu lên:
- Tên điên này!
Thế giới bay về bỗng đổi hướng bay đi xa.
Nếu nổ gần trước mặt thì dù là Phật Ma cũng sẽ bị tác động.
Lâm Phàm đuổi theo, hắn điều khiển thế giới bay cưỡng ép chuyển hướng về phía Yên Ma Đại Tôn.
- Mợ nó, thật là nguy hiểm.
Khóe môi Yên Ma Đại Tôn dính ít máu nhưng không đáng lo, mới rồi gã phản ứng nhanh, kịp lúc lùi lại.
Yên Ma Đại Tôn không ngờ tiểu tử này cũng dám chơi như vậy.
Đáng ghét.
Trên trời dưới đất, không còn ai cứu được tiểu tử này.
Cảm giác nguy cơ bỗng nhiên bao trùm trái tim Yên Ma Đại Tôn.
Gã thắc mắc:
- Sao vậy?
Khi Yên Ma Đại Tôn ngước đầu lên thì thấy tiểu tử kia điều khiển thế giới sắp nổ bay tới, gã sợ đến mặt không chút máu:
- Ngươi . . .
Ầm!
Thế giới tan rã tự bạo, bao trùm Yên Ma Đại Tôn.
Khoảnh khắc bị bao phủ, trong đầu Yên Ma Đại Tôn chỉ có một ý nghĩ là gặp quỷ, bản tôn rốt cuộc chọc vào ai? Vì sao cứ tổn thương mình ta?
Ma Tổ xoe tròn mắt, gã là Ma Tổ, có chuyện gì chưa từng gặp qua? Nhưng đúng là tình hình này rất lạ mắt.
Quá điên cuồng.
Cách chiến đấu của tiểu tử này điên cuồng đến mức khiến người thần cùng giận, cần gì liều mạng đến thế?
Thế giới tự bạo, lực lượng khuếch tán ra, điểm trung tâm bị tạc ra hư vô, tất cả lực lượng nhanh chóng rút về, áp súc thành một điểm rồi nổ cái bùm, hình thành xung khí thực chất cắt thiên địa, sau đó mất dấu.
- A!
Hai bóng dáng nổi bồng bềnh giữa không trung.
Yên Ma Đại Tôn rất thê thảm, nửa thân thể bị tạc mất, máu thịt be bét, nội tạng, máu tươi bắn ra.
Lực lượng hủy diệt của thế giới vỡ vụn trùm lên miệng vết thương thịt bầy nhầy, ngăn cản vết thương phục hồi.
Tí tách!
Tí tách!
Lâm Phàm lạnh nhạt nổi lơ lửng, nửa bên mặt bị nổ mất, thấy rõ khoang miệng đỏ tươi.
Nửa bên phần eo thủng cái lỗ to, máu tuôn như suối.
Yên Ma Đại Tôn gào thét thảm thiết:
- Tên điên, ngươi là tên điên!
Gã có làm gì đâu mà ra nông nỗi này? Biết tìm ai kêu oan?
Ực ực!
Người vây xem nuốt nước miếng.
Lần đầu tiên thấy cảnh tượng thê thảm thế này.
Dù là Thánh Địa Sơn cũng bị Lâm Phàm hù sợ ngây người.
Tu luyện ngạnh công thì cách chiến đấu rất thô bạo, nhưng cách chiến đấu của tiểu tử này thô bạo dữ dội, hoàn toàn không xem trọng mạng sống của mình.
Lâm Phàm không nhìn Yên Ma Đại Tôn mà là nhìn về phía Phật Ma, ngoắc ngón tay:
- Phật Ma, trọng lượng thế giới của ngươi hơi nhẹ, lực lượng nổ có chút nhỏ, thật tiếc không nổ chết bản phong chủ.
Sắc mặt Phật Ma đen như than:
- Ngươi . . .!
Lâm Phàm cười to bảo:
- Đến đây, trạng thái của bản phong chủ đã đến đỉnh, chưa từng có cảm giác như thế này, có lẽ vì chiến đấu với cường giả khiến máu nóng sôi sục, kích động muốn khóc.
Máu vẫn tuôn ồ ạt nhưng không làm Lâm Phàm suy yếu ngược lại phấn khởi hơn.
Tiếp theo mới là đánh thật, hắn đã rất háo hức.
Một bóng người bỗng xuất hiện bên cạnh Lâm Phàm.
- Này, đây là đan dược tốt nhất của tông ta, có thể chữa lành mọi vết thương. Ngươi đổ máu quá nhiều, sẽ xảy ra chuyện.
Tuyết Cơ xuất hiện bên cạnh Lâm Phàm từ khi nào, hai tay dâng một viên đan dược, cả người đều lộ vẻ hưng phấn.
- Hưm?
Lâm Phàm cau mày, cảm giác chiến đấu sung sướng bị ngắt ngang khiến hắn hơi không vui.
- Ngươi đang nói cái gì vậy? Đổ máu trong chiến đấu là một loại vinh quang, càng là thuốc kích thích, ngươi lại nói là sẽ xảy ra chuyện? Không hiểu gì thì đừng nói chuyện, biến sang một bên!
Hưng phấn tràn ngập trong mắt Lâm Phàm, hắn chưa từng khát vọng chiến đấu như lúc này. Mỗi tế bào đều sôi trào, máu dồn lên não.
Tuyết Cơ bất ngờ, dù bị mắng nhưng nàng không giận, ngược lại chìm trong cảm giác hưng phấn dễ chịu.
Bà lão Thanh Hòa lập tức xuất hiện bên cạnh Tuyết Cơ, kéo nàng trở về.
Bà không ngờ Tuyết Cơ chạy tới trước mặt đối phương đưa đan dược, rất ngạc nhiên.
Nhưng đệ tử của chủ nhân bị tiểu tử này mắng làm bà lão Thanh Hòa tức giận liếc xéo Lâm Phàm, sau đó con ngươi của bà nở to.
Lâm Phàm vung cánh tay, không đụng tới bà lão Thanh Hòa nhưng khiến bà có cảm giác sức mạnh to lớn không thể cưỡng lại ập đến.
Bùm!
Bà lão Thanh Hòa rớt xuống đất cái bịch, há mồm phun ra búng máu, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Bà không tin nổi, một cái vung tay đơn giản, không chạm vào người mà làm bà bị thương nặng.
Sao có thể mạnh như vậy?
Tuyết Cơ lui về, đưa đan dược trong tay cho bà lão Thanh Hòa ăn vào, không ngờ cuối cùng đan dược vào bụng bà bà.
Cốt Vương lắp bắp nói:
- Ma gia, thực lực của Lâm gia khủng bố quá, sao ta cảm giác mình cũng không đánh lại nổi?
Ma Tổ nghiêm túc nói:
- Không phải cảm giác mà ngươi thật sự không đánh lại hắn.
Ma Tổ thậm chí nghĩ dù là gã nếu đánh hết sức cũng chỉ trấn áp tiểu tử này.
Mợ nó!
Ẩn giấu quá sâu.
Nhưng vô lý, chỉ vẻn vẹn là Thế Giới cảnh mà sao vượt qua cảnh giới này được?
Phật Ma sắc mặt âm trầm nói:
- Ngươi quá càn rỡ.
Lâm Phàm lắc cổ, cười nói:
- Càn rỡ? Bản phong chủ còn trẻ, người trẻ tuổi mà không càn rỡ thì chẳng lẽ để ngươi càn rỡ? Đừng nói nhảm nữa, tiếp tục đánh đi, bản phong chủ đang rất phấn khởi.
Lâm Phàm nói xong bỗng biến mất tại chỗ, nhưng trong không khí tràn ngập hơi thở tựa kim nhọn đâm toàn thân.
Ánh mắt Phật Ma sâu thẳm:
- Các ngươi đang nhìn gì? Không mau ra tay trấn áp hắn?
Nhưng đáng tiếc, ba thế lực lớn đều bị hành động vừa rồi của Lâm Phàm làm kinh sợ.
Quá điên cuồng, hoàn toàn là đang liều mạng.
Không ai muốn làm vật hy sinh.
Giờ đối phương chỉ dây dưa với Phật Ma chứ không tìm bọn họ thì cần gì tự chuốc nhục nhã.
Phật Ma giận dữ:
- Các ngươi . . . !
Không ngờ bọn họ do dự vào phút này.
Hư không trước mặt Phật Ma chợt bị đè ép, đối phương đã áp sát.
- Phật Ma, cho ngươi cảm nhận sự khủng bố của lực lượng này! Thế giới lực lượng đi ra cho bản phong chủ!
Thế giới lực lượng mà Lâm Phàm cô đọng hiện ra giữa trời.
Tất cả mọi người ngước đầu nhìn.
Khi thấy thế giới này được ngưng tụ từ pháp tắc lực lượng thì chìm trong khiếp sợ.
Theo bọn họ biết thì cô đọng thế giới cần các loại pháp tắc, đơn nhất pháp tắc tuyệt đối không thể thành công cô đọng.
Mọi người há hốc mồm:
- Cái gì?
Chỉ thấy Lâm Phàm xé rách thế giới, nguồn lực lượng tuôn ra ồ ạt tưới lên người Lâm Phàm.
Cảnh này rất kinh dị.
Phật Ma cũng bị hù sợ.
Đây là thế giới bản mệnh, duy nhất, không giống mớ thế giới mà Phật Ma đã ném ra. Những thế giới kia đều là thế giới ngụy, không thể sánh bằng.
Tiểu tử này là tên điên sao?
Đây là liều mạng.
Lâm Phàm vươn tay, một cây búa ngưng tụ bằng lực lượng lơ lửng trong lòng bàn tay.
Hắn nhảy lên cao chém về phía Phật Ma:
- Phật Ma, lão tử đập chết ngươi!
Búa chém xuống.
Người Phật Ma tỏa ánh sáng vàng, có luồng sáng hắc ám lấp lánh trong đó.
Oong!
Chấn động.
Thân thể của Phật Ma đột nhiên run lên, nhưng vẫn cứng rắn chống cự.
Lâm Phàm hét to một tiếng:
- Banh đâu!
Thế giới lực lượng bay tới.
- Nổ đi, thế giới của ta!
Răng rắc!
Thế giới lực lượng hoàn toàn tan rã, sắp nổ.
Phật Ma không giữ bình tĩnh được nữa, chửi ầm lên:
- Ngươi hoàn toàn là tên khùng!
Bùm!
Thế giới lực lượng nổ, sức mạnh tinh khiết mang tính hủy diệt bao trùm tất cả, hình thành trùng kích siêu khủng bố.
- A!
Rất nhiều người đều bị thổi bay.
Yên Ma Đại Tôn bất chấp vết thương trên người, co cẳng bỏ chạy. Nhưng sóng xung kích vụ nổ lực lượng đánh vào lưng gã, làm ra phun máu vàng.
Ánh sáng trắng chói mắt bao trùm thiên địa.
Tất cả mọi người cảm giác mình mù, không thấy bất cứ thứ gì nữa.
Ma Tổ ú ớ không nói nên lời, đầu óc trống rỗng:
- Cái . . . này . . .
Phát triển quá nhanh, não không vận chuyển kịp.
Là đang nằm mơ sao?
Tự hủy thế giới trong người thì còn sống được không?
Có thể tâm sự trước, nếu không đồng ý rồi đánh nhau cũng không muộn, không cần liều mạng như vậy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận